Bạch lão gia tử vừa đến liền nhìn ra tình huống của Tô Vũ.
Có lẽ là ánh mắt tốt, hoặc là quá mức quen thuộc với người nghịch chuyển Dương khiếu.
Ông vừa đi vừa run run rẩy rẩy, không phải là ngụy trang, mà là bởi vì áp lực quá lớn, giống như đứa trẻ phải gánh sức nặng ngàn cân trên lưng, chỉ vô ý một chút là có thể áp chết chính mình!
Tựa như đang vác một tòa núi lớn, nếu ông muốn dùng nó đánh người, có thể dễ dàng đánh chết một đống lớn.
Tô Vũ nhìn về phía lão nhân, chần chờ hỏi: “Lão gia tử, tình huống ngài đây... Dương khiếu vẫn còn tiếp tục hấp thu năng lượng à?”
Đáng lẽ phải bão hòa rồi chứ?
Hút mấy chục năm, lẽ ra phải nên bão hòa, nhưng Dương khiếu của lão nhân lại vẫn chưa đến giới hạn, trên thực tế nó có cực hạn, nhưng lão gia tử còn có thể tiếp tục hấp thu sao?
Bạch lão gia tử thở dốc, khó nhọc đáp: “Ta cũng không biết, mấy năm nay, thứ ngươi gọi là Dương khiếu đã hấp thu vô số nguyên khí của ta, các nguyên khiếu khác đều sắp hỏng mất mà nó vẫn còn hấp thu...”
Ông lại nói: “Đừng vội, kỳ thật cũng không sao, năng lượng cũng sẽ tiêu hao, nếu không được thì lão hủ sẽ đi đánh vài tên Nhật Nguyệt, chỉ cần lão hủ không chết, năng lượng trong Dương khiếu sẽ được tiêu hao rất nhiều, cấp bách cần năng lượng!”
Dứt lời, ông nhìn về phía Tô Vũ, ho khan một tiếng rồi nói: “Đại chiến Nam Nguyên lần trước, ta vốn muốn tham gia, đáng tiếc trùng hợp là ngày ấy nguyên khiếu phản phệ...”
Ông bất đắc dĩ: “Các ngươi không sao là tốt rồi, hy vọng có thể hiểu cho ta...”
Bạch Phong bên cạnh vội an ủi: “Gia gia, đã qua rồi, Đại Minh phủ cũng có rất nhiều cường giả tới tham chiến, huống chi có thêm nhiều Sơn Hải Nhật Nguyệt cũng không để làm gì.”
Bạch lão gia tử lườm anh một cái, lời này nghe thì như an ủi, nhưng sao có cảm giác kì kì vậy.
Có cảm giác như... Bị khinh thường.
Tô Vũ cười trộm, rồi vội vàng nói sang chuyện khác: “Lão gia tử, trước đây ngài có từng thử phong bế Dương khiếu chưa?”
“Không phong bế được.”
Lão gia tử lắc đầu, ho khan một trận, “Hơn 30 năm trước ta đã mở Dương khiếu, năm đó cũng muốn tái hiện vinh quang tổ tiên, nghĩ rằng tổ tiên Lăng Vân cửu trọng giết Sơn Hải thất trọng, ta là Sơn Hải cửu trọng, nếu mở Dương khiếu thì có cơ hội đánh chết Nhật Nguyệt thất trọng không? Ta liều chết mở Dương khiếu, kết quả... Một phát không thể vãn hồi, tự hại chính mình xui xẻo!”
Ông thở dài, có phần ân hận.
Tô Vũ rất tò mò, hắn hỏi: “Lão gia tử, ngài khai bao nhiêu nguyên khiếu rồi mới mở Dương khiếu?”
Khi Tô Vũ khai Dương khiếu, bởi vì năng lượng không đủ cho nên hắn phải tự bạo không ít nguyên khiếu mới mở ra được.
Chắc chắn lão gia tử Bạch gia thông suốt cũng không ít.
Bạch lão gia tử khẽ cười, “Khai 240 nguyên khiếu, so ra kém ngươi, lúc trước khiếu huyệt suýt nữa hỏng hết, thân thể gần như bị hủy hoại, sau đó mới trùng hợp mở được Dương khiếu.”
