Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1951 - Chương 1951: Trúng Bẫy Ly Gián

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1951: Trúng Bẫy Ly Gián
 

Lối lên đảo càng ngày càng nhiều người.

Lúc bấy giờ, thanh niên Thần tộc lớn tiếng hô: “Chư vị, như vậy đi, trừ mấy đại phủ ta đã nói, những đại phủ khác thì ta chưa từng nghe qua. Hay là các ngươi nói xem mình đến từ thánh địa nào, như vậy có lẽ ta sẽ biết, rồi các ngươi có thể đi vào! Đừng nói đại phủ nữa, Nhân cảnh các ngươi phân chia quá loạn, nhiều phủ như vậy, ta cũng không nhớ được.”

Gã tươi cười: “Ta không định khó xử chư vị, nhưng chư vị lên đảo thì phải đăng ký, ngươi nói ngươi đến từ một nơi ta không biết... Chúng ta sợ rằng có kẻ có mưu đồ lẩn trốn trong đó!”

Đang nói, một bóng người nhá lên, Tần Phóng cưỡi Phi Thiên Hổ hạ xuống, lãnh đạm cất tiếng: “Được rồi, cho đi đi! Hô Lan, bớt gây sự lại!”

Hắn vừa dứt lời, lại có một bóng người xuất hiện. Chiến Vô Song ra mặt, “Tần Phóng, Nhân tộc thuộc về Đại Tần phủ sao?”

“Chiến Vô Song, ngươi muốn chết à? Ngươi đừng quên ngươi chỉ là bại tướng may mắn sống sót trong tay Tô Vũ...”

Chiến Vô Song vẫn hết sức trấn định, “Tô Vũ là Tô Vũ, ngươi là ngươi, những người khác là những người khác, sao có thể đánh đồng? Thế này đi, bất kể là tộc nào, chỉ cần đỡ một quyền cùng giai của ta, như vậy có thể tùy ý ra vào, không bị ngăn cản, nếu không... các ngươi cứ ở ngoài đảo đi!”

Ánh mắt Tần Phóng lãnh lệ, “Ngươi muốn gây sự ngay tại đây?”

“Không, ta chỉ muốn khảo nghiệm các ngươi một chút!”

Chiến Vô Song nhẹ giọng nói: “Nhân tộc được xưng là cường tộc, thực lực lại mạnh yếu không đồng đều, kẻ yếu cũng muốn lộ diện, làm mất mặt mười đại cường tộc! Trong mười đại cường tộc, chỉ có Nhân tộc như thế, thường xuyên xuất hiện tình cảnh Nhân tộc bị tiểu tộc nghịch phạt, làm mất mặt toàn bộ thập cường chủng tộc.”

Tần Phóng im lặng, trong đám người, có người lạnh lùng nói: “Đỡ một quyền của ngươi? Một quyền cùng giai?”

Chiến Vô Song bình tĩnh đáp: “Đúng, ngươi là Đằng Không, ta liền áp chế thực lực chỉ còn Đằng Không, đánh ngươi một quyền, nếu ngươi có thể đỡ được, vậy thoải mái đi vào, nếu không đỡ được... Nhân tộc yếu kém như thế thì đừng nên lên đảo, quá mất mặt.”

“Được!”

Tần Phóng vừa định ngắt lời thì đã bị một tiếng “Được” này làm cho câm nín.

Nghĩ gì vậy?

Ngươi nghĩ rằng mình có thể đỡ được một quyền của Chiến Vô Song?

Dù sao người ta cũng là hạng 2 Thiên bảng đương thời, dù có áp chế cảnh giới thì ngươi cũng không thể sánh bằng.

Hạ Hổ Vưu nhìn Tần Phóng, nhún vai, lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.

Đây là tệ nạn.

Bởi vì Nhân tộc phân phủ mà trị, các đại phủ không lệ thuộc lẫn nhau, thế nên dù Tần Phóng là thiên tài Thiên bảng, trừ Đại Tần phủ, ở đại phủ khác y không có uy vọng gì.

