Ầm ầm!
Trên Tinh Thần hải, đại chiến bùng nổ.
Chiến Vô Song tung quyền đánh xuyên qua người một vị cường giả Sơn Hải, rút ra huyết dịch, vứt xuống thi thể, gã cũng không quay đầu lại mà đạp không rời đi ngay.
Phía sau, một đám người sợ hãi tới cứng đờ.
Thủ lĩnh bị giết!
Là do Chiến Vô Song làm!
Trước đó thân thể Chiến Vô Song bị Tô Vũ đánh bạo, vừa mới khôi phục không lâu.
Phía sau, có sinh linh run rẩy chất vấn: "Vì sao? Ngươi là thiên tài Thần tộc, muốn giết thì cũng nên giết những tinh nhuệ của vạn tộc, sao lại giết thủ lĩnh của chúng ta?"
Không thể nào hiểu được!
Gã là đỉnh cấp thiên tài của Thần tộc, thực lực Sơn Hải bát trọng đỉnh phong.
Vốn đỉnh cấp thiên tài như thế này, thủ lĩnh lại không cừu không oán với gã, cớ sao lại ra tay với tiểu tộc như chúng?
Sơn Hải bình thường lọt nổi vào trong mắt Chiến Vô Song ư?
Chiến Vô Song đạp không rời đi, không buồn quay đầu lại, phía sau, một thân ảnh chợt hiển hiện, tiên khí quấn quanh khắp người.
Huyền Vô Cực lạnh lùng nói: "Chiến Vô Song, ngươi tàn sát bốn phương, rút ra tinh huyết, ngươi muốn làm gì?"
Chiến Vô Song không quay đầu lại.
Huyền Vô Cực nói tiếp: "Ngươi bị Tô Vũ bắt được nhưng lại trở về bình yên vô sự, chẳng lẽ ngươi đã nghe theo lệnh Tô Vũ, thu thập tinh huyết cho hắn? Tô Vũ am hiểu chế tác thiên phú tinh huyết là chuyện ai ai cũng biết! Chiến Vô Song, ngươi chớ nên mắc sai lầm!"
Nơi xa, Chiến Vô Song quay đầu nhìn về phía hắn, đạm mạc nói: "Huyền Vô Cực, quản tốt chính ngươi đi!"
Dứt lời, bóng người đã tan biến tại chỗ.
Huyền Vô Cực nhìn theo một hồi, cười khẽ, một lát sau, Đạo Thành xuất hiện, nói khẽ: "Vô Cực đạo huynh, xem ra gã và Tô Vũ đã đạt thành điều kiện gì đó rồi."
Huyền Vô Cực cười lạnh: "Tất nhiên, bằng không Tô Vũ nào có hào phóng như vậy, không giết gã mà còn thả đi!"
Đạo Thành gật đầu.
Bốn phía, những sinh linh may mắn sống sót dồn dập mở miệng cầu viện: "Cầu xin Vô Cực tiên nhân chủ trì công đạo, Chiến Vô Song tàn sát thương sinh, giết người không chớp mắt, gã đã nhập ma rồi..."
"Đúng vậy, nhập ma rồi!"
Huyền Vô Cực bật cười, "Ta sẽ báo thù cho các ngươi, vạn tộc sẽ không khoan dung cho những ma đầu này tồn tại!"
Những người kia lập tức tỏ ra mừng rỡ.
Chẳng qua là tùy ý nói chuyện mà thôi, không nghĩ tới thiên tài Tiên tộc lại muốn chủ trì chính nghĩa, chủ trì công đạo.
Đây quả là điều không ai dám tin!
Mà vào thời khắc này, ngón tay Đạo Thành có thần văn vờn quanh, những thần văn ấy đột nhiên biến mất, trong nháy mắt xuyên thủng những người còn lại, thi thể bị đốt cháy hoàn toàn, chốc sau toàn bộ sinh linh còn sót lại đều ngã xuống.
