Trong lúc Tô Vũ đang tự kiểm điểm bản thân thì đợt tỷ thí thứ hai đã bắt đầu.
Trong trận này, Tô Vũ lại tùy ý phái ra một Tử Linh Đằng Không nhị trọng làm người dự thi, những người khác chỉ nhìn lướt qua, không hề nhiều lời.
Sân đấu vẫn là cổ thành.
Nhưng trong trận này, mọi người đã có chuẩn bị.
Triệu Thế Kỳ dự thi, tính tình lão Triệu tương đối thẳng, không gian hoạt bằng Chu gia, kỳ thật thực lực Triệu Thế Kỳ không yếu, kết quả vừa vào sân, bảy tám cường giả tiểu tộc liên thủ tấn công y.
Không đến một phút... Triệu Thế Kỳ đã bị đánh vào cổ phòng.
Cường giả Thần Ma đều lộ vẻ thản nhiên.
Nhằm vào Nhân tộc, khiến Nhân tộc không chiếm được nhiều danh ngạch, đây cũng là suy nghĩ chung của vạn tộc, giải quyết người dự thi Nhân tộc trước, sau đó lại đào thải tiểu tộc, tiếp đó là cổ tộc, cuối cùng mới là bọn họ đánh nhau.
Đó cũng là lưu trình từ trước tới nay.
Tô Vũ yên lặng nhìn, không nói nhiều.
Tử Linh của hắn trà trộn trong cổ thành, không chủ động làm gì, bất quá vẫn luôn có người bị Tử Linh ép đến mức không thể không trốn vào cổ phòng, cứ như vậy, cuối cùng được phân danh ngạch là thành công.
Thời gian từng chút qua đi, khi nửa giờ sắp hết, Tô Vũ phát hiện gần xung quanh tuyển thủ Tử Linh nhà mình có mấy người đứng gần đó.
Bọn họ chưa động thủ.
Dường như đang chờ đợi!
Tô Vũ biết bọn họ đang đợi cái gì, chờ đợi một khắc cuối cùng, bọn họ sẽ ra tay đánh chết Tử Linh!
Giết Tử Linh, thời gian thi đấu kết thúc, bọn họ chỉ cần nhanh chóng ra khỏi thành hoặc tránh vào cổ phòng là xong.
Quả nhiên, trong nháy mắt cuối cùng của nửa giờ, bảy tám người đồng thời ra tay, thực lực cùng giai thì Tử Linh không tính là cường đại, bảy tám vị tinh nhuệ của các tộc liên thủ, Tử Linh không hề có ý định trốn tránh, bởi vì linh trí Tử Linh quá thấp, trong nháy mắt, nó đã bị bảy tám người đánh bạo!
Ngay sau đó, hiện trường xuất hiện một đầu Tử Linh mạnh mẽ hơn, có điều đã hết giờ.
Thấy thế, Ma Qua châm chọc: “Tô thành chủ, xem ra trận này ngươi không có danh ngạch rồi!”
Tô Vũ cũng không quá để ý, dù sao cũng phải cho các ngươi nếm chút ngon ngọt, Tử Linh thắng mãi thì còn chơi thế nào?
Nghe lời Ma Qua nói, hắn liền vui vẻ đáp: “Không có thì thôi, nhưng đúng là Huyết Hỏa Ma tộc của các ngươi không tệ chút nào! Trong trận này lại có một vị Huyết Hỏa Ma tộc trụ lại tới cuối cùng, trong Ma tộc, ta cảm thấy Huyết Hỏa Ma tộc mới là mạnh nhất!”
“...”
Ma Qua bình tĩnh im lặng, không tranh luận cùng Tô Vũ, bên cạnh gã là Ma vương của Huyết Hỏa Ma tộc, kẻ kia nghe vậy thì mỉm cười, im lặng không nói.
Quang minh chính đại châm ngòi ly gián.
“Đằng Không tam trọng vào trận!”
Bạch Phát Thần vương lại hô lớn, Tô Vũ cười tủm tỉm: “Các tiểu tộc nên lên sàn nhanh lên, nhân lúc Tử Linh còn chưa nhiều, có lẽ có thể vớt được danh ngạch! Đợi lát nữa có khả năng sẽ có nhiều Tử Linh hơn, thi đấu càng về sau càng khó, nếu thật sự không làm được gì, vậy hãy tạo cơ hội cho người nhà trận sau, chẳng hạn như giết Tử Linh, khiến Tử Linh tràn đầy cổ thành... Làm vậy còn tốt hơn là không làm gì!”
“...”
Một đám người lại nhìn về phía Tô Vũ, lúc nào gia hỏa này cũng muốn gây chuyện!
Bạch Phát Thần vương không quá để ý, bình tĩnh nói: “Dù Tử Linh nhiều, thực lực đủ mạnh thì kẻ chịu thiệt vẫn là kẻ yếu, đến chỗ nào kẻ yếu cũng chỉ là kẻ yếu, chỉ sợ Tô thành chủ không hiểu đạo lý này.”
Tô Vũ bật cười, “Ta hiểu chứ, cá lớn nuốt cá bé, kinh nghiệm vô số năm giáo huấn. Nhưng súng thường bắn chim đầu đàn, có lẽ Thần vương tiền bối lại không hiểu! Kỳ thật trong tình huống bình thường, Tử Linh sẽ nhằm vào đám cường giả trước, lợi dụng một vài thủ đoạn hợp lý sáng tạo cơ hội cho chính mình là việc cần thiết, thực lực không đủ thì dùng đầu óc cũng được! Nếu chỉ dựa vào nắm đám, trận chiến tiếp theo, các tộc chỉ phái ra vô địch nhà mình không phải là xong việc sao, hà tất phải tranh đấu?”
