Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1874 - Chương 1874: Không Giống Ta Chút Nào!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1874: Không Giống Ta Chút Nào!
 

Truyền âm phù của Hồ tổng quản rung lên, ông lấy ra xem liền thấy một hàng chữ: "Gia gia cứu mạng, Hạ Hổ Vưu nói ngài không ủng hộ cậu ta làm Phủ chủ thì cậu ta sẽ đem ta đến Đại Tần phủ đào tạo sâu, tiến vào Đại Tần quân phủ để học tập."

Là Hồ Thu Sinh truyền tin tới.

Lúc này, không chỉ Hồ tổng quản thu vào tin tức mà những vị cao tầng khác cũng dồn dập nhận được lời nhắn từ con cháu trong nhà truyền đến.

Ý tứ đều không khác là mấy, Hạ Hổ Vưu cảm thấy thực lực họ quá yếu, hiện tại Văn Minh học phủ bị trọng thương, Các lão tổn thất hơn phân nửa, không bằng đưa họ đi Đại Tần phủ đào tạo sâu, không được thì đưa tới Đại Chu phủ cũng được.

Có đi hay không?

Ta có đòi cái mạng nhỏ của các ngươi đâu, ta chỉ đưa các ngươi đi đào tạo sâu mà thôi, không tốt sao?

Hồ tổng quản im lặng nhìn về phía Hạ Hổ Vưu, trầm giọng nói: "Điện hạ, ngươi kế nhiệm Phủ chủ thì mọi người cũng không có ý kiến, chẳng qua là thực lực của ngươi quá thấp, khó được kẻ dưới phục tùng, khó mà để mọi người tin phục."

Hạ Hổ Vưu cười ha hả: "Ai nói? Sao có thể như thế? Tằng gia gia ta là Đại Hạ vương, phụ thân ta là Huyết Đồ vương! Huynh đệ Tô Vũ của ta là minh chủ 36 cổ thành. Đại Hạ phủ bây giờ cần hoàn tất những công việc còn dây dưa chưa làm, cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức, làm một vị Phủ chủ, chiến đấu không phải ưu tiên hàng đầu mà là có thể khôi phục nguyên khí. Ta đã chưởng quản Hạ thị thương hội bấy lâu, có liên hệ thương đạo với các phủ, kể cả Chư Thiên chiến trường ta cũng có liên hệ. Ta không làm Phủ chủ thì còn người nào có thể làm?"

Hạ Long Võ mỉm cười nhìn về phía Hạ Hổ Vưu, kỳ thật xưa nay y cũng không dành nhiều thời gian để quản đứa con trai này, nên bây giờ khá bất ngờ với hành động của cậu, y mở miệng nói: "Ngươi muốn làm Phủ chủ, ngươi có thể gánh vác trách nhiệm này sao?"

Hạ Hổ Vưu nghiêm mặt đáp: "Dĩ nhiên! Tô Vũ cũng có thể làm liên minh chi chủ, ta còn mạnh hơn hắn nhiều."

". . ."

Mọi người đều cạn lời, Tô Vũ có thể dùng một hơi thổi chết ngươi, ngươi còn dám nói như vậy?

Hạ Long Võ bình tĩnh nói tiếp: "Muốn làm Phủ chủ Đại Hạ phủ không đơn giản như ngươi tưởng. Dũng cảm, thực lực, vận khí, năng lực thiếu một thứ đều không được. Năm đó ta cũng là từng bước một đi tới, gia gia ngươi năm xưa chết trận, Nhị gia gia của ngươi vốn có thể kế nhiệm vị trí Phủ chủ, có điều sau này ta đã làm Nhị gia gia của ngươi phải tin phục, chủ động thối lui ra khỏi Phủ chủ chi tranh. . ."

Hạ Hổ Vưu gật đầu, ta biết, đó là do ngài đánh, cái này thì ta từng nghe kể rồi.

