Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2188 - Chương 2188: Mưu Tính Hợp Tác

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2188: Mưu Tính Hợp Tác
 

"Thiên Chú!"

Lúc bấy giờ, thanh âm quỷ mị của Lam Thiên lại truyền đến: "Phụ thân ngươi giết Diệp Bá Thiên, Thiên Thánh nói sớm muộn gì cũng sẽ giết cả nhà ngươi, tiêu diệt toàn tộc ngươi. Thiên Chú, tên của ngươi là điềm xấu, vốn dĩ là cùng một nhà với chúng ta, bây giờ lại muốn chết sao?"

Thiên Chú gằn từng tiếng: "Ngươi có năng lực thì cứ tới giết ta, Lam Thiên, ngươi có thể sao?"

"Lam Thiên!"

"Lam Thiên!"

Toàn bộ hư không đều đang vang vọng hai chữ Lam Thiên, vô số phân thân của Lam Thiên liên tục bị thối rữa, trong nháy mắt hóa thành bụi bặm.

Phân thân đã bị tiêu diệt rất nhiều!

Có điều không hề xuất hiện Tử Linh.

Bởi vì đó chỉ phân thân.

Lam Thiên ở một nơi nào đó tiếp tục thê lương kêu gào: "Ngươi khi dễ ta, Thiên Chú, ngươi khi dễ ta. . ."

m thanh oán niệm nối liền trời đất, ầm ầm vang vọng!

Tất cả mọi người đều thấy được trong hư không có một đạo hắc khí bị một gương mặt ác ma nồng đậm cắn xuống, cắn cho đứt đoạn!

Phốc!

Thiên Chú phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt đã đem máu tươi hóa thành hư vô, trong lòng gã ta thoáng hoảng sợ, "Ngươi. . ."

Tiếng than thở thê lương của Lam Thiên lại nổi lên: "Ngươi phải chết, ngươi nhất định sẽ chết, ngươi giết phân thân của ta, ngươi quả là muốn chết!"

Đệt!

Thiên Chú thầm mắng, từ trước đến nay gã chuyên nguyền rủa người khác, hôm nay thì lại gặp được đối thủ, thanh âm oán niệm của tên điên kia cứ như từ trong cõi u minh vọt tới, gương mặt ác ma kia còn mạnh hơn cả nguyền rủa chi lực của gã!

Một ngụm liền cắn đứt nguyền rủa chi thuật!

Bất quá, Lam Thiên đột nhiên không oán độc kêu thảm thiết nữa. mà là ra vẻ oan ức, đáng thương, thê thảm chất vấn: "Vì sao lại khi dễ ta? Vì cái gì? Đừng bắt nạt tiểu nữ nhỏ yếu như ta chứ. . ."

". . ."

Bốn phía, không ít vô địch hiện thân, sắc mặt ai nấy đều khác lạ nhìn về phía hư không, mà Lam Thiên lại biến mất rồi, có điều tiếng khóc than thê thảm vẫn còn vang vọng, dội thẳng vào màn nhĩ của mọi người: "Các ngươi bắt nạt ta! Vu oan ta!"

"Ta thật là thê thảm!"

"Tiểu Tô Vũ, cứu mạng, có người khi dễ ta kìa!"

". . ."

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, nhất thời, Lam Thiên lại nở nụ cười, thanh âm lần nữa lay động bốn phương tám hướng: "Hì hì, ha ha, há há há. . . Tiểu Tô Vũ của ta bây giờ đang ở nơi đây, lẫn ngay trong các ngươi, hắn là nửa đồ đệ của ta, thuật ngụy trang của hắn là do ta chân truyền, thật là lợi hại!"

"Lam Thiên, đừng hòng yêu ngôn hoặc chúng!"

Nguyệt Thực Tiên vương cắt ngang: "Ngươi cho rằng Tô Vũ có thể làm gì? Dù yêu nghiệt hơn nữa thì nơi đây cũng là Tinh Vũ phủ đệ! Hắn dám đến đây sao?"

"Hì hì, hắn muốn đi ra nhé!"

"Ha ha ha, chẳng mấy chốc nữa hắn sẽ tới, giết sạch sành sanh các ngươi!"

". . ."

Thanh âm của tên điên ấy càng ngày càng xa, Lam Thiên cứ than thở thảm thiết mãi. Trong bóng tối, mấy vị vô địch hiện lên, trong tay đều bắt lấy vài phân thân, chậm rãi nói: "Y có rất nhiều phân thân, bản thể ở đâu thì rất khó dò xét!"

