Diễn Võ Đường.
Biển ý chí của Dương Hồ đã bị đập tan, tất cả mọi người đều bị giết.
Mà sau khi Tô Vũ giết hai vị thiên tài Thiên bảng và cả chuẩn vô địch thì coi như hắn đã vượt cấp giết người vô số, cho đến giờ phút này, nguyên khí của hắn chính thức bắt đầu thuế biến!
Có lẽ hắn sắp hoàn thành đệ nhị biến!
Lần này phần lớn thiên địa ban thưởng đều là một ít quy tắc, Thiên Địa Chi Lực sẽ căn cứ vào tình huống bản thân để cung cấp một chút ban thưởng, đây cũng là một trong các quy tắc nên cũng không có gì kỳ quái.
Bất quá, chẳng qua đây chỉ là mơ hồ phải hoàn thành, cảm giác vẫn hơi kém một chút.
Tô Vũ đang tự hỏi một vấn đề!
Nếu như không có Cửu Diệp Thiên Liên. . . mẹ nó, chẳng phải là ta phải giết một vô địch thì mới hoàn thành một lần thuế biến à?
Giết nhiều người, nhiều thiên tài như vậy mà mới sắp hoàn thành một lần thuế biến, đây hẳn cũng so được với ban thưởng khi giết vô địch rồi đi.
"Lão thiên thật bất công với ta!"
Tô Vũ thở dài một tiếng, vì lẽ gì mà ta giết người lại ban thưởng ít như vậy, người ta tùy tiện giết thì đều sẽ có hàng loạt ban thưởng?
Ở bên cạnh, Tinh Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn.
Lão thiên bất công với ngươi ư?
Ngươi thế mà cũng dám nói ra miệng!
Tô Vũ thở dài mặc kệ, hắn bắt đầu rút ra tinh huyết, máu của Chiến Khuê đã bị hắn hủy. Máu của Dương Hồ thì hắn đang rút, những phần máu thịt phá toái khác cũng đã bị hắn rút sạch sẽ.
Qua một hồi, hắn đã rút được 6 giọt tinh huyết.
Giọt nào cũng đều tản ra sóng gợn mạnh mẽ.
Chỉ có 6 giọt, còn lại thì đều đã phế đi.
"Quá ít!"
Tô Vũ hơi tiếc nuối. Lúc này hắn nhìn về phía quyển sách của mình, Văn Minh Chí đã xuất hiện 110 đạo kim văn, trước đó nó bị rớt cảnh giới nhưng giờ đã khôi phục. Không chỉ như thế, đạo kim văn thứ 111 cũng bắt đầu hiện ra.
Lần này hắn đã giết vô số cường giả, mà trong đó còn có nhiều vị Nhật Nguyệt cửu trọng.
Một lát sau, trên Văn Minh Chí hiển lộ 111 đạo kim văn, đạo thứ 112 lại chậm chạp không thể cụ hiện.
Mà trên giao diện của Tiên tộc không chỉ khôi phục tổn thương mà thực lực của hư ảnh Tiên tộc bây giờ cũng đang không ngừng thôn phệ, đạt đến cảnh giới Nhật Nguyệt tứ trọng!
Không chỉ vậy, trang sách về Tiên tộc hiện tại cũng đã đạt đến 80 đạo kim văn.
Trong số sơ đẳng Địa binh thì nó đã xem như đỉnh cấp.
Theo số lượng người bị thôn phệ gia tăng, những trang sách này cũng dần mạnh lên, mà các khác giao diện khác thì có phần ảm đạm một chút. Có trang lại cường đại hơn nhiều, tổn thương trước đó hầu như đều khôi phục.
"Không tồi!"
Tô Vũ cười lớn một tiếng, rất tốt!
Cuộc chiến mới rồi đã giúp hắn thu hoạch không ít.
Đó là hắn còn chưa có thời gian kiểm kê nhẫn trữ vật của bọn gia hỏa này.
Tô Vũ có một trang sách chuyên cất giữ đồ trong nhẫn chứa vật, lúc này hắn mở ra trang sách đó,Tinh Nguyệt kế bên liếc thấy được, đến cả nàng cũng rất muốn mắng một tiếng cẩu tặc thật có tiền!
Đúng vậy, quá có tiền!
Tô Vũ mở ra không gian kia, bên trong nồng đậm bảo khí bao phủ đại điện.
Tô Vũ giết rất nhiều thiên tài và cường giả, bảo vật thu được vô số, cộng thêm chính hắn đã góp nhặt một đống lớn thế nên số lượng bảo vật trong này cực nhiều.
Từ đó, không gian trên ngàn mét kia đều sắp bị hắn chất đầy.
Rực rỡ muôn màu, tất cả đều là bảo vật!
Long Huyết thụ có tới tận hai cây, lông mũi màu vàng kim, Thủy Ngưng châu như núi lớn, Thiên Hà cát chất thành đống. . .
Không chỉ thế, giờ phút này Tô Vũ còn đang mở bảo rương.
Đám Huyền Vô Cực có ai không phải là tử đệ nhà giàu?
Tô Vũ mở nhẫn trữ vật của chúng, thu về hàng loạt tinh huyết, Thiên Nguyên khí, Thiên Nguyên quả, Cổ Thành lệnh, Ngũ Hành quả, Thần thánh nguyên khí quả. . .
Bảo vật chồng chất như núi!
Tô Vũ coi chúng cứ như rác rưởi, không đạt đến cấp bậc của vật gánh chịu thì hắn đều vứt qua một bên.
Có tiền thì có thể tùy hứng!