Ngày nào Nhân cảnh còn chưa nhất thống, ngày đó tệ nạn vẫn sẽ tồn tại.

Chưa nói tới đúng sai, bọn họ không phải cấp dưới của Tần Phóng, cũng không phải người Đại Tần phủ, đối với rất nhiều người mà nói, bọn họ chỉ chấp nhận đại phủ của mình, không đồng cảm nhiều đối với người đại phủ khác.

Lời Chiến Vô Song vừa dứt, đột nhiên có người quát lớn một tiếng, dùng đao chém về phía Chiến Vô Song.

Cường giả Lăng Vân thất trọng!

Chiến Vô Song mặt không đổi sắc, tiến thẳng đến trước mặt đối phương, đánh một quyền, ầm một tiếng vang lớn, không khí vỡ nát, nguyên khí nổ tung, bộp một tiếng, đối phương dừng lại, không rõ sống chết, máu chảy rất nhiều.

Chiến Vô Song bình tĩnh yên lặng nhìn.

Tần Phóng nhíu mày, người nọ không chết, nhưng sau khi trúng quyền thì kẻ đó đã bị trọng thương, một quyền của Chiến Vô Song không dễ đỡ, đó còn là kết quả khi hắn áp chế thực lực, ra tay với lực lượng Lăng Vân.

Giờ phút này, chung quanh càng ngày càng nhiều người.

Thấy Chiến Vô Song đánh trọng thương đối phương, có người châm chọc: “Nhân tộc chênh lệch quá lớn! Đều là Nhân tộc, có người có thể dễ dàng đánh bại chúng ta, có người lại một quyền cũng không đỡ được. Tô Vũ mạnh thật, khó trách hắn chướng mắt Nhân tộc, tách ra độc lập, tự phong liên minh cổ thành!”

“Đúng là chênh lệch quá lớn, đây là thiên tài các đại phủ Nhân tộc sao? Thật đáng buồn! Ta cảm thấy chẳng ra gì. Mấy người Tô Vũ, Tần Phóng, Hoàng Đằng đều rất mạnh, còn cái gọi là Nhân tộc đại phủ khác... Quá yếu!”

“Khó trách Vạn Thiên Thánh muốn tàn sát Nhân cảnh, một đám giá áo túi cơm quyền cao chức trọng, Vạn Thiên Thánh lợi hại như vậy lại bị đám người này quản, có thể phục được mới là lạ.”

“...”

Từng câu nói đều rất đả kích, khiến sắc mặt đám người Nhân tộc ở đây cực kỳ khó coi.

Tần Phóng giận dữ quát: “Đủ rồi!”

Một tiếng gầm lên, xua tan thủ đoạn mị hoặc nhàn nhạt trong hư không, đấu pháp đã bắt đầu, vạn tộc có cường giả am hiểu phương pháp mê hoặc đã âm thầm nhúng tay, gieo hạt giống vào suy nghĩ đám cường giả Nhân tộc này.

Căm thù Tô Vũ, căm thù Vạn Thiên Thánh, căm thù đám người Tần Phóng.

Tần Phóng quát một tiếng, thành công xua tan phương pháp mê hoặc, nhưng vẫn không thể ngăn cản cái miệng của đám người xung quanh, có kẻ lại giễu cợt: “Tần Phóng, đâu ai cản ngươi, nổi nóng như vậy làm gì? Thế nào, Đại Tần vương chưởng quản quân đội Nhân tộc, Tần Phóng ngươi muốn chưởng quản thế hệ trẻ Nhân tộc luôn à? Tần gia muốn nhất thống Nhân cảnh sao? Nghe nói lần này Nhân tộc xuất động quy mô lớn, hao phí vô số tinh lực, phái đi vô số cường giả để giúp Đại Tần vương cướp lấy Cửu Diệp thiên liên, trở thành chí tôn Nhân tộc. Tần Phóng, chuyện này là thật chăng?”

