Vạn Thiên Thánh tỏ vẻ bình tĩnh quát: “Lạp Đức, ngươi mà không trở lại, chúng ta sẽ giết sạch đám thiên tài, giết chết Ma Đa Na!”
Lạp Đức không để ý tới ông!
Nếu muốn quay lại thì phải là Mạt Hợp quay lại.
Còn gã sẽ không trở về!
Lần này gã không lấy được gì cả, thực lực không thể khôi phục, nếu cứ mãi như thế thì gã sẽ không chịu nổi.
Ngay cả Lam Thiên cũng có thể đấu ngang tay với gã, đối với một Ma vương cường hãn mà nói, đây chính là sỉ nhục.
Lạp Đức không để ý!
Gã muốn đuổi kịp, hiện giờ Tô Vũ đang giữ hai vật gánh chịu, gã cần chúng, hiện tại thân đã bị giết, gã cần vật gánh chịu để duy trì hiện tại thân mới.
Tuy có nhiều chuẩn vô địch và vô địch đã chết, bọn họ cũng để lại một ít vật gánh chịu, nhưng tất cả chiến lợi phẩm đều nằm trong tay chuẩn vô địch cường đại vô cùng!
Vạn Thiên Thánh, Ngưu Bách Đạo, Nguyên Thủy, Huyền Giáp đều có... Nhưng bọn họ muốn dùng để tự mình chứng đạo, chẳng lẽ phải chém giết cùng bọn họ sao?
Lam Thiên cũng có, nhưng gã giao chiến nửa ngày mà vẫn không thể xử lý Lam Thiên.
Chỉ có Tô Vũ, dù Hoàng Giáp am hiểu không gian chi thuật, thực lực lại chỉ là Nhật Nguyệt cửu trọng, hiện giờ ông ta có vẻ yếu nhất, Tô Vũ đang giữ hai vật gánh chịu, xử lý Tô Vũ rồi thì mọi chuyện đều xong!
Lạp Đức tính toán rõ ràng, truy đuổi lại càng hăng say!
Ma Đa Na ư?
Chuẩn vô địch Ma tộc ư?
Lo thân mình còn chẳng xong, để ý kẻ khác làm gì?
Phía sau, Vạn Thiên Thánh không khách khí, quát: “Đi thôi, trở về!”
Ông gọi Lam Thiên, Lam Thiên không tình nguyện.
Y vừa định nói gì đó, Mạt Hợp Ma vương bỗng lạnh lùng quát: “Đuổi theo đi, các ngươi mà rời đi, chúng ta sẽ vây giết Chu Thiên Đạo!”
Gã không muốn bọn họ rời đi!
Cũng không muốn từ bỏ.
Hiện tại, hai người ở đây thì còn có thể khắc chế bọn họ một chút, nếu không, ba vô địch vây giết Chu Thiên Đạo, dù ông có thể giết vô địch thì cũng sẽ bị giết chết.
Vạn Thiên Thánh đau đầu!
Bất đắc dĩ!
Thôi, không chạy nữa, nếu không, Chu Thiên Đạo... Lập tức bại lộ.
Giờ thì ông đã hiểu ra rồi!
Ông không biết nói gì hơn, rốt cuộc gia hỏa họ Chu kia đã giải quyết Tiên vương như thế nào?
Chẳng lẽ người ta tự bạo?
Đưa thân cho hắn giết?
Thôi, không nghĩ ra.
Quá nhiều chuyện ông không hiểu, hôm nay ông mới phát hiện, có nhiều chuyện mà mình không biết, một đám lão gia hỏa, một đám che giấu, tất cả đều không nằm trong khống chế của ông!
. . .
Phía trước.
Hoàng Giáp truyền âm: “Rốt cuộc ngươi muốn đi đâu? Tọa độ ngươi cho ta, ta đã từng tới đó rồi, hoang vu vắng vẻ, ngươi đến đó làm gì?”
“Không phiền trưởng lão lo lắng!”
