Ma Đa Na kiên nhẫn giải thích: "Tầng tám là phủ đệ của một vài đại nhân vật, kỳ thật có người đã tới đó rồi, Ma tộc cũng từng tới! Tầng tám là nơi mà năm xưa vạn tộc dùng để nghị hội, cũng là nơi ở của Bán Hoàng Ma tộc thời thượng cổ, đối phương có phủ đệ ở đó! Tô Vũ, ta cần một kiện bảo vật của thượng cổ Ma Hoàng, trong tộc ta có ghi chép nói rằng chỉ cần sở hữu thứ này thì ta sẽ giải quyết được hết những phiền toái hiện tại!"
"Xéo đi!"
Tô Vũ mắng: "Tầng bảy tầng tám ta đều không có cách nào hoành hành, ngươi lại bảo ta đi theo ngươi lên đó? Ngươi nói ba biện pháp mà chẳng có cái nào đáng tin cậy! Ngươi tìm vô địch đi, tìm ta làm gì!"
"Vô địch không được!"
Ma Đa Na chân thành nói: "Nếu vô địch có thể thì ta đã sớm đi tìm, có điều những người kia còn không đáng tin cậy bằng ngươi, một khi họ thấy được bảo vật có lẽ sẽ động tâm, mặc dù ngươi cũng vậy thế nhưng bảo vật vô dụng đối với ngươi thì ta có khả năng cầm những vật khác tới đổi."
Tô Vũ im lặng.
Hắn cũng không nói nhảm nữa mà hỏi thẳng, "Vậy ngươi nói trước xem ngươi định giúp ta chiếm lấy Cửu Diệp Thiên Liên thế nào?"
Ma Đa Na trầm ngâm một lúc rồi nói: "Trước khi tiến vào, Ma Hoàng đã cho ta một kiện bảo vật, hoặc nên nói là một cái thần phù thượng cổ có thể phá vỡ hết thảy cấm chế và không gian. Đây là thứ một tôn cường giả thượng cổ vô cùng cường đại lưu lại, ta có khả năng vận dụng thần phù trong lúc Cửu Diệp Thiên Liên nở rộ, nháy mắt sẽ tới gần Cửu Diệp Thiên Liên, hái nó đi! Xong việc, ta sẽ giao cho ngươi, sẽ không ai biết, sau đó ta lại chạy trốn!"
Tô Vũ cười nhạo, "Ma Hoàng cho ngươi dùng để đào mệnh chứ không phải cho ngươi dùng để đoạt bảo, đúng không?"
"Không sai!"
Ma Đa Na gật đầu, ngoài ý muốn hỏi: "Làm sao ngươi biết?"
Tô Vũ tức giận, "Nói nhảm, ngươi cho rằng Cửu Diệp Thiên Liên dễ cướp vậy à? Ngươi không biết, thứ đồ chơi này không dễ ngắt vậy đâu! Nó sẽ nở chín lần, mỗi lần đều có khoảng cách nhất định, tập hợp đủ chín lần mới thật sự là Cửu Diệp Thiên Liên! Còn nữa, sau lưng Cửu Diệp Thiên Liên có lối đi ánh sáng, tùy tiện ngắt thì trong nháy mắt sẽ rơi vào thời gian trường hà, ngươi không biết chuyện này sao?"
Ma Đa Na mờ mịt lắc đầu.
Gã không biết!
Tô Vũ hơi nhíu mày, lão Quy biết thì ấn theo lý thuyết, các vị cường giả thượng cổ hẳn là cũng biết, chẳng lẽ những cường giả này không nói ra ư?
Dù sao Ma Đa Na cũng là tương lai thân dự bị của Ma Hoàng, ông ta mà biết thì cũng không cần thiết gạt gã mới phải.
"Xem ra Ma tộc ngươi thật sự không biết!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút, hình như Ma tộc không có cường giả thời đại thượng cổ nào còn sống sót.
Nói như vậy, có lẽ Ma tộc thật sự không biết việc này.
Tiên tộc có biết không?
Thiên Cổ mặc dù là cổ lão, nhưng năm đó địa vị của lão không cao, không giống với lão Quy, lão Quy đã từng tới Cung Vương phủ, mà năm xưa Cung Vương phủ lại là nơi mà không phải ai cũng có thể tới.
Vậy thì Liệp Thiên các có biết không?
Tô Vũ cũng không quá chắc chắn, thế nhưng hắn vẫn tin là tổ chức này sẽ có người biết rõ.
Cho nên việc đoạt bảo kỳ thật không hề đơn giản!
Ma Đa Na hi vọng mình giúp gã?
Mơ hay thật!
Ma Đa Na nhíu mày, rất nhanh bèn nói: "Tối thiểu ta có khả năng chiếm lấy một đóa."
"Quá ít, không có tác dụng gì!"
Tô Vũ sờ cằm, mở miệng bảo: "Cửu Diệp Thiên Liên không dễ đoạt, còn nữa, hiện tại phiền toái của ngươi sẽ tới, ngươi giết nhiều người như vậy thì khi Vương phủ mở ra, Tiên tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Dứt lời, Tô Vũ cười ha hả đề nghị: "Quấy đục nước đi! Nghĩ biện pháp thả Hà Đồ ra, mặt khác để cho Ma tộc các ngươi sống mái với Tiên tộc cũng không sao! Ngươi là quân cờ trọng yếu của Ma Hoàng, ta nghĩ lần này trong các vị Ma vương vào đây hẳn là có dòng chính của Ma Hoàng đúng không?"
"Dĩ nhiên!"
