Lúc này, trong hư không lại có cường giả Long tộc xuất hiện, cũng có khí tức vô địch bùng nổ, một đầu Thiên Long to lớn xoay quanh hư không, nhìn xuống cổ thành rồi nhìn về phía Tô Vũ, trong con mắt lộ ra chút dị sắc, gã chậm rãi nói: "Tô Vũ, Long tộc không muốn phân tranh gì với ngươi hết, mau chuyển cổ thành ra khỏi Tinh Thần hải! Đây không phải ý của ta mà là của Long Hoàng! Nhân tộc các ngươi thường nói một núi không thể chứa hai hổ, không phải chúng ta muốn kiếm chuyện nhưng mà kẻ khác nằm ở bên sườn, há có thể yên tâm ngủ say?"
Cũng rất có lý!
Đổi thành mình, nếu có một thế lực cường đại cắm rễ trước cửa nhà thì mình cũng phải đi ra đuổi người.
Nhưng nếu không ở lại Tinh Thần hải thì phải tìm địa phương nào?
Tô Vũ cười đáp: "Chuyện này. . . Mọi người hiểu lầm rồi, ta không có ý tụ tập toàn bộ cổ thành về Tinh Thần hải, ta chỉ đang triển khai cuộc họp mà thôi. Mọi người đều biết cổ thành trấn giữ lối đi Tử Linh, vốn không thể chạy loạn khắp nơi. Họp xong thì mọi người ai về nhà nấy, chỉ có Tinh Hồng cổ thành vẫn ở lại đây, Long tộc và Tinh Hồng cổ thành đều sừng sững cắm rễ ở Tinh Thần hải vô số năm, lúc này chẳng lẽ lại muốn đuổi chúng ta đi hay sao?"
Hắn nói chuyện vô cùng cẩn thận!
Đàm luận thì đàm luận, không cần thiết cứng đối cứng cùng mấy đại tộc kia.
"Vậy cũng không được!"
Gã vô địch Long tộc lạnh lùng nói: "Trước đó thì được, bây giờ ngày nào ngươi còn làm thành chủ thì Tinh Hồng cổ thành không thể tiếp tục ở lại Tinh Thần hải ngày đó!"
Kẻ chúng ta lo lắng không phải tượng đá, mà là Tô Vũ!
Mà ngươi quả thực cũng đáng để cho người ta lo lắng.
Cái tên này không làm chuyện gì tốt, nhiều lần phong bế cổ thành, đánh giết hàng loạt Nhật Nguyệt, còn có vô địch vì thế mà đã ngã xuống tam thế thân.
Hiện tại, Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra.
Tinh Hồng cổ thành còn trấn giữ yếu đạo.
Cho nên càng không thể để Tô Vũ đóng quân ở đây, làm vậy là quá nguy hiểm, cũng quá phiền toái.
Tô Vũ nhíu mày, đây không phải là muốn bức ta rời đi sao?
Xem ra không đi là không được.
Đây không đơn thuần là ý của Long tộc nữa, xem ra vạn tộc đều không muốn Tinh Hồng cổ thành ở lại chỗ này.
Tô Vũ nói: "Long tộc có phải hành xử quá mức rồi không? Cổ thành tới Tinh Thần hải trước hay là các ngươi tới trước còn rất khó nói. Ta cũng đã nhượng bộ rồi, ta nói chỉ có một tòa cổ thành ở lại đây, hà tất hùng hổ dọa người làm gì? Thật sự xé mặt thì hay lắm sao?"
Hắn nói xong, Thành Chủ lệnh trong đầu liền lóe lên hào quang.
"Hồng Mông đại nhân, Hồng Mông đại nhân! Long tộc bức bách thánh thành di chuyển, không cho phép thánh thành của ta cắm rễ tại Tinh Thần hải, bao gồm cả Hồng Mông thành của đại nhân cũng phải chuyển dời. Đại nhân, ta nên làm gì đây? Hay là chúng ta cùng nhau di chuyển?"
Tô Vũ đấu không lại Long tộc, cứ hỏi ý tứ lão Quy trước xem sao.
Nếu lão Quy muốn đi. . . Vậy thì cùng nhau rời đi thôi.
Lão Quy không ra mặt mà chỉ hi vọng vào Tinh Hồng cùng Vân Tiêu thì đúng là chưa hẳn có thể chấn nhiếp Long tộc, Long tộc chính là thế lực hết sức cường đại có Bán Hoàng tọa trấn, trong chư thiên vạn tộc họ cũng xếp trong năm vị trí đầu.
Đại tộc như thế, dĩ nhiên Tô Vũ không muốn đi trêu chọc, đây cũng đâu phải phiền phức do ta chọc ra.
Cùng lắm thì ta chuyển đi là được.
. . .
Hồng Mông cổ thành.
Nơi này đã an tĩnh ngàn vạn năm, Tô Vũ vừa đi. . . liền tìm ngay chuyện về cho lão.
Lão Quy mở mắt, nhìn lên bầu trời, nhìn về phía biển cả sóng biếc nhộn nhạo, lòng lão thầm có chút bất đắc dĩ.
Ta biết ngày không nên tìm thành chủ mà.
Lão tình nguyện một mình trấn áp cổ thành.
