Tô Vũ ho nhẹ, cười bảo: “Tinh Nguyệt đại nhân, giúp chút đi mà, ta muốn làm thí nghiệm thôi, kỳ thật cũng là vì đại nhân, muốn thử xem có thể nghịch chuyển một vị Tử Linh thành sinh linh hay không! Ta không thể trực tiếp làm thực nghiệm với ngài, đúng không?”
“Nghịch chuyển Tử Linh?”
Tinh Nguyệt nghi hoặc: “Ý ngươi là...”
“Đúng vậy, ta muốn thử xem!”
Đương nhiên là lừa ngài đấy.
Tô Vũ giấu ý niệm này, Bạch lão gia tử có thể khai Dương khiếu, nhưng không thể học được phương pháp nghịch chuyển nguyên khiếu, bởi vì ông chưa mở được toàn bộ nguyên khiếu.
Nhưng Tinh Nguyệt không biết.
“Nhật Nguyệt lục trọng?”
Dường như Tinh Nguyệt đang chần chờ, tự hỏi gì đó, Tô Vũ lại bổ sung: “Đúng vậy đại nhân, quá yếu thì không đủ hút, quá mạnh thì tử khí ăn mòn lợi hại sẽ khiến người ta chết luôn! Đại nhân giúp một chút đi, cùng lắm thì lần sau ta kiếm thứ tốt để bồi thường đại nhân.”
Tinh Nguyệt hừ một tiếng!
Ta đường đường là quân chủ, sẽ để ý cái đó sao?
Suy xét một hồi, cuối cùng Tinh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Nhật Nguyệt lục trọng... Được, Tô Vũ, ta thỏa mãn ngươi! Nhưng ngươi hãy nghe cho kỹ, không phải ta sợ ngươi, chỉ là ta muốn xem kết quả thí nghiệm mà ngươi nói thôi!”
“Vâng vâng!”
Tô Vũ gật đầu có lệ.
Lưu Hồng há hốc miệng, cảm thấy cổ quái, có phải Tử Linh quân chủ này hơi dễ dụ rồi không?
Vậy mà cũng được sao?
Tô Vũ xử lý xong việc này thì yên tâm hơn nhiều, hắn lại nói: “Đúng rồi, còn có mấy yêu thú này nữa, đại nhân cũng tìm mấy Tử Linh yếu để thay đổi giúp ta.”
Dứt lời, hắn nhìn về phía Lưu Hồng, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Đại nhân an bài thêm một vị Tử Linh Nhật Nguyệt nhất trọng thay đổi người này đi! Tốt nhất cũng là người không quan trọng, kẻ này âm hiểm, nếu để một người thực lực quá mạnh thay đổi hắn, ta lo rằng sẽ bị hắn bẫy chết!”
“...”
Lưu Hồng há hốc miệng, thật sự không biết nên nói gì.
Tiểu tử chết tiệt, ta có làm gì đâu, ngươi nhằm vào ta làm gì!
Tinh Hồng cũng mở miệng: “Tô Vũ, thực lực đối phương bình thường, dù quỷ kế đa đona thì cũng cần thực lực làm căn cơ, ngươi không cần lo lắng quá mức.”
Tô Vũ cẩn thận đáp: “Đại nhân, không phải ta lo lắng, ta không lo hắn sẽ làm gì ta, chủ yếu là sợ các đại nhân bị hắn mê hoặc, bị hắn lừa gạt. Lúc còn ở Nhân cảnh, gia hỏa này còn lừa đảo giỏi hơn ta, chính ta cũng từng bị hắn lừa một lần.”
Tinh Hồng liền đáp: “Vậy đúng là cần phải chú ý một chút!”
Tô Vũ không phải kẻ hiền lành, lần trước hắn đã lừa Thần tộc, lừa vạn tộc, xảy ra ngay trong Tinh Hồng cổ thành của y, y theo dõi toàn bộ quá trình.
