Hậu điện phủ thành chủ.
Tượng đá sửng sốt, còn có thể chơi như vậy sao?
Đây là muốn chơi chết Tinh Nguyệt ư?
Ban nãy kỳ thật y cũng đang rối rắm, Tinh Nguyệt muốn đánh chết bọn họ, đây là quy tắc, quy tắc từ thượng cổ, mà y thì không nên phá quy tắc.
Y do dự!
Có điều không ngờ Tô Vũ lại vận dụng tử khí đến tình trạng này, còn phối hợp với Vạn Thiên Thánh, cả hai tạo ra thế cục bất lợi cho Tinh Nguyệt, Tinh Hồng cũng ngây người, Tinh Nguyệt mà bị đùa chết... Sẽ không sao chứ?
Sẽ không khiến cổ thành rung chuyển đúng không?
Nhưng mà đây cũng là quy tắc.
Y phải tuân thủ quy tắc, trấn thủ đều cần tuân thủ quy tắc, hiện tại y nên làm sao bây giờ?
Mặc kệ à?
Cổ thành phong tỏa, lần này không phải Tô Vũ cố ý, Tinh Nguyệt ra ngoài nên thánh thành tự động phong tỏa, đây cũng là quy tắc.
Bên ngoài, một đám vô địch trợn tròn mắt, một đám nhíu mày như hổ rình mồi.
Quy tắc!
Cổ thành không thể phá, nếu không chính là phá hỏng quy tắc cổ thành.
Lúc trước nếu Tô Vũ ra khỏi thành, nếu hắn ra tay, bọn họ giết Tô Vũ là chuyện đương nhiên.
Nhưng hiện tại làm sao bây giờ?
Tinh Hồng cũng nhìn về phía Tô Vũ, sau một lúc lâu, cuối cùng y cũng suy nghĩ cẩn thận ý tứ của hắn.
Đúng, hắn tuân theo quy tắc, hiện tại hắn đối phó với Tinh Nguyệt cũng là điều phù hợp quy tắc, một khi đám người này phá thành, Tinh Hồng có thể không ra tay, nhưng sẽ xuất hiện Tử Linh vô địch đối phó bọn họ.
Đương nhiên khi đó Tinh Hồng cũng có thể ra tay, điều này cũng phù hợp quy tắc.
Tượng đá sẽ không chủ động giúp đỡ Tô Vũ, sẽ không đánh vỡ điểm mấu chốt này.
Nhưng nếu vô địch công thành, vậy thì không cần để ý nữa.
Khi đó, y giúp Tô Vũ hay không cũng không còn quan trọng, bởi vì sẽ xuất hiện số lượng Tử Linh vô địch tương đương để đối phó đám vô địch kia.
Các thành chủ khác lộ vẻ chấn động nhìn bên này.
Một vị Tử Linh quân chủ sắp bị Tô Vũ chơi tàn rồi.
Bọn họ không hiểu đạo lý trong đó.
Bọn họ chỉ thấy Tử Linh quân chủ căm tức nhìn Tô Vũ, trong mắt bùng nổ tử khí, nhưng lại bị Vạn Thiên Thánh ra tay cản trở.
Mà Vạn Thiên Thánh cũng kinh ngạc nhìn Tô Vũ.
Má nó.
Chuyện gì đây?
Tử Linh quân chủ yếu như vậy sao?
Không, ông đã hiểu rồi.
Đối phương đang bị Tô Vũ hút!
Gia hỏa này đang điên cuồng hấp thu tử khí của Tinh Nguyệt.
Lúc bấy giờ Tô Vũ không còn quan tâm bất cứ thứ gì khác, ta hút, ta điên cuồng hút!
Ta nghịch chuyển, nghịch chuyển, tiếp tục nghịch chuyển!
Ta phải áp chế Tinh Nguyệt!
Ta cho ngươi đánh ta đấy, 3 ngày sau, nếu ngươi chưa đánh chết ta, ngươi sẽ phải rời đi, không cần 3 ngày, có lẽ... Hôm nay ta có thể đánh chết ngươi trước, mà tiền đề là sau khi đánh chết Tinh Nguyệt sẽ không có Tử Linh cường đại hơn xuất hiện.
Thôi, không thể đánh chết Tinh Nguyệt.