Bởi vì thành chủ chính là tổ tông gây sự, Hà Đồ là thế mà Tô Vũ rõ ràng cũng chẳng khác gì.
Long tộc đã có đến ngàn vạn năm không tới cổ thành làm loạn, hiện tại làm loạn hiển nhiên là bởi vì Tô Vũ mang đến uy hiếp cho bọn họ.
. . .
Cùng lúc đó.
Trên cổ thành lơ lửng giữa không.
Trong một tòa cổ thành, tượng đá cũng đang bùng nổ uy áp lay động đất trời, bất quá kẻ chân chính có thể uy hiếp vạn tộc chỉ có mỗi Tinh Hồng cùng Vân Tiêu, hai vị này có thể ra khỏi thành, còn những vị trấn thủ khác lại không thể.
Lúc này, một tôn Ma vương đi ra, nhìn về phía các cổ thành, chậm rãi cất tiếng: "Ma tộc không có ý tham dự chuyện ở Tinh Thần hải, Ma Hoàng đại nhân cũng đã rút thế lực Ma tộc tại Tinh Thần hải về, bất quá Ma Hoàng cũng nói, vạn giới không nên mở ra đại chiến lần nữa. Tô Vũ, nếu ngươi ngu xuẩn mất khôn, nằng nặc cứng đầu thì vạn tộc chắc chắn sẽ hợp lại, cổ thành cũng tốt mà Nhân tộc cũng được. . . Tô Vũ, bọn họ đều sẽ bởi vì ngươi mà lâm vào chiến tranh!"
". . ."
Tô Vũ yên lặng nhìn gã, nửa ngày sau mới nói: "Ma Hoàng đại nhân còn sống à? Việc này cũng muốn quản sao? Còn nữa, các ngươi đánh Nhân tộc thì cứ đánh đi, nói với ta làm gì?"
Tô Vũ bật cười, cay nghiệt đáp: "Ta đây một người ăn no thì cả nhà không lo chết đói. Không đúng, ta còn có một lão cha, các ngươi đi đánh chết ông ấy đi, đánh chết rồi thì ta không thèm đếm xỉa gì nữa, cứ duy trì như vậy là được. Ta có thể rút lui khỏi Tinh Thần hải, chuyên chặn cửa Ma giới là xong. Có phải Ma Hoàng cảm thấy ông ta còn nhiều tam thế thân nên lại muốn bị diệt thêm vài cái nữa? Ta tình nguyện đánh tàn phế Ma giới các ngươi, cho Thần tộc và Tiên tộc chút chỗ tốt thì thế nào?"
Ma giới sao mà nhiều chuyện như vậy?
Sự tình gì cũng muốn xen vào!
Hắn còn đang nghĩ ngợi, một người đã đạp không đi tới, nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn vị vô địch Ma tộc kia, nói khẽ: "Ma Hoàng đại nhân có lệnh, chuyện ở Tinh Thần hải, Ma tộc không được nhúng tay!"
Ma Đa Na!
Mái tóc tím của Ma Đa Na tung bay, gã nhìn về phía vô địch Ma tộc, bình tĩnh nói: "Đạt Đa ma vương, Ma giới còn có việc cần giải quyết đang chờ đại nhân trở về xử lý, đại nhân không nên quản chút việc vặt này!"
Nghe thế, ánh mắt mọi người thoáng có dị dạng.
Ma tộc xảy ra chuyện rồi sao?
Nội loạn?
Hay là đang thử thăm dò Ma Hoàng, có kẻ muốn đoạt quyền rồi?
Ma Hoàng vẫn lạc hai tôn thế thân, sau này ông ta đã giết chết một vị vô địch để khôi phục một thân, nhưng mà tương lai thân vẫn chưa thể khôi phục, chẳng lẽ có cường giả Ma tộc nhịn không được nên muốn đoạt quyền?
Việc này hết sức phổ biến!
Vạn tộc đều là như thế, khi cường giả trong tộc không có khả năng áp chế tất cả mọi người, vậy dĩ nhiên sẽ khiến một số kẻ bùng nổ dã tâm. Ai cũng muốn làm lão đại, dù làm lão nhị cũng vô cùng thoải mái, nhưng trên đầu có một kẻ đè ép mình thì vẫn thấy rất khó chịu.
Có cơ hội để làm lão đại, những người này tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Rõ ràng, Đạt Đa ma vương cố ý tới gây chuyện, hoặc dứt khoát tới để lôi kéo các tộc, mong muốn bức bách Ma Hoàng.
Tô Vũ bật cười, quả nhiên, nơi có sinh linh thì đều là giang hồ.
Hại ta còn tưởng Ma tộc một lòng!
Hiện tại xem ra Ma Hoàng thụ thương, Ma tộc cũng bắt đầu rục rịch sóng ngầm.
Có vẻ sắp tới lúc Ma tộc công khai kiếm chuyện rồi.
Hắn còn đang nghĩ ngợi, bên tai bỗng nhiên vang lên thanh âm, lòng Tô Vũ khẽ động, chỉ nghe người kia nói: "Đạt Đa là người của Ma Hoàng!"
Tô Vũ sửng sốt.
Ma Đa Na!
Đạt Đa là người của Ma Hoàng, lời này là có ý gì?