Cùng lúc đó.
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, nhanh chóng hóa giải số tử khí yếu ớt kia, từ khi Tinh Nguyệt tới đây, lối đi tử khí giữa hắn và nàng ta đã nối lại.
Rất yếu ớt, Tô Vũ có thể dễ dàng hóa giải.
Trừ phi mở Dương khiếu hấp thu tử khí, bằng không gần như sẽ không ai phát hiện được trên người Tô Vũ có tử khí tồn tại.
Hiện tại, tử khí yếu ớt truyền đến giống như đang muốn nói với hắn cái gì đó, rất nhanh, ánh mắt Tô Vũ khẽ biến.
Ta đệt!
Thiên Uyên tộc?
Khá lắm, nhất tộc này rõ ràng có quan hệ với Tử Linh tộc, chúng còn muốn cấu kết, cái này cũng được sao?
Đây coi như là phản đồ của sinh linh rồi?
Hắn nhanh chóng suy ngẫm về mặt lợi và hại của tin tức này đối với chính mình, đồng thời nghĩ xem mình phải làm sao mới có thể mưu đoạt chỗ tốt từ việc hợp tác của bọn họ.
"Có lẽ đây sẽ là cơ hội để Tử Linh danh chính ngôn thuận cướp lấy Cửu Diệp Thiên Liên, thậm chí còn có người hỗ trợ, điều kiện tiên quyết là Tinh Nguyệt phải nghe lời. Đoạt bảo xong, Cửu Diệp Thiên Liên phải do Tinh Nguyệt chưởng quản, đám Tử Linh khác đều giúp nàng, Thiên Uyên tộc cũng sẽ giúp nàng. . ."
Như vậy thì hắn có thể đoạt được Cửu Diệp Thiên Liên đến tay.
Tô Vũ cẩn thận hấp thu một chút tử khí, truyền lại một ít chấn động khe khẽ.
Hắn đang trò chuyện với Tinh Nguyệt.
. . .
Cùng lúc ấy, ở bên ngoài, Băng Phong Thần vương nhìn chung quanh một lần, vừa rồi Hà Đồ xuất hiện dẫn đến nơi đây tràn ngập tử khí.
Nhìn lại tấm gương trong tay, ông cẩn thận cảm ứng một cái, không có vấn đề gì dị thường.
Bất quá trong nháy mắt mới rồi thật sự là ông đã cảm ứng được một chút tử khí dao động rất nhỏ.
Lực ý chí của ông thăm dò vào trong gương kiểm tra một hồi nhưng vẫn không phát hiện có chuyện gì phát sinh, ông bèn vung tay lên, tử khí chung quanh ông đều bị loại trừ sạch sẽ.
Mà phụ cận, một vị Thần vương truyền âm nói: "Làm cái gì thế? Đứng có xua tan tử khí, xua tan rồi thì thông đạo Tử Linh sẽ không mở được, ảnh hưởng tới kế hoạch của mọi người."
Băng Phong Thần vương không đáp, chỉ để mặc cho tử khí ở phụ cận lại lần nữa ập tới.
Quả thực lúc này tất cả mọi người đều không có ý trục xuất tử khí, bởi vì họ đều đang chờ đợi thông đạo Tử Linh mở ra.
Ai nấy đều hành động rất tiêu cực, duy chỉ có Nhân tộc Tần Trấn kia là ngoại lệ. Không biết là khờ thật hay là giả ngốc mà liên tục trục xuất tử khí, cũng không biết là vì y khó chịu hay là thật sự không muốn cho Tử Linh đi lên.
. . .
"Cửu Diệp Thiên Liên sắp nở rộ!"
Thời gian lại trôi qua thêm một ngày.
Ở cửa lối đi, một vị vô địch Long tộc trực tiếp nói: "Chư vị, nên bàn luận rồi, đừng im lặng không lên tiếng mãi như thế. Cửu Diệp Thiên Liên này chỉ có một đóa, rốt cuộc nó sẽ thuộc về người nào?"
Bên phía Thần tộc, có một vị Thần vương cười nhạo, "Thuộc về người nào? Ngươi cảm thấy có thể thuộc về ai? Ai mà không muốn lấy? Nếu như bàn luận liền giải quyết xong thì nó đã sớm có chủ sở hữu rồi!"
Vị Long vương kia cũng không khách khí, "Thần tộc các ngươi có một vị Vĩnh Hằng thủ ở Cung Vương phủ, tộc của ta thì không có, Long tộc chúng ta đều đang ở đây! Cửu Diệp Thiên Liên là khởi đầu, tộc của ta sao có thể bỏ qua vật ấy? Nếu không thì Long tộc chúng ta liền đi!"
Hiển nhiên vị Long vương này không muốn ở lại đây canh lối vào.
Trên thực tế cũng không có mấy người muốn lưu lại.
Mặc kệ Hà Đồ đi lên?
Có lẽ. . . đó cũng là một biện pháp tốt.
Bên phía Tiên tộc, có vị Tiên vương lên tiếng: "Hà Đồ và Tử Linh không biết tên kia đều rất mạnh, vẫn nên đề phòng một chút, ta thấy bộ trưởng Thiên bộ vô cùng cường đại, chi bằng bộ trưởng chịu thiệt chút đỉnh, ở lại đây một lát?"
Bộ trưởng Thiên bộ trầm mặc không đáp.