"Gia hỏa này vô cùng tà dị!"

"Mấu chốt là hình như y và tầng bảy có quan hệ gì đó, lực oán hận này cực kỳ cường đại!"

Vô địch không phải là kẻ yếu, đều đoán được một ít chuyện.

Rõ ràng Thiên Chú đã phải ăn một chút thiệt thòi.

Đây là chuyện khó mà tin nổi.

Trước đây Thiên Chú xếp hạng nhất bảng chứng đạo!

Mặc kệ xếp hạng có đúng hay không, có thể xếp hạng đầu thì tự nhiên là có cái lý của hạng đầu, từ rất lâu về trước Thiên Chú đã từng giao thủ cùng vô địch mà vẫn không rơi vào thế hạ phong.

Ngày hôm nay, ở trong tay Lam Thiên, gã lại ăn chút thiệt thòi nhỏ.

Một đám vô địch đều e ngại.

Gần đây cái tên điên kia quá sức điên cuồng.

Giết người khắp nơi!

Mấu chốt là thực lực của y còn rất mạnh!

Bên dưới, có vị chuẩn vô địch dè dặt cất tiếng: "Tiên vương đại nhân, Tô Vũ tới rồi sao?"

Nguyệt Thực Tiên vương lừ mắt nhìn y, không vui đáp: "Đến hay không đến có gì khác nhau? Hắn chỉ là Lăng Vân, chẳng lẽ còn có thể gây ra sóng gió gì? Nơi đây cũng không phải cổ thành!"

"Không phải, Tiên vương đại nhân, rốt cuộc hắn có tới hay không?"

Nguyệt Thực Tiên vương nhíu mày, lãnh đạm nói: "Thế nào, Tô Vũ tới hay không thì có ảnh hường gì đối với chúng ta?"

Các ngươi ôm vẻ mặt gì vậy?

Tô Vũ đến thì đã sao?

Tên điên Lam Thiên còn không tạo nổi sóng gió gì, huống chi chỉ là một tên Lăng Vân như Tô Vũ.

Nguyệt Thực Tiên vương cảm thấy cổ quái, các ngươi có cần thiết phải tỏ ra như vậy không?

Ông đã thấy rất nhiều yêu nghiệt rồi, cũng chỉ tới vậy mà thôi.

. . .

Mấy vị chuẩn vô địch mới đến dường như chỉ có ý lộ mặt chứ không định làm gì, rất nhanh cả đám đều biến mất, không thấy đâu nữa.

Những vị chuẩn vô địch này đều cực kỳ cường hãn.

Trước khi đi, Thiên Chú nhìn thoáng qua cánh cổng Tử Linh, sau đấy cũng theo chân đám Không Không, Cửu Nguyệt biến mất.

. . .

Bên dưới thông đạo Tử Linh.

9 tôn Tử Linh quân chủ đều đang chờ đợi, dáng vẻ ai nấy đều rất hưng phấn.

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói u lãnh truyền vào thông đạo Tử Linh: "Các vị quân chủ đại nhân tôn kính, ta là Thiên Uyên nhất tộc Thiên Chú. Tộc của ta nguyện trợ giúp chư vị đại nhân phá cổng Tử Linh mà ra, mong rằng chư vị đại nhân có thể ký kết thượng cổ minh ước với tộc ta!"

"Nếu như chư vị đại nhân đáp ứng, chúng ta nguyện tiếp dẫn Hà Đồ đại nhân tiến vào tầng bảy!"

". . ."

Tinh Nguyệt hơi ngạc nhiên, mà bên cạnh nàng, mấy vị Tử Linh quân chủ lại không tỏ vẻ bất ngờ gì, có kẻ cười nói: "Thiên Uyên nhất tộc? Nhất tộc rơi vào Tử Linh giới thời thượng cổ kia? Tính ra thì Thiên Uyên giới và Tử Linh giới chúng ta cũng chỉ cách nhau một bức tường!"

"Vậy cũng vô dụng, bên kia không có lối đi mà chỉ có một khe hở nho nhỏ, chúng ta căn bản không ra được, chỉ có một số tiểu gia hỏa mới có thể chui qua."

". . ."

Đám Tử Linh quân chủ cổ lão này cực kỳ bát quái, biết rất nhiều chuyện bí mật, trong khi Tinh Nguyệt lại chẳng biết gì.

Một vị Tử Linh quân chủ hào hứng, "Thú vị, Thiên Uyên tộc muốn liên thủ với chúng ta, sao, đồng ý không?"

