Tô Vũ nhìn chằm chằm Ma Đa Na, nhìn một hồi, bỗng nhiên hắn nói: “Ma Đa Na, chúng ta gặp nhau không ít lần, nhưng hình như chưa giao thủ lần nào, ngươi là đệ nhất Thiên bảng, ta cũng từng là đệ nhất... vậy mà chưa bao giờ phân thắng bại.”
Ma Đa Na mở mắt nhìn về phía Tô Vũ, đó không phải là ánh mắt của Ma Đa Na, mà là ánh mắt của Ma Hoàng.
Nhưng sau đó ánh mắt Ma Đa Na thay đổi, so với vẻ thâm thúy tĩnh mịch của Ma Hoàng thì ánh mắt Ma Đa Na có vẻ tinh thần phấn chấn hơn một ít.
Nghe lời Tô Vũ nói, Ma Đa Na mỉm cười, mở miệng: “Nếu ngươi muốn, vậy thì sau khi thoát được một kiếp này, chúng ta sẽ có cơ hội! Nếu ngươi chết trong cổ thành, thiên tài chết rồi thì không phải thiên tài nữa!”
Tô Vũ bật cười: “Cũng đúng! Nhưng hôm nay ngươi không xứng với danh tiếng cho lắm, không thể phản kháng ý chí lực của kẻ khác, để mặc kẻ đó cải tạo, dù mạnh thì cũng là thành quả người khác ban cho mà không phải do chính mình đạt được!”
Ma Đa Na cười khẽ: “Có lẽ vậy, nhưng ngươi phải hiểu rằng có thời điểm không phải cứ phản kháng là sẽ có thành quả. Ngươi cũng đang phản kháng mà, hiện giờ thì sao? Thế giới này chính là như thế, cá lớn nuốt cá bé, muốn tự do tuyệt đối... Ngươi dựa vào cổ thành, nhưng ngươi có thể thoát khỏi cổ thành sao?”
Gã bị Ma Hoàng cải tạo, còn Tô Vũ, không phải hắn cũng đang bị cổ thành kiềm chế ư?
Tuy không có vấn đề gì.
Tô Vũ có thể nghịch chuyển tử khí.
Nhưng trên thực tế, hắn cũng là người chịu hạn chế, nếu hắn không giúp tượng đá gánh vác tử khí thì tượng đá có ra tay vì hắn không?
Nếu Tô Vũ không có năng lực, không thể nghịch chuyển tử khí, hắn đã chết từ lâu rồi.
Tô Vũ gật đầu, cười bảo: “Cũng đúng, cho nên rất nhiều thứ phải tự mình đạt được, Ma Đa Na, nếu ta là ngươi, chờ ta có thực lực ta liền diệt cả Ma tộc, quá thương tâm.”
Ma Đa Na chỉ cười mà không đáp.
Tô Vũ cũng không nói nhiều, hiển nhiên gia hỏa Ma Đa Na này không cam lòng, nếu không, như lời Vạn Thiên Thánh đã nói, Ma Hoàng có thể trực tiếp cải tạo gã, giúp gã nhanh chóng tiến vào Sơn Hải.
Nhưng đến bây giờ gã vẫn chưa tiến vào, hiển nhiên gia hỏa này cũng đang đấu tranh.
Ma Hoàng cải tạo thiên tài, kỳ thật các Hoàng giả khác cũng đang làm việc này, đây không phải chuyện xấu, đối với rất nhiều người mà nói thì đây chính là cơ duyên, cơ duyên rất lớn, Bán Hoàng sẽ không coi trọng kẻ có thiên phú tầm thường.
Được Hoàng giả cải tạo giúp thực lực trở nên cường đại, còn chưa chắc đã có hậu hoạn.
Bán Hoàng trăm cay ngàn đắng tu luyện tới cảnh giới kia, có ai không phải là người thiên tư trác tuyệt, thân thể cường hãn, tam thế thân cường đại vô cùng, không đến đường cùng, ai sẽ vứt bỏ tam thế thân của chính mình?
