Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2052 - Chương 2052: Người Của Liễu Gia?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2052: Người Của Liễu Gia?
 

"Xin chào chư vị, mời vào trong sách của ta dạo chơi!"

Vù!!!

Từng hư ảnh cự thú xuất hiện, tức khắc lao lên nuốt chửng vị cường giả Nhật Nguyệt tam trọng, ông ta cơ hồ không kịp phản ứng gì thì đã bị bắt bỏ vào trong sách, quá kinh khủng, ông ta căn bản còn chưa kịp chuẩn bị xong.

Nhật Nguyệt rơi vỡ!

Những người khác đều kinh hãi, rốt cuộc là sao thế này?

Có điều không để bọn họ phải hoang mang quá lâu, nháy mắt, từng con cự thú khác đã nhào về phía bọn họ.

Bất quá có chuyện lạ xảy ra.

Thời điểm bắt được một người trong số này, Tô Vũ bất chợt sửng sốt, cấp tốc điều khiển cự thú dừng lại. Những người khác trong nháy mắt đều biến mất, duy chỉ có người kia thì mặt nạ phá toái, lộ ra hình dạng nguyên bản, cũng lộ ra ánh mắt run sợ phát khóc.

"Nhân tộc?"

Tô Vũ hơi bất ngờ, lối đi của Tiên tộc lại xuất hiện Nhân tộc, gặp quỷ sao?

"Ta. . . là Nhân tộc. . . Đúng. . . Ta là Hoàng Cửu. . ."

Thiếu nữ kia bị dọa cho mặt mũi trắng bệch, ta đệch, xảy ra chuyện gì thế này?

Ta đang ở đâu?

Ta là ai?

Mẹ nó, ta gặp cái gì thế này, một con sói đã giết chết một vị Nhật Nguyệt tam trọng, sau đó. . . 6 vị Tiên tộc khác cũng bỏ mạng mất rồi!

Thế mà ta còn chưa chết?

"Hoàng Cửu?"

Tô Vũ kinh ngạc, ta đệt!

Tại sao?

Hoàng Cửu!

Thôi, hắn hiểu rồi. Xem ra là trò hay do Không Không làm, có lẽ ông ta đã đem nàng tới thay thế trong lúc truyền tống, năng lực của Không Không thật giỏi!

Hoàng Cửu thật sự là Nhân tộc.

Nàng ta là người của Liễu gia sao?

Tô Vũ nghĩ đến lời mà Không Không nhắc tới khi trước, thật sự là Liễu gia ư?

Thật hay giả vậy?

Tô Vũ rơi vào trầm tư.

. . .

Mà lúc này ở bên ngoài thì đang điên cuồng chấn động.

Trong nháy mắt, bên phía bắc bộ khu vực của Tiên tộc trước đó đã đổ sụp một lối đi, lúc này, lại đổ sụp thêm 7 lối đi khác cùng một lúc, duy chỉ có lối đi bị Hoàng Cửu chiếm lấy thì vẫn an toàn.

Mà lối đi của Không Không ở cách đó không xa thì vẫn còn nguyên vẹn.

Tiên tộc choáng váng!

Đạo vương thì điên cuồng!

"Aaa!!!"

Đạo vương căm phẫn gầm thét, ta đệt cả tổ tông mi!

Người của ông ta lại chết, chỉ còn lại mỗi Hoàng Cửu mà thôi!

Vốn dĩ ông có 13 danh ngạch, sau đó bị Không Không cướp đi 2 suất, rồi lại chết thêm 2 người, chỉ còn lại 9 người đã đủ khiến Đạo vương phát điên. Nhưng hiện tại lại có thêm 7 người bỏ mạng.

Mẹ nó, danh ngạch mà ta mua được chỉ còn lại mỗi một cái!

Đạo vương gầm thét, gã có xung động muốn đập đầu vào tường đá luôn rồi!

Mà nơi xa, bên phía Tiên tộc, Thiên Tuyền vương cũng đang nổi điên, người của ông ta gần như chết sạch rồi!

A a a!

