Hạ Long Võ chứng đạo thành công, cục diện lần này có thể nói là vạn tộc đã thua nặng!
Mà trên thực tế, trừ Ma tộc mất nhiều người, nhưng tổn thất cuối cùng cũng không đáng bao nhiêu, ít nhất đã moi ra Nhân tộc ẩn núp trong Liệp Thiên các, bộ trưởng hai bộ đều đã bại lộ.
Đám người Ngưu Bách Đạo, Chu Thiên Đạo che giấu sâu như thế nhưng cũng đều đã bại lộ.
Ma tộc tổn thất lớn vì lần này Ma tộc mất đi 3 vị vô địch cảnh!
Trong 8 vị vô địch đã chết, Ma tộc chiếm 3 vị!
Mạt Hợp và Lạp Đức đã chết, vừa rồi vô địch bị Hạ Long Võ giết cũng là Ma tộc.
Thần tộc mất 2 người, Tiên tộc, Nhân tộc, Minh tộc, mỗi tộc một vị.
Tới giờ phút này, Hạ Long Võ đã chứng đạo thành công, mục tiêu lớn nhất đã thành công. Vạn tộc muốn săn giết một vị vô địch không phải chỉ khó khăn bình thường, vả lại tuy Hạ Long Võ một mình đánh không lại bọn họ, nhưng chẳng lẽ y không thể chạy trốn sao?
Nếu hết cách thì tìm tiểu giới trốn vào cũng được.
Ở trong tiểu giới, Nhân tộc vẫn có thể phát huy toàn lực, vạn tộc thì không.
Mà lúc này vẫn còn một cơ hội để vạn tộc tìm lại tôn nghiêm.
Giết chết gia hỏa đa thần văn hệ!
Mấy kẻ chưa chứng đạo.
Vạn Thiên Thánh giết hai tôn vô địch, Liễu Văn Ngạn đã thăng cấp Nhật Nguyệt, Tô Vũ là chủ nhân cổ thành.
Giết được mấy người này thì xem như vạn tộc cũng không lỗ!
Dù là với Ma tộc, dùng ba vị vô địch đổi mạng ba người này cũng không thiệt.
Giờ khắc này, sau tiếng hô của đám vô địch, một tiếng than nhẹ vang lên, thời gian trường hà xỏ xuyên qua thiên địa, một đạo hư ảnh bước ra khỏi Ma giới, chỉ là hư ảnh, không phải là bản tôn.
Lúc bấy giờ, trên chiến trường Chư Thiên.
Một bóng người đạp không đi đến, gương mặt không biểu tình nhưng sâu trong đáy mắt lại lộ vẻ không tình nguyện rõ rệt, người này bất đắc dĩ nhanh chóng dung nhập vào thời gian trường hà.
Một lát sau, một người xuất hiện trước cổ thành.
“Bái kiến Ma Hoàng!”
Bóng người kia có gương mặt hư ảo, nhưng nhìn kỹ lại thì giống Ma Đa Na.
Mà trên thực tế, đây đúng là Ma Đa Na.
Nhưng giờ phút này, bản tôn Ma Hoàng không tới, mà là bám vào người Ma Đa Na, đi tới cổ thành, chiến trường Chư Thiên không có hạn chế, khí tức Ma Đa Na nhất thời mơ hồ đạt tới cảnh giới vô địch.
Ma Đa Na bình thản nhìn cổ thành, nhìn Tô Vũ, nhìn về phía Tinh Hồng.
Gã bình tĩnh nói: “Tinh Hồng cổ thánh, vạn tộc tranh đấu, loạn lạc vì đa thần văn, cổ thánh trấn áp Tử Linh, vốn là có công lao thiên cổ, mà đám người Tô Vũ lại đang làm loạn vạn giới, phải xử tử!”
Ma Hoàng buông xuống!
Tới lúc này, lão quyết định ra mặt, dù không phải bản tôn.
Trong cổ thành, Tinh Hồng bình tĩnh, chậm rãi cất tiếng: “Không liên quan đến ta, thánh thành chỉ có quy tắc!”
