Tô Vũ ngạc nhiên trước thông tin mà Ma Đa Na vừa nói, sau một khắc hắn mới mơ hồ nghĩ tới điều gì, lúc này, bên tai lại vang lên âm thanh của đối phương: "Huyết Hỏa ma tộc có chút dị động, bây giờ phần lớn Ma tộc ở bên ngoài đều là Huyết Hỏa ma tộc, Ma Hoàng muốn gây ra chiến tranh, để lực lượng của Huyết Hỏa ma tộc bị trọng thương!"
Nghe thế, Tô Vũ thoáng giật mình!
Ta đệch!
Những lão gia hỏa này không ngờ lại là cố ý, Ma Hoàng để Đạt Đa đến gây sự vì ông ta cảm thấy Tô Vũ là kẻ tính tình nóng nảy, tốt nhất là đánh cho Huyết Hỏa ma tộc tàn phế luôn!
Về phần Ma giới tổn thất. . . thực lực Ma giới không có nghĩa là là thực lực của Ma Hoàng.
Vậy Ma Đa Na đại biểu cho người nào?
Huyết Hỏa ma tộc sao?
Xem ra bọn gia hỏa này đều không phải là loại lương thiện.
Ma Đa Na tiết lộ với mình chuyện này là hi vọng mình sẽ không bị kích thích rồi khai chiến với Huyết Hỏa ma tộc?
Tô Vũ thầm nghĩ ngợi, ánh mắt đầy phiền muộn nhìn về phía mấy vị cường giả kia, các ngươi đang làm gì thế?
Ta chỉ là tiểu nhân vật, các ngươi lại cứ nhìn ta chằm chằm, có ý đồ với ta, thậm chí âm mưu gia tộc mà cũng muốn lợi dụng ta để diệt trừ đối thủ, quả nhiên, không có mấy ai là kẻ thuần khiết.
Trong Ma tộc, đại khái Đạt Đa ma vương chỉ ước gì hắn đi tới Ma giới gây phiền toái.
Ma tộc cũng học được cách tính kế, mưu trí, khôn ngoan rồi?
Hắn còn đang suy nghĩ, Đạt Đa ma vương lại nhìn về phía Ma Đa Na, đạm mạc nói: "Ma Đa Na, ngươi không cố gắng tu luyện mà ra ngoài làm gì? Huống chi, từ khi nào lại đến phiên ngươi tới chuyển đạt lệnh của Ma Hoàng đại nhân?"
Ma Đa Na bình tĩnh đáp: "Các đại nhân đều có chuyện quan trọng nên ra không được, ta thay mặt chuyển đạt thì sao, chẳng lẽ Đạt Đa ma vương cảm thấy ta đang giả truyền mệnh lệnh của Ma Hoàng?"
"Thế thì không!"
Đạt Đa khẽ cười nhìn về phía Tô Vũ: "Quên đi vậy, Tô Vũ, tự giải quyết cho tốt! Tinh Hồng cổ thành ở quá gần Tinh Thần hải, vạn tộc sẽ không để cho các ngươi cắm rễ ở đây. Tốt nhất ngươi hãy khôn ngoan một chút, sớm rời khỏi Tinh Thần hải!"
Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, bỗng nhiên cười lớn, "Ta là người thẳng thắn, không am hiểu âm mưu quỷ kế, các ngươi nói gì ta không hiểu, muốn lấy ta làm đao ư? Đao của ta lại chẳng sắc bén, cần gì chứ! Không bằng ta cho các ngươi một cái đề nghị, ném Huyết Hỏa ma vương hoặc là Ma Hoàng vào cổ thành, ta cam đoan nhất định sẽ giết chết bọn hắn, khẳng định trăm phần trăm, không đánh chết thì ta bồi mệnh cho các ngươi!"
". . ."
Ngươi cũng quá trực tiếp rồi!
Mọi người không nói gì.
Tô Vũ quan sát những cường giả đang nhìn chằm chằm ngoài kia, định chèn ép không cho ta ra khỏi thành sao?
Hay là muốn như thế nào?
Cứ giằng co như thế là không được, lúc này, bên cạnh hắn chợt nhiều thêm một người, Vân Tiêu lại ra khỏi thành, truyền âm nói: "Không cần để ý tới chúng, ngươi mau tới Vũ Hồng thánh thành đi, tiếp quản Vũ Hồng thánh thành!"
Không có thời gian để nói nhảm với bọn gia hỏa này!
Vân Tiêu dứt khoát hơn Tinh Hồng nhiều, truyền âm xong nàng bèn lạnh lùng cất giọng: "Các ngươi muốn khai chiến à? Long tộc không muốn chết thì mau cút đi!"
