Đại Tần vương nói: "Lần này không có gì bất ngờ xảy ra thì vạn tộc sẽ muốn đền bù tổn thất trước đó, một khi tao ngộ Nhân tộc tại Tinh Vũ phủ đệ, sợ rằng chúng sẽ toàn lực đối phó với người phe ta, nguy hiểm sẽ tăng nhiều!"
Nói xong, ông lại bảo: "Không chỉ vậy, chưa nói tới việc Tinh Vũ phủ đệ chưa mở ra, mở ra rồi thì Nhân tộc cũng chưa chắc đã có thể tiến vào nhẹ nhàng. Thiên tài hội tụ, cơ duyên lớn nhất mười năm một lần xuất hiện, thiên tài vạn tộc tề tụ cũng không thể mỗi một lần đều để Vĩnh Hằng ra tay. Thiên tài chém giết, tranh bá là việc bình thường nhất, mà thiên tài Nhân tộc thế hệ này lại không chiếm cứ bất kỳ ưu thế gì. . ."
Có vô địch suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: "Chúng ta đã cầm tới rất nhiều danh ngạch thì hải nghĩ biện pháp thu hoạch thêm một chút bảo vật, bao gồm cả vật gánh chịu! Lần này chứng đạo có người thành công, có người ngã xuống, nhưng vật gánh chịu của Nhân tộc đã hao tổn hầu như chẳng còn! Tiếp theo, dù có người tiến vào Nhật Nguyệt cửu trọng thì cũng không có cơ hội chứng đạo. Vả lại tu luyện cũng cần vô số bảo vật khác, ví dụ như bảo vật hỗ trợ nguyên khí thuế biến, đúc thân. Ngẫm lại thì Vạn Thiên Thánh đúng là đáng trách, aiiiz, ông ta đã hủy tất cả, phá cả hai đại thánh địa, Thiên Nguyên khí tiêu tán, Thiên Nguyên quả thụ đều bị chém đứt, cứ tiếp như thế, nếu Nhân tộc còn không mau chiếm lấy một chút tài nguyên mà chỉ hi vọng Nhân cảnh tàn phá cung cấp hàng loạt tài nguyên thì đó là chuyện nằm mơ."
Lần đại chiến mới rồi đã hao tổn hầu hết tích lũy của Nhân tộc.
Không còn vật gánh chịu, thiên địa huyền quang, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, bao gồm cả tinh huyết cùng Thiên Nguyên khí các loại, toàn bộ đều tiêu hao sạch sẽ.
Nếu Nhân tộc còn ôm tâm tư có thể cầm tới tài nguyên thì cầm, lấy không được thì thôi giống như những năm trước, vậy dưới tình trạng miệng ăn núi lở, không thể hi vọng vô địch một mực đi nuôi họ được, không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Khi không có người kế tục, mấy chục năm mấy trăm năm không có thêm Nhật Nguyệt hay vô địch, vậy thì Nhân tộc sẽ càng ngày càng suy yếu!
Đại Tần vương khẽ gật đầu, "Cho nên lần này không chỉ phải đi mà còn phải điều động người tinh nhuệ tiến vào, thậm chí là để Vĩnh Hằng tiến vào!"
Lời này vừa nói ra, không ít người chấn động.
Tinh Vũ phủ đệ là nơi tà môn.
Thực lực càng mạnh, tuổi tác càng lớn thì lại càng nguy hiểm.
Kẻ chết đa phần đều là kẻ mạnh.
Yếu ớt ngược lại còn dễ dàng sống sót.
Đây là chuyện rất bình thường, cường giả cùng cường giả hội tụ, chém giết sẽ càng khốc liệt hơn, tao ngộ mối nguy càng nhiều, phát hiện bảo vật nhiều thì chém giết càng nghiêm trọng.
Thường thường là 3 tầng dưới sống bảy thành, 6 tầng phía trên thì khả năng chỉ sống sót ba thành thậm chí là ít hơn nữa.
Để mạng lại đổi lấy bảo vật!
Cho Vĩnh Hằng tiến vào ư?
Đây không phải là việc không thể được, kỳ thật Thần Ma cường tộc đã từng làm vậy, thế nhưng số người chết cũng quá thảm, qua mấy lần như thế, Thần Ma đành phải từ bỏ.
Đồ vật cầm về chưa biết được bao nhiêu, nhưng nếu lỡ chết vô địch thì cầm chắc là thua lỗ lớn.
Đại Tần vương không quản bọn họ nghĩ như thế nào, ông nói: "Chuyện này để xem sau đi, chờ Thần Ma Tiên Long tộc xem chúng có để Vĩnh Hằng tiến vào hay không thì ta mới quyết định! Thế nhưng Sơn Hải Nhật Nguyệt thì phải cử một nhóm người đi. Những năm qua, chúng ta đều chỉ hoạt động sôi nổi ở ba tầng dưới, sáu tầng trên có rất ít cường giả thiên tài Nhân tộc tồn tại, gần như chúng ta không lấy được bảo vật đỉnh cấp hay vật gánh chịu gì cả. Trăm năm có thể tao ngộ một lần đã coi như vận khí, lần này chứng đạo đã hao tổn rỗng Nhân cảnh. Nếu còn không liều mạng thì tương lai sau này phải làm sao, bỏ mặc lớp hậu bối không thể chứng đạo à?”
