Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1877 - Chương 1877: Kết Cục Của Kẻ Thất Bại

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1877: Kết Cục Của Kẻ Thất Bại
 

Hậu điện phủ thành chủ, Tô Vũ lại tới.

Tinh Hồng mở mắt.

Y phát hiện chỉ cần mấy ngày không thấy Tô Vũ thì thực lực của tên này lại mạnh mẽ thêm một đoạn.

Bất quá lần này nhìn lại... Tinh Hồng bỗng nhiên nói: "Thiên khiếu của ngươi không hoàn chỉnh, hấp thu tử khí quá nhiều, vô phương kết thúc, tiếp tục như vậy không sớm thì muộn ngươi cũng sẽ chuyển đổi thành Tử Linh."

Nhãn lực thật tốt, hiểu biết cũng rất nhiều.

Thiên khiếu!

Tô Vũ cảm nhận được rằng những lão gia hỏa này không gì không làm được, cái gì cũng hiểu cũng biết.

"Thiên khiếu?"

Tô Vũ vội nói: "Ta gọi khiếu huyệt này là Dương khiếu, mà đổi thành tương ứng thì hẳn là còn có m khiếu, âm dương hợp nhất, ta đặt tên chúng là Nguyên Thần khiếu."

Tinh Hồng trầm tư một hồi rồi đáp: "Gọi tên như thế cũng coi như rõ ràng."

"Đại nhân biết Nguyên Thần khiếu à?"

"Biết."

Tinh Hồng thản nhiên đáp: "Nhưng chỉ là nghe thấy, cụ thể thế nào thì ta không biết. Dù ở niên đại thượng cổ của ta cũng rất ít ai biết đến thiên khiếu, lại càng hiếm người có thể mở ra."

Tô Vũ gật đầu, "Đại nhân, bây giờ ta mới chỉ mở ra một nửa Dương khiếu, có thể kết thúc được không?"

Dương khiếu hết sức phiền toái!

Hóa thành Tử Linh thì sẽ hấp thu đại lượng tử khí, còn hút thêm nữa thì Tô Vũ phát hiện hắn thật sự sắp chuyển đổi thành Tử Linh.

Nếu không hóa thành Tử Linh thì có khi nguyên khí không đủ để hút.

"Cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng, tự ngươi mau chóng nghĩ biện pháp đi, dù sao ngươi cũng không phải Tử Linh."

Tinh Hồng vẫn nhắc nhở vài câu: "Nếu đúng như ngươi nói, Dương khiếu triệt để bị tử khí lấp đầy, tử khí tràn lan rồi bùng nổ, khi ấy sợ rằng ngươi sẽ hóa thành Tử Linh ngay lập tức, hiện tại phải xem độ dung nạp Dương khiếu cao bao nhiêu, bất luận khiếu huyệt gì cũng đều có cực hạn, không có khả năng hấp thu thôn phệ mãi mãi."

Tô Vũ gật đầu, điều này cũng là sự thật.

Kỳ thật nếu không ngừng hấp thu, hắn tin rằng Dương khiếu vẫn có cực hạn.

Đương nhiên, khẳng định không hút đầy nhanh đến vậy.

Bạch gia lão tổ đã hút vô số năm mà cũng không hút đầy, lại cũng chẳng bị nổ chết, rõ ràng độ dung nạp của Dương khiếu vẫn rất cao.

Tô Vũ không nói cái này nữa, chuyển chủ đề khác: "Đại nhân, ta muốn chỉnh hợp 36 cổ thành, thế nhưng chỉ sợ không phải ai ai cũng sẽ phục ta, đại nhân, ngài cảm thấy ta có thể làm được việc này không?"

Tinh Hồng chậm rãi nói: "Ý nghĩa của việc chỉnh hợp ở đâu? Để dân cư thánh thành mặc ngươi sử dụng à? Dù có để ngươi tùy ý sử dụng thì tập hợp một đống kẻ yếu lại cũng có ích gì? Tô Vũ, ta không ý kiến với việc ngươi muốn chỉnh hợp, có điều ý nghĩa nằm ở đâu?"

Tô Vũ cười đáp: "Lời này của đại nhân. . . Dựa theo cách nói của Nhân tộc chúng ta thì gọi là đứng nói chuyện nên không đau eo! Đại nhân là vô địch, còn là thượng cổ vô địch, đương nhiên ngài sẽ chẳng quan tâm, nhưng đối với ta mà nói thì ngoại trừ ta, còn có 34 vị thành chủ đều có thể tạm thời phát huy ra chiến lực chuẩn vô địch hoặc là vô địch, dù bọn họ chỉ ở trong nội thành thì đó cũng là lực lượng vô cùng cường đại! Không dám nói tương đương với 34 tôn vô địch, nhưng 34 vị thành chủ hợp lại muốn ngăn 10 vị vô địch thì vẫn có thể. Lực lượng cường đại như thế, dĩ nhiên là ta hi vọng có thể giữ lấy nó, mà hết thảy những việc này thì đều cần có đại nhân duy trì."

Tinh Hồng gỏn lọn nói: "Mục đích của người trấn thủ không phải là quyền lực."