Nghe nói Nhị gia gia từng muốn làm Phủ chủ, bị ngài tàn nhẫn đánh cho một trận, về sau liền từ bỏ, chuyện này ta vẫn biết mang máng, cho nên dễ thôi ấy mà, người nào tranh với ta thì ta cũng đi đánh hắn một trận là xong.

Hạ Long Võ giống như biết cậu đang suy nghĩ cái gì, nhàn nhạt quét mắt nhìn cậu một cái, mở miệng bảo: "Ngươi muốn làm cũng được, giao cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi hoàn thành được thì vị trí Phủ chủ liền giao cho ngươi."

"Phụ thân, mời nói!"

Hạ Long Võ chậm rãi phân phó: "Lần này khi ta chứng đạo đã có 9 vị chủ nhân cổ thành ra tay giúp ta, ta đã từng đáp ứng với họ rằng sau khi chứng đạo sẽ giúp chặt đứt lối đi tử khí. Thế nhưng việc đó không hề đơn giản, vả lại trong thời gian ngắn ta cũng không cách nào tiến vào Chư Thiên chiến trường. Ngươi hãy làm sứ giả Đại Hạ phủ đi nói cho bọn hắn biết ta cần một chút thời gian, ngắn thì là một tháng, lâu thì có thể mấy năm. Nếu ngươi không bị 9 vị thành chủ giết chết, có thể bình an trở về, vậy chức Phủ chủ chính là của ngươi!"

Lời này vừa nói ra, không ít người biến sắc, Hạ Hổ Vưu cười gượng, hỏi: "Không đến mức ấy chứ, giết ta?"

Hạ Long Võ bình tĩnh đáp: "Nói trắng ra xem như ta đã nuốt lời, bởi vì sự tình nghiêm trọng hơn ta tưởng tượng. Mấy vị thành chủ ấy cơ hồ đều là do Tử Linh quân chủ chuyển đổi, ta vốn muốn mượn nhờ cơ hội chứng đạo, ở thời điểm Tử Linh quân chủ không xuất hiện thì chặt đứt lối đi tử khí của bọn họ. Tình huống bây giờ lại phức tạp hơn một chút, có một số thành chủ đã đến cực hạn, chính vì tính mạng ngàn cân treo sợi tóc nên họ mới hợp tác với ta, ta kéo dài thời gian ngày nào thì họ nguy hiểm ngày đó, rất có thể sẽ chết trước khi ta kịp ra tay, vì vậy mà giận chó đánh mèo giết ngươi là việc rất bình thường."

Hạ Long Võ lại tiếp tục: "Ngươi nói ngươi và Tô Vũ có quan hệ không tệ, nhưng dù là Tô Vũ thì lần này cũng chưa chắc thật sự có thể trở thành liên minh chi chủ. 36 cổ thành không phải đều phục hắn, thực lực của hắn vẫn hơi yếu một chút, bây giờ ngươi có hai nhiệm vụ. Thứ nhất, cáo tri cho 9 vị thành chủ là ta cần thời gian để chuẩn bị. Thứ hai, ngươi hãy tham dự liên minh cổ thành, đại diện cho Đại Hạ phủ. . ."

Hạ Hổ Vưu chần chờ hỏi: "Liên minh cổ thành mà Đại Hạ phủ cũng đi dự sao?"

Hạ Long Võ gật đầu, "Không chỉ Đại Hạ phủ mà chư thiên vạn giới sẽ có rất nhiều thế lực tham gia, quấy rối cũng được, chia miếng canh cũng tốt, dù như thế nào thì đa phần mọi người đều không muốn Tô Vũ trở thành liên minh chi chủ, dĩ nhiên bọn họ vẫn muốn thúc đẩy liên minh này, thế nhưng chức minh chủ lại không thể thuộc về Tô Vũ."

Hạ Hổ Vưu hiểu rõ, "Phụ thân, ý của ngài là ta phải tới cổ thành trợ giúp Tô Vũ trở thành liên minh chi chủ?"

