Giờ phút này, chư thiên vạn giới đều biết Tô Vũ đang đúc binh.
Hắn mời nhiều vị Địa Binh sư Nhân tộc tới hỗ trợ, có lẽ đối phương muốn rèn Thiên binh.
Trong lúc nhất thời, một vài Đúc Binh sư vạn giới đều muốn đến nhìn xem.
Đúc Thiên binh rất hiếm thấy.
Trừ số ít Nhật Nguyệt đỉnh phong có Thiên binh, còn bình thường phải là vô địch mới có.
Lúc này vừa vặn là thời điểm Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, khu vực xung quanh vốn đã náo nhiệt, bây giờ lại có thêm rất nhiều người mò tới, Địa Binh sư ra ngoài thường có Nhật Nguyệt bảo hộ.
Một vị Địa Binh sư có ít nhất vài vị Nhật Nguyệt đi theo.
. . .
Tổng bộ Liệp Thiên các.
Khi Tô Vũ chuyển danh sách tới, đại điện tổng bộ, vài vị kim diện đều kinh hãi, bộ trưởng Địa bộ cổ quái hỏi: “Rốt cuộc gia hỏa này muốn rèn Thiên binh cấp bậc gì? Lần trước hắn đã đổi không ít bảo vật, chẳng lẽ còn không đủ? Sao bây giờ lại đổi thêm nhiều thứ như vậy?”
Bộ trưởng Thiên bộ thân ảnh như ẩn như hiện cũng cầm danh sách lên nhìn một hồi, chậm rãi nhận xét: “Đều là tài liệu đúc Địa binh, chắc sẽ rèn ra binh khí tổ hợp! Chủng loại ít, số lượng nhiều, chắc hẳn có rất nhiều linh kiện! Linh kiện nhiều thì rất khó tổ hợp! Trong tình huống bình thường, Đúc Binh giới không tán thành mọi người dùng binh khí hình thức tổ hợp, bởi vì độ khó khi hợp đúc quá cao. Tô Vũ mời nhiều Đúc Binh sư chế tạo linh kiện như vậy có lẽ là muốn tự mình tiến hành bước hợp đúc cuối cùng, gia hỏa này rất quyết đoán, Đúc Binh sư như Triệu Thiên Binh mà hắn chỉ giao cho nhiệm vụ phụ đúc, cuối cùng hợp đúc... Ta thấy chưa chắc đã có thể thành công.”
Bộ trưởng Thiên bộ chỉ nhìn qua loa liền đoán ra mục đích của Tô Vũ.
Hiển nhiên người này rất tinh thông Đúc Binh đạo.
Nhìn một hồi, lão lại nói: “Bán đi! Ta cũng muốn nhìn xem hắn có thể đúc ra Thiên binh hay không!”
Bộ trưởng Địa bộ mở miệng: “Hắn yêu cầu số lượng rất lớn, giá trị xa xỉ, có điều hắn chỉ muốn chi trả bằng Thiên Nguyên khí, nếu dùng Thiên Nguyên khí thì giá trị sẽ vượt quá 5000 phần, hắn có nhiều Thiên Nguyên khí như vậy sao?”
“Cho hắn sẽ biết!”
Bộ trưởng Thiên bộ không quá để ý, bình thản nói: “Hắn là người đầu tiên phát hiện di tích ở Nam Nguyên, có lẽ đã âm thầm giữ lại không ít, Thiên Nguyên khí ở đó rất nồng đậm.”
“Cũng đúng!”
Mấy người gật đầu, kế hoạch của người trẻ tuổi này không đơn giản.
Mọi người đều thấy hứng thú với công trình đúc binh của Tô Vũ.
Lần trước, Tô Vũ và Triệu Lập hợp đúc hình thức ban đầu của Thiên binh đã gây ra một chút chấn động, Tô Vũ được xưng là Địa Binh sư trẻ nhất vạn giới, lần này, có vẻ khả năng cao là muốn đúc Thiên binh.
Nếu là Thiên binh, hiện tại Tô Vũ chưa sử dụng được, chưa chắc đã dùng hết toàn lực, nhưng Tô Vũ tiến bộ rất nhanh, đúc Thiên binh cũng không tính là lãng phí.
. . .
Ngoại giới ầm ĩ.
Trong phủ thành chủ, Tô Vũ giao công tác hậu cần cho chư vị Đúc Binh sư, hắn và Triệu Lập thì làm đội viên cứu hỏa, chỗ nào cần bọn họ liền hỗ trợ.
Tô Vũ không ngừng làm quen lại quá trình rèn, đã lâu không rèn, hắn cũng cảm thấy hơi gượng tay.
Hơn nữa, hắn cũng cần làm quen cấu tạo linh kiện, để tránh thời điểm hợp đúc cuối cùng xuất hiện vấn đề.
Hợp đúc sẽ chỉ có hắn và Triệu Lập tiến hành.
Bởi vì hắn và Triệu Lập đều biết Khoách Thần quyết, năng lực kéo dài cường đại, có thể đúc rất lâu.
Thần văn chữ “Chấn” được Tô Vũ lĩnh ngộ thời điểm đúc lần trước.
Giờ phút này, hắn đang phụ giúp Triệu Thiên Binh, thuận tiện quan sát phương pháp đúc của ông. Tuy rằng ông cũng thuộc một mạch Triệu gia, nhưng phương pháp đúc binh vẫn có điểm đặc sắc của riêng mình.
