Tô Vũ cười đáp: "Vị tiền bối này quả là dứt khoát! Ngài nói không sai, liên minh cũng tốt, không liên minh cũng chẳng sao, nói đến cùng thì đều là vì một chữ lợi! Không có lợi thì chúng ta liên minh cho vui à? Không có chút ý nghĩa nào hết!"
Tô Vũ nhìn quanh bốn phương rồi nhìn về phía những vị thành chủ kia, tự động bỏ qua những cường giả trên vùng trời, hắn nói: "Ta sẽ nói đơn giản về lợi ích của liên minh thôi. Thứ nhất, lực lượng! Chẳng nói đâu xa, thành chủ Hắc Ám Ma Long trước ta là một kẻ thất bại, đã làm thành chủ rồi mà vẫn phải cong lưng làm chó cho người, muốn mở thành cũng không dám, muốn phong thành lại càng không thể! Một đầu Long không còn sống lâu nữa mà vẫn phải ra vẻ đáng thương!"
"Nhân tộc Đại Hạ vương uy hiếp, Ma tộc Ma vương cũng góp mấy lời, Thần tộc Thần vương chẳng coi ra gì, Tiên tộc Đạo vương thì thản nhiên đe dọa. . . Thật là thảm! Chỉ khi nào liên minh thành thì những vị vương giả kia mới phải kiêng kỵ chúng ta!"
Tô Vũ cười nói: "Điểm này ta có thể cam đoan! Nếu như có một vị vô địch riêng biệt tới lải nhải, có thể đánh thì chúng ta liền đánh! Nhiều thì không dám nói, nhưng ba, năm vị vô địch dám đến khiêu khích thì thánh thành liền tập hợp, một quyền đánh nổ mấy tên cũng không thành vấn đề!"
Tô Vũ vừa nói ra lời này, vẻ mặt mấy vị vô địch cực kỳ lạnh lẽo.
Tô Vũ cũng không thèm để ý, hắn tiếp tục mở miệng: "Đây là điểm thứ nhất, mang đến cho mọi người lực lượng! Người làm thành chủ đều là kẻ sắp chết, sắp thành Tử Linh, hà tất sống biệt khuất mà làm gì?"
"Thứ hai, kéo dài tuổi thọ!"
Nhất thời, những vị thành chủ kia dồn dập nhìn về phía hắn, không ít thành chủ thậm chí mong muốn bước ra khỏi cổ thành nhưng phải cố nén!
Kể cả những vô địch ngoài kia vốn định nói cái gì nhưng đều nhịn lại!
Đúng!
Đây mới là sức mạnh của Tô Vũ, cho tới nay hắn không kiêng nể gì cả, tượng đá ra tay vì hắn dường như cũng bởi vì hắn có thể lợi dụng tử khí, chẳng lẽ hắn có khả năng làm hao mòn tử khí?
Khẳng định là có!
Tô Vũ cười nói tiếp: "Chư vị, một khi xây dựng liên minh xong, ta có thể cho chư vị một lời hứa hẹn, các vị thành chủ, dĩ nhiên trước mắt không phải toàn bộ mà chỉ là một bộ phận thành chủ có thể chuyển dời khoảng ba phần mười tử khí, chuyển cho các vị đại nhân trấn thủ!"
Lời này vừa nói ra, có thành chủ kinh ngạc thốt lên: "Thật ư?"
Chuyển dời tử khí!
Mà lúc này, nhóm tượng đá cũng đang liên hệ với nhau.
"Tinh Hồng, Vân Tiêu, tiểu tử kia đang nói mê sảng cái gì thế? Chúng ta vốn đã mang áp lực to lớn, thành chủ là kẻ đến để phân bớt áp lực, chúng ta đâu thể tiếp tục gánh chịu thêm tử khí cho bọn họ nữa!"
"Đúng đấy, trừ phi tiểu tử này tới làm thành chủ thì còn được, nhưng hắn. . ."
". . ."
Vân Tiêu truyền âm giải thích: "Ý của lão đại là Tô Vũ sẽ giống như công cụ chuyển khí liên thông giữa các thành! Dù không chính thức tiếp quản vị trí thành chủ, nhưng cũng có thể coi như hắn tiếp quản chức vụ ở mỗi thành, để thành chủ chuyển dời tử khí cho hắn là được. Kể từ đó, hắn có khả năng lựa chọn tự mình triệt tiêu một chút, hoặc là chuyển dời cho trấn thủ giả có dư lực như Tinh Hồng. . ."
Tinh Hồng: ". . ."
Ta á?
Liên quan gì đến ta!
Vì sao ta phải tiếp nhận tử khí?
Tinh Hồng bó tay luôn rồi, còn Vân Tiêu nhà ngươi thì sao?
. . .
Tượng đá đang nghị luận, còn những vị thành chủ kia thì đều rung động, ánh mắt sáng hẳn.
Có nữ thành chủ họ Lý nũng nịu nói: "Tô thành chủ, lời này thật không? Nếu thật sự có thể giảm bớt ít ba thành tử khí thì tỷ tỷ sẽ là người đầu tiên ủng hộ ngươi làm liên minh chi chủ. Nếu ai không phục, chỉ cần có thể làm được như lời Tô thành chủ nói thì ta cũng nguyện ý ủng hộ đối phương lên làm liên minh chi chủ!"