240!
Thật sự không ít!
Thời đại của Bạch lão gia tử không dễ dàng như hiện tại, không có《 Nguyên thần thông suốt quyết 》hỗ trợ gia tốc tu luyện, khi đó, công pháp có thể khai 144 khiếu huyệt đã là công pháp Thiên giai đỉnh phong.
Người bình thường, có ai lại khai hơn 200 khiếu huyệt?
Bạch gia xem như tổ truyền sâu xa, bởi vì lão tổ Bạch gia khai nhiều khiếu, cho nên mới phát hiện ra Dương khiếu.
Tô Vũ tự ngẫm một chút rồi nói: “Mấy năm nay, không ít kẻ tự bạo nguyên khiếu, tự bạo thân thể, nhưng hình như trừ lão tổ tông Bạch gia và Bạch lão gia tử, ta chưa từng nghe nói có ai tự bạo khiếu huyệt liền mở được Dương khiếu! Xem ra, số lượng nguyên khiếu cần phải đạt tới số lượng nhất định thì mới có khả năng tìm ra Dương khiếu...”
240?
Tô Vũ trầm ngâm: “Có lẽ, ít nhất phải cần 2/3 chu thiên khiếu?”
Bạch lão gia tử đã đạt đến điều kiện tối thiểu nên mới phát hiện ra vị trí Dương khiếu sao?
Bạch lão gia tử cười cười gật đầu, “Cái khác thì ta không biết, nhưng để khai Dương khiếu, ta đoán rằng ít nhất phải có 200 khiếu huyệt trở lên! Phụ thân Tuấn Sinh và phụ thân tiểu Phong, tức là lão đại lão nhị nhà ta cũng muốn mở ra, nhưng ta bảo bọn họ cảm ứng vị trí Dương khiếu thì không phát hiện gì, không có bất cứ cảm giác nào, cho nên dù hai người họ tự bạo nguyên khiếu, ta cảm thấy cũng không thể khai Dương khiếu.”
Ông thở dài, “Từ khi ta rơi vào nông nỗi này, ta không hy vọng người Bạch gia tu thân thể, đi lên con đường xưa như lão tổ và ta nữa, thế hệ tiểu Phong thân thể đều không mạnh, ta muốn bọn họ phát triển theo con đường Văn Minh sư.”
Cũng đúng, thế hệ Bạch gia đời này quả thật đều là Văn Minh sư.
Bạch Tuấn Sinh là Đúc Binh sư, Bạch Phong càng không cần phải nói.
Các thế hệ trước của Bạch gia chú tâm cường đại thân thể, là Chiến Giả khai mấy trăm khiếu, cũng là cường giả trong đám Chiến Giả, kết quả bởi vì Dương khiếu, lão gia tử sợ bọn họ giống chính mình, không chịu được dụ hoặc, nên ông ép buộc đời sau đi theo đạo Văn Minh sư hết.
Hồng Đàm hùa vào: “Văn Minh sư cũng tốt mà, thiên phú của Bạch Phong không tồi.”
“Đó là nhờ có Hồng Các lão nhiều năm chiếu cố!”
Lão gia tử cảm khái: “Đứa nhỏ này sợ liên lụy người nhà, mấy năm nay phiền Hồng Các lão rồi.”
“Ngài nói quá lời, hắn là đồ đệ của ta, là điều nên làm thôi.”
Hồng Đàm mỉm cười, “Hơn nữa, nếu hắn không đi theo đa thần văn hệ thì cũng không đến mức như thế, có lẽ thành tựu đã lớn hơn hiện tại.”
Bạch Phong ngượng ngùng gãi đầu, “Sư phụ, gia gia, đứng nói lời khách sáo nữa!”
Anh lười nghe mấy lời như vậy, anh nhìn về phía Tô Vũ, tỏ ra là một sư phụ uy nghiêm, thâm trầm nói: “Tô Vũ, Dương khiếu của gia gia ta có dấu hiệu bão hòa, dựa theo biện pháp của ngươi, ông ấy có thể tiếp tục hấp thu tử khí sao?”
