Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1819 - Chương 1819: Vị Thiên Tài Thiên Bảng Đầu Tiên Bỏ Mạng

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1819: Vị Thiên Tài Thiên Bảng Đầu Tiên Bỏ Mạng
 

Nhân cảnh.

Nam Nguyên.

Tương lai thân Trương Khải của Đại Hán vương hơi nhíu mày, không ra tay nữa, gã đi đến thời gian thông đạo, lạnh lùng quát: “Ai cản được ta tiếp dẫn bản tôn!”

Dứt lời, tương lai thân liền đi vào trong thời gian thông đạo!

Trong di tích, Tô Vũ cực kì phẫn nộ, Đại Hán vương... Sao có thể?

Không có khả năng!

Hắn còn học được thần văn chữ “Lực” của Đại Hán vương, sao gã lại phản bội Nhân tộc?

Lúc trước hắn cũng suy đoán là có hai kẻ phản bội, bởi vì hắn thấy một vô địch có hoa văn xuất hiện, Phần Hải không có, nhưng dù có kẻ thứ hai thì cũng không nên là Đại Hán vương.

Đây là cường phủ năm trong top 10 của Nhân cảnh!

Đại phủ này đều là hạng người thiện chiến!

Sao có thể?

Giờ phút này, vài vị vô địch đang tiếp dẫn chân thân, bộ trưởng Hoàng bộ cũng đang làm vậy nhưng bị ngăn cản, y giận dữ hét: “Lão nhị, chứng đạo! Nhanh lên!”

Chu Thiên Đạo nghiến răng nghiến lợi: “Được, vậy chứng đạo ở Nhân cảnh đi! Hút khô nguyên khí Đại Hạ phủ thì cũng đừng trách ta!”

Ngay sau đó, Bách Đạo Các hiện ra, đây là tương lai thân của ông.

Thời gian trường hà mở ra, trong nháy mắt, một Chu Thiên Đạo nữa xuất hiện.

Đối thủ của ông, vị Tiên vương kia đang tiếp dẫn chân thân, nên không quản được!

Hiện tại, chủ lực vạn tộc và chủ lực Nhân tộc đều đang hội tụ về phía Đại Hán vương, trong vô tận hư không, mười mấy vị vô địch vây công đám người Đại Minh vương, chỉ dây dưa ngăn cản, không hề liều mạng.

Liều mạng để làm gì?

Ngăn cản là được!

Mấy vô địch đều đang lôi kéo chân thân, một khi chân thân giáng xuống, chân thân Chu Thiên Phương không đến được, chỉ dựa vào một khối tam thế thân thì không đủ.

Giờ phút này, Huyền Giáp rít gào, bắt đầu dung hợp tam thế thân!

Nguyên Thủy giáo chủ cũng chuẩn bị chứng đạo.

Tiếng rống giận không ngừng!

“Chứng đạo!”

“Chứng đạo!”

Các chuẩn vô địch đều rít gào, đám chuẩn vô địch vạn tộc thì bất lực, chứng đạo cần vật gánh chịu, bọn họ không có, huống chi đây là Nhân cảnh, chứng đạo ở Nhân cảnh ư?

Đừng đùa!

Chứng đạo tại đây thì chờ chết đi!

. . .

Trong di tích, Tô Vũ đánh bay một người, lửa giận ngập trời, tử khí càng hút càng nhanh.

Hắn muốn giết sạch đám người kia!

Tới nông nỗi này rồi, không cần thiết cầm chân mấy người này nữa.

Hắn muốn giết sạch bọn họ, đến chiến trường Chư Thiên, tìm tượng đá, nhờ tượng đá ra tay, hắn không muốn bị vây khốn ở đây nữa.

Oanh!

“Chết đi!”

Tô Vũ gầm lên giận dữ, một quyền nện xuống, tiếng vang lớn vang vọng thiên địa, Chú Hồn Thiên Uyên tộc bị một quyền của hắn đánh thành bột phấn, nhưng đối phương chưa chết, ngay sau đó, Cục lông nhỏ lóe lên, cắn nuốt biển ý chí của gã trong nháy mắt!

Cục lông nhỏ vừa cắn nuốt một thần văn Nhật Nguyệt, giờ đã tiêu hóa gần xong, dường như gia hỏa này đã tiến vào Sơn Hải, bởi vì hình như trong không trung có đám mây thiên nguyên khí buông xuống, nhưng hiện giờ trong di tích tràn đầy thiên nguyên khí, Tô Vũ cũng không để ý.

Cục lông nhỏ cắn nuốt biển ý chí, ầm một tiếng, dường như có thứ gì đó nổ mạnh!

Bùm!

“Tô Vũ...”

Một tiếng hô thê lương truyền đến, đó là cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng hộ đạo Chú Hồn đang giao chiến cùng Tần Hạo, kẻ đó điên cuồng lao về phía này!

Chú Hồn bị giết!

Hạng 18 Thiên bảng!

Đây là thiên tài Thiên bảng đầu tiên bị giết chết, Tô Vũ không thèm quan tâm, tử khí sôi trào, lửa giận tận trời, Đại Hán vương phản bội làm cho tất cả mọi người chấn động, cũng vô cùng phẫn nộ.

