Cạnh tranh danh ngạch càng ngày càng kịch liệt.
Tử Linh cũng càng lúc càng nhiều!
Trận đấu Lăng Vân nhất trọng vẫn đang diễn ra, Bạch Phong rất mạnh mẽ, có Thần Ma tới vây giết anh lại bị anh phản kích, đánh tàn mấy tên, ném vào đám Tử Linh, nhưng càng về sau lại có thêm nhiều người tấn công anh hơn, Bạch Phong không trụ được nửa giờ đã phải trốn vào cổ phòng, bất quá dù sao cũng đã kiếm được mấy cái danh ngạch.
Tô Vũ biết rõ tình huống của anh, tuy vị lão sư này khá mạnh, nhưng kéo dài chắc chắn không đến nửa giờ, cùng lắm thì chỉ tầm mười phút mà thôi.
Bạch Phong vẫn chưa cướp được quá nhiều danh ngạch.
Nhưng Ngô Kỳ là Lăng Vân tứ trọng lại rất cường hãn, nàng ta có một đống thần văn, bản thân còn có nhiều thủ đoạn khác, chẳng hạn như công phu dùng độc, ngay cả Tử Linh bị trúng độc cũng phải không ngừng lùi lại.
Không chỉ có Ngô Kỳ tham dự trận đấu Lăng Vân tứ trọng, Ảnh Tử cũng tham dự.
Ảnh Tử là Lăng Vân tứ trọng, gia hỏa này cũng có chút năng lực.
Cuối cùng, khi Lăng Vân tứ trọng cạnh tranh kết thúc, Ảnh Tử lấy được 3 danh ngạch, mà Ngô Kỳ thì lấy được 9 cái, khá lợi hại!
Phe Nhân tộc vẫn còn vài vị cường giả Lăng Vân cảnh khác.
Hoàng Đằng lục trọng, Tần Phóng thất trọng.
Hai người bọn họ đều rất mạnh.
Kỳ thật Nhân tộc cũng lấy được không ít danh ngạch Lăng Vân tam trọng, gia hỏa Đan Hùng đã tiến vào Lăng Vân tam trọng, gã có bản lĩnh rất ấn tượng, đó là du tẩu trong một không gian đặc thù, phàm là kẻ có thực lực không bằng gã thì gần như không có biện pháp đánh vỡ trạng thái đặc thù ấy.
Tên kia đã lấy được 10 danh ngạch từ trận Lăng Vân tam trọng.
Đến trận đấu Lăng Vân lục trọng, thực lực Hoàng Đằng vẫn rất đáng tin cậy. Một thanh trường đao cuồng chém, tung hoành tứ phương, y không quan tâm gì cả, cứ thế chém suốt nửa giờ, gia hỏa này khiến không ít người suýt bị chém chết, mà y thì hoàn toàn mặc kệ.
Một vòng của Hoàng Đằng, Nhân tộc lấy được không ít danh ngạch, tổng cộng 15 cái.
Lăng Vân thất trọng, Tần Phóng có thực lực lên Thiên bảng cũng không phải chỉ là hư danh, nhưng bởi vì có quá nhiều Tử Linh cản trở, dù là Tần Phóng thì cũng không thể quét ngang tất cả, một cây trường thương vung vẩy nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ lấy được 20 suất.
Bất quá tổng kết lại thì trong cảnh giới Lăng Vân này, Nhân tộc đã lấy được không ít danh ngạch, tính ra cũng gần trăm cái.
Nhưng các trận sau, hi vọng của Nhân tộc rất mong manh, bọn họ không có cường giả Sơn Hải cảnh nào nổi trội. Phần lớn Sơn Hải cảnh đều là người thuộc thế hệ 50 năm trước, không còn nhiều cường giả cũng không kỳ quái, thời kỳ đó, cùng với cái chết của Diệp Bá Thiên, Nhân tộc thu hẹp phòng tuyến, sau đó, hiếm có người nào tham dự đại chiến chư thiên.
. . .
Cuối cùng đã đến trận chiến của Lăng Vân cửu trọng.
Giờ khắc này, các vô địch đều đang truyền âm.
“Vừa tiến vào lập tức để người một nhà đào thải, nhanh chóng tiến vào cổ phòng!”
“Chúng ta và Thần tộc đã đạt thành hiệp nghị, ngươi vào đó, lập tức tới gần gia hỏa Thần tộc, để hắn đả thương, lập tức nhận thua!”
“Ngươi tới gần Tiên tộc, vừa gặp liền nhận thua, cho Tiên tộc danh ngạch đi!”
“...”
Các cường giả đều đang truyền âm, bọn họ không muốn cho Tô Vũ lấy được nhiều danh ngạch hơn, trước khi Tô Vũ ra tay với đối thủ, phải tự mình tặng danh ngạch cho những người khác, dù cuối cùng bị Tô Vũ đánh bại thì Tô Vũ cũng chỉ lấy được mấy cái, mà không phải toàn bộ.
Mà Tô Vũ vẫn lộ vẻ đạm nhiên.
Đám vô địch đang sôi nổi truyền âm, hắn không biết mới là lạ.
Cả đám người đều chuẩn bị đua tốc độ với ta sao?
89 người!
Trừ chính mình, còn 89 người khác.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ bọn chúng sẽ tự mình đào thải, hoặc là hợp tác đào thải lẫn nhau, không cho hắn cơ hội đúng không?
Tô Vũ phì cười, đoạnnói: “Chư vị, cho ta mấy cái danh ngạch thì làm sao? Đừng tổn thương hòa khí, không cần thiết đâu!”
