Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2059 - Chương 2059: Nhãn Thần Sát

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2059: Nhãn Thần Sát
 

"Ngươi ấy, đi theo Không Không học được một thân võ nghệ, xem như đi trên con đường Chiến giả. Kỳ thật Liễu gia lại thích hợp theo Văn Minh đạo hơn. Dù Liễu lão sư định nghĩa Văn Minh đạo cũng chỉ là làm bản thân mạnh lên mà không phải thăm dò thứ không biết. . ."

Bây giờ Văn Minh sư không có mấy ai còn làm nghiên cứu, làm nghiên cứu thì đa phần đều không mạnh, mạnh mẽ thì đều đang ngày đêm nâng cao sức chiến đấu.

"Con mắt có kết nối mạch máu, chỉ cần tạm thời cắt đứt mạch máu thì sẽ không có vấn đề gì lớn. Chỉ cho ngươi chỗ tốt mà ngươi lại không muốn, vậy tự ta sẽ hưởng hết!"

Tô Vũ nói xong bèn sờ soạng mắt trái một thoáng, sau một khắc, mắt trái bị hắn móc xuống.

Hoàng Cửu hít vào một hơi, cái tên này quả là đủ hung ác.

Không sợ con mắt bị vỡ vụn sao, dù có thể khôi phục thì thống khổ này cũng sẽ không thiếu đi một phân.

Tô Vũ không thèm để ý tới suy nghĩ hay cảm thụ của nàng, con mắt của hắn trực tiếp bay lên, lao về phía Thánh Tuyền. Quả nhiên không hề xuất hiện tình trạng bị ăn mòn, ngược lại thông qua mắt trái, Tô Vũ còn có thể thấy rõ một vài cảnh tượng bên dưới.

Bên dưới Thánh Tuyền đều là hỏa diễm, trong đó có lối đi vào sâu bên trong Thánh Tuyền.

Những hỏa diễm kia cấp tốc bủa vây lấy con mắt của Tô Vũ, mà con mắt cũng bị Thánh Tuyền bao trùm, không ngừng tôi luyện.

Càng bay xuống dưới thì hỏa diễm càng mãnh liệt!

Nếu như mang theo thân thể, dù là Nhật Nguyệt bay xuống thì chắc chắn sẽ bị ngọn lửa này đốt cháy thành mảnh vụn!

Tô Vũ càng thêm cảm khái, người chế tạo Tinh Vũ phủ đệ quá lợi hại!

Thật sự rất lợi hại!

Chỉ là tầng thứ nhất mà đã có năng lực diệt sát Nhật Nguyệt, phải biết đây chính là một công trình siêu cấp khổng lồ, nếu như tính theo đẳng cấp binh khí và lực phá hoại thì con suối này đã có trình độ địa binh trung đẳng thậm chí là cao đẳng.

Có lẽ còn có thể cường đại hơn!

"Lợi hại, thật sự lợi hại!"

Tô Vũ cảm khái không ngừng, mà người chế tạo lại hoàn toàn dựa theo tình huống của Nhân tộc. Tinh Vũ phủ đệ thật ra là địa bàn của Nhân tộc, là cơ duyên của Nhân tộc mới đúng!

Đây ắt hẳn là nơi Thượng cổ Nhân Hoàng lưu lại bảo địa cho Nhân tộc, là nơi để quật khởi!

Kết quả, Nhân tộc tới không nhiều mà lại để cho vạn tộc tới moi đi không ít chỗ tốt.

"Đây mới là trí tuệ lão tổ tông!"

Tô Vũ thì thào một tiếng, lão tổ tông đã sớm lưu lại cho hậu thế rất nhiều thứ tốt, dĩ nhiên, không phải trực tiếp đưa cho ngươi mà là cần tự ngươi tới lấy. IQ quá thấp thì sẽ không có tư cách nhận được.

Cũng phải, đồ tốt dành cho người có năng lực mới đúng, cho đồ đần tiêu xài thì chỉ tổ phí phạm!

Ở bên, Hoàng Cửu yên lặng nhìn xem.

Hiện tại nàng phát hiện Tô Vũ không những tàn nhẫn đối với kẻ địch mà đối với chính bản thân hắn cũng thế, bất quá nàng phải công nhận, phong cách hành sự của hắn quả thật có mấy phần sảng khoái cùng tiêu sái khó mà lột tả được.

Nàng nhìn thoáng qua mấy người té xỉu bên cạnh, thấp giọng hỏi: "Vậy ngươi định xử trí những người này như thế nào?"

Tô Vũ không quay đầu lại, thuận miệng đáp: "Huyễn cảnh vào não, họ đại chiến cùng kẻ địch một trận, không địch lại nên thối lui ra khỏi cuộc chiến Thánh Tuyền. . . Nếu bọn họ muốn thoát khỏi huyễn cảnh của ta thì cứ chờ đến Nhật Nguyệt đi rồi nói, hoặc là tìm vô địch tới giải trừ!"

"Ngươi không giết họ sao? Để lại mắc công sẽ có nguy hiểm, một khi bị vô địch tra xét được thì bọn họ có thể đoán ra ngươi đang ở đây."

"Ngươi cảm thấy đám phế vật đó có thể leo lên đến tầng bảy à? Vô địch đều đang ở trên tầng bảy hết rồi!"

Tô Vũ xem thường.

