Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1909 - Chương 1909: Hồng Mông Phát Uy

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1909: Hồng Mông Phát Uy
 

Tô Vũ mỉm cười, phất phất tay chặn lại, "Vị trưởng lão này, địa vị của ngươi không đủ, không biết thì đừng nói mò! Gào thét linh tinh cái gì! Ta còn có thể không nắm rõ hơn ngươi à? Không tin thì ngươi để cường giả các tộc đi về hỏi lão nhân Bán Hoàng trong tộc xem liệu có phải Chư Thiên chiến trường hơn mấy ngàn vạn năm lại phong bế một lần, vừa phong bế liền là mấy ngàn, thậm chí trên vạn năm? Mà trong lúc đó đều là thời điểm để Liệp Thiên các đoạt bảo, ngươi không hiểu lại cứ nhất định vờ hiểu làm gì, ngươi hỏi các vị vô địch ở đây xem, đại khái sẽ có người biết việc này! Lần sau không hiểu biết gì thì chớ thưa thốt linh tinh, ngươi chỉ là Nhật Nguyệt cao trọng, là tiểu nhân vật vào Các sau lần phá diệt này, ngươi thì biết quái gì!"

Lời này vừa nói ra, bốn phía có rất nhiều cường giả thật sự cũng không rõ ràng, hai mặt nhìn nhau.

Dĩ nhiên cũng có kẻ biết một ít, có vô địch trầm giọng nói: "Lời Tô Vũ nói cũng không phải là giả, Liệp Thiên các sở hữu nhiều bảo vật đệ nhất chư thiên, họ tiến vào Tinh Vũ phủ đệ vô số lần, nhiều hơn vạn tộc là lẽ thường!"

Lúc này, vị trưởng lão kia mới thấy xấu hổ.

Thật sự là vậy ư?

Ta đệt!

Ta thật sự không biết, aiz… quá xấu hổ.

Ông ta quả thật không nắm rõ tình huống, vả lại trong Các cũng thường nhắc đi nhắc lại là bọn họ có rất ít vật gánh chịu, nhưng nghe ý của Tô Vũ thì hẳn là rất nhiều?

Nhưng nếu nhiều thì tại sao chúng ta lại không gặp được mấy cái?

Tô Vũ cười nhạo, "Ta làm thánh thành chi chủ, thánh thành từ xưa đến nay sừng sững tại Chư Thiên chiến trường, có bí mật gì mà ta không rõ ràng? Vật gánh chịu ở Liệp Thiên các dù ít cũng thì cũng có từ trăm cái trở lên! Dĩ nhiên, những việc này biết là được, không cần thiết truy đến cùng."

Một vài thành chủ vốn dĩ không biết, hiện tại ai ai cũng mang ánh mắt biến ảo chập chờn.

Ngoài giảm bớt tử khí, Tô Vũ còn giúp đỡ liên hệ với Liệp Thiên các hối đoái vật gánh chịu, cho mọi người cơ hội!

Tất cả mọi người đều sắp bị tử khí hành hạ đến chết, nếu như có thể thành công thì đó chuyện tốt cực lớn.

Còn việc bán mạng thì Tô Vũ nói rất đúng, muốn đạt được lợi ích, nào có đạo lý không cần bán mạng.

Tại Chư Thiên chiến trường, ngươi cho lợi ích đủ cao thì sẽ có rất nhiều người bán mạng vì ngươi!

Tô Vũ cười ha hả: "Tạm thời chỉ nói mấy cái này! Kỳ thật, còn có một số ích lợi nữa, tỉ như có lẽ mọi người đã quên, ta là nghiên cứu viên cực kỳ ưu tú của Nhân tộc, trước đó ta đã nghiên cứu một loại công pháp kéo dài tuổi thọ, nó cũng có tác dụng triệt tiêu tử khí, thế nhưng chỉ thích hợp cho Nhân tộc dùng. Bất quá nếu chư vị thành chủ không ngại, đem bản thân mình cho ta nghiên cứu, hoặc là bắt mấy trăm đồng tộc về để ta nghiên cứu một chút, có khi ta sẽ nghiên cứu ra công pháp đối kháng tử khí phù hợp. Ta là Nhân tộc, công pháp của ta không thích hợp với mọi người, dù cho có công pháp thì các ngươi cũng không thể dùng đến. Một khi công pháp đã không thích hợp thì mạnh đến đâu cũng chỉ là trò cười, các ngươi lấy được thì vẫn chẳng thể dùng!"

Hắn nói đến đây, những thành chủ khác đều đã động tâm.

Dù là vài vị thành chủ đã có ước định với cường tộc thì cũng động tâm!

Hợp tác với các đại cường tộc, lợi ích thu về đơn giản chỉ là một chút Thiên Nguyên khí, hứa hẹn dĩ nhiên là khi ngươi muốn chứng đạo thì sẽ cung cấp vật gánh chịu cho ngươi, thế nhưng, tuyệt đối không phải hiện tại.

Ác hơn chút, có kẻ hứa hẹn sẽ giúp chém giết Tử Linh quân chủ đã chuyển đổi ngươi.

Trên thực tế, việc đó khó mà làm thành.

Chẳng qua là không ít người muốn liều một lần mà thôi.

Nhưng bây giờ những thứ mà Tô Vũ hứa hẹn lại là những điều có thể thực hiện được!

Nhất thời, các vị thành chủ đều rơi vào trầm tư.

Rất nhanh, có thành chủ lên tiếng: "Tô thành chủ, rốt cuộc chúng ta phải làm gì? Trả giá những cái gì?"