Thế mà gã họ Lưu kia còn lừa được Tô Vũ? Quả nhiên phải đề phòng!
Lưu Hồng bất đắc dĩ!
Thật là, mấy ngày nay ta chẳng làm gì cả, gia hỏa Tô Vũ này thù dai quá, không phải chỉ là trước đây chia của không đều thôi sao, sao cứ nhớ mãi không quên vậy?
“Lão sư có thể ra ngoài rồi!”
Tô Vũ dứt lời, không cho Lưu Hồng cơ hội phản bác, vung tay lên, ném gã ra ngoài, đóng cửa hậu điện.
Sau khi đuổi gã đi, Tô Vũ mới hỏi: “Đại nhân, mấy ngày nay Lưu Hồng có gì cổ quái không?”
Tinh Hồng bình thản đáp: “Còn ai cổ quái hơn ngươi à?”
Tuy vậy, y vẫn ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hắn muốn tiến vào Tử Linh giới, cư dân cổ thành tiến vào Tử Linh giới thì sẽ ít bị công kích hơn, hắn vào thành, nguyện ý biến thành Hoạt Tử nhân có khả năng là vì chuyện này.”
Tô Vũ kinh ngạc: “Đại nhân, chúng ta có thể tùy ý tiến vào Tử Linh giới sao?”
“Đương nhiên không thể!”
Tinh Hồng đáp: “Tiền đề là ngươi có thể mở cửa thông đạo, ngoài ra, không sợ bị vị quân chủ trong thông đạo đánh chết.”
“Cũng đúng... Đúng rồi, hình như năm xưa Hạ Long Võ từng tiến vào thông đạo ở chỗ Thiên Diệt đại nhân, giết không ít Tử Linh Nhật Nguyệt, chẳng lẽ quân chủ bên kia không ra tay?”
Cái này không cần Tinh Hồng giải đáp, âm thanh của Tinh Nguyệt đã truyền ra từ trong thông đạo: “Lúc Hạ Long Võ tiến vào, Hà Đồ đang triệu hoán quân chủ tứ phương hỗ trợ, muốn lật đổ Hồng Mông thông đạo, quân chủ bên kia đi đảo chính, ta không đi!”
“...”
Tô Vũ nghe mà thắc mắc, ngươi tỏ ra tự hào là có ý gì?
Tô Vũ nghi hoặc: “Đại nhân không đi hỗ trợ sao? Còn nữa, Hà Đồ này có năng lực gì mà có thể khiến Tử Linh quân chủ nghe theo y?”
Tinh Nguyệt hừ một tiếng: “Ngươi không hiểu! Y giống ngươi, đều là tên lừa đảo, năm đó y lừa gạt các vị Tử Linh quân chủ ra khỏi Tử Linh giới, kết quả rất nhiều quân chủ đã chết, hiện tại vẫn còn quân chủ ngu ngốc tin tưởng hắn có thể dẫn dắt mọi người ra ngoài kia kìa!”
Tô Vũ càng nghi hoặc, “Vậy vì sao phải đến Hồng Mông thành, ta cảm thấy Vũ Hồng thành dễ ra ngoài hơn...”
“Ngu ngốc!”
Tinh Nguyệt khinh thường: “Bởi vì trấn thủ thông đạo Hồng Mông thành mạnh nhất, chắc chắn đủ để Bán Hoàng ra vào, thông đạo thành khác đều không thể, Hà Đồ muốn đánh phá thông đạo kia không phải chỉ cho Tử Linh quân chủ ra ngoài, hắn còn muốn thả Tử Linh Bán Hoàng ra ngoài!”
Tô Vũ ngu ngốc, có thế mà cũng không hiểu!
Cuối cùng nàng cũng cảm thấy mình đã ‘thắng’ một trận!
Hả được giận, trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Tinh Hồng bổ sung: “Đúng vậy, Hà Đồ này vẫn chưa từ bỏ ý định, luôn muốn đối nghịch với chúng ta.”
