Tinh Hồng nhìn theo bóng lưng Tô Vũ rời đi, không nói gì.
Trong thông đạo, Tinh Nguyệt quân chủ lạnh nhạt nói: “Gia hỏa này... Ngươi cảm nhận được không? Hắn đang không ngừng cắn nuốt tử khí của ta, đó là cái gì?”
Tinh Hồng đạm mạc nói: “Có thể là thiên khiếu.”
“Không có khả năng!”
Tinh Nguyệt quân chủ vô cùng kinh ngạc, chấn động nói: “Thiên khiếu... Sao có thể, đó không phải khiếu huyệt trong truyền thuyết à?”
Tinh Hồng lười để ý đến nàng.
Ngươi nói không có khả năng thì thật sự không có khả năng sao?
Khai thiên khiếu thì làm sao?
Bất quá y vẫn đáp lại: “Có lẽ là chưa hoàn chỉnh, ta thấy hắn chỉ có thể hấp thu, không thể ngưng lại, nghe đồn thiên khiếu là khiếu huyệt mạnh nhất của vạn vật, ở thượng cổ từng có người mở ra.”
Dưới thông đạo, Tinh Nguyệt quân chủ trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên nói: “Thiên khiếu hấp thu cũng có cực hạn, ta không tin một Lăng Vân như hắn lại có thể hấp thu hết tử khí của quân chủ như ta!”
Nực cười!
Mỗi thời mỗi khắc ta khôi phục lực lượng đều mạnh mẽ hơn tốc độ ngươi hấp thu, khả năng hấp thu của ngươi chỉ có thể so với một vị Nhật Nguyệt, còn ta là vô địch!
Giờ phút này, trên người nàng như có một con ký sinh trùng.
Ký sinh trùng Nhật Nguyệt!
Không ngừng hấp thu tử khí lực lượng của nàng, thực khó chịu!
Thành chủ khác đều là chống cự, không phải hấp thu.
Quân chủ khác đều cưỡng ép truyền vào, thành chủ người ta thì hoàn toàn không cần, đối kháng bài xích tử khí, Tô Vũ thì ngược lại, ai đến cũng không cự tuyệt, ngươi truyền càng nhiều càng tốt.
“Dù là thiên khiếu thì cũng có cực hạn!”
Tinh Nguyệt lạnh lùng nói.
Dù khiếu huyệt mạnh thế nào thì cũng có cực hạn, được, ngươi muốn so đấu với ta đúng không, ta đây căng chết ngươi, căng bạo ngươi!
Tinh Hồng không nói gì, đây là chuyện của các ngươi.
Gia hỏa Tô Vũ này mở nửa thiên khiếu cũng không khiến y cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn đã mở chu thiên khiếu, còn biết nghịch chuyển tử khí, dù có thêm gì mới thì cũng chẳng kì quái.
Cực hạn ư?Tinh Hồng cũng chưa từng mở thiên khiếu, nào biết có cực hạn hay không, xem tình huống rồi tính.
. . .
Tinh Thần Hải.
Hạ Long Võ còn đang chờ đợi.
Có vô địch vạn tộc không nhịn được, quát khẽ: “Hắn đang kéo dài thời gian! Hạ Long Võ, tới lúc này rồi còn cần trì hoãn nữa sao? Ngươi cảm thấy những người khác có hy vọng chứng đạo thành công sao?”
Có người trầm giọng nói: “Cho thêm mấy người đi đánh chết đám người chứng đạo đi! Hạ Long Võ, hiện tại từ bỏ thì còn một đường sống. Nếu không, chúng ta sẽ tấn công!”
Không thể để y tiếp tục trì hoãn!
Hạ Long Võ nhìn về phía mọi người, hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Gấp cái gì, ít người hơn thì giết được ta à? Cẩn thận không giết được ta, ta chứng đạo thành công rồi sẽ giết một đám các ngươi!”
Y bình tĩnh nói ra những lời này.
Trái tim vạn tộc trở nên lạnh lẽo.
Gia hỏa này có thể làm được.
Có vô địch Ma tộc không nhẫn nại được nữa, lớn tiếng quát: “Tấn công!”
Còn chờ cái gì!
Chờ Hạ Long Võ hoàn toàn chứng đạo rồi mới ra tay sao?
Kỳ thật, không phải mọi người không muốn tấn công, nhưng bọn họ sợ, sợ Nhân tộc liều mạng.
Đặc biệt là mấy người Đại Hạ vương đều rất cường đại.
Đúng lúc này, một thân ảnh cường hãn vô biên xé rách không gian lao đến, tóc dài đỏ như máu bay múa theo gió, ma khí tràn ra bao trùm tứ phương.
Không ít người biến sắc.
“Huyết Hỏa Ma vương!”
Huyết Hỏa!
Chủ nhân Huyết Hỏa Ma tộc!
Huyết Hỏa Ma tộc thiện chiến nhất, cũng rất hiếu chiến, chủng tộc này có thực lực cường đại, đặc biệt là lúc này, người tới không phải là Ma vương nào khác của Huyết Hỏa Ma tộc, mà là Huyết Hỏa Ma vương!
Nếu Huyết Hỏa Ma tộc tồn tại độc lập, vị này chính là Hoàng của chủng tộc này.
