Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1887 - Chương 1887: Hạ Uy Của Tô Vũ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1887: Hạ Uy Của Tô Vũ
 

Hạ Hổ Vưu đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Mà ngoài thành, người lại càng ngày càng nhiều.

Ngay sau khi Hạ Hổ Vưu rời đi không lâu, tòa cổ thành đầu tiên hạ xuống!

Không phải là tòa thành Tô Vũ quen thuộc, mà là một tòa cổ thành trước đó chưa từng đến đây, tên của nó là Sơn Khải.

Tòa cổ thành này trực tiếp hạ xuống bên ngoài Tinh Hồng cổ thành, trong thành có từng đội từng đội chiến sĩ áo giáp vờn quanh bốn phía trên cao, tử khí tràn lan, đằng đằng sát khí.

Ở giữa tòa thành cổ, trong đại điện thành chủ, một tôn hư ảnh hiển hiện, cười vang: "Sơn Khải thánh thành, đến đây dự hội! Còn mời Tô Vũ thành chủ gặp mặt một lần!"

. . .

Trong Tinh Hồng cổ thành.

Tô Vũ nghe được thanh âm, thân ảnh li hiện lên ở trên phủ thành chủ, hắn nhìn về phía nơi xa, hơi hơi nhíu mày, sau đó tươi cười nói: "Sơn Khải thành chủ, hãy vào thành gặp mặt đi. . ."

"Ha ha ha, ta sẽ không tiến vào Tinh Hồng thánh thành!"

Vị Sơn Khải thành chủ này lớn tiếng nói: "Thế nhân đều biết Tô thành chủ thích phong thành, mà một khi phong thành thì sẽ rất phiền toái! Không bằng Tô thành chủ tới thánh thành của ta đi, từ trước tới giờ Sơn Khải thánh thành chưa từng phong bế, đây cũng là việc thế nhân đều biết!"

Tô Vũ cau mày, đây là muốn gây chuyện sao?

Ra oai phủ đầu?

Cũng đúng, ba mươi sáu cổ thành đâu cần thiết nhất định phải nghe lời Tô Vũ, về chuyện tăng cường thế lực cổ thành, có vài gia hỏa vốn dĩ đã được Thần Ma nâng đỡ, cần gì đến thế lực khác nữa.

Dù cho liên minh không thành thì đối với họ cũng không có tổn thất, ngược lại còn dễ dàng nịnh nọt Thần Ma hơn.

Sợ phong thành à?

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, vừa nghĩ tới đây, lại một tòa cổ thành nữa buông xuống, tên là Trường Bình.

Trường Bình cổ thành vừa giáng lâm, chủ nhân của nó cũng thản nhiên cất tiếng: "Tô thành chủ, hội nghị liên minh ta thấy đừng tổ chức tại Tinh Hồng thánh thành! Không bằng chúng ta làm ở ngoài thành thì thế nào? Tô thành chủ phong thành nhiều lần, ta nghĩ thành chủ các phương sẽ không có ai dám yên tâm vào thành đâu."

Bên kia, Sơn Khải thành chủ cũng phụ họa theo: "Không sai, ở trong thánh thành, một khi phong thành thì dù chúng ta là thành chủ nhưng lại không phải chủ nhân của Tinh Hồng thánh thành, một lúc sau chúng ta cũng duy trì không nổi! Tô thành chủ, không bằng ra khỏi thành gặp gỡ đi!"

Bốn phương tám hướng, từng vị cường giả âm thầm nhìn trộm, chờ đợi xem kịch hay.

Ba mươi sáu cổ thành hình như không đoàn kết giống trong tưởng tượng.

Lúc này mới vừa tới liền tập thể hạ uy của Tô Vũ.

Mấu chốt là Tô Vũ không có cách nào phản bác.

Vào thành?

Ai mà không lo lắng?

Nhưng nếu không vào thành mà tổ chức ở bên ngoài thì Tô Vũ có dám ra khỏi thành không?

Lúc này không ít người bắt đầu xem náo nhiệt, chờ đợi Tô Vũ đáp lại.

. . .

Một trong cửa vào Cửu giới, lúc bấy giờ, một tòa tiểu giới lăm le ngoài cửa, mấy tôn cường giả thì ở trong đường hầm nhìn trộm bốn phương.

Nghe được thanh âm của hai vị thành chủ, bọn họ không khỏi chế nhạo: "Tô Vũ ôm dã tâm không nhỏ, đáng tiếc thực lực không tương xứng với dã tâm như thế. Ba mươi sáu cổ thành, trừ một số thành chủ tiểu giới thì phần lớn vẫn không muốn bị người hạn chế, ăn nhờ ở đậu, mặc cho Tô Vũ sai sử."

"Tô Vũ tưởng là ai ai cũng đều muốn liên minh thành công sao?"

"Hắn quá ngây thơ rồi!"

". . ."

Không chỉ nơi này mà không ít địa phương đều có người đang âm thầm thảo luận.

. . .

Ở nơi xa xôi.

Vài đầu Cự Long đang quanh quẩn trên không trung, một tôn Cự Long cửu trảo màu trắng xoay quanh, lạnh lùng nói: "Tô Vũ muốn thành lập thế lực lớn thứ hai ở Tinh Thần hải, đây là việc làm đối địch với Long tộc, tuyệt đối không thể để cho hắn thành công!"

Ở Tinh Thần hải, thế lực lớn nhất chính là Long tộc.

