Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2039 - Chương 2039: Tranh Giành Mới Có Hy Vọng

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2039: Tranh Giành Mới Có Hy Vọng
 

Bên chỗ Tô Vũ do Lang Đồ cầm đầu, lúc bấy giờ, sắc mặt gã nghiêm túc dọa người, quát khẽ: "Phù không, tốc độ chậm một chút, cứ để cường giả vào trước đi!"

Dứt lời, gã mang theo hơn 30 vị tiểu tộc Đằng Không Lăng Vân cảnh phù không bay lên.

Đội ngũ nhỏ như thế này có ở khắp mọi nơi.

Mấy vạn bóng người đều vút lên trên không!

Mà ở bốn phương tám hướng, vẫn còn có nhiều người đang tụ về.

Bốn phía, những vô địch của đại tộc đều đang lạnh lùng quan sát, họ cũng không ngăn trở, chẳng qua chỉ là nhìn xem.

360 danh ngạch!

Mỗi một lần đều có mấy vạn người đi tranh đoạt, mỗi một lần thương vong lớn nhất không phải là sau khi tiến vào phủ đệ, khi đó dù chết nhiều thì cũng chỉ có 3600 vị.

Nhưng lúc này thì số lượng lại nhiều vô kể.

Lần thảm thiết nhất đã có hơn mười vạn người tranh đoạt, lần đó cũng thương vong hết mấy vạn sinh linh.

Chỉ vì giành một cơ hội!

Giành lấy cơ hội mà đại tộc căn bản không cần phải tranh đấu, bởi vì đại tộc có sẵn vé vào cửa, đây cũng là nỗi bi ai của tiểu tộc không có tư cách phân phối danh ngạch, chỉ có thể dùng mệnh để liều một lần.

. . .

Ầm!

Tiếng nổ tung vang lên bên tai Tô Vũ, nữ yêu đầu cá bên cạnh bị người ta vỗ một chưởng nát tương.

Lang Đồ quát lên một tiếng lớn, một đầu cự lang hiển hiện, mơ hồ trong đó còn có cái đầu thứ hai muốn nhô ra, gã gào thét: "Giết chúng ta, ngươi cũng phải trả giá đắt!"

Tô Vũ đã hóa thân thành chim lớn, trảm cánh nhất kích, hợp lại với các cường giả tiểu tộc khác, đánh về phía tên cự nhân nơi xa!

Cự nhân tỏ vẻ lạnh lùng.

Gã nhìn lướt qua Lang Đồ khí huyết sôi trào, cười khinh miệt một tiếng, lại không truy sát mà là đạp không rời đi, rất nhanh gã ta đã tan biến ngay tại chỗ.

Không cần thiết lãng phí thời gian với đám gia hỏa này, thuận tay giết một vài tên cản đường mà thôi, gã chẳng bận lòng.

Con lang kia thoạt trông có chút thực lực.

Xem ra là có huyết thống với Ma Lang ba đầu, Ma Lang ba đầu cũng là đại tộc, không cần thiết tranh phong với bộ tộc ấy vào lúc này.

Thấy gã cự nhân rời đi, Lang Đồ nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng không ai dám chủ quan.

Ngàn mét trên không trung lúc bấy giờ không ngừng có thi thể rơi xuống, ngàn mét ngắn ngủi đối với cường giả chỉ là sự tình trong nháy mắt, bây giờ khoảng cách đó lại vô cùng gian nan, bởi vì ngươi không thể bay nhanh, phía trước là người, đằng sau cũng thế.

Cẩn thận kẻo bị người ta đánh giết trong chớp mắt!

Nước biển bên dưới bây giờ đều bị huyết dịch nhuộm đỏ, mà ở trước các lối đi lớn đều có người cầm lệnh bài trong tay, cả đám đang quan sát hỗn chiến xa xa, có người coi thường, có người lộ ra nụ cười, có người hết sức cao ngạo.

Bọn hắn dễ dàng cầm tới danh ngạch, đây chính là sức mạnh!

Chủng tộc mạnh mẽ, bản thân mạnh mẽ, cho nên cầm tới danh ngạch rất nhẹ nhàng.

Mà đám gia hỏa phải tranh giành 360 danh ngạch lại rất đau xót, chỉ có thể lấy mạng đi cược, dù cho cược thắng, tiến nhập Tinh Vũ phủ đệ rồi thì chưa chắc 360 sinh linh bọn họ còn có thể sống sót ra ngoài.

Cuối cùng, kẻ có thu hoạch lớn cực kỳ ít, có khi là chẳng được một ai.

Nhưng mặc dù như thế, vẫn sẽ có vô số kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.

Ở đây mới có thể thay đổi vận mệnh!

Không có Tinh Vũ phủ đệ, cả một đời của họ có khi đều ở tầng dưới chót, chỉ có tại nơi đây, dù cho trăm năm mới có hi vọng xuất hiện một vị đỉnh cấp cường giả thì cũng đáng đánh đổi, bởi vì trong lòng các sinh linh này đều khát vọng, có lẽ, bọn họ sẽ chính là vị trăm năm có một kia.

Không đi tranh thì hết thảy đều sẽ không có khả năng.

Tranh giành mới có hi vọng!

. . .

Tô Vũ vung lợi trảo đem một vị Lăng Vân cảnh chia năm xẻ bảy.

Lang Đồ quét đuôi đánh bay một con cự thú, nhìn thoáng qua, vui vẻ nói: "Không tệ!"

Tô Vũ lộ ra nụ cười, bỗng nhiên, cánh của hắn rung động, cấp tốc tan biến ngay tại chỗ, mà nơi đó lại nhiều thêm một cây trường thương, một người khinh miệt nói: "Tốc độ cũng không chậm, nếu là ngày bình thường thì ta còn phải đọ sức một trận với ngươi!"

Bất quá bây giờ không có thời gian, người nọ cấp tốc đạp không rời đi, rất nhanh lại tan biến trong hắc động trên không.

Hàng loạt thi thể rơi xuống!

Lang Đồ cũng nhẹ nhàng thở ra, quát: "Tụ hợp, nhanh chóng tiến vào lối đi, dây dưa thêm nữa thì danh ngạch đều bị người ta cướp sạch!"

Một lát sau, bên cạnh gã đã hội tụ hơn mười vị tu giả.

Đúng vậy, trong chốc lát, dù đã có Lang Đồ thực lực không tệ, vả lại chỉ bay lượn xung quanh không đến ngàn mét nhưng họ đã chết mất hai mươi vị.

Hai phần ba!

Nhưng như vậy đã được coi là may mắn. Những nơi khác có tiểu đoàn đội còn rơi vào thảm cảnh toàn quân bị diệt!

Lang Đồ có huyết thống Ma Lang ba đầu nên gã vẫn khiến một số cường giả đại tộc e dè, không cần thiết giết một gia hỏa của đại tộc vào lúc này.

Dù có muốn giết thì tốt nhất cũng phải chờ sau khi vào bên trong lối đi.

Cho nên bên chỗ Tô Vũ mới có thể còn hơn 10 vị tu giả sống sót.

Lang Đồ cấp tốc quét qua bốn phương rồi nhìn lại đám gia hỏa bên cạnh mình, Đằng Không cơ hồ đã chết sạch, còn lại hầu như đều là Lăng Vân. Gã cũng không nói nhảm, nhanh chóng mang theo đám người này bay lên trên!

Bình Luận (0)
Comment