"Đúng thế."
Tinh Hồng nói thẳng: "Bởi vì nhiệm vụ của chúng ta chính là việc này, khi ngươi thuận theo quy tắc nhiệm vụ của chúng ta thì chúng ta sẽ cho ngươi sự ủng hộ, đây cũng là thứ ngươi nên nhận được. Bao gồm cả việc giúp ngươi đánh giết vài vị Vĩnh Hằng, đó không phải là bởi vì ta có thể ra khỏi thành, mà là vì ngươi thuận theo quy tắc. . ."
Vô nghĩa!
Tô Vũ oán thầm, chính là vì để ngài được ra ngoài lượn lờ cả thôi, đừng cho là ta không biết, giết mấy tên vô địch kia rõ ràng chính là làm việc tư.
"Đại nhân, ta muốn chỉnh hợp ba mươi sáu thành, các vị đại nhân khác có ủng hộ không?"
Tinh Hồng yên lặng một hồi mới đáp: "Khó nói! Trấn thủ cũng là sinh linh, sinh linh cũng có tình cảm, có một số thánh thành chi chủ ở chung nhiều năm cùng kẻ trấn thủ, chưa hẳn đã không có tình cảm gì. Trong phạm vi quy tắc, đối phương chưa chắc đã giúp ngươi, bởi vì lý do gì phải giúp ngươi? Ngươi có thể gánh chịu tử khí cho ta nhưng ngươi có thể gánh chịu tử khí cho họ sao? Ngươi chẳng qua là chủ nhân Tinh Hồng cổ thành chứ không phải chủ nhân của hết thảy thánh thành."
Tô Vũ gật đầu, đúng là như vậy.
Đám tượng đá đều là cường giả, đều là vật sống, sống thì sẽ tồn tại tình cảm, thiên vị thành chủ nhà mình hơn cũng là lẽ thường tình.
Tinh Hồng lại nói: "Dĩ nhiên, ngươi cũng là chủ nhân Tinh Hồng thánh thành, đứng tại lập trường của ta thì ta đương nhiên sẽ giúp ngươi!"
Tô Vũ khẽ cúi người cảm tạ, xem như đã đạt được một lời hứa hẹn không tính là cam kết, Tinh Hồng sẽ giúp mình, thế nhưng những người khác thì khó mà nói.
Tô Vũ lại bảo: "Đại nhân, nếu ta kiêm nhiệm chức vị thành chủ của các thành khác, gánh chịu một bộ phận tử khí cho các vị đại nhân kia. . ."
Tinh Hồng ngắt lời: "Đừng làm loạn, ta biết rõ tốc độ ngươi nghịch chuyển tử khí rồi, thế nhưng dù một mực nghịch chuyển, một mực tiếp nhận thì ba đến năm thành đã là cực hạn. Ngươi không định tu luyện à? Không muốn làm chuyện khác mà cả ngày chỉ lo ngồi nghịch chuyển tử khí?"
"Cũng phải."
Tô Vũ gật đầu, thở dài một tiếng, thực lực của hắn bây giờ còn yếu, hắn không có cách nào gánh chịu hết thảy tử khí ở tất cả cổ thành.
Nghĩ đến đây, hắn bèn hỏi: "Đại nhân, ta muốn nghịch chuyển chuyển đổi Tinh Nguyệt quân chủ, có thể làm được không?"
"Cái này. . ."
Tinh Hồng thẳng thắn đáp: "Khó, nàng là Tử Linh quân chủ! Trước tiên ngươi phải mở ra Thiên khiếu mới có thể hấp thu hàng loạt tử khí từ nàng, hấp thu chứ không phải nghịch chuyển! Ngươi hấp thu xong hết tử khí thì nàng cũng sẽ chết. Nghịch chuyển, ý là ngươi đem tất cả tử khí của nàng, bao gồm cả biển ý chí và sinh mệnh đều nghịch chuyển thành sinh linh. Việc này thì quá khó! Không phải là thứ mà bây giờ ngươi có thể hoàn thành."
Hấp thu khác với chuyển đổi.
Tô Vũ hút cạn Tinh Nguyệt thì cũng chỉ là giết chết nàng chứ không phải nghịch chuyển nàng thành sinh linh.
"Tử Linh quân chủ liên thông với Tử Linh giới, ngươi nghịch chuyển sinh khí, đối phương lại không ngừng sinh ra tử khí, có lẽ ngươi nghịch chuyển trăm năm còn không nhanh bằng tốc độ đối phương sản sinh tử khí, tính ra ngươi làm vậy là có khả năng sẽ giết chết nàng, vậy nên muốn đem đối phương nghịch chuyển thành sinh linh thì cơ hồ không có hi vọng."
Cách nói này, dĩ nhiên Tô Vũ hiểu.
Độ khó rất lớn!
"Đại nhân, vậy ta có thể hút chết Tinh Nguyệt không?"
Tinh Hồng không nói gì.
Tô Vũ mang theo vài phần mong đợi, "Nếu ta hút chết nàng, dựa theo quy tắc có phải là sẽ có Tử Linh quân chủ càng mạnh mẽ hơn tới chuyển đổi ta? Ta cảm thấy thực lực Tinh Nguyệt cũng không mạnh, nếu đổi một Tử Linh quân chủ mạnh mẽ đến, tỉ như Bán Hoàng chẳng hạn, có lẽ ta cũng có thể chống đỡ. Cứ như vậy, một khi tao ngộ mối nguy thì ta có thể dẫn xuất Bán Hoàng Tử Linh. . ."
Tinh Hồng thấy tâm mình thật mệt mỏi.
Mà đúng lúc này, thông đạo trong lòng đất dưới chân tượng đá không ngừng rung động.
