Cùng lúc đó.
Mấy người Diệt Tằm vương đều chấn động, đồng loạt nhìn về phía Đại Hạ vương cùng Đại Tần vương đang giao chiến: “Này...”
Đại Hạ vương cùng Đại Tần vương vừa chém giết, vừa lui lại, trở về tiếp tục bảo vệ xung quanh Hạ Long Võ, Đại Tần vương bình tĩnh nói: “Này cái gì? Thân phận Phần Hải đã bại lộ từ lâu rồi, lão Chu muốn mượn cơ hội này cho Vạn Thiên Thánh ẩn giấu nhiều năm phát tiết một chút, thuận tiện cho mấy người khác chứng đạo, có cái gì mà này?”
“...”
Má!
Ra là các ngươi đều biết!
Đại Tần vương không nói thêm cái gì, người biết đến không nhiều, Đại Chu vương, Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Đại Minh vương, Đại Hán vương, chỉ có mấy người bọn họ.
Còn hậu duệ thì có người biết, có người không.
Tín nhiệm con cháu nhà mình thì nói.
Không tín nhiệm... Không phải là không tín nhiệm, mà là không biết diễn thì đừng nói.
Tỷ như hai tên ngốc Tần gia, nói cho bọn họ làm gì?
Tiết lộ rồi, bọn họ lộ ra sơ hở thì làm sao bây giờ?
Mà con trai Đại Hán vương diễn kịch khá thật đấy, kích động khóc lóc kể lể như thật, không tồi đâu, chỉ là hơi lố.
Đại Tần vương thầm nghĩ.
Còn những người khác... Không cần biết.
Trong lòng ông vẫn có chút lo lắng, dựa theo ý tưởng của ông và mấy người Đại Chu vương, lần này kết quả tốt nhất kỳ thật không phải là đánh chết vô địch vạn tộc, không phải Nhân tộc có thêm mấy người thành công chứng đạo.
Mà là khi Đại Hán vương nhảy ra, phản đồ kia cũng sẽ nhảy ra, nói cho mọi người biết Đại Hán vương là giả.
Kết quả lại không có!
Gã quá giỏi nhẫn nhịn!
Nhưng không sao, trong khoảng thời gian ngắn gia hỏa này sẽ không dám nhảy ra ngoài, hơn nữa, nếu hiện tại có kẻ nào nói Nhân tộc còn có vô địch phản bội khác thì chưa chắc đã có người tin, có lẽ còn đùa giỡn lại rằng, ngươi lại chuẩn bị bẫy ai nữa?
“Mấy người lão Chu ngấm ngầm giở trò, đúng là sở trường của Văn Minh sư!”
Trong lòng cảm khái, Đại Tần vương thổn thức, ta không giỏi vụ ngấm ngầm giở trò này đâu.
Nhìn xem, lần này xuôi gió xuôi nước, bốn người chứng đạo, nhân tiện giết chết một vị vô địch, mười mấy vị bị thương nặng, vô địch khác cũng đều bị thương không nhẹ, mấy người ở Nhân cảnh cũng rất giỏi, chém giết nhiều vị vô địch, ông cũng không đoán trước được.
Đã tốt hơn mong muốn quá nhiều!
Đại Tần vương cảm thấy mỹ mãn, kỳ thật với thành tựu hôm nay, dù Hạ Long Võ chết thật... cũng có thể tiếp thu!
Đại Hạ vương như biết tâm tư của ông, ánh mắt phát lạnh.
Con trai ngươi chứng đạo thành công, có phải ngươi muốn chạy luôn không?
Đại Hạ vương cắn răng, rầu rĩ nói: “Nhân cảnh có quá nhiều vô địch!”
Đại Hán vương mang 4 kẻ đến đó, quá nhiều.
Nếu Đại Hán vương chết trận thì quá thiệt, kỳ thật không cần mang đi nhiều như vậy, nhưng hiển nhiên là Đại Hán vương lo lắng nơi đây có quá nhiều vô địch, ảnh hưởng đến những người khác chứng đạo.
Còn trong Nhân cảnh, đừng nói là Chu Thiên Đạo đánh chết vô địch làm Đại Hán vương nổi lên tâm tư này nhé?
Thoạt nhìn, chiến lực bên trong Nhân cảnh rất cường đại!
. . .
Mà giờ khắc này, Đại Minh vương đón đỡ đám vô địch tiến công ở trong vô tận hư không cũng mặt ủ mày ê!
Lão nhị giết vô địch à?
Đại Hán vương mang 4 kẻ đi vào, chắc không phải để phân một kẻ cho lão nhị đâu nhỉ?
