Quy tắc… Có thể lợi dụng!
Tô vũ nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt, hắn ra tay đánh chết một cư dân cổ thành Nhật Nguyệt hậu kỳ bị thay đổi lần trước!
Nhật Nguyệt Minh tộc, con trai của Minh Hà vương.
Cha ngươi đã chết rồi, ngươi còn sống làm gì?
Chờ ngươi trả thù ta ư?
Nhật Nguyệt hậu kỳ bị giết, nháy mắt, một người lao ra khỏi cổ thành, không, đó là một vị Tử Linh, Tinh Nguyệt quân chủ.
Nàng nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt rét lạnh.
Tô Vũ giết một cư dân Nhật Nguyệt hậu kỳ, dựa theo quy tắc, Tử Linh quân chủ phải hiện thân, giết Nhật Nguyệt tầm thường, có khả năng chỉ có Tử Linh chuẩn vô địch xuất hiện, giết cư dân cổ thành là Tử Linh Nhật Nguyệt hậu kỳ, người xuất hiện tất nhiên là nàng.
Nhưng gia hỏa này cảm thấy nàng sẽ giúp hắn ngăn cản đám vô địch đó sao?
Ngươi giết người, nếu ta muốn giết thì phải giết ngươi!
“Vào thành!”
Tô Vũ gầm lên!
Hắn biết ngày thường thì hai người này chắc chắn sẽ không vào thành, vào thành thì Tô Vũ liền hawk[ nguy hiểm.
Tượng đá rất để ý quy tắc!
Quy tắc chính là vô địch vào thành cũng không sao, không giết người là được.
Nếu giết ai đó, Tử Linh cảnh giới đối ứng sẽ xuất hiện mà thôi.
Tô Vũ có chút đặc thù, không dễ giết, nhưng không có nghĩa là không thể giết.
Nhưng hiện tại Tử Linh quân chủ xuất hiện, dựa theo quy tắc cổ thành, nàng phải giết Tô Vũ.
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, làm bậy!
Không vào thành, Tử Linh quân chủ muốn giết Tô Vũ... Hắn chống đỡ được sao?
Vào thành, đám vô địch này chắc chắn sẽ xông theo.
Tượng đá sẽ không phá vỡ quy tắc.
Vạn Thiên Thánh chua xót, đồ ngốc, đa thần văn hệ đều là loại người ngu ngốc, sớm muộn gì cũng bị tiêu diệt, không diệt mới là lạ!
Một đám người đều là kẻ ngốc!
Nhưng thế giới này luôn có một đám ngu ngốc như vậy, không phải sao?
Nếu không... vì sao mình lại lưu luyến?
Đa thần văn... sẽ hủy diệt!
Phe phái như vậy sao không bị diệt cho được, giết một người, một đám người đến chịu chết, dạy dỗ như không.
Vạn Thiên Thánh cười khổ, Liễu Văn Ngạn cũng bất đắc dĩ.
Vạn Thiên Thánh kéo Liễu Văn Ngạn, chém một kiếm, cánh tay vỡ ra, lập tức rơi vào cổ thành.
Tử Linh quân chủ xuất hiện.
Tinh Nguyệt lạnh lùng nhìn mấy người, nhìn Tô Vũ, ngươi cho rằng ta sẽ không giết ngươi?
Là chính ngươi phá hỏng quy tắc!
Lúc trước Tô Vũ giết người, giết Tử Linh, nhưng hắn chưa chết, không phải là không thể giết mà là vì nàng cảm thấy đợi Tô Vũ tới Nhật Nguyệt mới thay đổi thành Tử Linh có lẽ sẽ tốt hơn.
Bất quá hiện tại nếu chính Tô Vũ muốn chết, vậy nàng sẽ thành toàn cho hắn.
Dù sao hiện tại thực lực gia hỏa này cũng đã tới cấp bậc có thể chiến Nhật Nguyệt.
Thừa cơ hội này cho hắn chết luôn.
Tránh đêm dài lắm mộng, xảy ra thêm phiền toái!
Gần đây nàng bị Tô Vũ hút tử khí cũng thấy rất phiền lòng, một ký sinh trùng hút từ sáng đến đêm, vậy nàng còn làm việc khác thế nào được nữa, Tử Linh giới cũng có phiền toái.
Giờ khắc này, Tinh Nguyệt ra tay.
Trong hư không, đám vô địch đều bật cười.
Hạ Long Võ chạy thoát, bọn họ rất phẫn nộ, nhưng... Mua một tặng ba!
Tô Vũ, Vạn Thiên Thánh, Liễu Văn Ngạn, nhân tiện còn có Hạ Tiểu Nhị... một mạch này buồn cười tới chết mất.
Nói thật, giết Hạ Long Võ hay Vạn Thiên Thánh thì có gì khác nhau sao?
Tuy Hạ Long Võ lợi hại, nhưng y chưa từng giết vô địch.
Vạn Thiên Thánh lại đã giết hai tôn!
Tô Vũ còn là chủ nhân cổ thành!
Liễu Văn Ngạn là truyền nhân của Diệp Bá Thiên, sở hữu thần văn của Diệp Bá Thiên.
Những người này cộng lại còn quan trọng hơn cả Hạ Long Võ, hiện tại không cần tốn nhiều sức đã khiến bọn họ chết hết, chủ nhân cổ thành Tô Vũ còn tự tìm đường chết, dẫn Tử Linh vô địch ra.
Đám vô địch này không vào thành.
Tinh Nguyệt nhìn bọn họ, đánh một chưởng về phía bọn họ, về phía mấy tên tàn phế này.