Thần văn của Đạo Thành gợn sóng, sau một khắc, hư không rung động, thời không có chút thay đổi.
Giết những người đó xong, Đạo Thành liền bảo: "Vô Cực đạo huynh thu hết hình ảnh rồi chứ, bán cho Liệp Thiên các đi!"
Huyền Vô Cực lắc đầu, "Không vội, làm một phần tuyển tập trước, thiên tài Nguyên Thủy thần tộc Chiến Vô Song tùy ý tàn sát thương sinh, thật đúng là tăng thể diện cho Thần tộc! Nguyên Thủy thần tộc, Thủy Ma tộc đều cực kỳ hỗn loạn. . . Nhân tộc lại vốn là kẻ địch, vậy xem ra chỉ có Tiên tộc ta mới có thể lấy lại công đạo cho bọn họ!"
Huyền Vô Cực tỏ vẻ thổn thức, giả dối cảm khái: "Thảm thương! Thần Ma chính là đỉnh cấp cường tộc đương thời, Chiến Vô Song vì sống tạm mà đạt thành hiệp nghị ma đạo với Tô Vũ, đồ sát sinh linh, rút ra tinh huyết, cung cấp cho Tô Vũ tu luyện ma công, thật đáng bị lên án!"
Đạo Thành phá ra cười lớn, thần văn trong tay tan biến, "Đúng là đáng bị lên án, bất quá kẻ cầm đầu vẫn là Tô Vũ! Thật sự hy vọng lần này hắn sẽ vào Tinh Vũ phủ đệ, vạn tộc cùng hợp lực giết hắn!"
Huyền Vô Cực gật đầu, rất nhanh lại cười nói: "Nhân tộc muốn chiếm lấy Cửu Diệp thiên liên giúp Đại Tần vương tấn cấp Bán Hoàng. Mà Tô Vũ trên thực tế chính là ám tử của Đại Tần vương, muốn mượn khí vận của Tô Vũ mưu đoạt vị trí Bán Hoàng cho mình, sau đó nhất thống Nhân tộc, chinh chiến chư thiên. . ."
"Ắt phải giết!"
Đạo Thành nói tiếp một câu, hai người liếc nhìn nhau, thấy được sự ăn ý trong mắt đối phương, trong nháy mắt đều tan biến ngay tại chỗ.
Không bao lâu sau, có cường giả Nhật Nguyệt nổi giận đùng đùng đuổi đến đây, chờ thấy thi thể bị giết, thậm chí còn bị rút sạch tinh huyết liền nổi giận gầm lên: "Đáng chết, là kẻ nào làm, Huyết Xà tộc ta nhất định hoàn trả gấp trăm lần!"
Đáng chết!
Nơi này đều là cường giả trong tộc y, có rất nhiều vị Sơn Hải, còn có vài vị thiên tài Đằng Không Lăng Vân muốn thừa dịp Tinh Vũ phủ đệ mở ra, xem thử liệu có cơ hội hay không, kết quả lại bị giết toàn bộ!
Thủ phạm là ai?
Vị Nhật Nguyệt này tra xét rõ ràng cỗ thi thể bị Chiến Vô Song vứt xuống, ánh mắt biến ảo chập chờn, đây là. . . Thần tộc?
Nguyên Thủy thần tộc?
Khốn kiếp!
Gã dùng một quyền đánh xuyên thủng vị Sơn Hải Xà tộc!
"Nguyên Thủy thần tộc. . ."
Có một cỗ lực lượng thần thánh quanh quẩn ở nội thể của đối phương, thứ này rất khó ngụy trang.
"Là ai làm?"
Vẻ mặt vị Nhật Nguyệt này khẽ biến, tộc ta sao lại trêu chọc đến Thần tộc rồi?
Một lát sau, vị Nhật Nguyệt nọ mang theo thi thể cấp tốc tan biến.
. . .
Lúc này, trên toàn bộ Tinh Thần hải không ngừng xảy ra chiến đấu, phát sinh đại chiến, cũng không ngừng có người ngã xuống.
