Lúc này Tinh Nguyệt đã cảm nhận được tần suất gợn sóng đặc thù kia.
Các vị Tử Linh quân chủ khác không để ý, Tinh Nguyệt lại cảm nhận được, nàng nghe hiểu ý của Tô Vũ, ánh mắt nàng lạnh lùng dọa người, hắn đang gây hấn với ta?
Đúng vậy, hắn đang gây hấn với ta!
Khinh người quá đáng!
Nàng bỗng nhiên đứng lên, nghiêm nghị nói: "Chút nữa ta muốn ra ngoài, ta phải khống chế tên kia, rất nhanh thôi hắn sẽ nghe chỉ thị của ta đánh giết một tôn chuẩn vô địch. Ta muốn tới tuyên bố chỉ lệnh cho hắn!"
Các vị quân chủ khác nghe thế thì mừng rỡ hỏi: "Chuyển đổi thành công rồi?"
"Còn thiếu một chút, thế nhưng nhanh thôi, ta ra ngoài sẽ tự mình chuyển đổi hắn!"
"Vậy thì tốt, nếu có thể chịu nghe ngươi chỉ thị thì quả thực sẽ nhanh thôi!"
Mấy đầu Tử Linh xung quanh đều hào hứng, chúng ta sắp được ra ngoài rồi.
Mà Tinh Nguyệt thì thầm hừ lạnh, một đám ngớ ngẩn, chờ ở đó đi!
Các ngươi ra ngoài cái rắm á!
Tô Vũ đáng chết, ta và ngươi chưa xong đâu!
Nàng phải ra ngoài tránh đầu gió, bằng không cứ để Tô Vũ hút nữa thì nàng lo sẽ xảy ra vấn đề. Đi ra thì Tô Vũ không đến mức sẽ giết mình, tên kia còn đang sợ mình chết rồi, hắn sẽ không có chỗ để hút tử khí kia kìa.
Càng nghĩ càng giận!
Ta. . . Thế mà thật sự cần nhờ hỗn đản ấy để duy trì mạng sống, ta thật mất mặt!
Rất nhanh, Tinh Nguyệt đã thông qua tử khí gợn sóng cho ra đáp án khẳng định, chờ đó, bản tọa sẽ ra ngoài giết ngươi!
. . .
Trong đại điện, Tô Vũ nhận được tin thì nhẹ nhõm thở ra.
Ồ!
Thật sự có thể tới?
Ghê gớm a!
Một vị quân chủ xuất hiện thì kẻ khác liền không ra được, đây là quy tắc, trừ phi lại có thêm mấy vị vô địch nữa tới đây.
Ra ngoài rồi thì Tinh Nguyệt còn có thể giúp ta giết Dương Hồ!
Đúng lúc này, Chiến Khuê lại giận dữ hét: "Ngươi đừng ép ta, Tô Vũ, ta thật sự sẽ tự bạo!"
"Ngươi bạo mau đi!"
"Ta thật sự sẽ phát nổ đó!"
"Ngươi bạo lẹ đi, chuẩn vô địch mà sao nói nhảm nhiều quá vậy? Ngươi không bạo thì đứng đó để ta giết ngươi!"
Tô Vũ lại đánh ra một quyền, đánh cho xương cốt Chiến Khuê nổ tung, Chiến Khuê rốt cuộc chịu không được sự sỉ nhục này, ầm ầm một tiếng, gã bay về hướng Tô Vũ, ý đồ tự bạo tại chỗ!
"Là ngươi bức ta!"
Tiếng thét thê lương của Chiến Khuê vang vọng, giờ khắc này, một vòng nhật nguyệt rơi vỡ!
Ta không muốn tự bạo, nhưng ngươi lại cứ ép ta, Tô Vũ, cùng chết đi!
Tô Vũ cấp tốc rút lui, mà vào lúc này, trong đại điện có một tôn Tử Linh vô địch chậm rãi hiển hiện!
Ma Đa Na vừa muốn xuất thủ, Tô Vũ lại ở cách thật xa, cười tươi rạng rỡ nói: "Đại nhân thân yêu của ta, ta rất nhớ ngài, cuối cùng ngài cũng đến rồi!"
". . ."
An tĩnh!
Hiện tại tàn niệm của Chiến Khuê vẫn còn, y mang theo nghi hoặc cùng không cam lòng vô tận, nhìn về hướng vị Tử Linh quân chủ khoác áo choàng mới xuất hiện kia.
Tinh Nguyệt tỏ vẻ lạnh lùng, "Tô Vũ, ngươi đang gây hấn với ta à?"
"Không có chuyện đó, đại nhân thân yêu của ta chính là chủ nhân của ta, ta nào dám khiêu khích!"
Tô Vũ cười ha ha không ngừng, lại nói: "Đại nhân, tên chuẩn vô địch Tiên tộc kia khi dễ ta, đại nhân giết y đi, y quá khi dễ người! Y không cho đại nhân chút thể diện nào hết!"
“. . .”
Dương Hồ và Ma Đa Na đều choáng váng!
Đệt!
Ơ đệt!!!
Tử Linh quân chủ cũng cấu kết với Tô Vũ rồi?
Nơi này là Tinh Vũ phủ đệ mà!
Sao hắn có thể cấu kết được?
Thật sự quá choáng váng!
Tàn niệm của Chiến Khuê thấy Tử Linh quân chủ thật sự không ra tay với Tô Vũ, giờ khắc này, y mang theo phẫn hận, không cam lòng và hối hận điên cuồng… rồi triệt để tiêu tán!
"Ta không cam tâm!"
Đổi thành ai thì cũng không cách nào cam tâm nổi!