Giờ khắc này, đám thành chủ bên ngoài đồng loạt lắc đầu, co đầu rút cổ trở về cổ thành, Tô Vũ... một mạch đa thần văn này... Đều là tên ngốc.
Lúc này không cố gắng sống sót, mà lại xếp hàng đi chịu chết.
Vạn Thiên Thánh và Liễu Văn Ngạn bất đắc dĩ nhìn về phía Tô Vũ, ngươi bảo chúng ta tiến vào là muốn chúng ta cùng chết hả? Mọi người cùng nắm tay nhau lên đường cho vui sao?
Đương nhiên không phải!
Tinh Nguyệt là quân chủ, đánh không lại.
Nhưng ta biết quy tắc.
Ta hiểu quy tắc!
“Vào nhà...”
Tinh Nguyệt sẽ phá phòng, Tô Vũ biết điều này, mà không sao, giờ khắc này, hắn nghịch chuyển nguyên khiếu, nghịch chuyển Dương khiếu, nháy mắt hóa giải vô số tử khí, rồi lại nghịch chuyển thành Tử Linh, rồi lại cắn nuốt vô số tử khí!
Tử khí đều là của Tinh Nguyệt!
Tinh Nguyệt là người thay đổi Tô Vũ, nàng duy trì tử khí truyền cho Tô Vũ, nhưng sự áp chế lại là song hướng.
Tô Vũ nghịch chuyển rồi hóa giải, trong nháy mắt, một chưởng tràn đầy tử khí của nàng đang đánh đến đột nhiên trở nên yếu hẳn đi, Tô Vũ gầm lên, nghịch chuyển, nghịch chuyển, tiếp tục nghịch chuyển cho ta!
Hóa giải, hóa giải, tiếp tục hóa giải đi!
Đến khi chưởng của Tinh Nguyệt tới gần... Vạn Thiên Thánh đón đỡ, vậy mà lập tức đánh nát.
Giờ khắc này, thiên địa an tĩnh.
Tô Vũ nhìn Tinh Nguyệt, Tinh Nguyệt cũng nhìn hắn.
Khi một gia hỏa thực lực Nhật Nguyệt bát trọng nghịch chuyển 7 – 8 lần, cắn nuốt tử khí của ngươi 7 - 8 lần trong thời gian ngắn, hơn nữa mấy ngày trước ngươi còn bị hắn hút tới điên cuồng... Ngươi xác định, ngươi vẫn có thể đánh chết cường giả như Vạn Thiên Thánh sao?
Dù ông ta đã bị thương nặng thì ngươi cũng không thể.
Tinh Nguyệt có cảm giác như chết máy!
Nàng phát hiện một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng!
Tô Vũ... tốc độ nghịch chuyển tử khí của hắn còn nhanh hơn nàng tưởng tượng rất nhiều.
Quá nhanh!
Nếu Tô Vũ không chết, một khi nàng chinh chiến ở Tử Linh giới, bị gia hỏa này nghịch chuyển mấy chục lần, gặp phải cường địch, Tô Vũ không chết, nhưng nàng chết chắc.
Ánh mắt Tinh Nguyệt lộ sát khí!
Tô Vũ phải chết.
Hắn phải chết ngay lập tức!
Hắn sẽ trở thành mối uy hiếp lớn của nàng!
Mà giờ phút này, cổ thành đã bị phong bế.
Đám vô địch sửng sốt nhìn phía dưới, nhìn Tô Vũ, nhìn Vạn Thiên Thánh chọc thủng một chưởng tử khí của Tinh Nguyệt, Tử Linh vô địch yếu như vậy ư?
Không ai dám tin tưởng!
Sao có thể?!
Tử Linh vô địch tuyệt đối không yếu, một chưởng đánh trúng, Vạn Thiên Thánh đã trọng thương không chết cũng tàn.
Hiện tại, sát chiêu của nàng lại không có lực lượng gì.
Bị Vạn Thiên Thánh nhẹ nhàng đón đỡ.
Vạn Thiên Thánh cũng ngây ngẩn cả người, tình huống thế nào?
Thông đạo tử khí tồn tại trong hư vô, không phải tồn tại chân thật, bọn họ không nhìn thấy, chỉ thấy Tô Vũ không ngừng rống lên, một hồi biến thành người sống, một hồi biến thành người chết, cứ thế làm không ngừng.
Tô Vũ vui mừng, hữu dụng thật này.
Đúng, đây là quy tắc!
Tinh Nguyệt thay đổi ta, mà ta cũng đang hạn chế nàng.
“Vào phòng!”
Tô Vũ gầm lên, không ngừng nghịch chuyển, điên cuồng nghịch chuyển, nếu chỉ có một mình thì dù hắn có nghịch chuyển nhiều hơn nữa, Tinh Nguyệt vẫn có thể xử lý hắn.
Nhưng hắn không chỉ có một mình!
Hắn còn có Vạn Thiên Thánh bán tàn phế bên cạnh.
Nếu Vạn Thiên Thánh ở trạng thái toàn thịnh thì ông cũng không sợ Tinh Nguyệt, bất quá bây giờ ông đã bị thương nặng, nhưng đối phó với Tinh Nguyệt bị Tô Vũ điên cuồng tiêu hao tử khí thì ông vẫn đủ sức ngăn cản.
Tô Vũ cười lớn!
Quả nhiên là có thể.
Tử khí không ngừng bị tiêu hao, nghịch chuyển, hấp thu, tiêu hao, hóa giải...
Ánh mắt Tinh Nguyệt càng ngày càng rét lạnh.
Nàng cảm nhận được thực lực của mình đang giảm sút.
Đáng chết!
Tên chết tiệt này!
Nàng thực phẫn nộ!