Lão Quy khẽ lắc đầu, cười cười nhìn về phía nước trà còn dư trong chén, lão tiện tay ném một cái, vứt ra ngoài thành, phút chốc trước mắt con tiểu yêu hiển hiện vô số đại đạo, nó cực kỳ kinh hỉ!
Nó cầm lấy chén trà, một lần nữa khom người quỳ tạ, nó cũng không rời đi, nháy mắt nó uống cạn phần trà còn thừa, thân thể lập tức tiến vào 10 đúc, 11 đúc. . . Mãi cho đến 18 đúc, lúc này nó mới tiêu hóa hết số nước trà ấy.
Mà hai chén trà kia chẳng qua chỉ là do Bán Hoàng tiện tay tạo ra nhưng lại kiên cố vô cùng, nó có thể so với địa binh, lại còn có đạo uẩn của hai tôn Bán Hoàng sót lại, nhất thời, tiểu yêu nhìn hoa cả mắt, trong đầu nó hiển hiện từng trang từng trang công pháp.
Cơ duyên thường xuất hiện trong lúc vô tình.
Lão Quy cười khẽ, trở về tượng đá rồi nhìn lên bầu trời, lão thầm thở dài một tiếng. Xem ra Giám Thiên Hầu cảm thấy Tô Vũ đã tiến nhập Tinh Vũ phủ đệ, Tô Vũ chế tạo quyển sách kia cũng làm cho đối phương hoài nghi liệu hắn có quan hệ gì với Thời Gian sư hay không?
Không biết Giám Thiên Hầu sẽ làm gì?
Sẽ mặc kệ hay là nhúng một tay?
Sẽ đối địch hay coi là bạn?
Liệp Thiên bảng hư hao, Giám Thiên Hầu không giám sát chư thiên nữa, đây là chuẩn bị nuốt Liệp Thiên bảng về cho riêng mình sao?
Cái bảng này cũng không phải đồ riêng của y.
Từng ý nghĩ hiển hiện trong đầu lão Quy, lão suy nghĩ một hồi thì khẽ bật cười, ta không cần lo quá nhiều, ai nói tất cả những thứ này đều có liên quan tới Tô Vũ cơ chứ?
Không ai nói vậy hết!
Tại sao lão lại nghĩ tất cả những chuyện sẽ diễn ra kia sẽ có quan hệ với Tô Vũ nhỉ, cả Giám Thiên Hầu đều cảm thấy khả năng là có liên quan với Tô Vũ.
Một tên Lăng Vân mà thôi, thế mà khiến cho bản thân mình cùng Giám Thiên Hầu phải thảo luận liệu hắn có trở thành vị tân Hoàng kế tiếp hay không?
Thật sự là muốn phát điên rồi!
. . .
Hai vị cường giả cổ lão Hợp Đạo đang thảo luận về Tô Vũ.
Mà Tô Vũ bây giờ không có chút tâm tư tầm bảo nào cả, hắn đang lâm vào sự vui sướng khi vừa nghiên cứu ra vô số bí mật.
Giải mã là chuyện mà Văn Minh sư thích làm nhất.
Mỗi khi cởi bỏ một bí mật nào đó đều là một loại cảm giác hưng phấn và có thành tựu.
Một lần truyền tống đơn giản, những người khác còn đang chờ đợi đến đích mà Tô Vũ thì đã quan sát ra rất nhiều bí ẩn liên quan tới Tinh Vũ phủ đệ.
Không những nghiên cứu điều này, Tô Vũ còn đang nghiên cứu xem liệu có thể khống chế 8 Trung Đàn huyệt khác cũng như khống chế lối đi phụ hay không.
Hắn muốn nhìn xem đối phương là ai.
Nếu là kẻ địch thì cứ giết chết là được rồi.
Không phải địch nhân thì xem thử liệu có đưa tới bên cạnh mình được không, lúc truyền tống cũng có thể xuất hiện cùng một chỗ.
"Trung Đàn huyệt khống chế 9 người, kỳ thật chỉ cần biết được một người, ta liền có thể đánh giá ra 8 người khác là ai!"
Trước đó Tô Vũ đã nhớ kỹ chỗ đứng của các tộc.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, 9 lối đi bị khống chế này sẽ xếp thành hàng.
Vừa vặn 9 vị trí.
Biết một người liền có thể biết thân phận 8 vị còn lại.
Đây chính là bản lĩnh của học bá!
Đã gặp qua thì không quên được cũng là năng lực cơ bản, lúc ấy tổng cộng là chỗ đứng của 3260 người, có vài người không tới vị trí chỉ định, thế nhưng đó chỉ là số ít, những người khác đều đến vị trí rồi, cho nên Tô Vũ có tự tin sẽ suy tính ra được thân phận mọi người.
Hắn cẩn thận nghiên cứu một thoáng, thân phận thì không vội, mấu chốt là thực lực.
Đừng đụng tới một vị vô địch, bằng không hắn liền phát khóc!
Hắn nhìn về phía 8 điểm sáng rồi không ngừng dò xét, làm trung tâm không có lý gì lại không cách nào khống chế hay liên hệ.
8 điểm sáng có mạnh có yếu.
Tô Vũ do dự một lúc, cuối cùng hắn lựa chọn điểm sáng với quy mô trung đẳng, vận chuyển Trung Đàn huyệt đi tiếp xúc với điểm sáng này.
Thời khắc ấy, điểm sáng kia khẽ rung động.
Một tiếng kinh hô mơ hồ truyền vào tai Tô Vũ, mang theo sự hoảng sợ cùng e ngại rõ rệt.
Đại khái là kẻ kia đang khủng hoảng vì sao truyền tống lại xảy ra vấn đề!
"Hửm?"