Tô Vũ bóp chặt Hoàng Cửu, vô cùng cảnh giác, khí tức cường hãn: “Tốt nhất là trưởng lão đừng làm gì, dù sao ta cũng có thực lực Nhật Nguyệt bát trọng, muốn giết Hoàng Cửu thì rất dễ dàng!”
Hắn sợ gia hỏa này bỏ hắn lại, ném hắn cho vô địch.
Vậy thì xong đời!
Hoàng Giáp không để ý tới hắn, vừa nhanh chóng trốn chạy, vừa xoay chuyển không gian, kéo chậm vô địch đuổi theo phía sau, trầm giọng nói: “Nhiều nhất là ba phút, bọn họ nhất định sẽ đuổi kịp... Ba phút có lẽ cũng đủ đến ta đến chỗ kia! Khi đó, ngươi phải thả Hoàng Cửu, Tô Vũ, ngươi không thể giết nàng!”
“Ha ha, đương nhiên!”
Tô Vũ ngoài cười nhưng trong không cười, Hoàng Giáp thật sự sợ gia hỏa này cá chết lưới rách, ra tay giết người, có ai mà không biết Tô Vũ là kẻ tàn nhẫn chứ?
Số Nhật Nguyệt chết trong tay hắn ít hơn số người chết trong đại chiến hôm nay.
Chiến tranh quy mô lớn như vậy, không tính những kẻ bị Chu Thiên Phương bẫy, số Nhật Nguyệt chết hôm nay chưa chắc nhiều bằng số bị Tô Vũ giết.
Hoàng Giáp ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn truyền âm nói: “Ngươi thật sự không thể giết nàng, nàng cũng là Nhân tộc, chẳng những là Nhân tộc mà nàng còn là người Liễu gia, ngươi giết nàng, lão sư ngươi mà biết thì sẽ liều mạng với ngươi!”
“...”
Tô Vũ nhìn ông, cút!
Trông ta dễ lừa như vậy sao?
Người Liễu gia?
Hiện tại dòng chính Liễu gia chỉ còn hai người, Liễu đại bá và Liễu Văn Ngạn, chi thứ thì vẫn còn vài vị, chẳng lẽ là chi thứ?
Kỳ thật chi thứ quan hệ đã rất xa.
Là thật hay giả?
Tô Vũ muốn lật mặt nạ ra nhìn xem, vừa định làm vậy, ầm một tiếng, phía sau, vô địch đánh bạo hư không, Tô Vũ lảo đảo suýt té ngã, Hoàng Giáp nhanh chóng kéo theo bọn họ gấp rút thoát khỏi nơi đây.
Hoàng Giáp rất mạnh!
Nếu ông bại lộ chân thân, chuẩn vô địch hạng 3 Chứng Đạo bảng, vậy không nhất thiết phải sợ cái tên như Lạp Đức, kể cả đối mặt vô địch tam thân hợp nhất thì ông cũng có năng lực chiến một trận.
Nhưng ông không thể!
Đại lão bị ông đắc tội quá đáng sợ!
Nhiều nhất là lộ thân phận Không Thanh Tử mà thôi.
Đằng sau, có vẻ Thần vương đã nhận ra ông, gã quát: “Không Thanh Tử?”
Hỏa Tức Thần vương đoán ra thân phận giả của ông liền gầm lên: “Không Thanh Tử? Là ngươi! Nếu ngươi buông Tô Vũ ra, ta sẽ cầu tình Thiên Toàn Tiên vương giúp ngươi, đừng mắc thêm lỗi lầm nữa!”
Lỗi cái píp!
Ngươi cho rằng ta sợ Thiên Toàn ư?
Nực cười!
Hoàng Giáp thầm mắng, đừng đùa, ông chính là Không Không, dù ông thật sự là người đắc tội Thiên Toàn thì lão gia hỏa kia dám đối nghịch với ông vì một hậu duệ sao?