Một nơi khác.
Trong biển sâu, một dòng nước khuấy động, một khắc sau có một con Tiểu Kim Long vỗ lên mặt biển, lại có thêm một bóng người hiển hiện.
Phù Thổ Linh mắng: "Long Vô Ưu, ngươi muốn tìm chết à?"
Khốn nạn!
Ta không trêu chọc ngươi, Tiểu Long này thế mà dám chọc tới ta!
Dù Long Vô Ưu đã bước vào Sơn Hải cảnh, Phù Thổ Linh vừa mới vào Lăng Vân bát trọng nhưng gã cũng không sợ Tiểu Long chẳng có kinh nghiệm gì này, gã tức giận quát: "Ngươi còn theo ta thì ta sẽ không khách khí nữa đâu!"
Trong hư không, Tiểu Kim Long quẫy đuôi, lạnh lùng đáp: "Phù Thổ Linh, ai cũng bảo ngươi là hy vọng của Ngũ Hành tộc, tương lai sẽ là Ngũ Hành chi vương. Bản Long muốn xem thử tại thủy vực này, Ngũ Hành tộc các ngươi có thể so với Long tộc ta?"
Ngũ Hành chi vương?
Nực cười!
Tại thủy vực nơi đây, Long tộc mới là lão đại.
Phù Thổ Linh thầm mắng một tiếng, ngoài mặt lại nói: "Ta cũng đâu có rêu rao như vậy, nếu bàn về lực lượng Thủy hành thì Tô Vũ mạnh nhất, hắn vô cùng am hiểu con đường này. Long Vô Ưu, không bằng ngươi đi tìm Tô Vũ chém giết một trận đi."
"Ta chỉ muốn giết ngươi!"
". . ."
Đệt!
Tiểu Long Tử kia còn biết người nào dễ trêu chọc hơn à?
Phù Thổ Linh cạn lời!
Đúng lúc đó, đột nhiên vẻ mặt Phù Thổ Linh khẽ động, gã nói: "Long Vô Ưu, ngươi xem kìa, bên kia có một tên Nhân tộc đang hành tẩu trên nước, năng lực Thủy hành cực kỳ cường hãn, không bằng luận bàn với gã thử xem."
Long Vô Ưu cũng nhìn lại hướng Phù Thổ Linh chỉ, lạnh lùng nói: "Chẳng qua chỉ là tu giả Lăng Vân tam trọng mà thôi!"
Quá yếu!
Quá chướng mắt!
Thiên tài đều có tôn nghiêm của mình.
Mà lúc này, người ở nơi xa cũng nhìn thấy tình huống bên đây, một đầu Kim Long và một thân ảnh hư ảo, ánh mắt người nọ khẽ biến, thầm nhủ: "Phù Thổ Linh, Long Vô Ưu?"
Đều là gia hỏa có tên trong Địa bảng, không dễ chọc vào.
Phù Thổ Linh bài danh rất cao trên Địa bảng!
Người kia xem xét một hồi, hai gia hỏa này hình như đang quan sát chính mình, gã cũng không dám trốn chạy, vội vàng dừng bước lại, khiêm tốn cười nói: "Hai vị cường giả, xin hỏi đường tới Tinh Hồng cổ thành đi như thế nào?"
Phù Thổ Linh và Long Vô Ưu liếc nhìn nhau, Phù Thổ Linh mở miệng hỏi: "Đạo hữu muốn tới Tinh Hồng cổ thành?"
"Đúng vậy!"
Người kia không lùi mà tiến tới hướng bọn họ, tươi cười thân thiện: "Hai vị cường giả có thể cho ta biết đường tới Tinh Hồng cổ thành được không?"
"Ngươi tới đó làm gì?"
......
Chương sau: Ta Là Lão Sư Của Tô Vũ
Các đạo hữu thử đoán xem, người tới là ai :))))))))))))))))))