Sao lại như vậy?!

Gã là cường giả khai phủ, gã che chở hàng tỉ thương sinh, tại sao gã lại làm như vậy?

Tử khí sôi trào tràn ra từ cơ thể hắn!

Đúng lúc này, thành chủ lệnh chấn động một chút, thành chủ lệnh ở trong biển ý chí của hắn, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng nói: “Khắc chế đi, tử khí quá nồng đậm!”

“...”

Tô Vũ ngạc nhiên, chuyện gì vậy?

Tượng đá truyền âm ư?

Lợi hại như vậy ư? Cách chư thiên mà vẫn có thể truyền âm?

Còn nhìn thấy chính mình nồng đậm tử khí ư?

. . .

Trong hư không.

Tượng đá nhìn bốn phương tám hướng, y là cục đá, trốn ở đây bất động, không ai để ý đến y, y cũng có thể coi như hoạt tử nhân, một hoạt tử nhân tồn tại vô số năm, trong tình huống y bất động, Bán Hoàng cũng khó có thể phát hiện.

Y như xuyên qua chư thiên quan sát đám người Đại Hán vương chém giết, thấy được đám người Đại Minh vương giao chiến bên ngoài giới vách tường, y xem Nhân cảnh, nhìn Nam Nguyên, rồi lại nhìn Vạn Thiên Thánh đang nhanh chóng khôi phục bên kia, và xem cường giả Nhân tộc chứng đạo khắp nơi...

Y cứ cảm thấy có gì đó không thích hợp!

Lưu Vô Thần, một trong những kẻ đầu tiên chứng đạo thành công, vô cùng nhẹ nhàng, đến mức khó có thể tưởng tượng, không những thế, hiện tại chẳng những vạn tộc không giết hắn, còn có 2 vị vô địch vạn tộc quấn lấy hắn, cùng hắn chơi đóng vai gia đình, sợ hắn bị đánh chết, Đại Hán vương sẽ nổi điên, không buông xuống Nhân cảnh nữa.

Các nơi khác, cường giả Nhân tộc đều đang điên cuồng chứng đạo.

Có người bị vây giết, có người không, có người đã có hy vọng chứng đạo thành công.

“Cổ quái...”

Tượng đá vẫn cảm thấy cổ quái.

Y nhìn Đại Hán vương tam thân hợp nhất trong thời gian thông đạo, bắt đầu đại chiến với Đại Chu vương cùng Tiểu Chu vương...

Y nhìn Vạn Thiên Thánh phía dưới, Vạn Thiên Thánh đã giết hai vô địch, vừa rồi gã đã sắp đánh chết được ông ta, để ông ta sống nguy hiểm biết bao!

Không giết Vạn Thiên Thánh, cho ông ta thời gian khôi phục làm gì?

Quanh Đại Hán vương, ít nhất 20 vị vô địch Nhân tộc tụ tập, vạn tộc lại càng nhiều hơn, có gần 40 vị, hai đấu một, nhưng giờ phút này, hai phe đại chiến chung quanh thời gian thông đạo, Nhân tộc muốn cắt đứt thông đạo, vạn tộc lại che chở.

Bảo hộ còn khó hơn phá hủy!

Dù 40 vị vô địch vạn tộc đang cùng duy trì thông đạo tồn tại, nhưng tiêu hao cũng rất lớn.

. . .

Tượng đá cảm thấy có chút cổ quái.

Giờ phút này, ở các đại giới.

Các tồn tại cổ xưa đều đưa ý chí lực dò ra khỏi thông đạo các giới, quan chiến khắp nơi, từng luồng ý chí lực cường hãn bao trùm tứ phương.

Ma giới.

Ma Hoàng nhìn một hồi, hơi nhíu mày, suy tư gì đó.

. . .

Thần giới.

Thần Hoàng cũng bấm tay tính toán, nhưng chỉ thấy một mảnh xám xịt, tức khắc nhíu mày, trận chiến này, kết cục sẽ ra sao?

. . .

Tiên giới.

Cổ Tiên vương trầm mặc, lão không thấy gì, bởi vì ý chí lực của lão mới vừa dò ra... đã không còn!

Đây không phải lần đầu tiên!

Mấy năm nay đã xảy ra rất nhiều lần.

Mỗi lần, chỉ cần bản tôn không đến bên ngoài Tiên giới, thì sẽ xuất hiện tình huống này, lão gần như đã bị cắt đứt liên hệ với ngoại giới.

Lão là cổ Tiên vương, ý chí lực vô cùng cường đại, dò ra khỏi thông đạo, xem xét chư thiên là không thành vấn đề, nhưng mấy năm nay, mỗi lần dò ra liền biến mất!

Đột nhiên tiêu thất!

Không có chút dấu vết nào!

Lão nhíu mày, bấm đốt tay, nhíu mày không thôi, lão có chút bực bội.

Đã bao nhiêu năm rồi?

Rốt cuộc gần đây làm sao vậy?

Bình Luận (0)
Comment