Ma Đa Na há to miệng, Dương Hồ cũng trợn trừng con mắt, mà sau một khắc, Tinh Nguyệt lại đánh về phía Dương Hồ.
Ta không thể để người khác thấy bộ dáng ta mất mặt được!
Quy tắc chính là hiện tại nàng có thể giết người, giết hết thảy tất cả những kẻ đã trông thấy!
Cho nên, ta phải giết gia hỏa này để giữ bí mật!
Phù, tử khí phút chốc đã phủ tới Dương Hồ.
Dương Hồ đã sắp hỏng mất, hắn tuyệt vọng hét lên: "Không, không phải, Tử Linh quân chủ. . . Đúng rồi, đại nhân thân yêu. . ."
"Càn rỡ!"
Tinh Nguyệt nổi giận, ngươi gọi ta là cái gì?
Ta phải giết ngươi, nhất định phái giết người!
Chỉ có thể để Tô Vũ gọi như vậy, bởi vì nàng chẳng có cách nào với hắn, nhưng tên hỗn đản này lại dám gọi nàng như vậy, rõ ràng đối phương đang vũ nhục một vị Tử Linh quân chủ vĩ đại là nàng!
Bịch!
Áo choàng cắt đứt thời gian trường hà, tử khí bao trùm thiên địa, Tinh Nguyệt vỗ một chưởng khiến Dương Hồ kém chút đã hóa thành Tử Linh, liên tục bảy tám chưởng đã đánh cho thân thể Dương Hồ nổ nát bấy.
Đúng lúc này, Tô Vũ vội can ngăn: "Đừng, để biển ý chí lại cho ta. . ."
Hắn vội vã tiến lên, thu viên cầu vào trong sách, về phần Huyền Vô Cực thì đã sớm bị thu vào đó từ lâu rồi.
Bấy giờ, Ma Đa Na đang đứng bên cạnh quan sát hết thảy, mồ hôi trên trán gã tí tách chảy xuống. . .
Cả đời ta, lần đầu tiên thấy kinh sợ như vậy!
Cả đời ta, lần đầu tiên gặp một người sống liếc mắt đưa tình cùng một vị Tử Linh quân chủ. . .
Mấu chốt là, Tử Linh quân chủ nhà người ta thật sự giúp Tô Vũ đánh nổ một vị chuẩn vô địch!
Có phải ta phát hiện bí mật khó lường gì rồi không, có vẻ như… ta sắp bị diệt khẩu rồi!!!
Hiện tại, Ma Đa Na chảy mồ hôi đầy đầu, cả người cứng ngắc. Đối diện là Tô Vũ đã thu xong biển ý chí đang đứng kế bên Tinh Nguyệt, trong lúc nhất thời, Ma Đa Na nghĩ đến rất nhiều chuyện, gã hoảng sợ đến nỗi chỉ muốn thét lên!
Sinh linh và Tử Linh cũng có thể cấu kết được sao?
Dương Hồ bị đánh nổ, bây giờ trong đại điện chỉ còn lại ba người.
Không, là một Tử Linh, một Ma và một gia hỏa không phải người cũng không phải Tử Linh.
Tô Vũ đứng bên cạnh Tinh Nguyệt, mỉm cười nói: "Đại nhân, thuận tiện đánh chết cái tên này luôn đi, miễn cho vạn tộc biết chúng ta cấu kết với nhau."
". . ."
Tinh Nguyệt liếc Tô Vũ một cái sắc lẹm, ánh mắt băng hàn, ai thèm cấu kết với ngươi?
Không hề!
"Ngươi đang ra lệnh cho ta à?"
Tinh Nguyệt phẫn nộ, Tô Vũ vội vàng ho nhẹ một tiếng, khom người nói: "Quân chủ đại nhân tôn kính của ta, thỉnh ngài đánh chết tên này đề phòng vạn tộc biết được quan hệ thân mật của hai ta, ta chính là thuộc hạ thân thiết nhất của đại nhân đó!"
Tinh Nguyệt hừ một tiếng, mà Ma Đa Na thì điếng người, vội hét lên: "Chờ một chút!"
Gã biết ngay mà!
Cái tên Tô Vũ này là kẻ hung ác, hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, có cơ hội giết người thì sao Tô Vũ có thể khách khí được?
Ma Đa Na vội vàng lấy ra một giọt tinh huyết hắc ám!
Gã nói: "Tử Linh quân chủ tôn kính, đây là bảo vật ta cung cấp cho quân chủ đại nhân lần này, kính mời đại nhân tuân thủ thượng cổ quy tắc, đoạt bảo rồi thì rời đi!"
Tô Vũ nhìn qua bên đó, hơi ngạc nhiên.
Đó là một giọt huyết dịch đen như mực!
Nó tản ra tử khí nhàn nhạt nhưng lại có chút khác biệt so với tinh huyết Tử Linh.
Đây là át chủ bài của Ma Đa Na sao?
Tô Vũ oán thầm, đây là cái gì?
Mà Tinh Nguyệt nhìn thoáng qua giọt tinh huyết kia, nhíu mày hỏi: "Tử vong chi huyết? Ngươi có được từ chỗ nào?"
Ma Đa Na hơi ngoài ý muốn, không phải là ngươi nên cầm đồ rồi đi sao?
Tử Linh như ngươi mà cũng thích tìm hiểu bát quái à?
Được rồi, bây giờ gã là cá, người ta là dao thớt, vẫn nên lập tức trả lời thì hơn, "Đại nhân, đây là do năm đó Bán Hoàng đời trước của Ma tộc ta tiến vào Tử Linh giới vực, từng mang về một giọt tử vong chi huyết từ trong Tử Linh Thiên Hà. Dựa theo quy tắc thượng cổ, đại nhân lấy đi giọt tinh huyết này thì sẽ không thể giết ta."