"Tô thành chủ, lời ngươi nói rốt cuộc là thật hay giả? Ngươi nói vẫn chưa phải toàn bộ, vậy thì người nào mới được quyền tiếp nhận ít tử khí đi? Cần phải làm gì thì mới được? Không phải là đi bán mạng cho Tô thành chủ đấy chứ?"
Tô Vũ không khách khí đáp: "Bán mạng thì làm sao? Khi không lại cho ngươi chỗ tốt à? Lời này ta không thích nghe! Trả giá và thu hoạch đều là tỉ lệ thuận! Nếu chư vị cảm thấy chỉ muốn thu hoạch mà không muốn trả giá, chỉ muốn chỗ tốt chứ không muốn chỗ xấu, vậy thì hoàn toàn có thể đứng ngoài, không cần tham dự vào! Không ngờ lăn lộn ở Chư Thiên chiến trường mà còn có kẻ muốn không làm mà hưởng? Chúng ta đều là lão nhân ở Chư Thiên chiến trường rồi, không còn là hài tử nữa!"
Hừm, mới rồi người còn bảo ngươi là hài tử mà!
Có người muốn chửi đậu đen rau muống, nhưng cũng đành nhẫn nhịn!
Tô Vũ trẻ tuổi, lời nói mát nào cũng đều bị hắn nói hết, mọi người còn có thể đáp trả được gì?
Tô Vũ không khách khí tiếp tục: "Bán mạng là chuyện thường tình! Không bán mạng mà đòi chỗ tốt thì đó là điều vô nghĩa. Về việc cụ thể người nào có khả năng được giảm bớt tử khí thì chúng ta sẽ bí mật thảo luận, không cần thiết cho vạn tộc nghe thấy rồi lại quấy nhiễu!"
Tô Vũ nói: "Đây là lợi ích thứ hai, thứ ba chính là tranh thủ một chút ích lợi mà vốn dĩ chúng ta không lấy được! Nói thí dụ như danh ngạch tiến vào Tinh Vũ phủ đệ, không quan tâm chúng ta có muốn hay không, thế nhưng, vạn tộc phải cho. Hiện tại chúng ta phân tán, vạn tộc không cho thì có thể làm gì được họ? Ta cũng không tin mọi người không có hứng thú với Tinh Vũ phủ đệ. Dù là Hoạt Tử nhân thì cũng muốn vào đó kiếm một cơ hội!"
Lời này vừa nói ra, trong hư không đột nhiên có vô địch lạnh lùng xen vào: "Muốn cầm danh ngạch chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, Tô Vũ, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi!"
Tô Vũ cười cười đáp: "Vâng vâng vâng, không dễ dàng cũng không sao, cổ thành chúng ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người sắp chết mà thôi, thử chút là được, một đám ma sắp chết mà còn sợ ngươi uy hiếp?"
Lười nhiều lời với bọn họ, Tô Vũ tiếp tục nói: "Thứ tư, hiện tại ta vẫn là trưởng lão của Liệp Thiên các, ta và vài vị bộ trưởng vô địch của Liệp Thiên các đã bàn bạc xong rồi, ta có thể dùng tài nguyên cũng có thể hối đoái vật gánh chịu, ta sẽ nghĩ biện pháp để chư vị thành chủ tiến vào chuẩn vô địch, thậm chí là chứng đạo. Dĩ nhiên, ta không có nhiều tiền như vậy, ta chỉ tiến cử cơ hội, còn tài nguyên thì mọi người tự nghĩ biện pháp tranh đoạt đi thôi!"
Hắn vừa dứt lời, không ít người dồn dập nhìn về hướng một vị Vô Diện trưởng lão trong hư không.
Trưởng lão kia thấy tất cả mọi người nhìn mình thì hơi hoảng, nửa ngày vẫn không nói gì.
Đúng, hình như Tô Vũ thật sự đã thỏa đàm với vài vị bộ trưởng, hắn đúng là đang giữ chức vị trưởng lão, nhưng mà việc này không hoàn toàn giống như lời Tô Vũ nói.
Tô Vũ mới mặc kệ, hắn lợi dụng bí mật vừa nghe được mà tiếp tục bịa chuyện: "Liệp Thiên các không thiếu vật gánh chịu, mấy lần Đại Phá Diệt, Chư Thiên chiến trường phong bế, Tinh Vũ phủ đệ mở ra, những người khác không tiến vào được, duy chỉ có Liệp Thiên các thì cứ 10 năm lại có một lần cơ hội, xưa nay họ không hề thiếu đồ tốt, vật gánh chịu của họ không có 100 thì cũng phải có đến 80! Họ có Liệp Thiên bảng bảo hộ, có thể trường tồn ở nơi này, Tinh Vũ phủ đệ là nơi để Liệp Thiên các đoạt bảo, dùng mãi không cạn! Cho nên mọi người không cần lo lắng vật gánh chịu không đủ, điểm này thì ta và Liệp Thiên các cũng đã đạt thành hiệp nghị. . ."
"Tô Vũ!" Trưởng lão kia cả giận quát: "Ngươi dám nói hươu nói vượn!"
Đây là tiết tấu muốn hại chết Liệp Thiên các đúng không?