Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1974 - Chương 1974: Thái Độ Của Tô Vũ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1974: Thái Độ Của Tô Vũ
 

Đông Liệt cốc.

Mấy người Đại Tần vương đã thu được tin tức, sắc mặt đều không tốt.

Quá ít!

Biểu hiện của Nhân tộc cũng không tốt, sau 9 vòng, chỉ có mấy người làm tròn nhiệm vụ, chẳng hạn như Vạn Minh Trạch, Chu Hồng Lượng, nhưng những người khác đều tầm thường, còn không đáng xem bằng cổ tộc, thậm chí nếu so với một vài tiểu tộc thì còn không tính là quá mức xuất sắc.

Hơn 800 danh ngạch, Nhân tộc chỉ lấy được 50 cái.

Nếu tiếp tục như vậy, đợi đến lúc kết thúc, cộng cả 200 cái gốc, có khả năng chỉ lấy được tổng cộng 400 danh ngạch, còn không bằng lần trước, huống chi lần này bọn họ đã có thêm 200 danh ngạch có sẵn.

Diệt Tằm vương không nhịn được nói: “Chênh lệch quá nhiều so với Thần Ma, bọn họ đều lấy được gần 200 cái! Người tham chiến như nhau, tiểu tử Tô Vũ kia tùy tiện ném ra 9 Tử Linh mà đã lấy được 25 cái, bằng một nửa chúng ta, chúng ta phái ra gần 20 vị Đằng Không tham chiến, vậy mà không hơn được đám Tử Linh đó bao nhiêu ư?”

Quá ít!

Thần Ma cũng có tổng cộng 80 danh ngạch dự thi, Nhân tộc là 70 cái, kỳ thật chênh lệch không lớn, kết quả số danh ngạch lấy được lại kém xa người ta.

Đều là cùng giai!

Không phải vượt giai tác chiến!

Một bên, Đại Hán vương nhẹ giọng nói: “Không phải chúng ta quá yếu, là đám người đó liên thủ nhằm vào chúng ta.”

Diệt Tằm vương buồn bực: “Chúng ta không có ai để liên thủ sao? Haizz!”

Từ khi xích mích với Tiên tộc, hiện tại Nhân Tiên liên minh đã không còn, tuy rằng còn chưa hoàn toàn xé rách mặt, nhưng thực tế cũng không khác nhiều.

Hiện tại rất khó xử.

Còn tiểu tộc thì không dám liên thủ cùng Nhân tộc, bọn họ không sợ bị tam đại cường tộc trả thù sao?

Cổ tộc có thể trở thành đối tượng liên hợp, nhưng cổ tộc không phản ứng bọn họ, chủ yếu là cổ tộc sống lâu, biết nhiều, mấy lần Nhân tộc ra khỏi Nhân cảnh, mấy lần bị đánh trở về, cổ tộc liên hợp Nhân tộc năm xưa... Đại khái đều thành tử tộc!

Cho nên nếu không có vấn đề gì bức thiết thì không nên liên thủ cùng Nhân tộc.

Nhân tộc sẽ không diệt, lần nào cũng chạy được, nhưng bọn họ thì không, kẻ nắm rõ lịch sử thì đều biết một đạo lý, muốn sống lâu thì hãy cách xa Nhân tộc một chút, không thân cận, cũng không thù địch.

Đây là thái độ của đại bộ phận cổ tộc.

Ngươi mạnh hay yếu thì cũng vậy, cổ tộc hiếm khi nhằm vào Nhân tộc, số ít cổ tộc mới tỏ thái độ thù địch hoặc thân thiện, còn phần lớn đều là trung lập, trung lập thật sự, dù Nhân tộc chết sống ra sao, bọn họ đều không tham dự, không quan tâm.

Lịch sử chứng minh, dù là đưa than ngày tuyết hay bỏ đá xuống giếng thì lợi ích nhận được đều không lớn, trong khi đó hậu quả xấu lại là một đống.

Mục tiêu của Nhân tộc là lấy được 800 danh ngạch.

Hiện tại, có khả năng còn không đến một nửa.

Trong lúc nhất thời, các vô địch nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.

Phải làm sao đây?

Lúc trước mỗi vị vô địch phân 20 danh ngạch, cực kì sảng khoái.

Lúc này xem như biến thành trò cười rồi.

Đại Tần vương trầm mặc một hồi, cuối cùng mở miệng: “Đổi người! Phái kẻ lợi hại ra! Đừng cất giấu nữa, nếu không chẳng có danh ngạch mà dùng, cất giấu cũng vô nghĩa! Bỏ lỡ cơ hội lần này thì phải đợi thêm 10 năm, đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, 10 năm chính là lỡ mất thời kỳ tu luyện hoàng kim!”

Che giấu là chuyện Nhân tộc rất thích làm.