Cho nên từ xưa đến nay hiếm khi xảy ra chuyện thiên tài bị cướp thân thể.
Trái lại có không ít thiên tài được Bán Hoàng cường hóa thân thể hoặc là biển ý chí, cuối cùng thăng cấp vô địch.
Cho nên dù mấy người Huyền Vô Cực, Chiến Vô Song biết kết cục nhưng vẫn lựa chọn tiếp thu, không đấu tranh, bởi vì đây cũng có thể coi là đại cơ duyên.
Khí tức Ma Đa Na càng ngày càng cường đại.
Thân thể tiến vào Sơn Hải, các tộc đều giống nhau.
Đều cần hợp khiếu!
Trong tình huống bình thường, tới Đằng Không Lăng Vân, Chiến Giả chỉ có 9 khiếu, khiếu huyệt đều xác nhập.
Mà Chiến Giả Sơn Hải tiếp tục hợp 9 khiếu này lại.
Thời điểm hợp thành một khiếu thì chính là Nhật Nguyệt.
Tới Nhật Nguyệt phải cường hóa một khiếu này.
Từ đầu đến cuối Chiến Giả đều cường hóa thân thể, Đằng Không đúc thân, Lăng Vân nguyên khí biến dị, hậu kỳ hợp khiếu, cường hóa khiếu huyệt, tất cả đều là chuẩn bị để chứng đạo.
Khiếu huyệt cường đại, thân thể cường đại.
Thân thể cường đại, có thể xé rách thời gian trường hà, vớt quá khứ tương lai, thân thể cường đại mới có thể hợp nhất tam thân, nếu không, quá khứ tương lai quá cường đại, khi dung hợp lên hiện tại thân, thân thể không đủ mạnh sẽ nổ tung.
Đây là Chiến Giả, còn Văn Minh sư thì Nhân tộc không có quá nhiều ghi chép, chỉ có ghi chép tới Nhật Nguyệt, sau đó Văn Minh sư thăng cấp vô địch như thế nào thì Nhân tộc không có bất cứ ghi chép gì.
Hiện giờ, cường giả tới Nhật Nguyệt cửu trọng, dù là Chiến Giả hay Văn Minh sư thì đều chứng đạo Chiến Giả đạo.
Tô Vũ không nói nữa, hắn yên lặng bàng quan, nhìn Ma Đa Na thăng cấp Sơn Hải.
Hắn chưa đến Sơn Hải, trên thực tế, khoảng cách lại không xa.
Nhìn người khác thăng cấp cũng không tồi, đặc biệt còn là loại thiên tài thế này.
Ma Đa Na khí huyết cường hãn vô cùng, thân thể cũng rất cường đại, Tô Vũ suy đoán, thân thể gia hỏa này ít nhất phải đúc 40 – 50 lần, chất lượng nguyên khí cũng cao kinh người, đây là thành quả Lăng Vân cửu biến rèn ra.
Đến giờ phút này, hắn mới mơ hồ cảm nhận được khiếu huyệt gia hỏa này mạnh mẽ thế nào.
Hình như chưa bao giờ Tô Vũ nhìn thấy gia hỏa này ra tay toàn lực, giờ xem ra, thân thể Ma Đa Na tuyệt đối có thể phát huy ra lực lượng vượt quá 30 vạn khiếu, thậm chí có thể mạnh hơn.
Nếu thành công thăng cấp Sơn Hải, thân thể gia hỏa này có thể đạt tới lực lượng 50 vạn khiếu trở lên, chính thức đạt tới tiêu chuẩn Thần Ma Nhật Nguyệt nhất trọng, có lẽ trước đây gã đã có khả năng gia chiến với Nhật Nguyệt tiểu tộc.
Như vậy cũng đã đủ đáng sợ!
Nhưng nếu so với Tô Vũ thì vẫn còn kém nhiều.
Tô Vũ đang xem, các vô địch khác cũng đang xem, một đám lộ vẻ khác thường.
Thiên tài Ma tộc này thật sự rất mạnh.