Ma Đa Na gật gật đầu, "Vậy ngươi nói xem nên làm gì?"
"Còn có thể làm gì nữa, quấy nhiễu thôi!"
Tô Vũ nói: "Chủ ý của ngươi bây giờ đối lập với Ma Hoàng, cho nên người của ông ta chính là kẻ thù của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn nể tình đồng tộc?"
"Thế thì thật sự không có!"
Ma Đa Na bình thản đáp: "Mặc dù ta không muốn trở mặt với Ma tộc nhưng cũng không nguyện ý bị người ta coi là quân cờ, xem như con rối! Ngươi dám phản Nhân tộc, Ma Đa Na ta bất tài nhưng cũng không sợ phản bội Ma tộc!"
Gã không muốn trở mặt với Ma tộc thế nhưng thái độ hiện tại của Ma tộc là Ma Hoàng thụ thương, Ma tộc rung chuyển, đã như vậy hi sinh một Ma Đa Na không tính là gì.
Hi sinh. . . Đúng vậy, Nhân tộc cũng có ý định này đối với đa thần văn hệ.
Đứng trên phương diện toàn cục mà nói, Ma Đa Na hóa thành tương lai thân của Ma Hoàng, Ma Hoàng khôi phục thực lực thì sẽ là chuyện tốt của Ma tộc, đây là toàn cục, là đại nghĩa, nhưng đối với Ma Đa Na thì đó là chuyện không thể chấp nhận.
Có điều Tô Vũ không nghĩ giống gã, hắn cười khinh miệt một tiếng, đoạn nói thẳng: "Phản bội Ma tộc? Ngươi có tư cách này sao? Ma Đa Na, không phải ta xem thường ngươi, dù bây giờ coi như thực lực ngươi mạnh mẽ có thể chiến Nhật Nguyệt, nhưng không có tinh huyết Ma Hoàng, không có Ma tộc làm chỗ dựa thì ngươi còn có thể làm được gì? Một khi ngươi rời khỏi Ma tộc, ngươi sẽ mất hết tất cả!"
Ma Đa Na há miệng muốn nói rồi lại thôi.
Đúng vậy, gã và Tô Vũ không giống nhau.
Tô Vũ ở Nhân tộc vốn dĩ chẳng có gì, đi thì đi thôi, cũng không có tổn thất gì quá lớn.
Ma Đa Na thì khác, từ nhỏ gã đã là thiên kiêu của Ma tộc, gã có vô địch là chỗ dựa, sau này lại có Ma Hoàng hộ đạo, tài nguyên không thiếu, bảo vật không thiếu, cơ duyên rất nhiều. Lão tổ cùng sư phụ của gã đều là vô địch, bọn họ vẫn luôn một mực hỗ trợ gã.
Một khi gã phản bội Ma tộc, vậy gã còn lại cái gì?
Dựa vào thực lực có thể chiến Nhật Nguyệt này ư?
Tô Vũ nhẹ giọng nói: "Ngươi phản bội Ma tộc thì có ích gì? Ma tộc đối xử với ngươi rất tốt, mà nghe ý của ngươi thì khi ngươi đến Nhật Nguyệt cửu trọng, Ma Hoàng mới xuống tay. Bây giờ ngươi mới là thực lực gì chứ, gấp làm gì! Trước cứ moi đủ chỗ tốt đã lại bàn chuyện làm phản sau."
Ma Đa Na trầm giọng nói: "Đến lúc đó thì e là ta không còn cơ hội nữa! Tô Vũ, ngươi cho rằng mấy năm nay vì sao ta vẫn luôn là Lăng Vân mà không thể tiến vào Sơn Hải? Không phải ta không thể mà là không muốn! Bởi vì từ lâu rồi ta đã nghĩ đến chuyện muốn thoát ly mọi thứ, đáng tiếc tam thân của Ma Hoàng lại ngã xuống quá sớm, ngẫm lại thì rõ ràng chuyện này là do ngươi hố ta!"
Tô Vũ im lặng, vớ vẩn, có quan hệ gì với ta?
Cẩn thận nghĩ kĩ lại thì... Thôi được rồi, việc này là do Cục lông lớn làm, có vẻ là liên quan tới hắn thật.
Tô Vũ cũng lười nói gì thêm, hắn nhìn về phía Ma Đa Na, đoạn bảo: "Trước hết ngươi cứ đảo loạn tầng bảy thành vũng nước đục đi, ngươi nên đi ra rồi, còn về những thứ mà ngươi nói. . . Chờ ngươi mang Cửu Diệp Thiên Liên đến thì ta tự nhiên sẽ cân nhắc giúp ngươi giải quyết!"
Ma Đa Na trầm ngâm một lát, cũng không nói nữa.
Đúng vậy, đồ vật chưa tới tay, hi vọng Tô Vũ hỗ trợ là chuyện không thực tế.
Vẫn phải dựa vào chính mình!
Rất nhanh gã mở ra cửa đại điện, cấp tốc rời khỏi Diễn Võ Đường.
Cửa lớn mở rộng, mà thân ảnh Tô Vũ dần dần hư hóa, một mực lưu lại Diễn Võ Đường không đi, đề phòng bị người khác phát hiện.
Vương phủ phong bế còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể mở ra.
Hắn không vội, hắn chờ Ma Đa Na hấp dẫn đủ nhiều tầm mắt thì mới tìm cơ hội bỏ chạy.
Bất quá thân phận Tiên tộc không có cách nào dùng tiếp nữa.
Cũng tốt, đổi một cái khác là được rồi.