Hạ Long Võ buồn cười nhìn cậu, "Ngươi giúp Tô Vũ ư? Ta chỉ bảo ngươi đi chuyển đạt ý tứ của Đại Hạ phủ thôi. Đại Hạ phủ sẽ ủng hộ hắn, nếu không thể trở thành chủ nhân liên minh cổ thành vậy thì phải cẩn thận một chút, Đại Hạ phủ bây giờ vẫn coi như an ổn, có thể cung cấp cho hắn một nơi bảo hộ."

Hạ Hổ Vưu đã hiểu rõ, gật đầu, "Ta biết rồi."

"Ngươi nguyện ý đi?"

Hạ Hổ Vưu mỉm cười, "Nguyện ý! Ở Chư Thiên chiến trường, ta đã từng tới đại bản doanh nhưng chưa lần nào đi ra khỏi Đông Liệt cốc, cũng chưa tới Dục Hải bình nguyên, chưa từng đến Tinh Thần hải, rất kích thích!"

Hạ Long Võ đề xuất: "Vậy thì để Hoàng Đằng đi cùng ngươi."

Hạ Hổ Vưu đáp: "Hoàng Đằng à? Như vậy đi, lần này ta thuận tiện đem người được chọn vào Tinh Vũ phủ đệ đi luôn. . ."

Hạ Long Võ ngắt lời: "Chờ thêm một chút đã, ngươi hoàn thành nhiệm vụ này xong, trở về sẽ bàn lại về việc tuyển người."

Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ gật đầu, "Được rồi, việc này chỉ là việc nhỏ, không cần ta nhúng tay cũng được, Tô Vũ nhất định có thể giải quyết."

Nói xong, cậu nhìn về phía những người khác, cười bảo: "Chư vị trưởng bối, về sau xin hãy chiếu cố nhiều hơn, cảm ơn mọi người ủng hộ, 28 vị thành chủ đều ủng hộ ta, ta quả là thụ sủng nhược kinh, tạ ơn Hồ tổng quản, Trịnh phủ trưởng đã quan tâm."

Những vị thành chủ kia đều im lặng.

Ủng hộ cái đầu ngươi!

Cái tên này dẫn người tìm tới tận cửa ép phải duy trì hắn, bằng không sẽ giải bọn họ đi Đại Tần phủ tham gia đào tạo sâu. . . Đại Tần phủ đã sắp thành chỗ cho Hạ Hổ Vưu sung quân luôn rồi.

Đương nhiên cậu là con trai độc nhất của Hạ Long Võ, là dòng chính của Hạ gia, kỳ thật cũng không có mấy người phản đối cậu đảm nhiệm chức vị Phủ chủ, chẳng qua là cảm thấy thực lực của cậu còn thấp, hiện tại đảm nhiệm vị trí lãnh đạo một phủ thì chưa thích hợp mà thôi.

Có điều Hạ Long Võ đã ra quyết định, tất cả mọi người đều không nói gì thêm.

Hạ Hổ Vưu hết sức hài lòng, vui sướng quay người rời khỏi đây.

Cậu chỉ cần đi sứ tới liên minh cổ thành, trở về cậu sẽ là Phủ chủ.

Hạ Long Võ nhìn con trai rời đi, khẽ lắc đầu.

Không giống mình chút nào!

Chính mình đã tự thu phục nhị thúc, còn cái tên này thì. . . thôi được rồi, cũng không biết giống ai nữa, mặc kệ đi.

Vị trí Phủ chủ Đại Hạ phủ kỳ thật cũng chỉ lựa chọn giữa cậu và Hạ Thiền, còn về Hạ Ngọc Văn. . .

Hạ Hổ Vưu đã giết Hạ Trường Thanh, việc này khó mà phán xét, nhưng có một điều chắc chắn là Hạ Ngọc Văn khẳng định sẽ nhớ kỹ mối thù ấy. Hạ Long Võ cũng không vô tư đến độ giao cả Đại Hạ phủ cho một kẻ rất có khả năng căm thù con trai mình.

Bình Luận (0)
Comment