Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2023 - Chương 2023: Truy Tìm Tô Vũ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2023: Truy Tìm Tô Vũ
 

Trong lúc Tô Vũ đang ẩn nấp trong đội ngũ tiểu tộc này.

Bên ngoài Tinh Vũ phủ đệ.

Ngoài cánh cổng lớn, bốn phương tám hướng, cường giả hội tụ càng ngày càng nhiều.

Phương bắc, trong trận doanh Tiên tộc.

Trong tay Đạo vương có một con mắt, đôi mắt nhìn quanh tứ phương, lại không có ai thấy, Đạo vương huyền phù trên không trung, vừa cẩn thận quan sát chung quanh, vừa truyền âm cùng người khác: “Thiên Cổ đại nhân, ngài có phát hiện gì không?”

“Vẫn chưa!”

Thanh âm Thiên Cổ vang lên trong đầu ông ta, bình thản nói: “Với tính cách của hắn, tám chín phần mười sẽ đến! Chỉ có thể tới đây trong mấy ngày này thôi, sắp tới người có lệnh bài đều phải bị nghiêm tra! Mỗi người tiến vào đều phải để ta tra xét!”

“Vâng!”

Đạo vương lên tiếng, rồi hỏi: “Vậy có phải tra xét bên phía thông đạo đặc thù không?”

“Có, nhưng không cần ta đi, Thần tộc sẽ tra! Tìm được Tô Vũ thì lập tức giết chết hắn! Hắn nhất định phải chết! Nhớ phải giám sát kĩ Nhân tộc, đặc biệt là người Đại Hạ phủ và Đại Minh phủ!”

“Vâng!”

Đạo vương đáp lại, đôi mắt trong tay vẫn đang láo liên khắp tứ phương, trong ánh mắt hiện ra từng bóng người, hiện ra một ít ảo ảnh, xuất hiện cảnh tượng quá khứ tương lai.

Truy sát Tô Vũ không phải chỉ là lời vui đùa.

Nếu đã nói là phải giết, Tiên tộc sẽ không cho Tô Vũ cơ hội tiếp tục trở nên cường đại.

Mặc kệ hắn đang trọng thương thật hay là giả, Tô Vũ cũng đừng hòng chạy thoát.

Ngụy trang ư?

Có thể tránh được Bán Hoàng tra xét sao?

Thiên Cổ và Thần Hoàng Thần tộc đều tự mình bám vào người vô địch tra xét hành tung Tô Vũ, nếu Tô Vũ tới đây, hắn khó thoát khỏi cái chết!

. . .

Giờ phút này Tô Vũ đang nghiên cứu văn minh chí.

Bỗng nhiên, một trang sách văn minh chí rơi xuống bao trùm Tô Vũ.

Lúc bấy giờ, hắn cảm thấy mình chính là Dực Phi, thứ bao trùm trên người hắn chính là trang sách vừa mới hấp thu biển ý chí của đối phương.

“Có tác dụng không?”

Tô Vũ không xác định, thứ này có thể giấu diếm được thủ đoạn tra xét sao?

Không chỉ vậy, trong biển ý chí của hắn, văn mộ bia đã hóa thành cái lồng bao chặt toàn bộ biển ý chí!

Vô địch rất mạnh, nếu đã chủ tâm muốn nhìn trộm thì chắc chắn có thể tra xét ra rất nhiều thứ.

Nhưng biển ý chí quá kín cũng không tốt, không tra xét ra chút nào cũng có vấn đề.

Tô Vũ liếm môi, trang sách kia lập tức bay vào trong đầu, một đoạn ký ức hư ảo không ngừng hiện ra bên ngoài biển ý chí của Tô Vũ.

“Ta cảm thấy hành trình đến Tinh Vũ phủ đệ lần này chắc chắn có kẻ có ý đồ với ta!”

Tô Vũ chửi thầm, đây là dự cảm sao?

Mặc kệ!

Một vài ý tưởng lúc trước đã biến mất sau khi gặp Bạch Tuấn Sinh và Ngô Lam.

Ta đi thông đạo đặc thù thì hơn!

Có lẽ Bạch Tuấn Sinh và Ngô Lam cũng sẽ bị người theo dõi, phải chú ý hơn, nếu bọn họ thật sự bị theo dõi, vậy có nghĩa là suýt nữa hắn đã mắc mưu.

. . .

Đi theo đám tiểu tộc ấy, một ngày sau, Tô Vũ đã tới một vùng biển.

Nơi đây tấp nập vô số người.

Vùng biển bên này cực kỳ rộng lớn và đồ sộ, chỉ có một cánh cửa, cánh cửa trước mặt lớn vô cùng, phía sau cửa không có gì cả, trên cánh cửa treo hai chữ, kẻ yếu nhìn không rõ lắm.

Chỉ có cường giả mới có thể nhìn thấy hai chữ kia: “Tinh Vũ”!

Bốn phía, đội quân cường tộc vây quanh toàn bộ hải vực, không cho ai tiến nhập, chỉ có người có lệnh bài mới có thể ra vào, kẻ khác chỉ có thể chờ đợi Tinh Vũ phủ đệ chính thức mở ra, thông đạo đặc thù mở ra thì mới được vào trong bằng lối đó.

