Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2162 - Chương 2162: Lên Tiếng Vì Tinh Nguyệt

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2162: Lên Tiếng Vì Tinh Nguyệt
 

Tô Vũ sững sờ nhìn Ma Đa Na, đồ ngớ ngẩn này đang làm gì thế?

Ánh mắt của gã thật sự phức tạp!

Nhìn chúng ta như thế làm gì?

Sợ à?

Hay là như thế nào?

Mà Tinh Nguyệt cũng lạnh lùng nhìn Ma Đa Na, ánh mắt của gã khiến nàng không thích, mặc dù gã không mang theo ác ý thế nhưng lại mang theo một loại tư vị không nói ra được, khiến cho người ta khó chịu.

Cũng may Ma Đa Na tỉnh táo lại rất nhanh, cuối cùng gã khôi phục như thường nhìn về phía Tô Vũ, hít sâu một hơi rồi nói: "Tô Vũ, đừng giết ta, ta sống không có bất lợi gì cho ngươi, ta không hề có ác ý gì với ngươi hết. . . Ngươi giết ta cũng không đoạt được chỗ tốt gì."

Tô Vũ cười nhạo một tiếng, "Vậy chẳng lẽ lại có lợi cho ta? Ngươi cho rằng không có ngươi thì không có cách nào chiếm được Cửu Diệp Thiên Liên à? Nực cười! Thủ đoạn của ta vượt qua tưởng tượng của ngươi nhiều lắm, ngươi cho rằng tại sao Hà Đồ lại xâm lấn? Ngươi cho rằng vì sao bên ngoài biết được Hà Đồ đang xâm lấn? Ngươi cho rằng hết thảy cũng chỉ là ta tiện tay bố cục thôi sao? Quấy đục nước ấy mà, không có ta thì sao lại có nhiều vở kịch như vậy được!"

Ma Đa Na bình tĩnh nói: "Ta đã đoán được."

Mà Tinh Nguyệt thì ngốc trệ một thoáng, đệt!

Hà Đồ là do ngươi dẫn tới?

Nàng rất muốn mắng người!

Ngươi đã có thể khiến cho Hà Đồ xuất hiện, vì sao lại không bảo ta?

Ngươi cấu kết với Hà Đồ từ khi nào vậy?

Không. . . Nàng bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm.

Có ý gì?

Tô Vũ cảm giác mình cung cấp tử khí cho hắn không đủ, cảm thấy Hà Đồ mạnh hơn mình cho nên. . . Hắn muốn làm phản à?

Hắn muốn đầu quân vào dưới trướng Hà Đồ rồi?

Càng nghĩ, Tinh Nguyệt lại càng thấy phẫn nộ, "Tô Vũ, ngươi muốn giết ta sao? Không đơn giản như vậy đâu! Bản tọa sẽ không dễ dàng bị ngươi giết chết! Ngươi cho rằng Hà Đồ chuyển đổi ngươi thì ngươi liền có thể an tâm à? Không có khả năng đó, Hà Đồ là kẻ gian trá, ngươi không biết sao?"

". . ."

Tô Vũ sửng sốt, Ma Đa Na cũng kinh ngạc, nhịn không được thấp giọng nói: "Khi còn sống… hình như... Hà Đồ là nam. . ."

Quên đi!

Tình yêu vượt qua sinh tử!

Vậy thì còn e ngại chuyện giới tính sao?

Tử Linh còn lo phân nam nữ nữa à?

Không cần thiết!

Chắc là Tô Vũ cũng không bận tâm, vốn Tử Linh cũng đâu có dùng mặt để xem, suy nghĩ nhiều quá làm gì. Mặt của Tử Linh đều đen như mực, mặc cho khi còn sống ngươi đẹp hơn nữa hay mỹ lệ đến đâu thì khi hóa thành Tử Linh cũng chỉ đen như mực mà thôi!

Nào có cái gì gọi là mỹ cảm!