Tần Phóng chưa kịp phản bác đã có người cười nói: “Chắc chắn là thật, ta cũng không tin Tần gia không động tâm, có lẽ hiện giờ Tần phủ chủ - vô địch mới vừa chứng đạo của Tần gia cũng đang ở đây. Tần Phóng, có đúng hay không?”

Tần Phóng cau mày, phụ thân hắn chuẩn bị tiến vào, không chỉ phụ thân hắn, nhị thúc hắn cũng sắp tiến vào.

Giờ phút này, đám đông ở đây đang đặt hắn vào thế nước sôi lửa bỏng.

Hắn vừa định lên tiếng thì lại có một kẻ xuất hiện, Chú Hồn Thiên Uyên tộc, môi Chú Hồn khẽ nhúc nhích, Tần Phóng cảm thấy không khí chợt ngưng lại, lời đã đến bên miệng lại bị ép trở về, khí huyết lập tức bùng nổ.

Chú Hồn cười nhạt hỏi: “Tần huynh làm sao vậy?”

Trong mắt Tần Phóng sôi trào sát khí, lúc này, lại có thiên tài Nhân tộc buông xuống, Hoàng Đằng và Ngô Kỳ đã tới, vạn tộc cũng có thêm mấy vị cường giả tới đây.

Cường giả am hiểu phương pháp mê hoặc vẫn chưa buông tha, thấy bọn họ xuất hiện liền vui vẻ chào đón: “Người Đại Hạ phủ tới rồi. Mời vào, người Đại Hạ phủ, Đại Tần phủ đều có thể trực tiếp vào trong, hai phủ có nhiều cường giả, thiên tài đông đảo, chúng ta bội phục, đại phủ khác thì hãy đỡ một quyền của Vô Song huynh mới có tư cách!”

“Chỉ sợ không kẻ nào có thể đỡ được, thực lực yếu đến mức khó tin, Tô Vũ và những người này đều xuất thân từ Nhân tộc, đều là Nhân tộc...”

Một đám sinh linh mỗi người một câu.

Dù mấy vị Nhân tộc kia đều biết những kẻ này đang kích thích bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không nén được giận, nghẹn khuất, oán hận, phẫn nộ!

Nhưng cơn phẫn nộ này là nhằm vào ai cũng khó nói rõ.

Có người không nhịn được, tức giận quát: “Dù Tô Vũ có mạnh thì cũng đã rời khỏi Nhân tộc, hắn không còn là Nhân tộc. Không phải các ngươi cũng không đấu lại hắn sao? Hắn mạnh chỉ là vì gặp được cơ duyên tốt mà thôi.”

Mấy người Tần Phóng lập tức nhíu mày!

Ngu ngốc!

Biết là kế, vậy mà vẫn mắc mưu, vạn tộc nói luôn mồm nãy giờ chính là muốn các ngươi sinh lòng oán giận.

Kết quả, các ngươi còn thật sự oán hận ghen ghét.

Tần Phóng thầm thở dài, ngày nào Nhân tộc còn chưa thống nhất, tình huống như vậy vẫn không thể tránh khỏi.

Hy vọng lần này gia gia có thể thăng cấp thành công, tiền đề là phụ thân bọn họ thật sự có thể mang Cửu Diệp thiên liên về, nhưng e rằng không đơn giản như hắn tưởng.

“Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh đã phản bội Nhân tộc...”

Lại có người mở miệng, có điều lời còn đang nói dở, bỗng có người cắt ngang: “Có ai đang nhắc đến ta à?”

Mấy người Tần Phóng chấn động trong lòng.

Lúc này, một người đạp không đi đến, trực tiếp giẫm hai kẻ vừa nói chuyện xuống đất, hắn ngắm nhìn chung quanh một vòng, đoạn mỉm cười lặp lại: “Sao vậy, các ngươi đang nói gì về ta?”

“...”

Bình Luận (0)
Comment