Đánh chết nàng, nếu xuất hiện Tử Linh quân chủ khác thì phiền toái, mình không thành lập thông đạo liên hệ với Tử Linh quân chủ khác.
Hắn vội hô: “Phủ trưởng, đừng giết nàng, ngăn cản là được rồi!”
Tinh Nguyệt: “...”
Vạn Thiên Thánh: “...”
Ngươi nghiêm túc à?
Một vị Tử Linh quân chủ xuất hiện muốn giết mấy tên bán tàn phế, vậy mà Tô Vũ kêu gào đừng đánh chết Tinh Nguyệt, bằng không sẽ phiền toái.
Cục diện trở nên quỷ dị.
Đám vô địch bên ngoài lập tức bối rối.
Làm sao bây giờ?
Mạnh mẽ phá thành ư?
Nếu là lúc trước, mọi người sẽ làm, đứng ngoài thành phá thành, Tử Linh không ra được, gia hỏa trong thành chờ chết đi!
Nhưng từ khi Tinh Hồng ra ngoài, một quyền đánh bạo tam thế thân vô số vô địch, hiện tại đám vô địch này đã biết kiêng kị, nếu phá thành rồi dẫn tên kia ra, hơn mười tượng đá vô địch thượng cổ khác cũng bị dẫn ra thì phải làm sao?
Mười mấy vô địch ở đây không đủ cho đối phương giết.
Một phần đã đuổi theo giết Hạ Long Võ.
Trong lúc bọn họ đang chần chờ, nơi xa, tiếng hô giận dữ gầm lên, tiếng hô phẫn nộ vang vọng vạn giới.
“Nhị thúc, ta sẽ cho vạn tộc chôn cùng ngươi!”
Ráng màu chiếu rọi chiến trường Chư Thiên!
Nếu chỉ xét ráng màu, mấy người Chu Phá Thiên, Tần Trấn cũng có, nhưng ráng màu chỉ chiếu rọi mấy ngàn dặm, đây là thiên địa dị tượng, chứng tỏ thành công chứng đạo vô địch.
Nhưng giờ khắc này, khi Hạ Long Võ chứng đạo thành công.
Ráng màu chiếu rọi mấy ngàn dặm, thậm chí chiếu xa vạn dặm, không những thế, trong hư không, từng đám mây buông xuống, vô số Thiên Nguyên khí giúp Hạ Long Võ đúc thân, vô số Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch giúp y cường hóa khiếu huyệt.
Không chỉ vậy, giờ khắc này, từng đóa huyết vân buông xuống, ầm một tiếng, huyết vân bao trùm mấy ngàn dặm, Ma giới lại chấn động.
Một Ma vương bị y chém giết!
Hạ Long Võ điên rồi, y vô cùng điên cuồng, cầm đao kéo thời gian trường hà qua chém đứt thời gian trường hà của đối phương, ở trong thời gian trường hà đánh tam thế thân của đối phương, Ngưu Bách Đạo há hốc mồm đứng nhìn.
Điên rồi!
Kẻ điên Hạ gia mà điên cuồng thì đúng là không phải người.
Y không muốn sống nữa!
Thời gian trường hà mà dám xông vào ẩu đả, một khi đánh vỡ thời gian trường hà thì rất dễ bị lạc trong đó, ảnh hưởng đến quá khứ tương lai, chơi chết chính mình.
Giờ phút này, Hạ Long Võ mặc kệ tất cả!
Y điên cuồng, y hối hận!
Y không ngờ nhị thúc lại làm như vậy, y nghĩ lần này mình sẽ phải chết, có thể kéo dài một chút cũng tốt, giúp người khác, giúp lão sư hoàn thành tâm nguyện, tóm lại, y muốn làm chuyện gì đó.
Nếu y biết nhị thúc sẽ làm như vậy, y nhất định sẽ không đáp ứng!
Cũng sẽ không trì hoãn đến khi nhị thúc tới chiến trường Chư Thiên!
Hạ Long Võ gào rống, giờ phút này, thời gian trường hà của y đang lan tràn, càng ngày càng rộng lớn, y lao về phía đám vô địch đang bay tới, y hét lên, y đã chứng đạo thành công!
Nhưng y không vui, không có chút hưng phấn nào.
Y muốn giết chết đám người kia!