Tô Vũ hơi ngẩn ra, thanh âm này. . . hơi quen tai.
"Tiên tộc?"
Tô Vũ thì thào một tiếng, Tiên tộc!
Đúng, là gia hỏa Tiên tộc, dường như hắn đã nghe qua ở đâu, đúng rồi, là Vân Thăng!
Tô Vũ nghĩ đến nhân vật này!
Lần đầu đi Tinh Thần hải hắn đã gặp vài vị Tiên tộc, trong đó có một kẻ hết sức cao ngạo tên là Vân Thăng, gã còn từng tán gẫu vài câu với Tô Vũ.
Những người này đến từ đạo vực của Thiên Tuyền Tiên vương, xuất thân từ Thiên Tuyền đạo viện.
Mà Vân Thăng này khi ấy là một vị tu giả Lăng Vân tam trọng, dĩ nhiên hiện tại có thể đã tiến bộ lên tới tứ ngũ trọng rồi.
Tô Vũ thật sự không quá để ý!
"Vân Thăng. . . Tiên tộc. . . Nói như vậy, nơi này khống chế 9 vị đều là Tiên tộc!"
Tô Vũ hiểu rõ, bởi vì Tiên tộc đều tiến vào từ lối đi bắc bộ.
Dù không phải thì cũng là chủng tộc phụ thuộc vào Tiên tộc.
"Vân Thăng. . . Ta nhớ rồi. . ."
Tô Vũ cố gắng lục lại ký ức, hắn nhìn chằm chằm vào điểm sáng kia, trên đầu Vân Thăng chỉ có hai điểm sáng, Tô Vũ nhớ rõ phía trên Vân Thăng phải có ba người mới đúng!
"A, kẻ bên trên cao nhất hình như là Nhật Nguyệt, cho nên. . . đối phương chết rồi ư?"
Tô Vũ líu lưỡi, ta nhớ không nhầm thì đó là người của Đạo vương.
Thảm như vậy sao?
Không đến mức ấy đi!
Ta vô tình giết chết người của Đạo vương rồi?
"Nếu thế thì còn có một vị Nhật Nguyệt, một vị Sơn Hải, năm Lăng Vân, một Đằng Không. . ."
"Nhật Nguyệt thì sẽ tầm khoảng Nhật Nguyệt tam trọng."
"Trong này. . . có vẻ còn hai vị thuộc Đạo vương nhất mạch nữa."
Đây là điều bình thường, người của Đạo vương tiến vào thì dĩ nhiên sẽ muốn tụ tập gần nhau, còn lại thì đại bộ phận đều là người của Thiên Tuyền Tiên vương, xem ra người của hai lão gia hỏa ấy đều ở gần đây hết.
"Ta hiểu rõ rồi."
Tô Vũ sờ sờ cằm, giết chết bọn hắn sao?
Cũng quá tàn nhẫn, người ta còn chưa tới nơi mà đã bị ta giết sạch hết.
Có phải ta quá xấu xa rồi không?
"Được rồi, truyền tống đến gần chỗ ta đi, ta lẳng lặng giết chết là được, còn có thể nhặt xác nữa, ta rất thích thi thể Tiên tộc!"
Tô Vũ cười ha hả không ngừng!
Hắn bắt đầu nghĩ biện pháp truyền tống người đến bên cạnh mình, dựa theo quy luật, những người này không thể nào truyền tống đến cùng một chỗ bởi vì thực lực, tuổi tác đều khác nhau. Nhưng Tô Vũ là kẻ khống chế trụ cột, hắn cảm thấy hắn sẽ làm được!
Quả nhiên, Tô Vũ thử nghiệm một hồi thì đã phát hiện ra quy luật, bắt đầu dẫn dắt!
Cổ thành lệnh!
Đúng vậy, Tô Vũ đang dùng cổ thành lệnh dẫn dắt, đây cũng là cách mà hắn vừa nghĩ đến, quả nhiên có hiệu quả, sau một khắc, 8 điểm sáng kia đã di chuyển tới gần Tô Vũ.
Hiện tại, người ở 8 điểm sáng này đều thấy đầu váng mắt hoa.
Cánh cửa nơi họ đứng đang điên cuồng chuyển động, kém chút đã khiến cả đám chết ngất.
Một lát sau, Tô Vũ thấy được một tia sáng, truyền tống sắp kết thúc rồi!
Những người khác cũng đều thấy được, trong lòng ai nấy đều âm thầm nhẹ nhõm thở ra.
Trong nháy mắt, cánh cửa này giống như xuyên thấu cái gì đó, thoáng chốc đã xuất hiện trong một mảnh ánh sáng.
Mà bên cạnh Tô Vũ chỉ trong chớp mắt đã hiển hiện 8 người.
Sau một khắc, mọi người thấy được lẫn nhau.
Bọn họ kinh ngạc, rung động, hoảng hốt không thôi. . .
Vì sao chúng ta lại truyền tống tới cùng một chỗ?
Không có khả năng!
Trong đó còn có Nhật Nguyệt, lão nhân Nhật Nguyệt tuyệt đối không thể truyền tống tới cùng chỗ với Đằng Không, trừ phi Đằng Không cũng già tới mức không tưởng tượng nổi!
Thế nhưng Tiên tộc Đằng Không đều là thiên tài, ấn theo lý thuyết thì không thể ở cùng tầng!
Tại sao lại như thế?
Vị Nhật Nguyệt duy nhất run sợ tới mức tim đập thình thịch, còn nữa, kẻ bên cạnh kia là ai?
Ông ta vừa nghĩ tới đây thì đã thấy đầu Cự Lang tươi cười nói: "Chào chư vị, xin mời vào trong sách của ta dạo chơi!"