Bên cạnh Tô Vũ có lão nhân giúp đỡ giới thiệu: “Chờ Tinh Vũ phủ đệ chính thức mở cửa thì tứ phương sẽ xuất hiện một đống thông đạo, tổng cộng có 3260 cái! Phân 9 tầng, càng mạnh thì sẽ đi vào tầng càng cao, không phải cứ đi vào thì sẽ trực tiếp tiến đến tầng 9, nhưng tiến vào từ tầng 9 có khả năng sẽ tiến thẳng đến tầng 3 – 4, có thể tiết kiệm thời gian thăm dò tầng dưới chót, tầng dưới chót đã bị cường tộc thăm dò rất nhiều lần, bọn họ sẽ không lãng phí thời gian ở đó nữa...”

Tinh Vũ phủ đệ tồn tại nhiều năm, dù chưa ăn thịt heo thì cũng từng gặp heo chạy, những người này biết rõ một ít tình huống.

Tô Vũ cũng biết, đương nhiên hắn không định khoe ra.

Đúng lúc này, Tô Vũ hơi chấn động.

Thần văn chữ “Kiếp” đang nhảy lên.

Bị người theo dõi!

Không quá rõ ràng, nhưng chắc chắn có người đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Tô Vũ nhanh chóng loại trừ tạp niệm, trong lòng không ngừng nghĩ: “Ta muốn vào đó, ta phải cường đại hơn, ta muốn trở thành cường giả Thiết Dực điểu tộc, cường giả đệ nhất!”

. . .

Cùng lúc đó.

Bên phía Thần tộc, Bạch Phát Thần vương du đãng trên hư không, trên vai cũng có một con mắt nhìn tứ phương, nghe động tĩnh tứ phương.

Con mắt ấy rất thâm thúy.

Chủ yếu là tra xét người có lệnh bài, đương nhiên thỉnh thoảng cũng đảo qua mấy vạn sinh linh hội tụ bên ngoài.

Đúng lúc này, Bạch Phát Thần vương mở miệng nói: “Hoàng, Liệp Thiên các truyền đến tin tức, mấy người Bạch Tuấn Sinh, Ngô Kỳ, Ngô Lam, Ngô Gia đều có hiềm nghi!”

“Tìm cơ hội để ta tới gần bọn họ, tra xét rõ ràng!”

“Rõ!”

Bạch Phát Thần vương rất cung kính, gã nhìn về phía trận doanh Nhân tộc, nở nụ cười, nhẹ giọng nói: “Nếu hắn tới thật thì ta cũng có thể cảm ứng được một chút, vật gánh chịu ta đưa hắn đã được ta uẩn dưỡng nhiều năm...”

“Chưa chắc hắn đã mang theo!”

“Vật gánh chịu chính là chí bảo, ta tin rằng hắn sẽ mang theo, Tô Vũ không thể không mang, kẻ thích liều mạng như hắn, nếu tới đây thì chắc chắn đã chuẩn bị để quyết chiến đến cùng!”

“Cũng có lý!”

Thần Hoàng nhàn nhạt đáp lại.

. . .

Đúng là Tô Vũ chưa từng suy xét đến điều này.

Bạch Phát Thần vương đưa vật gánh chịu cho hắn, Tô Vũ không quá yên tâm, hắn không phát hiện vấn đề gì, Tinh Hồng cũng vậy, nhưng Tô Vũ vẫn phá hủy nó rồi nhét vào văn minh chí để củng cố không gian.

Dù sao đó cũng là đồ do một vị vô địch đối địch đưa, Tô Vũ không dám bất cẩn, thứ kia đã bị phá hủy, đánh vỡ, dung nhập không gian, dù có vấn đề gì thì cũng đã thành không có vấn đề, bởi vì chẳng còn gì nữa.

Giờ phút này Tô Vũ mơ hồ cảm giác có người đang nhìn trộm mình, bất quá hắn tự trấn an bản thân, có lẽ không phải chỉ nhìn mình, mà là toàn bộ!

Kẻ này chắc chắn là cường giả đỉnh cấp, Tô Vũ nghĩ mà thấy cạn lời.

Có đáng giá không?

Ta chỉ là Lăng Vân, không phải đang tìm ta đấy chứ?

Hay là... tìm Không Không?

Đúng, dù sao cũng có lời đồn ông ta đang giữ văn mộ bia, biết đâu lần này Không Không cũng đến đây!

Tô Vũ tự an ủi mình, không sao, không phải tìm ta, bọn họ tìm Không Không, Không Không là chuẩn vô địch, là sự tồn tại có thể chiến vô địch, có lẽ mọi người đều đến vì văn mộ bia.

Không sai, chính là như vậy!

Tự an ủi một trận khiến tâm tình Tô Vũ khá hơn nhiều.

. . .

Giờ khắc này, phía xa bên ngoài.

Ánh mắt Không Không ngưng trọng nhìn về nơi xa, thầm mắng một tiếng, nghiến răng nghiến lợi!

Ông cũng cảm nhận được nguy cơ rất cường liệt!

Chẳng lẽ có Bán Hoàng đang tra xét bốn phía?

Nếu không, với thực lực của ông thì vô địch bình thường cũng khó phát hiện ra được. Mà dù phát hiện ra thì ông cũng không nên có cảm giác nguy cơ mạnh như vậy mới phải.

“Hừ, phủ đệ vừa mở ra, lão tử sẽ tự mình dịch chuyển đi vào, cho các ngươi tra xét cái rắm!”

Không Không thầm mắng, sao lần này lại tra xét nghiêm khắc như vậy, muốn lùng bắt ta sao?

Không phải chỉ cầm văn mộ bia thôi à, ông căn bản không biết dùng thứ kia như thế nào, thời gian gần đây đều dùng để nghiên cứu nó nhưng vẫn chưa có bất kỳ manh mối nào.

Bình Luận (0)
Comment