Dù không giết được hết thì y cũng muốn giết thêm một vài tên để tế điện nhị thúc.
Y như thiêu thân lao đầu vào lửa, lao thẳng về phía đám vô địch đó.
Dù đối diện đang có rất nhiều người.
Lúc bấy giờ, đám vô địch vừa bay tới cũng phải kinh sợ.
Kẻ cuồng sát này đã chứng đạo thành công!
Hơn nữa, còn có vẻ liều mạng như thể không chết không ngừng.
Phía sau, Ngưu Bách Đạo cũng líu lưỡi, hay là ta nhân tiện... Chứng đạo nhỉ?
Vận khí của Ngưu Bách Đạo ta cũng thay đổi rồi!
Hôm nay ta chứng đạo, vậy mà không có ai ngăn cản, không, có một tên vô địch, kết quả gã đã bị Hạ Long Võ phát cuồng đánh chết thay ta.
Ông nhìn Hạ Long Võ như thiêu thân lao đầu vào lửa, ông vừa hợp đạo, vừa hét: “Đừng đi, ngươi đi như vậy không phải là uổng công Hạ Tiểu Nhị hi sinh sao?”
Dứt lời, ông sửng sốt một chút, cẩn thận quan sát tình cảnh xa xa rồi kinh hỉ hét lên: “Quay lại, dị tượng Hạ Tiểu Nhị ngã xuống không xuất hiện...”
Hạ Long Võ đang đỏ mắt, mắt long lanh ánh nước, y muốn đi ẩu đả vô địch, lúc này nghe vậy chợt nhìn về phương xa.
Chuẩn vô địch ngã xuống cũng có dị tượng.
Tàn dương rơi vỡ.
Không có sao?
Không ngã xuống ư?
Lẽ nào nhị thúc chưa chết?
Hạ Long Võ sửng sốt một chút, rồi biến sắc, lập tức quay đầu bỏ chạy, phía trước, mười mấy vị vô địch vừa bị khí thế của y trấn trụ, lúc này... Một đám hoàn hồn, đồng loạt đuổi theo Hạ Long Võ!
Giết y!
Gia hỏa này mới vừa chứng đạo liền đánh chết một vô địch, đây là sát thần, nếu y không chết, có lẽ sẽ là Đại Hạ vương, Đại Tần vương tiếp theo!
Ngưu Bách Đạo hét xong, vừa nhẹ nhàng thở ra rồi lại đột nhiên biến sắc.
Má nó.
Mười mấy vị vô địch đang bay về phía này.
Vận may của ta kém thế à?
Ông thầm mắng một tiếng, cũng quay đầu bỏ chạy, đáng chết, Hạ Long Võ, đừng chạy về phía ta.
May mà Hạ Long Võ không chạy về hướng ông, y thấy ông đang chứng đạo, lập tức xoay chuyển phương hướng trốn chạy, nhưng trong đám vô địch đuổi giết phía sau vẫn có một người tách ra chạy về bên này.
Ngưu Bách Đạo cuồng mắng!
Biết ngay mà, ta biết mình chẳng may mắn chút nào, quả nhiên, đã xui thì kiểu gì cũng không thoát.
Cũng may khi Hạ Long Võ chứng đạo, ông đứng ở bên cạnh, khi trời giáng dị tượng, vô số bảo vật Thiên Nguyên khí rớt xuống, ông tiện thể hấp thu ké không ít, Hạ Long Võ chỉ lo giết người, không hấp thu bao nhiêu, thành ra ông mới là người hưởng lợi.
Ông ác chiến hồi lâu ở Nhân cảnh, lại tự mình mài giũa một thời gian, 400 năm lắng đọng, hôm nay là ngày gặt hái thành quả.
Trên người Ngưu Bách Đạo cũng toát ra ráng màu, đây là dấu hiệu bắt đầu chứng đạo.
Ông sắp chính thức chứng đạo, hợp nhất tam thân!
Hiện giờ ông cũng đang nghi hoặc, Hạ Tiểu Nhị không chết sao?
Chẳng lẽ y bị vạn tộc bắt được, dùng mạng y để uy hiếp Hạ gia?
Khoảng cách quá xa, dù là vô địch thì cũng không thể nhìn rõ, cũng không có thời gian đi xem.