Bạch Phát Thần vương lười tranh cãi với hắn, lúc này, một vài tiểu tộc đã thay đổi sách lược, bọn họ quyết định sẽ liên thủ!
Mười mấy vị cường giả tiểu tộc liên thủ với nhau, tụ tập cùng nhau, phòng ngừa cường giả đại tộc tập sát.
Tô Vũ vẫn phái Tử Linh ra ứng chiến.
Tô Vũ chỉ có 20 danh ngạch, nhưng hắn không vội.
Nhiều hay ít cũng không sao cả, có lẽ mấy Tử Linh chết đi rồi cuộc chơi sẽ càng vui hơn.
. . .
Bên phía Nhân tộc.
Sau 2 trận, Nhân tộc đã lấy được 12 danh ngạch.
Đại Chu vương nhíu mày, vòng thứ nhất Nhân tộc chiếm tiện nghi, từ trận thứ hai, mấy đại tộc Thần Ma Tiên Long liền nhằm vào Nhân tộc, vừa vào sân, các tộc liền lao vào tấn công Nhân tộc.
Dù đồng thời bị đào thải thì cũng phải đào thải Nhân tộc trước.
Nhân tộc tấn công đối thủ khác cũng rất khó đào thải được đối phương, thường là Nhân tộc bị đối thủ liên thủ đánh bại, rồi đám Thần Ma bị thương tự đào thải lẫn nhau, như vậy có thể có thêm một cái danh ngạch.
Ngưu Bách Đạo nhìn một hồi, hai vị Đằng Không tam trọng lại bại trận, không khỏi lắc đầu, truyền âm nói: “Đại Chu vương, tiếp tục như vậy thì không được!”
Đại Chu vương gật đầu, truyền âm đáp: “Từ trận tiếp theo, vừa vào liền giết Tử Linh, Tử Linh càng nhiều, mọi người hành động càng khó! Giết Tử Linh xong thì những người khác cũng không dám tới gần, chờ Tử Linh nhiều rồi, muốn nhằm vào Nhân tộc thì sẽ khó hơn, cũng khó tập hợp!”
Ngưu Bách Đạo khẽ gật đầu, chỉ có thể như thế.
Chỉ có thể chia tách đám cường giả Thần Ma Tiên, rồi trông cậy vào vận may, xem ai có thể kiên trì đến một khắc cuối cùng thì mới có cơ hội thắng lợi.
Nhưng ông vẫn thấy phân vân, “Nhân tộc thiếu Thiên Nguyên khí, muốn kiên trì cũng khó! Các đại tộc Thần Ma không thiếu Thiên Nguyên khí, nếu so về sự kiên trì thì bọn họ chắc chắn sẽ trụ được lâu hơn!”
Nhân tộc có rất ít Thiên Nguyên khí.
Chỉ dự trữ được một ít!
Kẻ điên Vạn Thiên Thánh kia còn phá hủy hai đại thánh địa, hiện tại không còn thánh địa, Thiên Nguyên khí cũng tản đi, hóa thành nguyên khí, dung nhập vào Nhân cảnh.
Nhân tộc thiếu cái này.
Không chỉ Nhân tộc, kỳ thật tiểu tộc cũng thiếu.
Mọi người còn đang nghĩ ngợi, bên phía Liệp Thiên các, một vị bạch diện bỗng nhiên xuất hiện, vừa định nói chuyện thì Tô Vũ đã giành nói trước: “Các tộc có muốn mua Thiên Nguyên khí không? Mua của ta này! Ta không thiếu! Giá cả ưu đãi!”
“...”
Bạch diện nhìn về phía Tô Vũ, y cũng định bán!
Tô Vũ phì cười: “Ngươi bán của ngươi đi, còn ta mua bằng giá giảm 50%, rồi bán cho mọi người với giá giảm 30%!”
“...”
Bạch diện ngây ngốc nhìn Tô Vũ, “Tô... Tô thành chủ, tuy ngài là trưởng lão, nhưng cũng có giới hạn mua sắm.”
Tô Vũ cười đáp: “Ta biết! Không sao cả, kiếm một chút cũng được, ta nghèo quá rồi!”
Bạch diện hết chỗ nói!
Cuối cùng là ta giúp ngươi kiếm tiền đúng không?
Ta bán Thiên Nguyên khí, ngươi mua bằng nửa giá, rồi lấy giá giảm 30% bán ra, vậy ngươi sẽ kiếm lời không ít.
Tuy rằng Tô Vũ là trưởng lão, nhưng lượng đồ có thể mua cũng hữu hạn, y không nói gì nữa, bắt đầu liên hệ khắp nơi, chủ yếu là tiểu tộc, mời chào bọn họ mua Thiên Nguyên khí.
Hẳn là Liệp Thiên các khống chế một vài thiên nguyên thánh địa.
Cụ thể là ở đâu, không ai biết.
Một vài tiểu tộc bắt đầu mua Thiên Nguyên khí, thứ này không ngại nhiều, nhưng mà hơi đắt, đồ của Liệp Thiên các thì dù đã giảm 30%, bọn họ vẫn cảm thấy đắt.