Tô Vũ không hiểu được, hắn hỏi: “Hà Đồ bị điên à? Quân chủ khác có thể đến chỗ hắn, vậy hắn cũng có thể đến chỗ khác, ví dụ như Tinh Hồng cổ thành, hắn mang theo một đám quân chủ tới, đại nhân chắc chắn sẽ rất khó chịu đúng không? Đầu tiên là đánh vỡ thông đạo Tinh Hồng cổ thành, sau đó lại đánh vỡ thông đạo cổ thành khác, khiến Hồng Mông đại nhân phải chạy đi cứu viện khắp nơi, làm suy yếu Hồng Mông đại nhân là được.”
Sao cứ phải nhìn chằm chằm một vị Bán Hoàng mà đánh?
Tô Vũ cảm thấy, ý tưởng của Hà Đồ có vấn đề.
Tinh Nguyệt hừ lạnh: “Ngươi cho rằng tất cả Tử Linh quân chủ đều là tên ngu ngốc? Chỉ có ngươi là thông minh sao? Ngươi căn bản không biết tình huống thông đạo dưới Tinh Hồng cổ thành, thông đạo khác cũng tương tự như vậy, rất mỏng yếu, chỉ có thể duy trì một vị quân chủ lui tới, cho nên nếu muốn đối phó Tinh Hồng, vĩnh viễn chỉ có thể là một vị quân chủ! Bằng không, bọn họ đã bị Tử Linh giới vây giết từ lâu rồi, sao có thể chống đỡ đến bây giờ? Chỉ có Hồng Mông thành có thể xuất động vài vị quân chủ một lần.”
Tô Vũ bừng tỉnh, thì ra là thế.
Khó trách mỗi thành hình như chỉ có một vị Tử Linh quân chủ, hóa ra là nhiều quá chen không lọt thông đạo.
Tô Vũ đã hiểu: “Thì ra đây là lý do Tinh Nguyệt đại nhân vẫn luôn trốn trong thông đạo, ra là không phải vì sợ bị các vị quân chủ khác đối phó, mà là không ai chen vào được, vậy lần trước khi Viêm Ma đánh tới, đại nhân lấp kín thông đạo là được, như thế gã sẽ không vào được nữa, không phải sao?”
“Quy tắc!”
Tinh Nguyệt lạnh nhạt, ai nói ta sợ có kẻ tới đối phó ta?
Ta chỉ thủ quy tắc!
Còn lần trước khi Viêm Ma tới đây, nàng không chặn thông đạo cũng là vì quy tắc, bởi vì Tô Vũ đã giết người, trong vòng 3 ngày, ai cũng có thể đi giải quyết Tô Vũ, nàng không làm được thì để Viêm Ma làm, điều này phù hợp với quy tắc.
Tô Vũ bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, hắn hỏi: “Tinh Nguyệt đại nhân, rốt cuộc Tử Linh các ngài làm gì để trở nên cường đại? Là tự tu luyện? Hay là cắn nuốt đồng loại? Hay cắn nuốt tử khí là được?”
Tinh Nguyệt không để ý tới hắn.
Tô Vũ giải thích: “Đại nhân đừng nghĩ nhiều, ta không có ý định thăm dò chuyện cơ mật gì, ta chỉ đang nghĩ có nên tìm biện pháp giết chết Viêm Ma hay không, nếu việc này có thể giúp đại nhân tăng cường thực lực, vậy có thể ra tay với tên kia! Nếu thực lực đại nhân không đủ, ta sợ đại nhân bị quân chủ khác giết chết, vậy thì rất phiền toái, đại nhân không thể chết được, ngài mà chết, không ai nguyện ý thay đổi ta, vậy sao ta làm thành chủ được nữa?”
Đây là tiếng người nói sao?
Tinh Nguyệt giận dữ!
Khinh thường ai đấy?
Tinh Hồng lại nói: “Tử Linh quân chủ muốn cường đại hơn, cắn nuốt là một cách, một điểm khác là diện tích địa bàn.”