Cục lông nhỏ ở trong biển ý chí của Tô Vũ âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, sợ hãi nha, ngươi biết là ta ăn à? Sao lần đó không thấy ngươi nói gì?
Tô Vũ không quản nó, hắn nhìn mọi người, chân thành nói: “Nếu mọi người bị phản phệ thì có thể ăn cái này để khôi phục.”
Một đám người đờ đẫn.
Bọn họ cảm thấy lần này không phải tới để đúc binh, mà là tham gia thịnh hội.
Quá nhiều đồ tốt!
Tô Vũ... Quá phá của!
Tô Vũ thực sự là một kẻ bại gia, nhưng không phải ai cũng có thể phá của như hắn, người ta đi ngàn dặm xa xôi, chỉ vì một câu nói, một lời nhờ hỗ trợ, đều là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, mà Địa Binh sư không phải người nhàn rỗi không có chuyện gì.
Những người tới đây đều là vì tình cảm.
Đối với những người giúp mình, Tô Vũ chưa bao giờ keo kiệt.
Không chỉ vậy, Tô Vũ còn có một ít Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, lúc này hắn cũng lấy ra, cười nói: “Đây cũng là thứ rất hữu dụng, có thể nói là thánh phẩm khôi phục, ta sẽ mua của Liệp Thiên các một ít, ta có không ít tài sản, có thứ còn quên luôn, chưa kịp dùng. Mấy thứ này không dùng cũng lãng phí, mọi người cứ dùng đi...”
Triệu Thiên Binh, đại sư Địa binh đỉnh phong, giờ phút này ông lộ vẻ thổn thức, ghen tị nói: “Tô Vũ, ta đúc binh cả đời còn không có nhiều bảo vật như vậy, ngươi...”
Tô Vũ cười ngây ngô: “Lừa được đấy, vạn tộc quá ngốc, kỳ thật ta chẳng mua mấy đâu, toàn lừa được cả.”
“...”
Không còn lời gì để nói.
Hồ Kỳ cười khổ, “Ta vốn nghĩ lần này tới đây là để giúp ngươi, kết quả lại thành tiểu tử ngươi tặng đồ cho chúng ta, xấu hổ thật.”
Tô Vũ vội xua tay, “Không phải vậy đâu! Khi ta ở Đại Minh phủ đã được chư vị sư trưởng chiếu cố, quãng thời gian đó ta thật sự rất vui vẻ, mọi người đều giúp ta rất nhiều! Đây đều là vật ngoài thân, ta không dùng được, giữ lại cũng vô dụng.”
Triệu Lập cũng thở hắt ra, ông nói: “Mọi người dùng đi! Khôi phục thương thế sẽ có lợi cho quá trình rèn đúc về sau. Hồ Kỳ tiền bối, thương thế của các ngươi khôi phục thì sẽ rèn tốt hơn. Triệu Thiên Binh vốn là Địa Binh sư đỉnh phong, ba vị đều có khả năng đúc Địa binh trung giai, ta cũng có thể đúc Địa binh trung giai... Như vậy cơ hội sẽ lớn hơn!”
Hồ Hiển Thánh cũng hùa vào: “Nói thật, đội hình này mà có thêm Thiên Đúc vương nữa thì còn cường đại hơn đội hình đúc Bách Đạo Các lúc trước! Đúng rồi, binh khí cường đại như thế, đã giải quyết được vấn đề trận pháp linh tinh chưa?”
“Xong rồi!”
Tô Vũ nói: “Đại Minh vương sẽ giúp ta chế tạo trận pháp, à phải, còn Ngưu phủ trưởng sẽ giúp ta rèn thần phù, thần phù thu nạp...”
Thật xa xỉ!
Hai vị vô địch ra trận, cộng thêm nhiều vị Đúc Binh sư, vô số tài liệu Thiên binh... Mọi người chỉ có thể than rằng, có tiền mới có thể tùy hứng được như Tô Vũ.
Hồ Hiển Thánh im lặng, hồi lâu sau mới nói: “Ta thấy binh khí của ngươi rất có khả năng sẽ thành Thần binh! Vạn tộc còn không nỡ bỏ ra cái giá lớn như vậy, thăng cấp Thiên binh thì không thành vấn đề, nhưng Thần binh thì... Khó! Quá khó! Ta cảm thấy có hy vọng đạt tới Thiên binh đỉnh phong, nhưng Thần binh thì chỉ có thể nói, khả ngộ bất khả cầu!”