Dứt lời, hắn xì mũi tỏ vẻ khinh miệt, “Một đám Lăng Vân mà đòi dùng thủ đoạn dưới mí mắt ta? Hình như các ngươi đang coi thường ta quá đấy.”
Bạch Phát Thần vương lên tiếng: “Tô thành chủ, làm đúng quy tắc là được, ngoài ra, ngươi vào thành trước rồi nói sau!”
Tô Vũ khẽ cười một tiếng, gật gật đầu, cũng không nói nhiều.
Bạch Phát Thần vương hô lớn: “Vào sân!”
Tiếng nói vừa dứt, 89 vị cường giả nhanh chóng lao về phía cổ thành.
Lăng Vân cửu trọng không yếu.
Trong đó thậm chí còn có vài kẻ có thể chiến Sơn Hải.
Chắc chắn bọn họ sẽ không địch lại Tô Vũ, bọn họ cũng không trông mong vào việc đánh chết Tô Vũ, mục đích duy nhất chính là không cho Tô Vũ cướp lấy quá nhiều danh ngạch.
Những người này vừa vào thành liền nhanh chóng sáp tới gần nhau, chuẩn bị nhận thua.
Tô Vũ không chút hoang mang, thong thả ung dung vào thành.
Ngay khi có người chuẩn bị hô nhận thua, Tô Vũ quát khẽ: “Lặng im!”
Người vừa định hô ‘nhận thua’ kia lập tức nghẹn lại, suýt nữa bị sặc.
Thần văn lặng im!
Thần văn của Tô Vũ rất cường đại, đặc biệt là giờ phút này nó dung hợp thần văn chữ “Văn”, năng lực lại càng lợi hại hơn, chỉ là tứ giai mà có thể so với tứ giai đỉnh phong, đám người xung quanh sao có thể ngăn cản?
Thấy không thể hô ra tiếng, những người đó không hề chần chừ, có người nhanh chóng ra tay, chuẩn bị đào thải người bên cạnh, làm bộ làm dáng là được!
Kết quả mới vừa ra tay, không ít người liền thấy hoa mắt, mục tiêu đã biến mất, biến thành Tử Linh.
Những người này vội vàng thu tay lại!
Tô Vũ vận dụng Tử Linh sao?
Nhưng người bên ngoài thì đã nhìn ra Tô Vũ đang vận dụng ảo cảnh, dù là Đạo vương cũng không khỏi cảm thán: “Ý chí lực của gia hỏa này rất mạnh, thần văn cũng mạnh, phạm vi ảo cảnh bao phủ rất lớn!”
Hơn một nửa cổ thành đã bị ảo cảnh của Tô Vũ bao phủ!
Trước mắt mọi người đồng loạt xuất hiện ảo cảnh, đều thấy hoa cả mắt.
Không đợi bọn họ phản ứng, Tô Vũ nhanh chóng nuốt một giọt tinh huyết, khí tức tăng mạnh, nháy mắt tiến vào Nhật Nguyệt thất trọng.
Thấy thế, có vô địch không nhịn được phun tào: “Hắn đã mạnh như vậy mà còn cắn nuốt tinh huyết để mạnh thêm, Nhật Nguyệt thất trọng đánh Lăng Vân cửu trọng...”
Sao Tô Vũ lại không biết xấu hổ như vậy?
Vậy thì còn đánh cái gì?
Nhật Nguyệt thất trọng và Lăng Vân cửu trọng, chênh lệch này thật sự rất lớn.
Đừng nói là hiện tại, trước đó Tô Vũ đã triển lộ ra thực lực Nhật Nguyệt, không ai có thể địch nổi, nhưng gia hỏa Tô Vũ này lại là kẻ không biết xấu hổ tới cực hạn.
Hắn trực tiếp tăng lên đến Nhật Nguyệt thất trọng!
Giờ khắc này, trong hư không có 89 nắm tay rơi xuống, tràng cảnh diễn tả chính xác câu nói một quyền đánh một tiểu bằng hữu!
89 vị Lăng Vân còn chưa phản ứng lại, đã có vô số tiếng động ầm ầm vang lên, 89 cá nhân đồng loạt bị đánh hộc máu bay ngược, có kẻ còn bị đánh bạo.
Huyết dịch phun ra khiến Tử Linh nhanh chóng xuất hiện.
Trong không trung, Tô Vũ nhún vai, cười nói: “Quá yếu, chơi không vui! Không bằng để ta đánh Sơn Hải đi, trận tiếp theo Ma Đa Na vào sân, để ta chơi cùng Ma Đa Na nhé, được không?”
Một đám người không nói gì.
Bên ngoài, ánh mắt Ma Đa Na tối sầm, không hé răng.
Đánh cái píp!
Ngươi đang có thực lực Nhật Nguyệt thất trọng, trừ khi Ma Đa Na được Ma vương bám vào người, nếu không, ai đánh với ngươi thì cũng chỉ có kết cục bại trận!
Tô Vũ lộ vẻ mặt thổn thức: “Đánh những người này quá đơn giản! Quả nhiên, ở bất cứ thời điểm nào thì cũng nên dùng thực lực nghiền áp! Thôi, miễn cưỡng nhận 90 danh ngạch vậy, quá dễ, ta có hơn 100 danh ngạch rồi, không biết cuối cùng có thể bán được bao nhiêu tiền đây.”
Được tiện nghi lại còn khoe mẽ!
Trận đấu của Tô Vũ kết thúc quá nhanh, đành chịu thôi, thực lực hắn thật sự rất mạnh, một đám Lăng Vân đối diện hắn không có chút năng lực phản kháng nào, lúc trước tính toán không ít, cuối cùng lại rơi vào tình cảnh một quyền diệt tất!