Ông ta muốn gầm rú nhưng ánh mắt bất chợt nhìn sang Đạo vương, thôi thôi, Đạo vương còn thảm hơn cả ta nữa, khi có người thảm hại hơn cả mình thì ông bỗng thấy được an ủi một chút. Được rồi được rồi, tam thế thân của ta vẫn còn, không thảm bằng Đạo vương, một mình Đạo vương khóc là được rồi, còn ta thì cùng lắm 10 năm sau lại phái người tới là xong!

. . .

Tinh Vũ phủ đệ.

Ánh mắt Tô Vũ bình tĩnh, mang theo luồng khí lạnh nhìn chằm chằm Hoàng Cửu.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy dáng vẻ của nàng ta, trên mặt nàng dường như mang theo một chút ngây thơ, có thể nhìn ra tuổi tác không lớn lắm.

Người của Liễu gia.

Đây là do Không Không nói.

Tô Vũ không đi nghiệm chứng, cũng không đề cập với Liễu Văn Ngạn, người Liễu gia chết gần hết rồi, nếu đó là sự thật thì sẽ là niềm vui quá lớn, còn nếu là giả… vậy cũng chỉ uổng công vui vẻ một trận, càng nhiều hơn là sự phiền muộn.

Huống chi Hoàng Cửu đã đi theo Không Không từ bé, nói thật, Tô Vũ vẫn cảm thấy hoàn cảnh sinh trưởng có khả năng cải biến hết thảy, nó sẽ không bởi vì huyết mạch mà thay đổi.

Nếu Hoàng Cửu học theo Không Không làm ra tội ác tày trời, dạng người như vậy, cho dù là huyết mạch Liễu gia thì cũng không cần thiết trở về nhận tổ quy tông.

Trở về, Liễu gia sẽ cảm thấy có lỗi với nàng, một khi ôm tâm lý thua thiệt thì có lẽ Liễu gia sẽ vì Hoàng Cửu mà trả một cái giá rất lớn.

Liễu gia mạnh lắm sao?

Không mạnh!

Hiện tại họ cũng chỉ có vài vị Nhật Nguyệt.

Nhưng nhân mạch của Liễu gia thì vẫn còn, Đại Hạ vương, Hạ Long Võ, Nam Vô Cương, Vân Trần, Vạn Thiên Thánh. . . Bao gồm cả Tô Vũ đều xem như người của Liễu gia nhất mạch.

Năm xưa còn có vô địch nợ ân tình của Liễu gia.

Cho nên hiện tại Liễu Thành muốn xây dựng độc lập ở bên ngoài cũng không có mấy người dám ý kiến, bởi vì Liễu Thành vẫn rất có chỗ dựa.

Liễu gia thoạt nhìn không mạnh, nhưng trên thực tế nếu thật sự vận dụng hết thảy nhân mạch thì cũng có thể gọi tới ba năm vị vô địch, thậm chí là nhiều hơn.

Liễu gia như vậy, một khi bị một kẻ mất đi huyết mạch nắm mũi dẫn dắt thì sẽ hết sức đáng sợ.

Liễu Văn Ngạn không ngốc, thế nhưng bọn họ sẽ cảm thấy thua thiệt, áy náy.

Bởi vì ông nên mới khiến cho Liễu gia bị hủy diệt.

Lúc bấy giờ, Tô Vũ nhìn chằm chằm Hoàng Cửu, nhất thời hắn cảm thấy thất thần.

Xử lý nàng ta như thế nào đây?

Giết. . . Nếu cả một đời không bị ai biết thì coi như xong, nhưng nếu bị người nào đó biết được, những người khác thì không sao, có điều nếu để Liễu Văn Ngạn hay chuyện thì dù hắn có là người thân của ông, mối quan hệ giữa đôi bên cũng khó mà vượt qua được nút thắt ấy.

Lúc này, thiên nhân trong lòng Tô Vũ đang giao chiến dữ dội.

Gặp được Hoàng Cửu ở đây là điều hắn không nghĩ tới, mà việc này cũng mang đến cho hắn một chút phiền toái.

Thân phận của ta. . . có lẽ sẽ bị nàng đoán được.

Bình Luận (0)
Comment