Mấy người đều gật đầu, đây là sự thật.
Nếu chuyện này đơn giản thì hiện giờ Thần binh mà mọi người biết đến sẽ không chỉ có mỗi Liệp Thiên bảng, Thần binh có uy năng vô cùng cường đại, vượt quá sức tưởng tượng, Liệp Thiên bảng bao trùm chư thiên, bắt giữ khí tức vạn giới, có công năng định vị...
Những công năng này đều cường đại vượt quá sức tưởng tượng.
Triệu Thiên Binh hít sâu một hơi, “Được rồi, nếu đã phân phối xong nhiệm vụ thì mọi người bắt đầu đi! Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác! Nếu lần này thành công, mọi người đều sẽ có thu hoạch không nhỏ, mà ta... Có lẽ có thể mượn cơ hội này để trở thành Thiên binh sư! Còn phải cảm tạ Tô Vũ đã cho ta cơ hội, trông cậy vào chính ta, trông cậy vào Nhân tộc... Chắc đời này ta không có hy vọng được dùng nhiều bảo vật, đúc binh xa xỉ một hồi như vậy! Tô Vũ, chúng ta chỉ có một yêu cầu, khi ngươi và sư đệ ta rèn, chúng ta muốn quan sát!”
Tô Vũ trầm mặc một chút, một lát sau mới gật đầu, “Được!”
Triệu Lập nhíu mày nói: “Có thể quan sát, nhưng không thể nhìn trộm trung tâm! Tô Vũ đã mời mọi người đến thì đều là người một nhà, ở trước mặt mấy vị, ta chỉ là tiểu bối, nhưng phải nói trước, đây không phải binh khí dùng để chiến đấu đơn thuần, mà là binh khí thành đạo của tiểu tử này, hắn nói hắn đã tìm được đạo của mình cho nên ta mới bảo hắn cự tuyệt Thiên Đúc vương hỗ trợ... Nếu là binh khí tầm thường, dù là Thiên binh thì bại lộ trung tâm cũng không thành vấn đề, nhưng binh khí thành đạo thì mấy vị đừng quan sát!”
Mấy người sôi nổi gật đầu, nên vậy.
Triệu Thiên Binh phì cười, “Sư đệ, chúng ta hiểu luật lệ mà! Một thằng nhóc như ngươi mà đòi giảng luật lệ với đám người già chúng ta sao?”
Hồ Kỳ bình thản nói: “Thiên Binh, ngươi và sư đệ ngươi đừng tung hứng cho nhau, hai người các ngươi đều là đứa nhỏ, ba chúng ta hiểu hơn các ngươi đấy!”
“...”
Triệu Thiên Binh ngượng ngùng, đúng, tuổi tác của ông cũng không bằng ba vị này, ba vị này đều là nhân vật thời kỳ khai phủ.
Tô Vũ nghẹn cười.
Hắn nhìn thoáng qua Triệu Lập, có chút cảm kích, có vài lời hắn khó nói ra, nhưng Triệu Lập đã nói giúp hắn.
Đây không phải vấn đề tín nhiệm hay không, binh khí thành đạo thì trung tâm là thứ rất trọng yếu, nếu bại lộ sẽ có khả năng bị kẻ khác phá hỏng dễ dàng, vậy thì Tô Vũ sẽ tổn thất cực lớn, kể cả thần văn dung nhập trong đó cũng sẽ tổn thất.
Triệu Lập lại không nói gì, ông là lão sư Đúc Binh đạo của Tô Vũ, là người dẫn đường cho hắn, những lời Tô Vũ khó nói ra, vậy thì để ông nói.
Sở dĩ không mời Thiên Đúc vương hỗ trợ cũng là vì Thiên Đúc vương quá mạnh, trong quá trình rèn đúc có khả năng nhìn thấu vài điều, nếu Thiên Đúc vương muốn làm gì bất lợi với Tô Vũ thì binh khí của hắn sẽ biến thành đống phế liệu.
Giờ phút này, toàn bộ giai đoạn đầu đã hoàn thành.
Tính tình mấy vị lão nhân đều là nói làm liền làm, Đúc Binh sư làm việc đều không trì hoãn, nhanh chóng bắt đầu rèn, mà Tô Vũ thì lo tìm Liệp Thiên các mua sắm tài liệu còn thiếu.
“Coong coong coong...”
m thanh chấn động nhanh chóng truyền vang khắp cổ thành.