Tô Vũ mở ra thần văn chữ “Hỏa”, uy lực truyền thừa chi hỏa thực kinh người, truyền thừa chi hỏa tứ giai được thắp lên, toàn bộ phủ thành chủ, tất cả mọi người đều cảm thấy chính mình đang rong chơi trong biển tri thức.
Vậy mà Tô Vũ còn ghét bỏ không đủ, liền tách văn minh ra, thần văn chữ “Văn” dùng riêng cũng có đặc hiệu, có thể tăng mạnh uy lực thần văn, dung nhập chữ “Hỏa”, Tô Vũ hiểu biết càng nhiều.
Vài vị Đúc Binh sư rèn đúc cũng thuận lợi hơn hẳn, một vài vấn đề nhỏ trước kia không chú ý tới, lúc này đều cảm nhận được tì vết.
Triệu Thiên Binh vừa đúc, vừa cảm khái: “Thần văn của ngươi tốt thật, nếu ta có nó thì có lẽ đã thăng cấp Thiên binh sư từ lâu rồi, tiểu tử ngươi chiếu nhiều cho ta đi!”
Vừa nói chuyện, ông vừa nhẹ nhàng rèn ra một trang sách.
72 đạo kim văn rưỡi!
Nửa Địa giai!
Tô Vũ cầm lấy quan sát kỹ lưỡng một hồi, bỗng nhiên nhíu mày nói: “Không ổn! Sư bá, dung nhập thêm một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt rồi hẵng đúc tiếp!”
Triệu Thiên Binh nhìn Tô Vũ, “Ngươi muốn đúc sách, đó là vật tri thức! Nhưng nếu ngươi gia nhập tinh huyết vào thì nó sẽ biến thành hung khí. Tô Vũ, ngươi đã nghĩ kĩ chưa?”
Tô Vũ gật đầu, “Lấy chiến ngăn chiến mới là thánh đạo! Hiện tại vạn giới không phải hòa bình, ta muốn làm người đọc sách, nhưng càng thích làm người đọc sách có thể lấy bạo chế bạo hơn!”
Triệu Thiên Binh hít sâu một hơi, “Vậy được, như vậy mỗi trang sách sẽ dung nhập một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, sau này điều chỉnh, cố gắng làm ra tác dụng triệu hoán Nhật Nguyệt ra chiến một trận... Vậy cũng coi như Văn Binh triệu hoán dị loại!”
Tô Vũ gật đầu, “Một trang sách một chủng loại! Dung nhập 300 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, 300 chủng tộc...”
“Ngươi có nhiều tinh huyết Nhật Nguyệt như vậy sao?”
“Có, có mấy trăm giọt tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng, hiện tại ta chưa dùng đến, cũng có mấy trăm giọt Nhật Nguyệt cao trọng... Nhưng nó quá mạnh, nếu dung nhập cao trọng thì ta không chịu được, chỉ dung nhập nhất trọng, nếu triệu hồi ra 300 chiến thú Nhật Nguyệt nhất trọng thì đó cũng là một cỗ lực lượng tương đối cường đại...”
Các Đúc Binh sư lại líu lưỡi.
Má nó!
Tinh huyết Nhật Nguyệt mà ngươi toàn tính số lượng bằng trăm sao?
Vậy mà Tô Vũ còn thấy không đủ.
Hắn có nhiều tinh huyết, nhưng không đủ tất cả các chủng tộc, hắn định mỗi tờ dung nhập một loại, không trùng lặp, cũng là để chuẩn bị cho sau này.
Hắn sẽ đổi với Liệp Thiên các!
. . .
Mấy ngày kế tiếp, Hồ Hiển Thánh không ngừng đi các nơi cắt không gian, Tô Vũ nhờ Vân Tiêu hỗ trợ giám sát bảo hộ, để ngừa bị vô địch vạn tộc theo dõi.
Mọi việc trong cổ thành cũng tiến triển rất thuận lợi.
Mấy vị Đúc Binh sư không ngừng cắn nuốt Thiên Nguyên khí và các loại bảo vật, trong cơ thể, một ít thương thế lắng đọng đều đang chuyển biến tốt đẹp, kể cả mấy người Vương lão cũng được lợi không ít.
Đại lượng bảo vật, đại lượng Thiên Nguyên khí tràn lan biến phủ thành chủ trở thành thánh địa, không còn cảnh tử khí thâm trầm như trước nữa.
Thanh âm leng keng leng keng vẫn không ngừng vang lên.
. . .
Hậu điện.
Thanh âm Tinh Nguyệt truyền ra: “Tinh Hồng, ngươi nói xem, rốt cuộc hắn muốn chế tạo dạng binh khí gì, đã chế tạo ra hơn trăm thanh nửa Địa binh rồi.”
“Không biết.”
Tinh Hồng cũng không biết Tô Vũ muốn chế tạo binh khí gì, còn nữa, đang êm đẹp mà tiểu tử này lại đòi chế tạo binh khí cũng khiến người khác cảm thấy ngoài ý muốn, Tô Vũ có thân thể mạnh mẽ, chế tạo binh khí cũng chưa chắc có thể tăng lên bao nhiêu thực lực.
Tiêu hao hết tài nguyên chỉ vì một kiện binh khí, có đáng không?