"Sau khi thế hệ Hạ Long Võ chứng đạo, phía sau rất ít có người nào tốt để kế tục, được ngày nào hay ngày ấy thôi, chờ khi chúng ta cũng già, chết trận, chỉ sợ Nhân tộc sẽ lại lần nữa khôi phục một màn mấy trăm năm trước."
Đại Tần vương quyết định: "800 danh ngạch, tối thiểu phải chuẩn bị 900 người, những người còn lại thì theo lối đi đặc thù tiến vào! Mặc kệ có thể vào hay không! Lấy Đằng Không làm chuẩn, Lăng Vân Sơn Hải làm chủ, Nhật Nguyệt cũng phải sắp xếp đi vào một nhóm. Vĩnh Hằng thì xem thời cơ xem tình huống rồi quyết định!"
Mọi người im lặng suy nghĩ hồi lâu mới có người mở miệng nói: "Tới đó sẽ có hàng loạt thiên tài tiến vào Chư Thiên chiến trường, tất nhiên sẽ phát sinh chinh chiến, chuyện ở cổ thành cần phải coi trọng, cổ thành chính là một căn phòng an toàn giữa Chư Thiên chiến trường. . ."
Đúng vậy, phòng an toàn.
Tại cổ thành, bình thường sẽ không phát sinh chiến đấu.
"Nếu vấn đề ở cổ thành không thể giải quyết, tỉ như chúng ta bị gạt bỏ, Nhân tộc không thể vào bên trong, khi ấy Nhân tộc không có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi để hồi phục, chỉ sợ dễ dàng bị vạn tộc vây giết hầu như không còn, tổn thất quá lớn!"
Đại Tần vương bình tĩnh nói: "Đây cũng là lý do ta tìm chư vị, Tô Vũ muốn thống nhất cổ thành, dù sao hắn cũng là Nhân tộc. . . hãy mượn cơ hội trả lại vật gánh chịu cho hắn, ta muốn cho người đi bàn bạc với hắn một phen, bao gồm cả việc bảo hộ một số Nhân tộc."
Ông khẽ thở dài: "Không có cổ thành bảo hộ sẽ khuyết thiếu 36 chỗ an toàn, nếu phát sinh truy sát, tập kích, Nhân tộc muốn tránh cũng không thể tránh! Lúc trước trốn vào cổ thành ít nhất còn có thể hưởng thụ ba ngày hòa bình, nếu bây giờ mà không thể vào đó thì đối với chúng ta mà nói đây là việc vô pháp thừa nhận!"
"Không chỉ chúng ta mà các tộc đều nghĩ như vậy! Cổ thành chính là nơi đình chiến, nếu ngay cả cổ thành đều không thể tiến vào thì mọi người sẽ gặp phiền phức lớn."
Bất kể là ai thì đều sẽ có lúc bị kiệt sức.
Trước kia, tốt xấu gì còn có một nơi để trông đợi, ta bị người đuổi giết thì ta trốn đến cổ thành.
Nhưng bây giờ thái độ của cổ thành lại không rõ.
Tô Vũ ở trong đó gánh chịu rất nhiều nhân vật trọng yếu, một khi hắn thật sự phong cấm Nhân tộc, không cho Nhân tộc vào bên trong, vậy thì coi như Nhân tộc xui xẻo rồi.
Đến lúc này, một số vô địch mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
"Dù sao hắn cũng là Nhân tộc, phụ thân hắn còn đang sinh tồn ở Nhân cảnh, Tô Vũ bên kia. . ."
Đại Tần vương lạnh lùng ngắt lời: "Đừng lảm nhảm về việc này nữa, không sai, phụ thân hắn đang ở Nhân cảnh, bất quá ta đã nói rồi, đừng có ý đồ gì với phụ thân hắn, nếu ai muốn làm như vậy thì cứ tóm lấy Tô Long rồi đưa đến Tinh Hồng cổ thành thử xem!"
Mọi người im lặng.
Một lát sau, Đại Chu vương cất tiếng: "Tô Vũ muốn nhất thống cổ thành cũng không dễ dàng, các tộc sẽ không để cho một vị Nhân tộc thống lĩnh thế lực lớn như vậy. Ý của Đại Tần vương có phải là muốn lần này Nhân tộc cần bỏ ra chút lực?"
Đại Tần vương khẽ gật đầu, "Ta biết trong các vị có vài người mang giao tình với một số thành chủ, thậm chí còn chẳng một lòng với Tô Vũ. Nhưng nói thế nào thì hắn cũng là Nhân tộc! Nếu thật sự để cho Thần Ma trở thành kẻ thống lĩnh cổ thành, vậy kế tiếp, Nhân tộc sẽ càng ngày càng khó sinh tồn."
"Bao lâu nữa thì hắn tổ chức liên minh chi hội?"
"Ba ngày sau."
"Tâm tư Tô Vũ quá lớn, việc này rất khó. Trừ phi toàn bộ những tượng đá kia thật sự đứng ra ủng hộ hắn, bằng không dựa vào thực lực của Tô Vũ hiện tại sẽ khó mà khiến các thành chủ nghe lời. Cùng lắm thì không tham dự liên minh này thôi, đối với những chủ nhân cổ thành kia cũng không có tổn thất gì quá lớn."
". . ."