Trong di tích, chiến trường Nhật Nguyệt đã bắt đầu dừng lại.
Càng ngày càng nhiều người chết trận, chỉ còn lại cường giả, hơn nữa vô địch đang hỗn chiến, giờ phút này bọn họ cũng tiếc mạng, lúc bấy giờ người vây công Tô Vũ đã ít đi.
Bọn họ chuẩn bị cướp đoạt bảo vật.
Mà Tô Vũ bị tượng đá gọi rời đi, nhưng chuyện của hắn còn chưa xong, còn phải cầm chân đám thiên tài này, sao có thể rời khỏi đây được?
Tô Vũ quát to: “Phủ chủ, đánh chết tên kia, làm chiến tích chứng đạo cho ngài!”
Lão Chu quá lợi hại!
Giết!
Giết tên Ma vương kia, đi giúp Đại Hán vương, giờ phút này, bọn họ đều đã biết Đại Hán vương ngụy trang phản bội, ai cũng kinh ngạc.
Nhưng gã mang bốn vị vô địch đến Nhân cảnh là quá nhiều.
Đại Hán vương không chống lại được!
Trước mắt, những người khác đều đang gian nan chiến đấu, chỉ có mình Chu Thiên Đạo là nhẹ nhàng, ông chưa ra tay, hiện giờ chỉ cần bùng nổ toàn lực giết chết Ma vương này là có thể đi hỗ trợ những người khác!
Không cần bọn họ nói, giờ khắc này, một Thần vương nhanh chóng lao về phía Chu Thiên Đạo, gã quát: “Mạt Hợp, liên thủ giết hắn!”
Một mình Mạt Hợp thì không đủ, thực lực Chu Thiên Đạo này quá đáng sợ, vậy liên thủ tiêu diệt!
Mặt Chu Thiên Đạo tái đi, đừng đùa.
Một mình Mạt Hợp là đủ đánh chết ta rồi!
Thêm một tên nữa là muốn nghiền ta thành thịt vụn sao?
Còn có tên Tô Vũ khốn kiếp kia nữa, ồn ào cái gì!
Không chỉ Tô Vũ, giờ phút này, Hạ Hầu Gia cũng quát: “Chu lão nhị, xử lý bọn họ!”
“Phủ chủ, ngươi giấu quá kĩ, đánh bọn họ đi!”
Ngưu Bách Đạo cũng cảm khái, lão Chu gia quả là vận may ngút trời!
Hâm mộ!
Quá hâm mộ!
Chu Thiên Phương là bộ trưởng Hoàng bộ, đã chứng đạo thành công từ lâu.
Chu Thiên Đạo che giấu sâu, đột nhiên bùng nổ chém giết một tôn Tiên vương, giờ phút này, thậm chí có thể lấy một địch hai, không thấy 2 vị vô địch đều đang cẩn trọng đề phòng sao?
Chẳng trách năm đó mình không tranh thắng được Chu Địa Chủ!
Vận may quá tốt!
Một nhà đều là yêu nghiệt, Chu Thiên Đạo không phải vô địch mà hơn hẳn vô địch, một nhà ba vô địch!
Cũng chỉ có Đại Chu gia so được với lão Chu gia này.
Hạ gia tuy nhiều người có thể chiến vô địch, nhưng nói đến giết vô địch thì… Nam Vô Cương, Nguyên Thủy đều không làm được, bảo hai người đánh tam thế thân của vô địch thì còn có chút hy vọng.
Còn Vạn Thiên Thánh... Hiện tại xem như nửa tàn.
24 thần văn nổ hết chỉ còn 6 cái!
Bi ai!
Giờ phút này, Vạn Thiên Thánh cũng không có tâm tư đi quản Chu Thiên Đạo, Chu Thiên Đạo sẽ ngăn cản được thôi, ông có thể giết vô địch, đương nhiên hiểu rõ giết vô địch khó thế nào, nếu không quyết chiến sống còn thì vẫn có thể ngăn cản 2 vị vô địch.
Giờ phút này, ông thở dài một tiếng.
Quả nhiên, ta cũng bị lừa.
Mọi người đều đang bày cục!
Ông ngủ đông, Đại Chu vương và những người này cũng đều ngủ đông, đều đang chờ đợi.
Lấy cái chết của Diệp Bá Thiên làm cơ hội!
51 năm trước, Diệp Bá Thiên chết trận, có lẽ những người này đã bắt đầu tra xét, bày cục, chờ đợi.
Nếu mình không thể dẫn Phần Hải ra thì có lẽ Phần Hải cũng sẽ chết.
Nếu mình không thể chém giết Phần Hải, có lẽ "Trương Khải", cũng chính là tam thế thân của Đại Hán vương sẽ ra tay, nhưng như vậy thì chưa chắc đã có cái bẫy phía sau kia, hiển nhiên, những vị vô địch này đã chuẩn bị nhiều phương án.
Mình hoài nghi kẻ khác, sao những người kia lại không hoài nghi chính mình, thậm chí đề phòng mình.
Lần này Đại Hán vương ngụy trang phản bội, có mấy người biết?
Vạn Thiên Thánh không biết.
Hiển nhiên, cũng có người từng hoài nghi Vạn Thiên Thánh, có người biết tam thế thân của ông bị đánh bạo, biết thực lực của ông, hoài nghi ông là bình thường.
Thực lực ông cường hãn, lại không phải vô địch, còn thường xuyên ở cùng Diệp Bá Thiên.
Ăn trộm tư liệu của Diệp Bá Thiên, giết chết Diệp Bá Thiên, ngầm ước chiến Phần Hải vương, nhục nhã gã...
Người khác khó có thể làm được, nhưng Vạn Thiên Thánh thì có thể ngụy trang.