Kể cả đại tộc cũng thích thế.

Nhưng hiện giờ Nhân tộc không có tư bản để giấu giếm.

Nếu tiếp tục giấu, danh ngạch sẽ bị cướp hết, bọn họ không lấy được gì.

Không ít người gật đầu, lại có người nói: “Có thể liên hệ Tô Vũ bàn chuyện hợp tác không? Hắn là chủ nhân cổ thành, cuộc chiến lại tổ chức ở cổ thành, không đến mức không có năng lực khống chế nào chứ?”

Không ít người gật đầu, nếu là trước đó thì bọn họ sẽ không nói là hợp tác, mà là ra lệnh cho Tô Vũ hỗ trợ, hiện tại thái độ Tô Vũ bất thiện, làm gì còn ai dám thể hiện thái độ bề trên với hắn nữa.

Đại Tần vương cũng không cự tuyệt, ông nói: “Ta đã bảo lão Chu bàn với hắn rồi, để xem có giúp được gì hay không.”

. . .

Ngoài cổ thành.

Tô Vũ đang chăm chú xem Lăng Vân nhất trọng cạnh tranh, lần này là Bạch Phong ra sân.

Kỳ thật thực lực của lão sư nhà hắn không tồi.

Ít nhất cùng giai không có bao nhiêu người có thể áp chế anh, chẳng qua là danh tiếng của anh quá nhỏ, một phần nguyên nhân là vì những người cùng thế hệ với anh nhưng hiện tại có cảnh giới cao hơn anh, chẳng hạn như Ngô Kỳ, Lưu Hồng, Hoàng Đằng, Tần Phóng...

Cảnh giới của Bạch Phong hơi thấp.

Đang xem, bên tai Tô Vũ bỗng truyền đến thanh âm của Đại Chu vương: “Tô Vũ, có biện pháp nào để Nhân tộc lấy được nhiều danh ngạch hơn không? Có thể thương lượng không? Chúng ta hợp tác, không phải là hỗ trợ đơn thuần.”

Tô Vũ đáp: “Đại Chu vương, chuyện này không cần thiết thì phải? Thực lực không đủ, người đi nhiều cũng chỉ là chịu chết! Năm nay phức tạp hơn dĩ vãng, ta nghĩ chắc đại nhân cũng biết, Nhân tộc muốn nhiều danh ngạch như vậy là muốn nhiều người chịu chết hơn sao? Hà tất phải thế!”

Đại Chu vương lại nói: “Ngươi biết mà, năm nay Cửu Diệp thiên liên xuất hiện, cùng với việc Vạn Thiên Thánh hủy hoại hai đại thiên nguyên thánh địa, dẫn tới Nhân tộc thiếu thốn tài nguyên, hiện tại, Tinh Vũ phủ đệ là nơi duy nhất Nhân tộc có thể thu hoạch đại lượng tài nguyên!”

Lần này mà không đi, trong vòng 10 năm, tài nguyên tồn dư của Nhân tộc sẽ hoàn toàn cạn kiệt!

Chuyện này có liên quan đến Tô Vũ!

Không phải tại hắn hủy hoại thánh địa, mà là do công pháp của hắn, chẳng hạn như Thông suốt quyết và Nguyên thần quyết, tu luyện chúng đều tiêu hao quá lớn, đương nhiên, thực lực cũng tăng lên rất nhanh, nhưng thực lực có quan hệ trực tiếp với tài nguyên.

Không có tài nguyên, dù công pháp có tốt hơn nữa thì cũng vô dụng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn Nhân tộc không đủ tài nguyên để phát triển trong vòng mười năm tiếp theo.

Tài nguyên khan hiếm đã trở thành phiền toái lớn của Nhân tộc.

Như Đại Hạ phủ chinh chiến tứ phương, cuối cùng không đủ vật tư duy trì chiến tranh, đây là việc cực kỳ nguy hiểm.

Tô Vũ mỉm cười, không để ý tới y, rồi hắn lớn tiếng nói: “Chư vị, lát nữa nếu có tộc nào cảm thấy danh ngạch không đủ dùng thì có thể mua của ta! Ta đã nóng lòng lắm rồi! Chư vị, nếu tộc các ngươi không có hi vọng thì tốt nhất hãy hợp sức giúp cổ thành có thêm danh ngạch, như vậy ít nhất còn có hy vọng mua lại, nếu không giành được, thế thì khi mình sắp bị đào thải hãy cố gắng thua trong tay tuyển thủ cổ thành, đừng để kẻ khác chiếm tiện nghi!”

“...”

Một đám người câm nín, Đại Chu vương nhìn hắn, Tô Vũ không đáp lại y, hiển nhiên là không muốn hỗ trợ.

Y không nói gì.

Nếu thật sự không được thì cũng đành chịu.

Bình Luận (0)
Comment