Ông không có năng lực giết Thiên Toàn, nhưng ông là Không Gian Cổ Thú, rảnh rỗi thì đến Tiên Vực của lão ta đánh nhau tống tiền, vậy cũng đủ khiến đối phương ăn khổ rồi.
Huống chi, Không Gian Cổ Thú nhất tộc cũng là cổ tộc, không phải không có cường giả.
Nhưng ông đắc tội với Thiên Cổ, không nhẹ nhàng như vậy.
Đắc tội chủ nhân Tiên tộc, Không Gian Cổ Thú Bán Hoàng cũng không bảo vệ được ông, quá phiền toái.
. . .
Nhân cảnh đại chiến, các cường giả không quản được tình hình trên chiến trường Chư Thiên.
Giờ phút này, tại thông đạo Nhân cảnh, vài vị vô địch thủ vệ cũng đang đại chiến.
Trong vô tận hư không, Đại Minh vương dẫn dắt 7 vị vô địch giao chiến.
Nơi có nhân số nhiều nhất là ở Tinh Thần Hải.
Lúc này, càng ngày càng nhiều cường giả giao thủ ở khu vực Tinh Thần Hải.
Quanh Hạ Long Võ có 7 - 8 vị vô địch đang chiến đấu, y đứng giữa bất đắc dĩ nhìn bốn phương.
Quá nhiều!
Nhưng hiện giờ y cần phải chứng đạo, phải hấp dẫn nhiều người tới đây, bởi vì còn có không ít cường giả Nhân cảnh đang chạy khắp nơi tìm kiếm cơ duyên chứng đạo, thậm chí có người đã đang chứng đạo.
Y mà không chứng đạo, đám vô địch vạn tộc này đi giết lung tung khắp nơi, vậy những người khác muốn chứng đạo sẽ khó.
Nơi xa.
Tiểu Chu vương bị ba bốn vị vô địch vây quanh, kẻ nào cũng lửa giận ngập trời, muốn chém giết cái tên đã lừa gạt bọn họ này.
Tiểu Chu vương lạnh lùng nhìn bọn họ: “Các ngươi chán sống rồi!”
Dứt lời, một thần văn bị kích hoạt, giọng Tiểu Chu vương chấn động chư thiên, y quát: “Bộ trưởng Huyền bộ kích hoạt thần văn, mời bộ trưởng Thiên bộ, bộ trưởng Địa bộ, lâu chủ nhị lâu, các chủ nhị các tương trợ!”
Lời này vừa nói ra, đám vô địch đồng loạt biến sắc!
Đúng rồi, suýt nữa đã quên gia hỏa này là bộ trưởng Huyền bộ.
Còn Chu Thiên Phương kia cũng leo lên làm bộ trưởng Hoàng bộ Liệp Thiên các, Liệp Thiên các còn xem như tổ chức trung lập sao?
Bọn họ có sáu vị vô địch!
Giờ phút này, vô địch Nhân tộc gần như đều tới rồi.
Vạn tộc biết Nhân tộc có 41 vị vô địch.
Phần Hải đã chết, còn 40 vị, lần này có 4 vị chứng đạo, vậy có 44 vị.
Nhưng không ít người biết kỳ thật Nhân tộc không chỉ có 41 vị vô địch, Tần Hạo từng nói với Chu Quảng Thâm rằng Nhân tộc có 46 vị vô địch, nhiều hơn 5 vị so với số mà vạn tộc biết, Tần gia biết 5 vị này.
Nhưng 5 vị nhiều hơn kia, nếu không phải đã mất tích nhiều năm thì chính là giống như Lạp Đức, bị giết một, thậm chí là hai thế thân, đã nhiều năm không xuất hiện.
Cho nên, hôm nay chỉ có 44 vị vô địch này xuất hiện, cộng thêm Tiểu Chu vương giả chết mà sống lại, Chu Thiên Phương vẫn luôn che giấu, lúc này mới đạt tới 46 vị.
Hiện tại, nếu có thêm 6 vị nữa, có khả năng còn có vô địch thượng cổ, vậy đó sẽ là biến số lớn.