Diệp Bá Thiên không phải vô địch, ông cũng không phải, có thể ngụy trang thành Diệp Bá Thiên, còn thuộc cùng một hệ, ông đáng nghi... hơn bất cứ kẻ nào khác!
Thực lực tương đương Diệp Bá Thiên, đều là đa thần văn, ngụy trang thành Diệp Bá Thiên...
Vạn Thiên Thánh cười tự giễu!
Đúng vậy, nếu ta là bọn họ, ta có thể không nghi ngờ sao?
Khi mình giết chết Phần Hải, có lẽ những người này còn cảm thấy mình đang giết người diệt khẩu.
Ông thầm thở dài trong lòng, không nói gì.
Về phần những vô địch đột kích kia... hiện tại ông không đối phó được, chỉ có thể trông cậy vào người khác.
Nhưng dù sao cũng miễn cưỡng khôi phục chút thực lực.
Vạn Thiên Thánh nhìn tứ phương, rồi lập tức lao về phía Lam Thiên, bên kia, Lam Thiên không địch lại Lạp Đức, đã bị áp chế hoàn toàn, nếu không có ai cứu viện, Lam Thiên sẽ không ngăn được nữa.
Gia hỏa này chứng đạo quá lung tung!
Tình huống thế này mà có thể chứng đạo thành công sao?
. . .
Mọi người đều đang đợi xem Chu Thiên Đạo phát uy!
Chờ đợi Chu Thiên Đạo lấy một địch hai.
Chu Thiên Đạo sắp điên rồi, ta không làm được, thật sự không được!
Đừng đùa nữa!
Bảo ta ngăn cản còn không được đây.
Cứu mạng!
Đây không phải trò đùa, một khi ông không ngăn cản được, hai đại vô địch đánh chết ông, rồi giải quyết 2 người bên kia, khi ấy Thiên Đãng, Mạt Hợp cùng với tôn Thần vương mới tới này liền rảnh tay!
Sau đó xử lý Lam Thiên, giải phóng Lạp Đức.
Đến lúc đó, cả chiến trường Nhân cảnh liền sụp đổ!
Đại Hán vương sẽ chết, bọn họ đều sẽ chết, nếu nghiêm trọng hơn, cả Nhân tộc đều sẽ gặp nạn, Chu Thiên Đạo thật sự không ngờ rằng Đại Hán vương lại đặt hy vọng lên trên người mình, ông quá xui xẻo!
Một khi sự thật bại lộ, cả Nhân tộc sẽ gặp phải nguy cơ lớn.
“Bị điên à?”
“Ngu xuẩn!”
“Hố cha a!”
Chu Thiên Đạo điên cuồng nghĩ trong lòng, điên cuồng mắng, rất muốn nói với Đại Hán vương rằng: “Đại Hán vương, đừng đùa nữa, thật đấy! Nếu xảy ra chuyện thì sẽ là đại sự đấy! Vừa rồi tên Tiên vương kia bị diệt tam thế thân ở ngoại giới, ta nhặt của hời mà thôi, không liên quan gì tới ta!”
Ông không ngừng suy nghĩ!
Đây không phải là việc nhỏ, không thể làm bậy.
Một khi ông thất bại, cả Nhân cảnh sẽ gặp nguy hiểm, ông không ngờ rằng mình chỉ tùy ý giết tam thế thân của một Tiên vương mà lại trở thành nhân tố mấu chốt của Nhân cảnh.
Trong hư không, Đại Hán vương đang giao thủ cùng ba vô địch, gã đã bị thương, đừng nói là đánh bốn người, giờ phút này đánh ba người cũng khiến gã lực bất tòng tâm!
Gã còn hi vọng mấy người Chu Thiên Đạo chứng đạo thành công rồi tới giúp chính mình một phen!
Ít nhất phải kiên trì đến khi đám vô địch này rút lui!
Lúc này, sau khi Hạ Long Võ chứng đạo xong, dù thành công hay thất bại, vô địch Nhân tộc cũng sẽ trở về, vạn tộc không muốn giao chiến với hơn mười vị vô địch, khi đó, tất cả ngoại tộc đều phải rút đi.
Hạ Long Võ chứng đạo cần thời gian rất dài!
Y không thể được trợ giúp như những người khác, bởi vì Hạ Long Võ quá mạnh, bởi vì quá nhiều người nhìn chằm chằm vào y, không thích hợp gian lận trên người y.
Cho nên, ít nhất phải kéo dài tới khi Hạ Long Võ chứng đạo!
Lần này Nhân cảnh lập công lớn.
Bọn họ đang ngăn cản được rất nhiều vô địch!
Bị giết, bị cầm chân, còn có lực lượng bám vào những thiên tài kia, tất cả đều bị ngăn cản, nếu không, tình thế Nhân cảnh lúc này sẽ càng khó khăn.
Đại Hán vương giao chiến, gã chủ “Lực”, chiến lực rất mạnh.
Không có nhiều thủ đoạn như Văn Minh sư khác, nhưng chiến lực cực mạnh.
Giờ phút này, gã lấy một địch ba, tuy rơi vào hạ phong, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ, gã đã dự đoán được từ trước nên mới kéo bốn kẻ đến đây.
Sau đó, gã mơ hồ cảm ứng được gì đó.
Chu Thiên Đạo cũng là cường giả, ông đang không ngừng kêu gọi gã.
Khoảng cách gần nên cảm ứng được một chút.
Không quá chắc chắn!
Chỉ mơ hồ cảm thấy Chu Thiên Đạo đang rất nóng nảy, cuồng loạn, bất đắc dĩ.
Đại Hán vương thót tim, ông ta bị thương à?
Hay là làm sao?
Hãy cố gắng chống đỡ, nếu bại trận thì nguy lắm!