"Tô Vũ, ngươi nói ngươi và Nhân tộc đã chia cắt, nhưng ta thấy trong xương cốt ngươi vẫn là Nhân tộc. . ."

Tô Vũ cười nhạo, "Nói nhảm! Ta vốn chính là Nhân tộc, ta sinh ra và lớn lên ở Nhân cảnh, ta chán ghét những kẻ tính kế ta không có nghĩa là ta căm hận tất cả mọi người. Hoàng Cửu, mặc dù ngươi có thân thể Nhân tộc nhưng từ nhỏ ngươi đã lớn lên ở Liệp Thiên các, bị Không Không ảnh hưởng, cho nên ngươi mới không xem bản thân là Nhân tộc, chẳng qua ngươi chỉ có cái túi da mà thôi!"

Hoàng Cửu không lên tiếng nữa.

Việc này rất bình thường.

Nàng chưa bao giờ tiếp thu sự giáo dục từ Nhân tộc, chưa bao giờ thân cận với Nhân tộc, trong nhận thức của nàng chỉ có Không Không, chỉ có mạnh yếu, chỉ có Liệp Thiên các. Liệp Thiên các tuyên dương chủ trương không phân biệt chủng tộc thì vì sao nàng phải coi mình thành Nhân tộc?

Mà Tô Vũ thì không giống như nàng.

Tô Vũ là vì cảm thấy thất vọng với một số người cho nên mới có sự rạn nứt với Nhân tộc, nhưng không có nghĩa là hắn phủ nhận mình không phải Nhân tộc.

. . .

Lúc này ở bên dưới Thánh Tuyền, tròng mắt của Tô Vũ đã thấy được một ít gì đó!

Đó là một ngọn lửa màu vàng khác biệt rõ rệt với những ngọn lửa màu đen khác, ngọn lửa màu vàng óng này giống như vật sống, nó cũng hóa thành hình dạng tròng mắt, đang không ngừng chập chờn đung đưa.

Thấy mắt của Tô Vũ trôi xuống, dường như nó hơi nghi hoặc, nó bèn nhanh chóng bay thẳng về hướng tròng mắt của Tô Vũ.

Khi ngọn lửa màu vàng óng này bay tới, trong nháy mắt, Tô Vũ cảm nhận được cơn đau nhói dữ dội!

Ngọn lửa kia phút chốc đã thiêu cháy mắt hắn.

Tô Vũ kêu lên một tiếng đau đớn, trong hốc mắt trống rỗng bỗng nhiên có ngọn lửa màu vàng toát ra.

"Cũng đủ thú vị!"

Tô Vũ bật cười, thần văn chữ Hỏa trong Ngũ hành thần văn xuất hiện. Lúc bấy giờ, viên tứ giai thần văn này không ngừng thu nạp hỏa diễm đang tràn lan, thần văn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được đang nhanh chóng cường hóa!

Tứ giai, Sơn Hải thần văn.

Hiện tại, tất cả thần văn của Tô Vũ đều đã là thần văn tứ giai.

Hắn có tổng cộng 28 viên thần văn, đều là tứ giai, trước mắt còn chưa có thần văn nào tiến vào ngũ giai, lúc trước chỉ có thần văn chữ "Máu" mới có xu thế này, nhưng bây giờ chữ "Hỏa" hấp thu ngọn lửa màu vàng óng xong bèn có xu thế lớn mạnh, mà còn là càng ngày càng mạnh!

Bên dưới Thánh Tuyền, con mắt của Tô Vũ cũng đang không ngừng va chạm cùng hỏa diễm.

Hỏa diễm thiêu cháy rồi lại được Thánh Tuyền rửa sạch.

Dần dần, ngọn lửa màu vàng óng kia trở nên ảm đạm, mà thần văn chữ "Hỏa" của Tô Vũ lại sáng rực lên, càng lúc càng sáng, đến khi ngọn lửa màu vàng rụt về thì nó loáng thoáng đã có dấu hiệu muốn tấn cấp.

Cảm giác có vẻ bất phân cao thấp với thần văn chữ “Máu”, kém một chút chúng liền có thể tấn cấp ngũ giai!

Tròng mắt của Tô Vũ cũng bay trở về lập tức!

Rơi vào hốc mắt!

Mà lúc này, Tô Vũ đột nhiên mở mắt trái ra nhìn về phía Hoàng Cửu, Hoàng Cửu kêu lên đau đớn, trong mắt trái toát ra chút ánh lửa, nàng sợ hãi hỏi: "Đây là cái gì?"

"Nhãn thần sát!"

Tô Vũ phì cười, "Thú vị lắm, mắt trái của ta bị đốt xong có thể sánh cùng địa binh! Bảo vật ở đây là một ngọn lửa màu vàng, đại biểu khiếu huyệt bên mắt trái, cũng không phải là loại bảo vật để ngươi mang đi mà là nó tràn ngập uy năng, giúp ngươi tạo nên đôi mắt cường hãn."

Ngọn lửa màu vàng óng này chính là bảo vật quan trọng ở tầng một.

Không thể mang đi, cũng không phải loại bảo vật nuốt vào là xong, mà nó sẽ giúp ngươi tôi luyện đôi mắt.

Lúc bấy giờ, Tô Vũ cảm giác con mắt của mình đã nâng tầm thực lực hơn hẳn, hắn mà trừng mắt thì thật sự có thể giết người!

Bình Luận (0)
Comment