Tô Vũ chần chờ, cuối cùng dứt khoát mở miệng: “Hẳn là có thể! Nguyên khí đối nghịch với tử khí, tử khí ăn mòn nguyên khí, nguyên khí cũng sẽ tiêu hao tử khí! Ví dụ như ta lúc trước, ta hấp thu đại lượng tử khí, Dương khiếu tràn đầy tử khí, nhưng thực lực lại rất cường đại, sau đó ta hấp thu nguyên khí, không hấp thu tử khí nữa, ta cảm giác Dương khiếu liền khôi phục sinh cơ. Có lẽ hai thứ đó đang triệt tiêu lẫn nhau trong Dương khiếu! Lão gia tử chỉ hấp thu nguyên khí, nếu giờ hấp thu đại lượng tử khí, ta cảm thấy có khả năng sẽ triệt tiêu bớt nguyên khí.”
Nghe hắn nói vậy, Bạch lão gia tử nhíu mày phản đối: “Không được! Năng lượng ta hấp thu tích lũy nhiều năm, nếu bị triệt tiêu... Vậy gian nan chịu tra tấn trong vài thập niên đều là vô ích ư? Vậy còn không bằng để ta đi đánh chết một vị Nhật Nguyệt, ta có nắm chắc giết được Nhật Nguyệt.”
Tô Vũ lắc đầu, “Giết Nhật Nguyệt chẳng có gì thú vị!”
Lão gia tử nhìn hắn, Tô Vũ cười xòa bảo: “Lão gia tử, nếu thật sự có thể triệt tiêu, ngần ấy năm qua, năng lượng ngài hấp thu vượt quá sức tưởng tượng, như vậy tử khí bị ngài hấp thu sẽ bị trung hoà, tiêu tán! Điều này có nghĩa là gì?”
Lão gia tử sửng sốt, chần chờ đáp: “Nghĩa là ta có thể hấp thu nhiều tử khí hơn?”
Tô Vũ gật đầu, “Không sai! Tượng đá muốn ra khỏi thành chiến đấu cần có người trợ giúp gánh vác tử khí, điểm này vạn tộc đều biết, nếu không đã chẳng có chuyện nhiều năm qua tượng đá mới ra tay một lần! Chính là bởi vì hiếm có người nào có thể giúp đỡ gánh vác tử khí kịch liệt như vậy. Mà lão gia tử tích tụ lực lượng Sơn Hải đỉnh phong mấy chục năm, ta cảm thấy, tượng đá ra khỏi thành một ngày, tử khí chuyển giao cũng khó ăn mòn hết nguyên khí của một vị cường giả tích lũy vài thập niên...”
Nói cách khác, việc lão gia tử Bạch gia đánh chết Nhật Nguyệt nào đó không có ý nghĩa gì lớn.
Lão gia tử làm người chịu tải, có lẽ có thể giúp đám người Tinh Hồng ra khỏi thành chiến đấu một ngày!
Như vậy còn có ý nghĩa hơn nhiều.
Bởi vì gần như không có ai có thể làm được điều này.
Khiếu huyệt bình thường đều có cực hạn, chỉ duy nhất Dương khiếu là có thể không ngừng hấp thu tử khí, dù có rất rất nhiều tử khí, Dương khiếu vẫn có thể hút hết, mấu chốt ở chỗ, trong Dương khiếu của lão gia tử đã tích lũy nguyên khí mấy chục năm!
Tử khí tiến vào không thể lập tức xâm chiếm không gian Dương khiếu, mà là phải xung đột, triệt tiêu lẫn nhau với nguyên khí trước.
Kẻ có thể giúp tượng đá ra khỏi thành chiến đấu một ngày... Trừ Tô Vũ ra, có lẽ chỉ có lão gia tử là người duy nhất có thể làm được.
Nếu tượng đá ra khỏi thành giao chiến một ngày, dù chính Tô Vũ tuyên bố rằng hắn đang ở ngoài thành thì cũng chẳng có ai tin, vớ vẩn, ngươi ra ngoài mà tượng đá vẫn có thể ra khỏi thành chiến đấu lâu như vậy sao?