Vô địch Long tộc lạnh lùng nhìn Vân Tiêu, chậm rãi nói: "Vân Tiêu trấn thủ, cổ thành đã vài vạn năm chưa từng tham dự vào cuộc chiến chư thiên, chẳng lẽ hôm nay ngươi lại muốn cải biến lập trường, vì một tên Tô Vũ mà vứt bỏ quy tắc thượng cổ? Ngươi có thể đưa ra quyết định thay thế toàn bộ thánh thành được sao?"
Tinh Hồng từ trong cổ thành đạp không bay tới, khí tức cường hãn khôn cùng, lạnh lùng nói: "Thánh thành có quy tắc riêng, mấy vạn năm trước, Long giới còn chưa đến Tinh Thần hải, nơi đây cũng không phải lãnh địa của Long tộc!"
Sau một khắc, một vị cường giả tiên phong đạo cốt đi ra, ông nở nụ cười nhẹ nhàng, đoạn nói: "Tinh Hồng trấn thủ chớ tức giận, vạn tộc cũng chỉ là muốn chư thiên vạn giới duy trì hòa bình, vạn năm qua thánh thành chưa từng tham dự phân tranh, chuyện của Tô Vũ lại liên lụy rất rộng. Then chốt nhất hắn còn là Nhân tộc! Tranh đấu giữa Nhân tộc và chư thiên vạn tộc, ta nghĩ chư vị trấn thủ cũng biết, một khi đại chiến bùng nổ thì sinh linh sẽ lâm vào cảnh đồ thán. . ."
Tô Vũ không thể không giơ tay giống như học sinh tiểu học, ủy khuất nói: "Chư vị, các ngươi đánh giá ta cao quá rồi! Ta chỉ là Lăng Vân cảnh, là một người sắp chết, ta chỉ muốn thử làm lão đại mà thôi, các ngươi có cần dây dưa với ta như thế không? Nhân tộc sao? Hiện tại ta đã bước một chân vào Tử Linh tộc rồi, sao có thể coi là Nhân tộc được? Các ngươi muốn đánh Nhân tộc thì tự mình đi mà đánh, hà tất khi dễ một đứa trẻ như ta!"
Hắn thở dài một tiếng, trong tay đột ngột xuất hiện một Cục lông, hắn vừa vuốt vuốt sờ sờ đầu nó, vừa bất đắc dĩ nói: "Đánh chết ta thì có ích gì? Đánh chết ta rồi, Cục lông nhỏ, ngươi làm thành chủ có được không?"
"Được nha!"
Cục lông nhỏ cấp tốc đáp ứng, rất tốt, ta cũng muốn thử làm lão đại!
Tô Vũ nhìn quanh bốn phương, nếu vạn tộc đều tự mình tới thì hắn cũng không khách khí, không hàm hồ nữa, hắn cười nói: "Chư vị thành chủ, tình huống bây giờ có điểm phức tạp! Xem ra vạn tộc không muốn cổ thành trở thành thế lực liên minh một phương, cũng không muốn Tô Vũ này trở thành cầu nối câu thông. Lão đại hay không lão đại cái gì, ta chỉ đùa một chút thôi, thực lực của ta yếu ớt, nào dám làm minh chủ, đều là đùa giỡn cả, ta chỉ muốn thành lập một con đường câu thông phục vụ cho mọi người. Hiện tại vạn tộc đang ở đây, chư vị trấn thủ cũng có mặt đông đủ, mọi người hãy cho ta một lời chắc chắn, liên minh này còn có thể thành lập hay không?"
Bên kia, Thiên Hà thành chủ máu me đầy mặt, nghe vậy thì vội mở miệng biểu quyết ý kiến: "Đương nhiên phải thành! Chúng ta là những kẻ tầm thường, chỉ cầu một cuộc sống an yên. Chư thiên tranh bá, tung hoành vạn cổ gì đó đều không phải thứ chúng ta nên suy tính! Liên minh thánh thành cần được tạo dựng! Tối thiểu phải để người ngoài thấy thánh thành cũng có sức đánh một trận, đừng có rảnh rỗi lại tới gây phiền toái cho đám người cơ khổ như chúng ta!"
Hắn ta nói xong, lại có một vị thành chủ lên tiếng: “Tô Vũ, ngươi muốn thành lập liên minh cũng được, muốn trở thành minh chủ cũng tốt, ta không phản đối. Ta chỉ muốn biết chúng ta có thể đạt được cái gì, phải trả giá cái gì mà thôi!"
Cực kỳ dứt khoát!