Lão nhị giết vô địch thế nào?
Ta là cha hắn, ta cũng không biết hắn có thể giết vô địch đấy, lão nhị nhà ta giấu sâu quá!
Không tin tưởng cả cha ruột sao?!
Nhưng... Đại Minh vương không yên tâm, Đại Hán vương sẽ không làm như vậy chứ?
Chắc không phân một tên vô địch cho lão nhị nhà mình đâu đúng không?
Hình như hiện tại lão nhị đang đối đầu với một vị vô địch rồi!
Nhưng trong suy nghĩ mọi người, ngươi có thể giết chết một kẻ, vậy cũng có thể đối kháng 2 tên, chỉ là không giết được đối phương mà thôi, nhưng muốn giao chiến dây dưa thì không có vấn đề gì.
Quá mạnh!
Có Chu Thiên Đạo cường đại ở đây, ngăn chặn thêm một cường giả vô địch cũng không thành vấn đề!
. . .
Giờ khắc này, Chu Thiên Đạo thấy thời gian thông đạo vỡ ra, năm thân ảnh cường hãn vô cùng xuất hiện ở Nhân cảnh, ông cảm thấy hơi hồi hộp.
Sao vậy?
Lòng ta đang hồi hộp vì cái gì?
. . .
Nhân cảnh.
Khí tức vô địch bao trùm thiên địa, trong nháy mắt, năm vị vô địch tiến vào Nhân cảnh, Đại Hán vương kéo theo bốn vô địch nhập cảnh.
Trong vài vị vô địch tiến vào, có người lập tức phẫn nộ quát: “Mạt Hợp, Thiên Đãng, nhanh đánh chết đối thủ, trợ giúp chúng ta đánh chết Lưu Tiến!”
Khốn kiếp!
Kẻ lừa đảo!
Chúng ta tốn công tốn sức giúp ngươi mở thông đạo, hóa ra là ngươi lừa dối chúng ta, đáng giận, đáng chết!
Thực lực Đại Hán vương tuy mạnh, nhưng không mạnh đến mức không kẻ nào địch nổi, huống chi lần này thời gian thông đạo bị hủy, Đại Hán vương cũng bị thương không nhẹ, tuy rằng bốn vô địch này cũng đều bị thương, nhưng lại nhẹ hơn Đại Hán vương không ít.
Đại Hán vương bị thương kéo theo bốn vô địch thì chẳng khác gì tìm chết.
Đương nhiên, mọi người biết Đại Hán vương dám làm vậy chắc chắn là có tự tin.
Quả nhiên, thanh âm Đại Hán vương chấn động hư không, trầm giọng nói: “Thiên Đạo, đánh chết Mạt Hợp, liên thủ chém giết đám súc sinh này!”
“...”
An tĩnh.
Chu Thiên Đạo nhìn thoáng qua Mạt Hợp Ma vương, sắc mặt Mạt Hợp Ma vương khẽ biến nhìn về phía ông, gã lui về phía sau vài bước, vẻ mặt Chu Thiên Đạo bình tĩnh, khẽ nhíu mày: “Giết Ma vương đơn giản như vậy sao? Đừng làm phiền ta!”
“...”
Trong lòng ông đã điên cuồng!
Má!
Ngươi điên à?!
Ta chỉ chiếm lợi ngoài ý muốn, không phải thật sự có thể nhẹ nhàng giết Tiên vương, các ngươi muốn hại chết ta ư?
Mà khi ông giết Tiên vương thật sự quá đơn giản, mọi người cảm thấy ông có thể trấn áp vô địch cũng là bình thường, kẻ che giấu sâu nhất lão Chu gia không phải Chu Thiên Phương, mà là Chu Địa Viên này.
Thậm chí đã người đoán rằng, có khả năng ông còn mạnh hơn Diệp Bá Thiên năm xưa.
Lão nhị lão Chu gia che giấu quá sâu.
Quá đáng sợ!
Đại Hán vương đã phán đoán sai, trên thực tế, không phải gã mạo hiểm, mà nơi nào cũng nguy hiểm, chiến trường Chư Thiên đang nguy cấp, kéo theo càng nhiều kẻ địch càng tốt, Chu lão nhị hữu dụng như vậy, đương nhiên phải tận dụng triệt để!
Giờ phút này, có vị vô địch nào không phải đang lấy yếu địch mạnh, lấy ít đánh nhiều!
Đối diện, Mạt Hợp Ma vương lộ vẻ ngưng trọng.
Nguy hiểm!