Bởi vì có vẻ các tộc đều đã đạt thành nhất trí, ngươi mạnh nhất thì ngươi hãy ở đây chống lại đám Hà Đồ.
Không chỉ vậy, lại có kẻ ác ý đề xuất: "Ta thấy chiến lực của Nhân tộc cũng rất mạnh, tổn thất lại không lớn, không bằng Nhân tộc phối hợp với Liệp Thiên các ở lại đây đi, thế nào?"
Bên chỗ Nhân tộc, Chu Thiên Phương mỉm cười đáp: "Lời này không ổn, ta và Liệp Thiên các có đại thù, một khi ta lưu lại thì không chắc ai đánh ai đâu! Ta nghĩ hay là nhường cho các vị đi. Tiên tộc có quan hệ rất tốt với các đại tộc, với Liệp Thiên các cũng là quan hệ hữu hảo, hay là năm vị Tiên tộc lưu lại vậy."
"Nhân tộc xác định không muốn ở lại?"
Ngay một khắc ấy, thân ảnh các tôn vô địch nổi lên ở tứ phía, có điều bọn họ đều giữ yên lặng, chỉ là chăm chăm nhìn về phía Nhân tộc, nhìn về phía bộ trưởng Thiên bộ.
Các ngươi lưu lại đi!
Nhân tộc có 4 vị vô địch, Liệp Thiên các chỉ mỗi mình bộ trưởng.
Mà các tộc thì có hơn 20 vị vô địch.
Ánh mắt Chu Thiên Phương khác thường, "Như vậy liệu có thích hợp không?"
"Thích hợp!"
Vĩnh Hằng thất đoạn Lôi Đình Thần vương đi ra, trên người ông có sấm sét lóe lên, lạnh nhạt nói: "Bổn tọa cảm thấy rất thích hợp! Nhân tộc đã chiếm hết tiện nghi, Lam Thiên cũng được mà Tô Vũ cũng được, bọn chúng có phải là phản đồ Nhân tộc hay không thì chính các ngươi tự hiểu rõ! Bọn chúng đã săn giết rất nhiều thiên tài các tộc, hiện tại bảo Nhân tộc ra thêm chút sức thì có gì không thể? Nếu Hà Đồ đi lên, bổn tọa cảm thấy không tránh khỏi có quan hệ với các ngươi!"
Có cường giả Ma tộc hùa theo: "Hãm hại Ma Đa Na tộc ta, sát hại một đám thiên tài Tiên tộc, Nhân tộc đắc lợi không ít, chẳng lẽ chư vị thật sự cho rằng chư thiên vạn tộc bị mù rồi? Lối đi này các ngươi phải canh giữ, không muốn tuân theo thì cũng phải tuân theo!"
Giờ khắc này các tộc đều đang cố ý nhằm vào Nhân tộc.
Tổn thất của Nhân tộc là nhỏ nhất!
Huống chi Nhân tộc vốn là kẻ địch chung, Cửu Diệp Thiên Liên là chí bảo quan trọng, vạn tộc đều có thể đoạt duy chỉ Nhân tộc thì không được.
Từng tôn vô địch tỏa ra uy áp lay trời, Chu Thiên Phương cười bảo: "Cần gì phải thế chứ!"
"Không cần nhiều lời!"
Huyền Hách Tiên vương nói thẳng: "Nhân tộc hãy giữ vững lối đi này, bằng không kẻ thua thiệt vẫn sẽ là Nhân tộc!"
Dứt lời, ông lại nói tiếp: "Hoặc là Nhân tộc các ngươi giao Tô Vũ và Lam Thiên ra đây, như vậy tặng không Cửu Diệp Thiên Liên cho các ngươi cũng được!"
Nghe thế, Chu Thiên Phương lập tức tươi cười, "Thật không?"
"Thật!"
Lôi Đình Thần vương khinh miệt, "Cho Nhân tộc các ngươi tấn cấp Hợp Đạo thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Giao hai tên Tô Vũ và Lam Thiên thì Thần tộc nhất định sẽ buông tha cho việc tranh giành Cửu Diệp Thiên Liên!"
". . ."
Tần Trấn nhịn không được nói: "Các ngươi cũng đủ lắm rồi đấy, Tô Vũ đào mộ phần tổ tiên của các ngươi hả? Hắn không tới, các ngươi vì giết hắn mà cả Cửu Diệp Thiên Liên cũng không muốn nữa, các ngươi thật đúng là dám trả giá!"
Y nghe mà cũng thấy bó tay.
Tô Vũ đáng giá như vậy à?
Vì để giết được Tô Vũ mà Nhân tộc nhiều thêm một vị Bán Hoàng cũng không có việc gì sao?
Tức là coi Tô Vũ cùng Bán Hoàng ngang nhau đúng không?
Được rồi, tỉ mỉ nghĩ lại thì tiểu tử Tô Vũ kia có nhiều Bán Hoàng chống lưng, giết được hắn thì sẽ làm đứt gãy tầng liên hệ này, Tô Vũ không còn thì cổ thành cũng sẽ không ra tay vì Nhân tộc.
Phệ Thần Cổ tộc cũng giống như thế!
Các vị đại năng ấy ra tay đều là vì Tô Vũ.
Không có ai để ý tới Tần Trấn!
Mặc kệ ngươi thích nói gì thì nói.