Quy tắc!
Ma Đa Na nhíu mày, “Quy tắc? Quy tắc thượng cổ? Trong quy tắc thượng cổ, thành chủ có thể tùy ý phong thành sao? Cổ thánh có thể tùy ý ra khỏi thành sao?”
Tinh Hồng không để ý tới gã.
Ma Hoàng đạm mạc nói: “Vạn tộc có không ít Vĩnh Hằng! Thánh thành xây dựng chỉ vì Tử Linh. Tinh Hồng cổ thánh, sao phải vì mấy kẻ làm loạn vạn giới này mà khiến thánh thành liên lụy?”
Tinh Hồng vẫn im lặng.
Ma Hoàng lại nói tiếp: “Nếu ngươi cứ như vậy, thế thì hôm nay trăm vị Vĩnh Hằng cũng muốn thỉnh giáo chư vị cổ thánh một chút.”
Tinh Hồng vẫn không hé răng.
Mà lúc này, từ một cổ thành khác, Thiên Diệt lạnh lùng mở miệng: “Bán Hoàng Ma tộc, ngươi muốn khiêu khích thánh thành? Khiêu khích trấn thủ ư?”
“Khiêu khích các ngươi?”
Ma Hoàng khẽ cười, “Thiên Diệt cổ thánh nói quá rồi! Ma tộc không có ý này, nhưng Tinh Hồng cổ thánh đã phá vỡ quy tắc. Thôi không sao, nếu thế thì chúng ta không vào thành là được.”
“Ma Hoàng!”
Có vô địch bất mãn.
Không vào thành?
Vậy ngài tới làm gì?
Tới xem náo nhiệt à?
Ngay sau đó, trong tay Ma Đa Na chợt xuất hiện một giọt máu, máu thiêu đốt, thời gian trường hà lập tức dao động, thông thiên triệt địa.
Trong nháy mắt, toàn bộ cổ thành tràn lan tử khí.
Một lát sau, bỗng nhiên, trong Tinh Hồng cổ thành truyền ra tiếng gầm giận dữ.
“Lớn mật!”
“Tô Vũ, khốn kiếp, còn không mau dừng lại!”
Là tiếng rống giận của Tinh Nguyệt!
Tô Vũ cảm thấy tử khí mình hấp thu nhanh chóng rút đi, Tinh Hồng lạnh lùng nói: “Thật to gan, dám lôi kéo Tử Linh quân chủ vượt rào!”
Giờ khắc này, mọi người đã hiểu.
Ma Hoàng đạm mạc nói: “Việc này không sai quy củ, không vi phạm quy tắc của cổ thánh đúng không? Nếu Tô Vũ đã giết cư dân cổ thành, Tử Linh quân chủ bản địa lại không thể giải quyết, vậy thì hãy để Tử Linh quân chủ khác tới giải quyết!”
Nghe vậy, kẻ không hiểu cũng đã hiểu.
Ma tộc vẫn luôn muốn tiếp dẫn một vị Tử Linh quân chủ trở về Ma giới.
Hiển nhiên, giờ phút này vị Tử Linh quân chủ Ma tộc kia đã đánh tới địa bàn của Tinh Nguyệt, đối phương đây là muốn mượn quy tắc để giết Tô Vũ.
Tô Vũ biến sắc!
Nhanh chóng dừng hấp thu tử khí, kỳ thật hắn lo lắng Tinh Nguyệt sẽ liên thủ với đối phương để xử lý mình hơn.
Nhưng nghe tiếng rống giận của Tinh Nguyệt thì có vẻ vị này không vừa lòng với việc Tử Linh xâm lấn địa bàn của nàng.
Bởi vì dựa theo quy tắc, giờ phút này chỉ cần một vị Tử Linh quân chủ xuất hiện là được, không cần 2 vị, nếu đối phương tới đây thì đồng nghĩa với việc lão có mục đích vượt rào xâm lấn.
Tinh Nguyệt phẫn nộ!
Nàng đã đủ mất mặt lắm rồi, kết quả Ma tộc còn lôi kéo một vị Tử Linh quân chủ vượt rào đến, làm nàng càng phẫn nộ vô biên.