Tô Vũ gật đầu, "Ta hiểu rõ, ta biết đại khái nhiệm vụ của đại nhân là trấn thủ lối đi Tử Linh giới, không cho Tử Linh ra ngoài, hoặc là nói, dùng người sống để triệt tiêu tử khí, cư dân cũng được, sinh linh vào thành cũng được, bọn họ sống sót thì sẽ tu luyện, tu luyện liền có thể tiêu hao tử khí, triệt tiêu tử khí. . . Nếu không có người sống tồn tại thì chút tử khí này sẽ lan tràn, từ đó, ta cảm thấy rằng địa bàn thánh thành sẽ mở rộng, không ngừng mở rộng, lan ra khắp chư thiên vạn giới. Đại nhân, là thế phải không?"

Tinh Hồng không nói gì.

Đúng là như vậy.

Tô Vũ cười nói tiếp: "Thế nhưng các đại nhân không nguyện ý cầu viện bên ngoài, hoặc là nói không nguyện ý tin tưởng người ngoài, ngược lại còn phải đề phòng chư thiên vạn tộc có ý đồ với thánh thành khiến những Tử Linh đó phóng xuất. Cho nên những năm gần đây, các đại nhân đều mặc kệ không hỏi, mặc cho cổ thành phát triển."

"Mà ta nghĩ liên minh cổ thành có thể mời chào càng nhiều nhân thủ, nói trắng ra là người sống! Để bọn họ tiêu hao tử khí, củng cố cho các đại nhân trấn thủ. . ."

Tinh Hồng ngắt lời: "Tô Vũ, ngươi không biết, ngươi không phải là kẻ đầu tiên đưa ra ý tưởng này, trước đây thật lâu đã từng có người tính toán như ngươi. Có điều thánh thành có 36 tòa, lại có một tòa không người ở. Bởi vì chủ nhân của tòa thánh thành ấy năm đó cũng từng có tính toán như ngươi vậy, thậm chí dã tâm còn lớn hơn nữa, hắn đã từng muốn khống chế Tử Linh, thậm chí là khiến thánh thành trở thành thế lực chư thiên có một không hai. Kết quả. . . Hắn chơi lớn quá rồi, tự chơi mình đến chết luôn."

". . ."

Tô Vũ sửng sốt, nhịn không được nhìn về phía Tinh Hồng, Tinh Hồng chậm rãi thuật lại: "Rất nhiều năm trước, xa xưa đến mức ta đều sắp quên lãng. Đó cũng là một người tài hoa trác tuyệt, cũng giống như ngươi có thể làm hao mòn tử khí, khi đó ta đã nhận được sự ủng hộ của các vị trấn thủ, hi vọng mượn tay hắn làm cho cổ thành có thể càng thêm vững chắc, kết quả lại thất bại. Hắn muốn xưng bá Chư Thiên chiến trường, muốn biến Tử Linh thành công cụ để bản thân sử dụng. Cuối cùng, trong thánh thành xuất hiện quá nhiều vị Tử Linh quân chủ, tử khí lan tràn ra khắp Tinh Thần hải. Rốt cuộc hắn chết, từ đó về sau có một tòa thánh thành chìm vào đáy biển, không ai còn có thể vào bên trong được nữa."

Tô Vũ ngưng lông mày, từng có chuyện như vậy ư?

Nhưng hắn biết Nguyên Khiếu Nghịch Chuyển Pháp mà?

Tô Vũ nhịn không được hỏi: "Hắn chết như thế nào?"

"Bị kẻ trấn thủ đánh giết."

Tinh Hồng trả lời đạm mạc vô cùng, y đã hóa đá nên cũng nhìn không ra vẻ mặt như thế nào, đúng vậy, tên kia là bị kẻ trấn thủ giết.

Tô Vũ hơi hốt hoảng nhìn về phía tượng đá, Tinh Hồng lại tiếp tục nói: "Nhiệm vụ của chúng ta, hoặc là nói, ý nghĩa sống của chúng ta là vì trấn thủ lối đi Tử Linh, không cho Tử Linh cùng tử khí lan tràn khắp chư thiên! Hắn phóng xuất ra hàng loạt Tử Linh mà lại vô lực áp chế, vậy hắn liền không phù hợp với quy tắc của chúng ta, hắn phải chết. Trừ phi hắn có thể trấn giữ được những Tử Linh đó, để Tử Linh không làm loạn chư thiên."

Tô Vũ hiểu rõ, chần chờ hồi lâu lại hỏi: "Ý của đại nhân là trừ phi hết thảy đều nằm trong khống chế, bằng không một khi xuất hiện vô số Tử Linh cùng tử khí lan tràn, ta vô phương điều khiển thì ta liền vi phạm quy tắc nhiệm vụ, ta sẽ từ thánh thành chi chủ trở thành kẻ phá hoại quy tắc của thánh thành?"

"Không sai."

Tinh Hồng mở miệng đáp: "Cho nên đối với ngươi thì ta vẫn phải nhắc nhở vài câu, miễn cho ngươi bước theo gót chân kẻ khác."

Tô Vũ gật gật đầu.

Hắn không xoắn xuýt vấn đề này nữa, hiện tại hắn không có quan hệ gì với Tử Linh, lại không thể triệu hồi ra Tử Linh, nói những thứ vô dụng này làm gì.

Hắn suy nghĩ một chút bèn hỏi: "Đại nhân, nói như vậy thì chỉ cần ta có thể giúp đỡ các đại nhân giảm bớt áp lực tử khí thì sẽ có thể được các đại nhân duy trì, phải không?"

Bình Luận (0)
Comment