Bọn họ cảm thấy gã có thể giao chiến Nhật Nguyệt, nếu thăng cấp xong thì mấy người Chiến Vô Song, Huyền Vô Cực đều không phải là đối thủ của gã.
Mà mấy kẻ kia đã sớm tới Sơn Hải bát cửu trọng.
Đáng tiếc hiện tại Chiến Vô Song còn đang nằm trong bụng Cục lông nhỏ, không ai để ý tới hắn, vô địch đã chết không ít, ai có thời gian quan tâm sự sống chết của một thiên tài?
Ầm ầm ầm!
Hư không chấn động, 9 khiếu huyệt sáng ngời lộng lẫy, 2 khiếu huyệt trong số đó bắt đầu tương hợp.
Dần dần, 2 khiếu huyệt bắt đầu hợp nhất.
Giờ phút này, gió nổi mây phun, ma khí chấn động.
Trên bầu trời, từng đám mây nhỏ xuất hiện, có Thiên Nguyên khí, có thiên địa huyền quang...
Hình như Ma Đa Na còn thiên tài hơn Hạ Long Võ.
Khi Hạ Long Võ thăng cấp Sơn Hải, chỉ có một ít nguyên khí hội tụ thành mưa, nhưng nghe nói khi ấy Hạ Long Võ thăng cấp ở Nhân cảnh, mà hiện nay Ma Đa Na đang ở chiến trường Chư Thiên, có vẻ chiến trường Chư Thiên luôn ưu ái thiên tài hơn một chút.
Thân thể gã dần lột xác, ngọn lửa giữa mày bốc cháy.
Cùng lúc đó, trong hư không xuất hiện lôi đình mỏng manh lập lòe rồi mau chóng biến mất.
Lúc này, Tinh Hồng bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Tô Vũ, hoặc là nói, Tô Vũ bỗng nhiên về tới bên cạnh Tinh Hồng, Tinh Hồng nhìn hư không, nhìn Ma Đa Na, chậm rãi cất tiếng: “Hạt giống yêu nghiệt không tồi, thấy lôi quang kia không?”
“Có.”
Tô Vũ gật đầu, Tinh Hồng mở miệng: “Mới vào Sơn Hải mà đã xuất hiện lôi quang, tới Nhật Nguyệt có lẽ còn mạnh hơn, thời điểm chứng đạo Vĩnh Hằng có lẽ sẽ gặp kiếp nạn của quy tắc, vượt qua kiếp nạn thì thực lực sẽ nâng cao một bước, hình như từ sau thời thượng cổ không có kẻ nào đi đến một bước này nữa.”
Tô Vũ ngoài ý muốn, lập tức nói: “Kiếp nạn ư? Lôi quang? Khi ta đến Đằng Không đã gặp rồi, còn mạnh hơn ngoài kia nữa, đã vậy ta còn bị sét đánh một lần... Vậy nghĩa là khi thân thể ta tiến vào Lăng Vân vẫn phải gặp nữa à?”
Tinh Hồng câm miệng.
Hình như thảo luận vấn đề này với siêu cấp yêu nghiệt không phải là lựa chọn khôn ngoan.
Còn không bằng tán phét với Tinh Nguyệt!
Không thú vị chút nào!
Tô Vũ là người không thú vị, khi người khác nói chuyện, hắn sẽ vô thức nhắc tới chính mình, làm người khoe khoang cảm thấy chẳng có gì đáng khoe cả, giống như một người giàu xổi nói với tỉ phú rằng mình rất lợi hại, một ngày kiếm lời một vạn, sau đó tỉ phú bình thản đáp: “À, thế sao, tiền tiêu vặt mỗi ngày của ta đã là một vạn rồi.”
Ma Đa Na vào Sơn Hải cũng chỉ có lôi quang mỏng manh, vậy mà Tô Vũ lại nói khi hắn đến Đằng Không đã gặp rồi, hơn nữa còn bị sét đánh một cái, hình như còn mạnh hơn thế này.