Sau lưng.
Phù Thổ Linh chấn động trong lòng, cái gì vậy?
Ngũ Hành thần quyết?
Tô Vũ!
Đúng, lần trước Tô Vũ vừa nhìn liền học được ngũ hành luyện ngục của mình, chẳng lẽ hắn cũng biết Ngũ Hành thần quyết?
Khó trách!
Khó trách lần trước mình đã cảm thấy không thích hợp, thì ra là thế!
Trong đầu Phù Thổ Linh dâng lên vô số suy nghĩ, Lưu Hồng cũng biết Ngũ Hành thần quyết sao?
Nó chỉ thích hợp với Nhân tộc hay là sẽ thích hợp với cả vạn tộc?
Hoặc là. . . Càng thích hợp hơn với Ngũ Hành tộc?
PTL nuốt một ngụm nước bọt, từng suy nghĩ lóe lên, có nên giết Lưu Hồng không?
Trực tiếp giết đối phương rồi rút ra trí nhớ?
Nhưng Lưu Hồng chẳng sợ bạch diện, không sợ Liệp Thiên các, có lẽ gã thật sự đã có chuẩn bị.
Tô Vũ biết, Bạch Phong biết, Lưu Hồng cũng biết. . .
Rõ ràng khó mà thu hoạch được từ những kẻ khác.
Cũng chỉ có Lưu Hồng này thôi. . . Thì ra đối phương luôn miệng đòi tới cổ thành, chính là vì muốn bức bách Liệp Thiên các đưa ra cái giá cao mà gã muốn?
Phù Thổ Linh vừa ngạc nhiên, vừa đắc ý
Vận khí của ta… Ta không hổ là hy vọng của Ngũ Hành tộc, ta tùy tiện gặp phải một người lại có thể là nhân vật trọng yếu. Đó là Ngũ Hành thần quyết đấy!
Gã lén nuốt một ngụm nước bọt, cái này ta hiểu rất rõ, thượng cổ có ghi lại, Ngũ Hành tộc cũng có ghi chép.
Nghe nói thứ này vốn xuất phát Nhân tộc!
Thì ra Tô Vũ đã sớm học. Cuối cùng ta đã hiểu, vì sao pháp thuật của lão tổ lại không có hiệu quả lớn lên hắn, trái lại còn bị hắn nuốt chửng, hóa ra là bởi vì Tô Vũ biết công pháp!
"Làm sao bây giờ?"
Lòng Phù Thổ Linh chấn động, bỗng nhiên gã nhìn về phía Long Vô Ưu, lúc này Long Vô Ưu cũng đang nhìn gã, thấy vậy nó bèn truyền âm qua: "Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, làm sao, muốn giết long diệt khẩu à? Ta nghĩ tốt nhất ngươi nên ngẫm xem làm sao lấy được Ngũ Hành thần quyết đi! Không ngờ Tô Vũ lại biết cái này, ta từng thấy trên ghi chép của Long tộc, công pháp ấy sớm đã thất truyền, thế mà Tô Vũ lại học được, rốt cuộc là thật hay giả?"
Phù Thổ Linh không nói gì.
Long Vô Ưu không ngừng lùi lại, tiếp tục nói: "Tình báo của Liệp Thiên các vẫn là thiên hạ đệ nhất! Xem ra họ đã nhìn chằm chằm tên kia rất lâu! Phù Thổ Linh, ngươi muốn im hơi lặng tiếng lấy được công pháp từ trên tay gã thì không đơn giản đâu!"
Ánh mắt Phù Thổ Linh biến ảo, đột ngột nói: "Long Vô Ưu, cho ta mượn chút bảo vật đi! Lần này nếu có thể lấy được vật kia thì sẽ rất có ích cho Ngũ Hành tộc. Ngũ Hành tộc tất có hậu báo! Long Vô Ưu, ngươi cũng biết công pháp chưa hẳn đã hữu dụng với các tộc, nhưng đối với tộc ta lại có tác dụng to lớn!"
"Ngươi muốn làm gì?"
Phù Thổ Linh chậm rãi đeo mặt nạ trắng lên, thanh âm chợt biến ảo: "Đổi công pháp!"
Long Vô Ưu sững sờ, trong nháy mắt nó liền cười lớn: "Thủ đoạn cao cường! Đây là vu cho Liệp Thiên các sao? Lấy đồ vào tay mà còn không ai biết rõ, Lưu Hồng cũng sẽ tưởng rằng gã đang giao dịch với Liệp Thiên các! Thật sự là thủ đoạn cao cường! Phù Thổ Linh, ngươi gian trá hơn ta tưởng tượng nhiều!"