"Đương nhiên!"

"Vì sao lại không đồng ý, sinh linh đều là lũ tự cao tự đại, chúng ra sức cho chúng ta cũng chỉ vì muốn kiếm lợi mà thôi. Đáp ứng bọn chúng đi, dù sao thứ chúng muốn không xung đột với lợi ích của chúng ta!"

". . ."

Mấy vị quân chủ thương lượng, rất nhanh đều nhìn về phía Tinh Nguyệt, "Tinh Nguyệt, ngươi cảm thấy thế nào?"

Tinh Nguyệt liền hỏi: "Minh ước mà gã ta nói có hạn chế lớn với chúng ta không? Một khi ký kết minh ước thì sẽ có ảnh hưởng gì? Còn nữa, vì sao gã có thể truyền âm vào Tử Linh biên giới, ngoại trừ Tử Linh, hình như những người khác không thể làm được mà."

Tối thiểu thì lối đi bị phong ấn này sẽ không có biện pháp nào truyền âm giống như lối đi ở cổ thành, ở cổ thành, chỉ cần các vị trấn thủ cho phép thì có thể dẫn âm tiến vào.

"Bởi vì bọn họ là Thiên Uyên nhất tộc."

Có vị Tử Linh cổ lão giải thích: "Bọn họ giao thiệp với Tử Linh giới đã nhiều năm, một ít kỹ xảo vặt mà thôi! Tinh Nguyệt, ngươi còn trẻ nên không biết, kỳ thật Thiên Uyên giới và Tử Linh giới từng đạt thành một vài minh ước cổ xưa, trong phạm vi quy tắc chứng kiến thì có thể ký kết! Ta đoán thứ bọn họ muốn chính là Cửu Diệp Thiên Liên, mà thứ chúng ta muốn là đi ra ngoài, nhanh chóng ra ngoài tụ hợp với Hà Đồ!"

Tinh Nguyệt hỏi dò: "Chư vị định ký kết à?"

"Vì sao lại không?"

Tinh Nguyệt suy nghĩ một chút, cũng phải, Tử Linh cũng chỉ quan tâm những thứ này.

Cho chúng ta đi ra ngoài, ký kết minh ước thì ký kết minh ước, đối phương muốn Cửu Diệp Thiên Liên, chí bảo ấy đối với bọn họ không đáng một đồng, căn bản không có cách nào sử dụng.

Tinh Nguyệt lại nói: "Thiên Uyên tộc có thể giúp chúng ta bỏ qua quy tắc mà ra ngoài sao?"

"Không biết, nhưng tối thiểu thì có thể cho chúng ta nhiều thêm một phần cơ hội!"

Tinh Nguyệt không hỏi nữa, nàng thầm nghĩ liệu có nên nói cho tên thuộc hạ không nghe lời kia biết hay không?

Vì sao Thiên Uyên tộc có thể liên hệ với Tử Linh, đây là điều mà Tinh Nguyệt rất tò mò.

Trong tình huống vô số vô địch đều đang nhìn chằm chằm khắp nơi mà đối phương vẫn có thể liên hệ với Tử Linh trong lối đi thì chắc hẳn là có thủ đoạn rất đặc thù.

"Hiện tại Tô Vũ không mở Dương khiếu, không hấp thu tử khí của ta, rốt cuộc hắn đang trốn ở đâu?"

"Hay là đưa nhiều tử khí vào hại hắn bại lộ?"

Tinh Nguyệt hung tợn suy nghĩ!

Có nên hay không?

Cùng lắm thì vi phạm quy tắc thôi, có điều nhận chút trừng phạt mà lại khiến Tô Vũ bại lộ rồi bị người giết chết thì cũng đáng lắm.

Cân nhắc một hồi, Tinh Nguyệt hừ một tiếng, quyết định bỏ qua ý tưởng mê người này.

Chưa chắc gia hỏa gian hoạt kia đã bị ảnh hưởng, ngược lại mình muốn hố hắn mà bị hắn biết được thì hắn nhất định sẽ trả thù!

Một khi hắn dốc toàn lực hấp thu tử khí của ta, sớm muộn gì ta cũng bị phát hiện kẽ hở, đám Tử Linh xung quanh chắc chắn sẽ giết ta.

Tạm thời buông tha cho tên kia vậy!

Nghĩ đến đây, nàng liền chấn động nhè nhẹ lượng tử khí ít ỏi truyền đi, chấn động này cũng chỉ có nàng và Tô Vũ mới có thể hiểu.

Bình Luận (0)
Comment