Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2079 - Chương 2079: Bùa Bảo Mệnh

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2079: Bùa Bảo Mệnh
 

Đại Chu vương lắc đầu khẽ đáp: "Mệnh Hoàng cũng nói rồi mà, xem trước tương lai chẳng qua là xem một trong ngàn tỉ loại khả năng mà thôi, không có nghĩa lý gì hết! Thứ lão thấy và thứ vị Phệ Thần Bán Hoàng thấy cũng không chắc chắn mọi chuyện sẽ xảy ra như thế. Người có thực lực mạnh mẽ nhìn trước tương lai thì chỉ có thể nói là sẽ có khả năng cao hơn chút, thế nhưng không có nghĩa đó là khả năng duy nhất. Lão Hạ, đạo lý này ngươi nên hiểu rõ."

"Ta hiểu!"

Đại Hạ vương trầm giọng nói: "Ta không tin số mệnh! Nếu ta tin số mệnh thì ta đã chết từ lâu, không có khả năng chứng đạo, không có khả năng khai sáng Đại Hạ phủ. Nhưng gần đây thực sự có quá nhiều biến cố. . ."

Đại Chu vương trầm mặc một hồi mới gật đầu đáp: "Đúng là biến cố không ít, chính mình cẩn thận chút đi! Có điều Mệnh Hoàng nói không sai, thời đại này đã là lần triều tịch chi biến thứ mười!"

Lần thứ mười!

Chín lần trước Nhân tộc đều không bị diệt, có thắng có thua, thế nhưng vẫn không bị diệt sạch.

Lần thứ mười thì sẽ như thế nào?

Phúc trạch tổ tiên đến thế hệ này sẽ cạn hết sao?

Có lẽ. . . Thật sự đã hao tổn hết rồi!

Di tích không còn nữa, vạn tộc nhằm vào, lực áp chế không mở ra được, không có Bán Hoàng xuất hiện. . .

Tình hình như vậy, Nhân tộc sao còn có thể nhẫn nhịn đến lúc Chư Thiên chiến trường đóng cửa.

Chư Thiên chiến trường mở ra, ngắn thì ngàn năm, lâu là vạn năm mới có thể đóng lại. Năm ngàn năm, xem như là thời gian bình thường, hiện tại mới mở ra ngàn năm, vận khí tốt thì rất nhanh sẽ đóng, vận khí không tốt. . . Chờ thêm mấy ngàn năm nữa đi!

Mấy ngàn năm sau, có lẽ Nhân tộc cũng đã tan biến trên chư thiên rồi.

Đại Hạ vương yên lặng một hồi, ông nhìn sang cửa bạch ngọc, lúc này rung động đã ngừng lại, nhưng vừa rồi khi nó rung động kịch liệt đã lưu lại vết nứt không gian, điều này đại biểu thứ mọi người thấy đều là thật.

Thiên Môn quả thực đã chấn động.

. . .

Khi bầu không khí bên ngoài đang chìm vào yên lặng.

Bên trong Tinh Vũ phủ đệ.

Rung động mãnh liệt cũng đã ngừng lại, Tô Vũ ho ra máu, trong lòng hắn nhịn không được thầm mắng, hắn đoán có vẻ như đối phương nghe được mình nói chuyện!

Chỉ có hắn mà thôi!

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là mình mở ra 360 nguyên khiếu, một khi phong bế mấy khiếu huyệt trong đó thì sẽ không có phản ứng gì nữa.

"Thái Sơn. . ."

Khi rung động dừng lại, Tô Vũ thử kêu gào lần nữa nhưng lại không có động tĩnh gì. Hắn không được nghe được thanh âm oán hận của đối phương, ngược lại dường như đối phương cũng nghe không được thanh âm của hắn.

Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra.

Trong lòng hắn có chút sợ hãi, lại thoáng có điểm hưng phấn.

Hình như ta biết được một bí mật lớn khó lường!

Gia hỏa bị giết này tên là gì?

Không trọng yếu!

Chỉ biết là ông ta rất mạnh, mạnh đến mức đáng sợ, ông ta là sự tồn tại có thể mở ra 720 khiếu huyệt Đại Chu Thiên, mở ra Thiên khiếu, một hơi cũng có thể giết chết Nhật Nguyệt.

Đây còn là sau khi đã chết!

Thôi, tạm thời ta sẽ gọi ông ta là lão Chu, mở Chu Thiên khiếu nên cứ xưng hô như vậy đã.

Lão Chu bị Thái Sơn giết chết rồi chế tạo thành Tinh Vũ phủ đệ, hiện tại ông ấy đã chết rồi mà vẫn oán niệm Thái Sơn vô hạn.

Tô Vũ là kẻ đã mở Chu Thiên khiếu, vậy nên một khi hắn mở ra toàn bộ thì có thể câu thông với oán niệm của đối phương!

Nói chuyện khác thì không có vấn đề, một khi nhắc tới Thái Sơn thì đối phương liền phát cuồng!

"Chỉ là tầng một hay toàn bộ Tinh Vũ phủ đệ đều như vậy?"

"Nếu là toàn bộ Tinh Vũ phủ đệ. . ."

Tô Vũ hít vào một hơi, thứ đồ chơi này quá hay!

Hắn không có cách nào điều khiển Tinh Vũ phủ đệ, thế nhưng hắn có thể làm được một điều, đó là khi gặp nguy hiểm thì hô một tiếng "Thái Sơn". Khi ấy lão Chu sẽ bạo động, kẻ địch mạnh hơn mà gặp dạng bạo động này thì cũng phải hốt hoảng, cũng phải phân thần!

Không có chuẩn bị mà đột nhiên bùng nổ thì bất cứ ai cũng gánh không nổi.

Không nói tới việc thừa cơ giết địch nhưng hắn muốn chạy trốn thì vẫn quá dễ dàng.

"Chậc chậc. . ."

Tô Vũ cũng không nghĩ quá nhiều, hắn không có tâm tư đi chưởng khống Tinh Vũ phủ đệ, hoặc là câu thông với sự oán niệm này. Nói đùa, người đều đã chết, chẳng qua là lưu lại vài lời nói điên cuồng, câu thông cùng lão Chu chẳng lẽ là muốn làm bạn tri âm tri kỷ với lão?

Đừng để dẫn tới điều gì phiền phức hết!

Nếu vị này đã chết rồi. . . Có thể ông ta sẽ sống lại tại Tử Linh giới, một khi khôi phục trí nhớ. . .

Tô Vũ không dám suy nghĩ miên man thêm!

Vị này quá mạnh.

Đương nhiên, kẻ giết ông ấy thì lại càng mạnh.

Thời đại thượng cổ thật đáng sợ!

Đáng sợ đến nỗi chết đi rồi dùng thi thể chế tạo một phủ đệ mà vô số vô địch vào không được, Bán Hoàng cũng không có cách nào nhảy vọt. Không có bất ngờ gì xảy ra thì hiển nhiên Tinh Vũ phủ đệ phải có thực lực cấp Hoàng.

Lẽ nào là một vị Hoàng bị giết?

Không dám nghĩ nữa!

Càng nghĩ càng thấy bát quái ở trong đó quá nhiều, có khi đây là Nhân tộc chém giết lẫn nhau, không chừng còn là tranh chấp nội bộ dẫn đến thượng cổ hủy diệt.

Bất quá. . . Hẳn là Tinh Vũ phủ đệ đã sớm có từ trước đó.

Dù sao Tinh Vũ phủ đệ không phải mãi sau này mới được chế tạo, mà là ngay từ đầu đã có, vốn dĩ nó được coi thành trung tâm hội nghị của vạn giới, vạn tộc nghị hội cũng sẽ đến đây, tức là lão Chu sớm đã bị giết.

"Chẳng lẽ là hai vị Hoàng tranh đấu?"

Tô Vũ rơi vào trầm tư, đây cũng là một khả năng!

Có thể không chỉ có một vị Nhân Hoàng mà là đời sau nối tiếp đời trước, Nhân Hoàng đời trước và lão Chu tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng rồi lão Chu bị xử lý.

Nếu là như vậy. . . Nhân Hoàng đời trước cũng quá hung ác!

Giết người còn lấy người ta ra rèn thành binh khí!

Tô Vũ còn đang suy nghĩ, bên cạnh, thân thể Hạ Hổ Vưu và Hoàng Đằng đều cứng ngắc, máu me khắp người, cả hai nhìn về phía Tô Vũ cứ như nhìn thấy quỷ.

Hạ Hổ Vưu há hốc mồm, cậu dùng sức ngậm miệng lại, nơm nớp lo sợ nói: "Vừa rồi. . . Kinh dị quá. . . Là ngươi làm à?"

Bình Luận (0)
Comment