Phù Thổ Linh đeo mặt nạ, thanh âm liền hóa thành giọng của tên bạch diện ban nãy, trầm giọng nói: "Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện! Bị ngoại tộc biết được thì sẽ không thiếu phiền toái! Long Vô Ưu, cho ta mượn bảo vật, đồng thời giữ bí mật giúp ta. Ta sẽ đại diện cho Ngũ Hành tộc ra tay tương trợ ngươi khi ngươi chứng đạo! Thậm chí, ta có thể đưa ngươi hai khối vật gánh chịu, giúp ngươi âm thầm chứng đạo! Dù ngươi là hậu duệ của Đại trưởng lão Kim Long tộc thì Long tộc vẫn luôn lấy Thiên Long vi tôn, liệu họ có đem hết thảy tài nguyên cho ngươi? Long tộc có nhiều kẻ thiên phú cao hơn ngươi, Thiên bảng Long Ánh Nguyệt, Địa bảng Long Chiến, Long Vô Ưu ngươi vốn không chiếm bất kỳ ưu thế nào!"
Ánh mắt Long Vô Ưu khẽ biến, rất lâu sau nó mới mở miệng hỏi: "Ngươi muốn cái gì?"
"Có Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch không? Ta có một ít Ngũ Hành Linh quả, thiên địa huyền quang thì cũng có một chút, nhưng mà đều không đủ. . ."
Long Vô Ưu chần chờ chốc lát: "Ta cũng có một ít, thế nhưng gã đòi quá nhiều, dù hai ta có gộp lại thì cũng chưa đủ!"
Phù Thổ Linh hít sâu một hơi, "Không sao, ta đi thử một chút! Ngươi có bao nhiêu?"
"50 sợi Thiên địa huyền quang, 50 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch. . ."
"Ít như vậy?"
Phù Thổ Linh ngoài ý muốn, Long Vô Ưu nghe thế liền lộ vẻ mặt khó coi, ít sao?
Đây mà là ít?
Đây là rất nhiều rồi đó!
Tất cả những thứ này đều là nó chuẩn bị để tấn cấp Nhật Nguyệt, bởi vì Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, mọi người đều có hi vọng tiến một bước dài nên nó mới có nhiều bảo vật như vậy. Nó chần chờ một thoáng lại nói: "Còn có một viên Long Huyết quả!"
Phù Thổ Linh tính toán, "Vẫn chưa đủ. . ."
Long Vô Ưu bỗng nhiên ngắt lời: "Ngươi không sợ công pháp của Lưu Hồng là giả à? Vẫn nên cẩn thận một chút, Nhân tộc rất giỏi lừa gạt, lần trước Tô Vũ đã dùng công pháp giả để lừa gạt vạn tộc!"
"Không giống nhau!"
Phù Thổ Linh trầm giọng nói: "Ta đoán Tô Vũ thật sự biết Ngũ Hành thần quyết! Lần trước khi ta bị hắn giam giữ, kỳ thật đã kiểm tra được chút thực hư. Lúc Tô Vũ còn ở Nhân cảnh đã truyền thừa một vài bộ công pháp, tỉ như Nguyên Thần quyết, khả năng là hắn căn cứ Ngũ Hành quyết để cải biên thành, thế nhưng nó không đầy đủ! Ta đã bảo trưởng lão tộc ta xem qua, khả năng là chỉ có hai loại. . . Có thể Tô Vũ đã cho Bạch Phong ngũ hành mở 180 Thần khiếu! Mà Lưu Hồng có lẽ cũng nắm giữ!"
". . ."
Long Vô Ưu nhắc nhở: "Phù Thổ Linh, thứ mà Lưu Hồng muốn cũng không phải số lượng nhỏ!"
"Công pháp là thật thì Ngũ Hành tộc sẽ không tiếc hết thảy!"
Long Vô Ưu không khuyên can nữa, chẳng qua là nó cảm thấy mọi chuyện có vẻ quá trùng hợp.
Có điều đây vốn không phải là việc của nó.
Vả lại thiên tài chính là những kẻ khí vận hưng thịnh!
Phù Thổ Linh là hy vọng của Ngũ Hành tộc, vậy dưới sự trùng hợp gã gặp được Ngũ Hành thần quyết là điều hoàn toàn có khả năng.
Đây chính là khí vận của thiên tài!
Rất nhanh, hai người gom góp không ít bảo vật lại với nhau, Phù Thổ Linh tan biến ngay lập tức, gã muốn đến trước khi bạch diện thật của Liệp Thiên các xuất hiện, gã phải giả mạo Liệp Thiên các. . . Không, gã cũng là thành viên của Liệp Thiên các!
Gã muốn dùng thân phận Liệp Thiên các để giao dịch với đối phương, ăn chặn ngay trước miệng Liệp Thiên các!
Hết thảy mọi chuyện sẽ biến thành thần không biết quỷ không hay, ai cũng không biết đồ là do gã cầm đi, dĩ nhiên chỉ có Long Vô Ưu biết.
Nhưng Long Vô Ưu không dễ giết!
Giết Long Vô Ưu sẽ gây ra động tĩnh cực lớn, bằng không, gã thật sự rất muốn giết long diệt khẩu, đáng tiếc nơi này là Tinh Thần hải, Long giới ở ngay phụ cận, sự tình bị làm lớn lên thì vạn tộc đều hay chuyện, tới lúc đó sẽ không còn là việc riêng của Ngũ Hành tộc nữa!