Khí tức âm lãnh tràn lan ra toàn bộ hậu điện.
Hình như gần đây Tinh Nguyệt đều ở ngay tại lối đi, nàng cực kỳ phẫn nộ, thanh âm lạnh lùng truyền lên: "Tô Vũ, ngươi có thể thử xem!"
Lại nghe được rồi?
Tô Vũ ngoài ý muốn, cũng có chút buồn bực, sao Tinh Hồng không báo trước với mình?
Phiền toái!
Tô Vũ cười gượng đáp: "Quân chủ đại nhân chê cười, ta chỉ đùa chút thôi, thật sự hút khô quân chủ thì có lẽ ta cũng sẽ hóa thành Tử Linh! Ta chưa muốn chết, còn muốn sống nữa mà."
"Hừ!"
Nàng hừ khẽ một tiếng, chấn cho lỗ tai Tô Vũ run lên, Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: "Ngươi có thể thử xem, ngươi thật sự cho rằng tốc độ quân chủ hấp thu tử khí không bằng tốc độ ngươi cắn nuốt?"
Dù sao nàng cũng là cường giả cấp quân chủ.
Trước đó chỉ là bởi vì tiến nhập cổ thành, tử khí không đủ nồng đậm nên mới bị thua thiệt với Tô Vũ, bằng không tốc độ Tô Vũ hấp thu so ra sẽ kém tốc độ nàng khôi phục.
Đương nhiên, từ tốc độ chuẩn bị chuyển đổi, Tô Vũ muốn hút chết nàng thì nàng cảm thấy Tô Vũ sẽ không làm được. . . Trong lúc bất tri bất giác, tâm tư Tinh Nguyệt cũng thay đổi.
Nàng nghĩ rằng Tô Vũ hút không chết được nàng.
Mà không chừng nàng còn có thể chuyển đổi Tô Vũ!
Tô Vũ cười, cũng không thèm để ý tới cơn phẫn nộ của nàng, rất nhanh hắn bèn nói: "Quân chủ đại nhân, tạm thời không nói cái này, ta có chuyện rất tò mò. Nếu ta đến Tinh Vũ phủ đệ, nghe nói tử khí sẽ bị cắt đứt, đến lúc đó, có phải ta sẽ hút không tới đại nhân nữa?"
Đúng vậy, không sai!
Tinh Nguyệt cũng bỗng nhiên nghĩ đến điểm này, nàng âm thầm vui mừng, hừ lạnh một tiếng, ngươi tốt nhất hãy đi Tinh Vũ phủ đệ rồi chết ở nơi đó, cả một đời không thể ra nổi!
Hiện tại Tô Vũ muốn chặt đứt lối đi tử khí của nàng, nàng hết sức ủng hộ.
Nàng thấy Tô Vũ quá phiền!
Bởi vì Tô Vũ không ngừng hấp thu tử khí của nàng mà nàng lại không nhìn thấy dấu hiệu hắn sẽ chết, điều này khiến nàng hết sức lo lắng.
Tô Vũ muốn tới Tinh Vũ phủ đệ sao?
Tinh Nguyệt vui vẻ dụ dỗ: "Nhiều nhất thì nửa năm sau Tinh Vũ phủ đệ sẽ mở ra, ở trong đó cơ duyên nhiều vô số. . ."
"Ta sẽ không vào!"
Tô Vũ gạt đi: "Đối với ta mà nói, ta không thiếu cơ duyên, ta sợ tiến vào đó sẽ cắt đứt liên lạc với quân chủ, ta không vào thì hơn, miễn cho cắt đứt lối đi tử khí thì đó mới là phiền toái! Nghe nói nếu đi sẽ mất một tháng. Một tháng không hút tử khí của đại nhân, ta sợ ta sẽ nhớ ngài chết mất, đúng vậy, ta vẫn nên ở lại cổ thành bồi đại nhân thôi."
". . ."
Tinh Nguyệt muốn mắng người!
Nhớ cái píp!
Được rồi, không thể mắng.
Ngươi xéo đi là tốt nhất!
Nhưng có lẽ hắn sẽ thật sự không đi, bởi vì nếu đi mà Dương khiếu của hắn lại không ngừng hấp thu nguyên khí, hắn có thể chống đỡ được một tháng này sao?
Vô phương chống đỡ, đổi thành ta thì ta cũng sẽ không đi.
Vả lại Tinh Vũ phủ đệ cũng không hẳn là địa phương an toàn.
Bất quá, Tinh Nguyệt vẫn lạnh nhạt nói: "Không phải ngươi lựa chọn không đi mà là không dám đi! Bởi vì Tinh Vũ phủ đệ nguy hiểm hơn so với ngươi tưởng tượng nhiều lắm. Nhân tộc các ngươi căn bản không dò xét ra được gì, mấy đại tộc Thần Ma Tiên đều biết Tinh Vũ phủ đệ có vô số chỗ tốt, mỗi kỳ đều sẽ an bài cường giả tiến vào, duy chỉ có Nhân tộc lần nào cũng chỉ thu hoạch rải rác! Tinh Vũ phủ đệ có chín tầng, Nhân tộc ngươi mỗi lần chẳng qua là đi dạo ở ba tầng trước, một ít Thiên Hà cát đã có thể coi thành chí bảo, quả thực là nực cười!"
Tô Vũ xem thường, mà lúc này, Tinh Hồng bỗng cất tiếng: "Tinh Vũ phủ đệ là chốn khó lường!"
Tô Vũ hơi ngạc nhiên.
Đây là Thượng Cổ vô địch đó, hắn vội vàng hỏi: "Đại nhân, ngài cũng biết Tinh Vũ phủ đệ?"