Tô Vũ đã không để ý cái này thì còn bận tâm vấn đề khi còn sống Tử Linh là nam hay nữ làm gì.

Ma Đa Na cảm giác mình thật sự đã có thêm kiến thức!

Đậu má!

Không những gã chứng kiến Tô Vũ và Tử Linh quân chủ có quan hệ phức tạp, có lẽ gã còn chứng kiến Tử Linh quân chủ tranh giành tình nhân. Chuyện này thật là đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến gã kinh hoảng!

Liệu ta có bị giết ma diệt khẩu không?

Hình như ta đã biết được tin đồn phong lưu lớn nhất chư thiên vạn giới rồi!

Ma Đa Na luôn luôn bình tĩnh cũng không giữ nổi vẻ lãnh đạm được nữa, gã cố giả bộ như mình vẫn ổn, ta không nghe, ta không thấy, ta không biết gì hết!

Bởi vì điều gã biết quá đáng sợ, gã có phần không tiếp thu được.

Tô Vũ thì không quản nhiều như vậy, hắn nghe hiểu ý Tinh Nguyệt, không khỏi phì cười, "Đại nhân hiểu lầm, ta là loại người này sao? Đại nhân thật sự hiểu lầm quá rồi! Hà Đồ chỉ là do ta tính kế dụ tới thôi! Hết thảy mọi việc hắn ta làm cũng chỉ là con rối do ta giật dây, Hà Đồ là loại người tự cao tự đại, hắn mà cũng xứng trở thành chủ nhân của Tô Vũ này à? Duy chỉ có Tinh Nguyệt đại nhân mới là quân chủ chí cao vô thượng của ta!"

Ma Đa Na lại lần nữa thầm cảm khái, ghê gớm, trời ạ, ở ngay trước mặt ta mà nói mấy lời buồn nôn như vậy.

Tô Vũ đang lừa dối vị Tử Linh quân chủ đáng thương này sao?

Quả nhiên hắn không phải là thứ gì tốt!

Vị Tử Linh quân chủ này đã vì hắn. . . Ma Đa Na nhịn không được chen vào bênh vực một câu: "Tô Vũ, từ Tinh Hồng cổ thành nhảy vọt qua thiên sơn vạn thủy, cả đường vượt qua vô số Tử Linh giới vực, dù cho vị đại nhân này mạnh mẽ đến mấy thì chỉ sợ cũng đã bỏ ra cái giá không nhỏ, chớ nói chi là ngài ấy còn tới nghĩ cách cứu viện ngươi. Ta nghĩ Tinh Nguyệt đại nhân chắc chắn đã bỏ ra cái giá lớn, chúng ta mặc dù coi trời bằng vung nhưng cũng không thể lãnh huyết vô tình. . ."

Gã vẫn phải lên tiếng vì Tinh Nguyệt mới được!

Những thiên tài như chúng ta đúng là coi trời bằng vung, có thể phong lưu, có thể lãnh khốc, thế nhưng tuyệt đối không thể vô tình!

Sao ngươi có thể cô phụ vị Tử Linh quân chủ này như thế!

Tô Vũ, ngươi làm vậy sẽ khiến ta xem thường ngươi.

Ma Đa Na lặng yên suy nghĩ, đổi thành gã thì gã sẽ không hành xử giống như Tô Vũ đâu.

"Đồ khùng!"

Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, ngươi bị điên đúng không?

Cái gì mà thiên sơn vạn thủy tới cứu ta, không có gì bất ngờ xảy ra thì Tinh Nguyệt đến để xem náo nhiệt, thuận tiện coi thử có giết được ta hay không, ngươi thì biết cái gì!

Được rồi, không nói với gã nữa.

Gã hiểu lầm cũng tốt, như vậy thì gã sẽ kiêng kị mình hơn một chút.