Lúc này, một tiếng quát lớn vang khắp cổ thành: “Tinh Nguyệt, là do ngươi bất lực, không thể xử lý được kẻ sai phạm. Tử Linh giới không thể chịu nhục, để bổn tọa giết người này thì có gì sai? Mau nhường đường, nếu không ta sẽ giết cả ngươi!”
Trong thông đạo Tử Linh, một Tử Linh quân chủ vô cùng cường đại xuất hiện.
Lão còn mạnh hơn cả Tinh Nguyệt!
Đó là Ma tộc thượng cổ đã khôi phục một chút ký ức!
Ma Hoàng vẫn luôn muốn tiếp dẫn lão trở về.
Giờ phút này, Ma Hoàng đang triệu hoán lão, lão hiểu mình đến đây là để làm gì.
Giết Tô Vũ, giết hết cường giả đa thần văn hệ!
. . .
Trong thành.
Mấy người Vạn Thiên Thánh đều biến sắc.
Một tôn Tử Linh quân chủ cường hãn vượt giới đến đây.
Tô Vũ có thể đối phó Tinh Nguyệt nhưng không đối phó được Tử Linh quân chủ khác, nếu gặp thì kết cục chỉ có một chữ: chết!
Ma Hoàng không lựa chọn xung đột với Tinh Hồng.
Mà là lợi dụng quy tắc, mang tai họa ngập đầu đến cho Tô Vũ và bọn họ.
Một Tử Linh quân chủ khác!
Tô Vũ ngươi còn có thể giải quyết sao?
“Viêm Ma, ngươi muốn xâm lấn địa bàn của bổn vương?”
Tinh Nguyệt gầm lên!
Tử Linh quân chủ khác không nên tới, điều này không phù hợp quy tắc, đây là xâm lấn, là khiêu khích.
“Phế vật, cút ngay!”
Ầm!
Tử khí tràn lan, Tinh Nguyệt đã bị Tô Vũ hút suốt nhiều ngày qua, dù hiện tại Tô Vũ không còn hút nữa nhưng thực lực nàng cũng đã giảm xuống trầm trọng, huống chi lúc trước nàng còn bị Vạn Thiên Thánh tiêu hao không ít, chưa kể nàng vốn không cường đại bằng Viêm Ma.
Không đến một hồi, mọi người liền nghe được tiếng quát phẫn nộ không cam lòng của Tinh Nguyệt.
Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, má nó!
Ta đã hút Tinh Nguyệt quá nhiều, xong rồi, lúc trước Tinh Nguyệt là địch nhân, hiện tại lại là ô dù ngăn cản Tử Linh quân chủ Ma tộc kia, nếu Tử Linh quân chủ kia ra ngoài thì tất cả bọn họ đều xong đời!
Có trốn vào cổ phòng cũng vô dụng!
Đối phương có thể mở ra, hơn nữa còn phù hợp quy tắc cổ thành, quy tắc chính là Tử Linh quân chủ có thể mở cửa cổ phòng, Tô Vũ làm thành chủ đương nhiên biết rõ chuyện này.
Liễu Văn Ngạn và Vạn Thiên Thánh vốn cho rằng đã tránh được một kiếp, hiện tại đồng loạt trông ngóng nhìn về phía Tô Vũ.
Ngươi còn hút được nữa không?
Hút cái píp!
Ánh mắt Tô Vũ biến ảo không ngừng, phiền toái lớn rồi.
Một khi Tinh Nguyệt không địch nổi, nhường lại thông đạo cho lão già kia lên thì ta chết chắc.
Liễu Văn Ngạn, Vạn Thiên Thánh, kể cả Hạ Hầu gia chỉ còn biển ý chỉ đều đang ở trong thành, một khi vị quân chủ này đánh tới, tất cả đều bỏ mạng.
Gia hỏa Ma Hoàng ngoài thành chết tiệt, còn chưa đưa bản tôn tới đây mà đã tạo ra phiền toái lớn cho Tô Vũ rồi.