Huyết Hỏa Ma vương buông xuống, bình tĩnh nói: “Tần Quảng, Hạ Vô Thần, một trong hai vị có dám luận bàn một phen với ta không?”
Ánh mắt Đại Hạ vương lãnh lệ, lạnh lùng nói: “Huyết Hỏa, ngươi đã muốn chết thì ta đây thành toàn ngươi!”
Oanh!
Hư không xé rách, hai người nháy mắt biến mất.
Ông không thể không ra tay!
Kỳ thật Đại Hạ vương không muốn đi, thực lực Huyết Hỏa Ma vương vô cùng cường đại, cũng rất thiện chiến, trừ ông ra, Đại Tần vương, Đại Chu vương cũng có thể đối phó, nhưng đây là vì bảo hộ cháu trai chính mình, ông không ra mặt, chẳng lẽ trông cậy những người này ra mặt?
Đại Hạ vương bị dẫn đi rồi!
Không ít người nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật bọn họ sợ nhất chính là Đại Hạ vương liều mạng, dù sao Hạ Long Võ cũng là cháu trai ông ta.
Ngay sau đó, một Thần vương, một Tiên vương lại buông xuống.
“Lôi Đình Thần vương!”
“Cửu Thiên Tiên vương!”
Không ít người hiểu ra, đây là... sắp tấn công!
Quả nhiên, hai cường giả này vừa buông xuống, Đại Tần vương thở dài một tiếng, bước ra trước, lạnh lùng nói: “Hai người các ngươi đã tới đây, vậy thì cùng nhau chơi đi!”
Oanh!
Hư không rách nát, hai cường giả không nói nhiều, hai người bọn họ tới đây chính là để giải quyết nỗi lo của mọi người.
Đại Tần vương, Đại Hạ vương!
Tần thương Hạ đao, bọn họ dùng chiến tích để tạo nên uy danh này, hai người bọn họ ở đây, dù mọi người biết liên thủ có thể giết chết bọn họ thì vẫn sợ bọn họ giết mình.
Giờ khắc này, Tần thương Hạ đao đều đi rồi.
Bên ngoài, đám vô địch vạn tộc nhẹ nhàng thở ra, hai người kia đã đi, mọi người tức khắc như hổ rình mồi.
Mà lúc này, lại có thêm cường giả buông xuống.
“Thiên Nghệ Thần vương!”
Lại một tôn Thần vương giáng lâm, nhìn về phía Đại Minh vương, bình thản cất tiếng: “Đại Minh vương, luận bàn một phen đi.”
“Sợ ngươi chắc?”
Trời đất quay cuồng, hai vị cường giả biến mất.
Lại một lát sau, ba vô địch cường hãn buông xuống, còn mạnh hơn mấy vị trước đó, người tới trầm giọng nói: “Đại Chu vương, Nhân tộc nên thỏa mãn rồi, Chu gia ngươi đã có hai người chứng đạo thành công, một nhà bốn Vĩnh Hằng, ngươi xen vào làm gì, lại đây đi!”
Đại Chu vương bình tĩnh nhìn thoáng qua bốn phía, cất bước đi ra, biến mất trong hư không, ba cường giả nọ cũng đồng loạt biến mất.
Liên tiếp mấy vô địch cường đại của Nhân tộc bị dẫn đi, lúc này, những người khác lập tức hưng phấn.
Những người kia đều là tồn tại có thể giết chết vô địch.
Mọi người chỉ kiêng kị bọn họ.
Hiện tại bọn họ đi rồi, những người khác không cần chờ nữa, quát to: “Chia cắt chiến trường!”
Ong!
Khắp hư không chấn động, bị chia cắt, các vô địch Nhân tộc cắn răng lạp vào trong hư không hắc ám.
Không thể để đại chiến của trăm vị vô địch diễn ra ở đây, nếu không, Hạ Long Võ không có khả năng chứng đạo.
Trong nháy mắt, vô địch Nhân tộc trước mặt Hạ Long Võ gần như biến mất toàn bộ, chỉ còn lại mấy người, mà bên ngoài vẫn còn hơn ba mươi vị vô địch.
Hạ Long Võ thở dài một tiếng, “Các vị tiền bối, rời đi thôi!”
Nếu không đi thì chắc chắn sẽ bị vây giết!
Mấy người Thiên Đúc vương nhìn y, cũng rất bất đắc dĩ, không có hy vọng.
Thiên Đúc vương lạnh lùng nhìn về phía những người đó: “Mấy vị đi nào, ta mang các ngươi đi ngắm phong cảnh hư không!”
Nháy mắt, 7 - 8 vị vô địch kéo theo vài vị vô địch Nhân tộc biến mất.
“Hạ Long Võ!”
Giờ khắc này, những vô địch còn lại đều bật cười.
“Ngươi vẫn còn muốn giãy giụa sao?”
Bốn phương tám hướng, các vô địch hiện thân, có tổng cộng hơn 20 người.
Bọn họ quá coi trọng Hạ Long Võ!
Người nói chuyện cười một tiếng, đánh ra một quyền.
Hạ Long Võ, chết chắc rồi.
Đúng lúc này, hư không dao động, thiên địa xoay chuyển, không ít người biến sắc.