Một khi Tô Vũ thật sự liên minh được ba mươi sáu cổ thành thì Long tộc chưa hẳn có thể đấu lại thế lực cổ thành, đây là điều không thể tiếp nhận.

Liên minh cổ thành thành lập, liệu Tô Vũ có xâm chiếm lợi ích của Long tộc?

Đây là điều tất nhiên!

Bao gồm đủ loại thiên tài địa bảo, tài nguyên khoáng sản, bảo địa, bí cảnh, thậm chí cả việc khai phá tiểu giới, cổ thành đều có thể sẽ nhúng một tay, đây là thứ mà Long tộc vô phương khoan dung hay chấp nhận.

Lúc này, hai đại thành chủ vừa đến đã làm loạn, ra oai phủ đầu trước mặt Tô Vũ, sau lưng họ dĩ nhiên là có người ủng hộ.

. . .

Trong Tinh Hồng cổ thành.

Tô Vũ thở dài một tiếng, đám người này a, làm chút chuyện thôi mà cũng khó.

Liên minh cổ thành cũng là vì để thế lực cổ thành gia tăng.

Đáng tiếc, ta muốn làm không có nghĩa là tất cả mọi người cũng muốn.

Nhìn kia kìa, vừa đến đã lập tức hạ uy của ta.

Ra khỏi thành ư?

Tô Vũ cười cười, hắn lại đi vào hậu điện, mở miệng nói: "Đại nhân, ta ra khỏi thành tổ chức hội nghị, một khi ta bị người đánh giết, đại nhân có ra tay không?"

Tinh Hồng mở mắt, gần đây tiểu tử này luôn tìm phiền toái cho mình.

"Có thể!"

Một câu xem như lời đáp ứng.

Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi: "Ta đánh giết những người khác, các vị đại nhân trấn thủ cũng sẽ ra tay phải không?"

"Không đâu."

Tinh Hồng bình tĩnh đáp: "Bọn hắn không ra ngoài được!"

". . ."

Có lý!

Rất nhanh, Tinh Hồng lại bổ sung thêm: "Ngươi cũng không giết được họ!"

Đâm tim!

Thực lực Tô Vũ không đủ, tinh huyết Nhật Nguyệt bát trọng hắn đã dùng hết, hiện tại dù cho hắn dốc toàn lực ứng phó thì có thể đánh được Nhật Nguyệt lục trọng đã coi như không tệ, càng đừng nói tới Nhật Nguyệt cửu trọng hay chuẩn vô địch.

Tô Vũ cười bảo: "Vậy được, có lời này của đại nhân, ta an tâm rồi!"

Tinh Hồng không nói gì.

Ngưu Bách Đạo có một câu nói không sai, trước mắt mọi người vẫn là quan hệ lợi ích, Tô Vũ có thể mang đến lợi ích, mang đến chỗ tốt cho y thì y có thể thiên vị Tô Vũ một chút. Ngược lại nếu Tô Vũ không thể thì y cũng sẽ từ bỏ hắn giống như đã từng từ bỏ Hắc Ám Ma Long.

Hiện thực chính là tàn khốc như thế.

Không có cái gì là yêu hay hận vô duyên vô cớ cả!

Y giúp Tô Vũ là bởi vì Tô Vũ có khả năng mang đến cho y rất nhiều chỗ tốt, không đơn thuần chỉ là ra khỏi thành mà còn bao gồm việc chuyển di tử khí, đều có thể tạo thành tiện nghi lớn cho y trấn thủ lối đi.

Tô Vũ đạt được sự cam đoan từ tượng đá liền không nhiều lời. Hắn cất cao giọng, thanh âm của hắn vang vọng khắp chốn: "Hai vị thành chủ muốn hội nghị ở ngoài thành cũng không phải là không thể được, chỉ sợ hai vị thành chủ ra khỏi thành lại không thể quay về, vậy cũng không tốt! Hai vị ra khỏi thành sẽ không dung hợp được Tử Linh nữa, lúc ấy chỉ là Nhật Nguyệt cửu trọng thông thường, coi chừng bị người đánh giết. Khi đó, Tô mỗ liền không dễ bàn giao với các vị thành chủ khác!"

Lời này vừa nói ra, Trường Bình thành chủ liền đáp trả: "Chuyện này không nhọc đến Tô thành chủ phí tâm, Tô thành chủ hãy tự lo cho chính mình đi, thành chủ thực lực thấp, lại đắc tội chư phương đại tộc, một khi rời khỏi thánh thành thì. . ."

Tô Vũ cười đáp: "Không sao, ta ngoại trừ được thánh thành bảo hộ còn có hai tôn Bán Hoàng hộ đạo, khắp chư thiên vạn tộc, kẻ dám giết Tô Vũ hẳn là không có mấy ai, nếu hai vị thành chủ không bận tâm, vậy thì cùng ra ngoài gặp mặt thôi!"

Lời này vừa nói ra, trên hai tòa thành cổ, hai vị cường giả đều biến sắc.

Hai tôn Bán Hoàng?

Đúng, hai vị Phệ Thần cổ tộc kia còn ra ngoài chứ?

Tô Vũ lại lên tiếng: "Chờ lát nữa các vị thành chủ khác tới sẽ cùng quyết định gặp mặt ở Tinh Hồng thánh thành hay là tổ chức ở ngoài thành, ta thì sao cũng được!"

Lời này hạ xuống, tiếng cười thăm thẳm có chút quen thuộc truyền đến.

Thiên Hà!

Thiên Diệt cổ thành giáng lâm!

Bình Luận (0)
Comment