Tô Vũ cười đáp: "Đơn giản lắm, nghe lời là được! Thí dụ như hiện tại, đám vô địch kia đều muốn ngăn chúng ta liên minh, đổi thành bình thường thì mọi người không có cách nào đối phó với họ, hiện tại thì có rồi, các vị thành chủ chỉ cần hợp sức lại đánh chúng vào bên trong thành cổ, ta cam đoan, các vị trấn thủ đại nhân sẽ đích thân đánh chết bọn hắn, thế nào?"

Lời này vừa nói ra, bốn phương đều tĩnh lặng.

Sau một khắc, có cường giả quát: "Tô Vũ, ngươi quả là to gan!"

Tô Vũ ngẩng đầu, cười lớn: "Ngươi không tin? Ta cảm thấy ngươi sắp phải tin rồi!"

Ngay một khắc này, hắn bỗng nhận được hồi âm, tiếp đó, trên thân Tô Vũ tỏa ra tử khí nồng đậm kinh người!

Oanh!

Một tòa cổ thành hết sức to lớn từ trên trời giáng xuống!

"Ngươi dám cản đường Hồng Mông thành ta. . . Phá hư quy củ là không tốt!"

Ngay một khắc này, một tôn tượng đá từ trong cổ thành chậm rãi bay ra, ánh mắt nhìn về phía Tô Vũ có chút bất đắc dĩ, mẹ nó, ta biết ngay sẽ không được an bình mà, Vân Tiêu nha đầu quả là quá hố người!

Gã vô địch kia còn chưa kịp phản ứng thì đã phải biến sắc, trong nháy mắt gã rơi vào cổ thành, ầm ầm một tiếng, gã đã làm vỡ nát mấy trăm cổ ốc.

"Ngươi còn phá hư cổ ốc, đáng giết!"

Ngữ điệu nói chuyện rất chậm rãi.

Lão Quy không nóng không vội, bay về hướng gã vô địch kia, những cường giả khác thì dồn dập tránh lui, sắc mặt ai cũng kịch biến!

Tình huống gì đây?

Tòa cổ thành cuối cùng sao lại giáng lâm rồi?

Tất cả mọi người xem đến ngây người, mà lúc này trong tòa thành cổ kia, tượng đá khổng lồ đã che khuất bầu trời, tứ chi to lớn ép về phía gã vô địch!

"Đáng chết!"

Gã vô địch rơi vào trong cổ thành đến từ Long tộc, lúc này, gã lập tức hóa thành một đầu Cự Long, tam thân cũng được dẫn dắt hợp nhất ngay tức khắc, đi ra từ trong thời không trường hà.

Lão Quy sững sờ, "Giết một thế thân của ngươi thì ta coi như xong, ngươi còn muốn hợp nhất?"

Ngươi làm vậy khiến ta không tiện hạ thủ a!

Lần này mà đánh chết thì sẽ chết hoàn toàn đó.

Trước đó, đối phương chỉ có tương lai thân ở đây, kết quả gã lại trực tiếp hợp nhất?

Lão Quy cũng lười nói cái gì, lão ra chấn nhiếp Long tộc chút đỉnh là được rồi.

Tứ chi của lão vung ra!

Cọt kẹt một tiếng, thời không trường hà trực tiếp đứt gãy.

Toàn thân Cự Long chấn động, nó bạo hống một tiếng, đuôi rồng vùng vẫy khiến hư không phá toái, lão Quy lại không để ý, mặc cho cái đuôi rồng kia càn quét trên mai rùa đã hóa đá, lão vẫn không nhúc nhích tí nào, mà đuôi của Cự Long thì đã biến thành máu thịt be bét!

Bốn phía, một đám vô địch xem mà thấy sởn gai ốc!

Đây không phải Vĩnh Hằng. . . Đây là Bán Hoàng!

Tượng đá thật sự là cường giả cấp bậc Bán Hoàng!

Cự quy trực tiếp đè xuống!

Ầm ầm!

Cự Long to lớn muốn xé rách không gian nhưng không thể, nó bị ép cho máu thịt be bét, xương cốt đứt gãy, tiếng rống giận gào thét vang khắp chư thiên!

Ngay một khắc ấy, nơi vùng trời Long giới xa xa, một tôn Long Ảnh hiển hiện.

Sau một giây, thông đạo thời không được mở ra.

Một đầu Cự Long bước ra, dáng vẻ có chút cẩn thận nhìn quanh bốn phương, trước tiên ông ta nhìn về phía Cục lông nhỏ đậu trên vai Tô Vũ, trong mắt mang theo sự kiêng kị, lại nhìn sang tượng đá, ánh mắt cũng hơi biến ảo, sau đó ông ta cất cao giọng nói: "Hồng Mông trấn thủ hà tất nặng tay với Long tộc ta, nếu thánh thành muốn ở lại Tinh Thần hải thì cũng dễ đàm luận, cần gì phải chém chém giết giết. . ."

Lời ông ta còn chưa dứt, ầm ầm một tiếng nổ đùng, Cự Long trong cổ thành trực tiếp bị đè nát, một thế thân bạo liệt!

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, Cự Long lập tức nghịch chuyển thời gian, một lần nữa hiện ra một thế thân, rồi lại ầm ầm bị đè nát!

Đến khi thế thân cuối cùng xuất hiện, vẻ mặt Cự Long đã tràn đầy tuyệt vọng!

Hư ảnh Long Hoàng khẽ nhíu mày nhìn về phía tòa thành cổ, trên thân ông ta tràn lan ra nhàn nhạt sát khí.

Mấy giây sau, lão Quy ném thế thân cuối cùng ra ngoài, ném ra khỏi cổ thành, tiếng rầm vang nện phá hư không, biến mất không thấy gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment