Bạch Phong mau chóng đi về phía Vân Trần, Vân Trần nhìn mà không khỏi kinh ngạc, còn có... Mơ hồ có chút chờ mong.
Sau khi Bạch Phong nói rõ mục đích muốn đến chỗ vách tường, Vân Trần không cần suy nghĩ đã lập tức đáp ứng. Vốn dĩ lần này y tiến vào đây là vì muốn bảo vệ đa thần văn hệ.
Đáng tiếc, mấy người Liễu Văn Ngạn thần thần bí bí đi ra ngoài, không muốn gọi y đi cùng, nếu y tự ý đi theo thì chắc chắn bọn họ sẽ không vui.
Cho nên y liền ở lại đây, trông giữ đám Bạch Phong.
Phòng ngừa đám gia hỏa này chạy loạn.
Đến chỗ vách tường rất nguy hiểm, nhưng ở đó không có chí bảo, có y đi cùng thì nhất định có thể bảo đảm an toàn cho bọn họ, dù sao y cũng có thể giết mấy vị chuẩn vô địch, trừ khi là vô địch đích thân ra trận, nếu không vài vị chuẩn vô địch tầm thường cũng không dám tới gây chuyện với y.
Sau đó đoàn người liền rời đi, mục tiêu không phải là bảo vật, không phải là Cửu Diệp Thiên Liên, mà lại là vách tường - thứ không ai thèm để ý tới.
Vách tường rất cường đại, vô địch bình thường cũng không thể đánh vỡ, Bạch Phong biết điểm này, nhưng không sao, nếu suy đoán của anh và Ngô Lam chuẩn xác thì vách tường có khả năng tồn tại một vài khe hở tế bào.
Có lẽ khe hở cũng rất cường đại, nhưng vẫn có hy vọng phá vỡ.
. . .
Giờ phút này Tô Vũ không có thời gian quan tâm đến mấy người Bạch Phong.
Hắn và Bàn Hộc vẫn đang không ngừng âm thầm hành động.
Không chỉ bọn họ, kỳ thật còn có không ít đại tộc kết thành tiểu đội cũng đang âm thầm hành động, chốc lát lại có vòng Nhật Nguyệt rơi xuống.
Hiển nhiên, liên tục có người bị săn giết.
Tiểu tộc cũng không ngốc, hiện tại các cường giả tiểu tộc hội tụ, liên thủ cùng một vài cổ tộc để phản sát cường giả khắp nơi.
Không ngừng có người tử vong!
. . .
Lối vào tầng bảy.
Có 7 - 8 vị vô địch đang canh chừng ở đây, còn lại đa số đều đợi gần Cung Vương phủ.
Nhân tộc cũng an bài một vị vô địch tới trông coi, đó là Chu Thiên Phương.
Thực lực Chu Thiên Phương xem như cường đại, nếu gặp Hà Đồ thì y vẫn có thể ngăn cản một chút.
Cường giả dẫn đầu là bộ trưởng Thiên bộ, bởi vì lão là người cường đại nhất.
Lúc bấy giờ, đám vô địch đang nhìn về phương xa, nhìn hết vòng Nhật Nguyệt này lại tới vòng Nhật Nguyệt khác rơi xuống, nhất thời đều ăn ý bảo trì trầm mặc.
Chém giết vẫn đang diễn ra.
Nhưng bọn họ lười quản, đây là lựa chọn của mỗi người.
Có người không để ý đến tràng chém giết nơi xa, chỉ trầm giọng hỏi: “Hà Đồ sẽ đi lên ư?”
Hà Đồ có biết lần này có rất nhiều vô địch đến đây không?
Những lần trước, vô địch tiến vào Tinh Vũ phủ đệ rất ít.
Lần này lại có tới mấy chục vị.
Chắc Hà Đồ không biết, bởi vì Hà Đồ rời khỏi cổ thành đã lâu, y bận đi tìm viện binh.
Có người bỗng nói: “Hà Đồ... Chư vị, những người đã đi lên kia, có ai thực sự gặp qua Hà Đồ chưa?”
Nghe vậy, không ít vô địch sửng sốt.
Có ý gì?
Vô địch kia âm lãnh nói: “Ta cảm thấy có chút không ổn, Hà Đồ cường đại như thế, tiến lên tầng nào thì chỉ sợ sẽ tàn sát tất cả mọi người ở tầng đó, nào có cơ hội cho bọn họ truyền lại tin tức, vì sao cuối cùng tất cả mọi người đều biết có Tử Linh xuất hiện?”
“Tin tức là do bên ngoài truyền tới, có lẽ ở lần chấn động đầu tiên, có người truyền được tin tức ra ngoài!”
Nghe vậy, mọi người khẽ gật đầu, điều này có khả năng.
Kỳ thật việc Hà Đồ xuất hiện vẫn có điểm đáng ngờ.
Hiện tại bọn họ không xác định được rốt cuộc có phải Hà Đồ hay không.
Đang nghĩ ngợi, tình huống vả mặt bỗng lập tức hiện ra.
Oanh!
Thông đạo bị cường ngạnh ép mở, một bóng dáng hiện lên, tử khí bao trùm thiên địa.
Ngay lập tức, 7 - 8 vị vô địch còn chưa kịp suy nghĩ bất cứ điều gì thì đã đồng loạt ra tay, kể cả bộ trưởng Thiên bộ.
Mà ở bên dưới, Hà Đồ cũng dại ra.
Ngay sau đó, y mắng to: “Má nó!”
Sao có thể?!
Ở đâu ra nhiều Vĩnh Hằng như vậy?
Đúng vậy, y không biết.
Y biết có khả năng sẽ có vô địch các tộc tiến vào, dựa theo tình huống trước đây, nếu nhiều thì có 3 – 4 vị, nếu ít thì chẳng có vị nào.
Y thật sự không dự đoán được tình huống lúc này.
Trước khi Tinh Vũ phủ đệ mở ra, y đã chạy đi tìm viện binh, khi giết người y cũng chẳng có tâm tư hỏi tình báo, tiểu nhân vật thì biết cái gì.
Chính vì vậy mà giờ khắc này Hà Đồ bỗng thấy hơi hối hận.
Mọe nó!
Sao lại nhiều người như vậy?
Hơn nữa hình như còn có một vị là Vĩnh Hằng cửu đoạn!
Hà Đồ không hề do dự, rống to một tiếng, xé rách thông đạo, miệng phun tử khí, lớn tiếng quát: “Ngốc ngốc, mở thông đạo ra...”
Oanh!
Thông đạo bị mở ra từ hai hướng!
Hà Đồ chịu một kích, rồi lập tức nhảy vào thông đạo, về tới tầng sáu, lực áp chế mạnh mẽ khiến tử khí của y không ngừng dật tán.
Lúc này, phía sau y, bộ trưởng Thiên bộ đánh ra một quyền, đúng lúc đó, từ trong thông đạo cũng có một quyền phản chấn bay lên.
Ầm một tiếng, bộ trưởng Thiên bộ lùi lại mấy bước.
Trong tầng sáu, tử khí trong miệng ngốc ngốc cũng không ngừng dật tán, thông đạo chậm rãi đóng lại, Hà Đồ nghĩ mà sợ, y nhìn lên trên, thầm mắng một tiếng.
Chết tiệt!
Tình huống này là sao?
Sao lại có nhiều Vĩnh Hằng như vậy?
Y lại nhìn về phía ngốc ngốc, nhẹ nhàng thở ra, “Đánh không tồi, may mà chặn được một chiêu, chiến lực của tên ngốc nhà ngươi cũng không yếu!”
Thật sự không tệ, ít nhất cũng có lực lượng Vĩnh Hằng thất đoạn.
Ấy là tên này còn chưa khôi phục được bao nhiêu ký ức.
Có vẻ khi còn sống thực lực cũng rất ra gì và này nọ, có lẽ ngang sức với mình, thậm chí có khả năng là Hợp Đạo, mà cũng có khả năng khi còn sống chỉ là kẻ bình thường, nhưng may mắn tìm được cơ duyên trong Tử Linh trường hà, vấn đề này thì Hà Đồ cũng không thể xác định.
Y tìm được ngốc ngốc là vì khi đối phương thức tỉnh đã gây ra động tĩnh không nhỏ, có người báo cho y nên y mới hay tin.
Xem ra y tìm đúng người rồi!
May mà có gia hỏa này ở đây, bằng không ban nãy y không kịp xé rách thông đạo đi xuống dưới, có khả năng sẽ bị Vĩnh Hằng vây giết.
Thật đáng sợ!
Má nó, tại sao tầng bảy lại có nhiều vô địch như thế?