Tô Vũ lười nhiều lời dông dài, hắn nói thẳng: "Muốn mua mệnh thì cũng được! Đơn giản thôi, giờ ngươi bay ra ngoài hét lớn một tiếng ‘hôm nay Ma Đa Na ta muốn tiêu diệt hết thảy Tiên tộc’. Ngươi cõng cái nồi này đi thì chuyện gì cũng dễ nói, bằng không... một khi phong phủ, ngươi cảm thấy ngươi có khả năng chạy thoát à?"

Ma Đa Na sững sờ nhìn về phía Tô Vũ, nhịn không được nói: "Ta. . ."

Tô Vũ thản nhiên ngắt lời: "Làm sao? Không được à? Nhanh lên một chút, đừng chậm trễ thời gian của ta! Bằng không thì hợp tác sau này khỏi thương lượng nữa. Ma Đa Na, ngươi muốn hợp tác mà lại không có thành ý gì, nên nhớ ta vì ngươi nên đã giúp ngươi giết Chiến Khuê rồi đấy!"

". . ."

Ma Đa Na cười khổ, "Ngươi làm như thế, ta. . . Chỉ sợ ta và Tiên tộc sẽ thành tử địch, ngươi bắt Huyền Vô Cực và Đạo Thành, những người này đều là truyền nhân tinh nhuệ nhất của Tiên tộc!"

Tô Vũ thản nhiên đáp: "Hợp tác với Tô Vũ ta mà không chuẩn bị đối địch với chư thiên vạn giới thì hợp tác làm gì? Chẳng qua là một Tiên tộc mà thôi, ta đã đắc tội đâu chỉ chừng ấy người! Nếu chút lá gan và sức gánh chịu này ngươi đều không có, thế thì ta cần người hợp tác như ngươi làm gì? Ta có thể tìm tới kẻ mạnh mẽ hơn ngươi nhiều!"

Ma Đa Na than nhẹ một tiếng, rất nhanh gã đã hạ quyết tâm: "Cũng phải! Là trước đây ta xem thường ngươi, Tô Vũ, ngươi quả nhiên ác hơn, mạnh hơn, độc hơn so với ta tưởng tượng!"

Dứt lời, gã lại thổn thức: "Thật đấy, ngươi xuất sắc hơn những gì ta nghĩ nhiều!"

"Quá khen!"

Tô Vũ cười nhạt, "Ra ngoài hô một tiếng đi, không, cứ đứng tại cửa chính, mở cửa ra hô một tiếng là được, hiện tại kẻ đang chú ý vào nơi này không ít! Về phần Tinh Nguyệt đại nhân, xin đại nhân hãy tránh trước một thoáng, miễn cho bị người khác phát hiện ngài ở đây. Ma Đa Na nhanh lên một chút, có thể hợp tác thì theo quy tắc mà làm, không thể thì hết thảy khỏi cần nói nữa!"

Sắc mặt Ma Đa Na biến đổi một hồi, rất nhanh gã hít sâu một hơi: "Được!"

Đắc tội Tiên tộc, vậy thì phải đắc tội cho thật tốt!

Mà Tô Vũ thì chỉ yên lặng nhìn gã, đồng thời lẳng lặng truyền âm cho Tinh Nguyệt: "Đại nhân, gã mà có dị động thì lập tức giết gã!"

"Được. . ."

Tinh Nguyệt vừa lên tiếng, trong nháy mắt nàng đã muốn trở mặt, vì sao ta phải đáp ứng ngươi?

Tô Vũ cười lấy lòng, "Đại nhân, hiện tại ta đã biết cách làm sao để tránh đi quy tắc mà ra khỏi Tử Linh giới rồi, đại nhân, sau này ta sẽ nói cho ngài!"

Tinh Nguyệt khẽ động dung, đúng vậy!

Điều này rất trọng yếu, nàng đành nhẫn nhịn bị Tô Vũ sai sử vậy, hừ lạnh một tiếng, "Bản tọa tự có chủ trương!"

"Đó là chuyện đương nhiên!"

Tô Vũ cười thành tiếng, qua loa đáp trả.

Quả nhiên, Tinh Nguyệt vẫn dễ lừa như trước.

Bình Luận (0)
Comment