Hắn cũng có nhiều vật gánh chịu, bất quá nhiều thì nhiều, có thêm nữa thì Tô Vũ lại càng vui vẻ.
Hắn mở nhẫn của tất cả mọi người ra, tìm kiếm rất lâu mới tìm được hai thanh Thiên binh, đều là Thiên binh sơ đẳng, mặt khác, hắn không thấy vật gánh chịu trong nhẫn của Huyền Vô Cực thế nhưng lại tìm được một kiện từ trong nhẫn chứa vật của một vị Nhật Nguyệt cửu trọng.
Rõ ràng, vị Nhật Nguyệt cửu trọng này đã chuẩn bị bước vào chuẩn vô địch.
Đáng tiếc lại bị hắn xử lý!
Đến tận đây, số lượng vật gánh chịu mà Tô Vũ có được, nếu tính thêm hai sợi lông mũi màu vàng kim thì đã đạt đến 16 kiện.
Mà giả sử bán tất cả những vật khác đi thì Tô Vũ cảm thấy đổi thêm 4 kiện nữa cũng không khó.
Bởi vì hắn có nhiều bảo vật lắm!
Thiên tài và cường giả Tiên tộc tích lũy cả đời đều biến thành đồ của hắn, huống chi chính hắn đã thu thập được vô số bảo vật.
Tinh Nguyệt đứng kế bên nhìn một hồi, sau đó nàng nhắm mắt không thèm nhìn nữa.
Mặc dù nàng không dùng được số bảo vật kia, nhưng hiện tại nàng cũng phải rất kiềm chế để không đánh chết Tô Vũ, hòng chiếm lấy những món này. Nếu mà Tô Vũ lộ ra tài sản hắn đang có, có lẽ Bán Hoàng cũng muốn đến ám sát hắn.
Tuy rằng bây giờ Tô Vũ là kẻ địch chung của chư thiên, bất quá hiện tại mọi người giết hắn chỉ là vì giết hắn, không ai biết hắn có nhiều bảo vật đến nỗi làm người ta giận sôi máu như Tinh Nguyệt.
"Tạm được!"
Tô Vũ ném tất cả mọi thứ vào trang không gian kia rồi cảm khái một tiếng, rất nhanh hắn lại cười nói: "Ta đã có 6 chuôi Thiên binh và một giọt tinh huyết vô địch trấn áp, cảm giác Văn Minh Chí sắp không chịu được nữa rồi!"
Dứt lời, hắn nhìn về phía Tinh Nguyệt, nhờ vả: "Tinh Nguyệt đại nhân, hay là ngài giúp ta phá toái mấy kiện vật gánh chịu để củng cố làm vững chắc Văn Minh Chí của ta đi."
Tinh huyết vô địch là nhờ giết hậu duệ của Thiên cổ nên lấy được.
Thiên binh thì đều là do những thiên tài này lưu lại.
Tô Vũ suy nghĩ một chút lại nói: "Không phá nát vật gánh chịu thì đại nhân có thể giúp ta phá vỡ Thiên binh được không? Công dụng của nó cũng không khác vật gánh chịu lắm, dung nhập vào Văn Minh Chí của ta rất ổn."
Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: "Ngươi muốn phá toái Thiên binh? Thứ như Thiên binh thì dù là ở Tử Linh giới cũng cực kỳ hiếm thấy."
Tô Vũ không cho là đúng, "Binh khí thích hợp bản thân mới là tốt nhất, không phải là của mình coi chừng ngày nào đó bị chủ nhân đoạt đi thì mới là phiền toái, lại còn bị người ta định vị và rất nhiều phiền phức khác. Ta sẽ phá vỡ hết thảy Thiên binh, Địa binh rồi dung nhập vào Văn Minh Chí, làm Văn Minh Chí mạnh mẽ hơn là được rồi!"
Tinh Nguyệt không vui đáp lại: "Vì sao bản tọa phải giúp ngươi?"
"Ta là thuộc hạ của ngài mà!"
Tô Vũ cười lấy lòng, "Đại nhân, thuộc hạ của ngài mạnh lên, không phải cũng tăng thể diện cho ngài sao?"
Tinh Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, vô nghĩa!
Ngươi mạnh hơn thì ta sẽ bị ngươi hút chết!
Tô Vũ dường như đoán được tâm tư của nàng, hắn liền dỗ dành: "Đại nhân, ngài nghĩ xem, nếu không phá vỡ đám Thiên binh này, ta cầm đi bán thì có lẽ có khả năng đổi lấy rất nhiều bảo vật tăng cao thực lực, ta đây sẽ mạnh hơn! Nhưng nếu phá vỡ Thiên binh rồi dung nhập vào binh khí thì chẳng qua là làm mạnh mẽ binh khí mà thôi, thực lực bản thân ta vẫn như vậy. Làm thế kỳ thật chính là hạn chế thực lực của ta."
Tinh Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, nàng rất muốn chụp chết Tô Vũ.
Thế nhưng Tô Vũ vãn một mực hút tử khí của nàng. Bây giờ thì còn chưa đến mức độ điên cuồng, Tô Vũ cũng đang khắc chế tốc độ hấp thu tử khí, nhưng một khi nàng động thủ thì chắc chắn Tô Vũ sẽ hấp thu thêm gấp 10 lần!
Nếu là như vậy, dù nàng có thực lực mạnh mẽ thì Tô Vũ bây giờ cũng không yếu, hắn lại phát huy ra thực lực chuẩn vô địch, tuy không thắng được thì cũng có thể đứng ngang hàng với nàng.
Tinh Nguyệt hết sức mệt tâm!