Lôi Đình Thần vương nhìn về phía Chu Thiên Phương và Hạ Long Võ, thái độ bề trên, "Giữ vững lối đi, huyết án của Nhân tộc tại Tinh Vũ phủ đệ lần này liền được xóa bỏ, bằng không các ngươi phải hỏi xem các tộc có đáp ứng hay không!"
Hạ Long Võ gằn từng tiếng: "Các tộc khác cũng muốn đối nghịch với bọn ta?"
Không ai đáp lời.
Tình thế bức người!
Trước tình hình hiện tại, không hợp tác với các tộc khác thì chính là kẻ địch, ba tộc Thần Ma Tiên cử đến rất nhiều vô địch, tính cả Huyết Hỏa Ma vương lén vào thì ước chừng có tới 17 tôn vô địch!
Mà Nhân tộc thì có bao nhiêu?
Ba đại tộc đạt thành nhất trí thì Nhân tộc tính là cái gì?
Trên thực tế, cường giả Tiên tộc đang truyền âm cho hai tộc khác: "Nếu đối phương không đồng ý thì trực tiếp vây giết mấy vị Nhân tộc này để tránh xuất hiện chỗ sơ suất! Tuy rằng Tử Linh khuyết thiếu linh trí nhưng cũng không phải hoàn toàn là đồ ngốc, một khi bọn họ đối chiến tiêu cực thì có lẽ Tử Linh sẽ buông tha cho bọn họ mà công kích chúng ta!"
Giết chết bốn vị vô địch Nhân tộc này!
Hắn vừa mới nói xong, Lôi Đình Thần vương đã đưa tin: "Ta không sợ Nhân tộc mà là các tộc khác! Ba tộc chúng ta liên thủ, các tộc đều cảm nhận được nguy cơ trí mạng, nhất định cũng sẽ liên thủ lại, không phải là ngươi thật sự cảm thấy bọn họ sẽ ngồi yên nhìn chúng ta đánh chết Nhân tộc đấy chứ?"
Bức vua thoái vị, cũng chỉ là làm cho Nhân tộc ở lại đây chống cự Tử Linh.
Chứ không phải liên thủ giết chết!
Nơi này còn có nhiều vô địch của các thế lực như Long, Minh, Mệnh, Phượng, Ngũ Hành, Liệp Thiên các,...
Thần Ma Tiên là thế lực lớn, vì vậy các tộc cũng nguyện ý đứng về phía họ để bức ép Nhân tộc.
Nhưng nếu ba đại tộc dám vây giết 4 vị vô địch Nhân tộc, có lẽ những chủng tộc kia, bao gồm cả Long tộc cũng sẽ ra tay trợ giúp Nhân tộc chống lại bọn họ.
Đây chính là lợi ích!
Tại đây không phân địch ta gì hết, chủ yếu vẫn là cân bằng thế lực chứ không thể để một nhà độc đại, bằng không tiểu tộc sẽ chẳng có cách nào sống sót.
4 vị vô địch Nhân tộc vẫn phải tiếp tục tồn tại mới là điểm mấu chốt.
Chết rồi thì ba đại tộc kia tất thắng.
Đạo lý này rất nhiều người đều hiểu, vì vậy các tộc cũng chỉ dám bức bách Nhân tộc ở lại coi giữ thông đạo, thủ không bỏ chạy là tốt rồi, bớt đi một đối thủ chính là việc tốt, mấu chốt là không thể giết người!
Thần Ma cũng không được!
Người nào giết Nhân tộc thì bọn họ liền đứng về phía Nhân tộc.
Lời của Lôi Đình Thần vương đã cảnh tỉnh các vị khác.
Giết thì không dễ giết.
Không giết thì đám Nhân tộc này khẳng định sẽ muốn quấy rối.
Trong lúc nhất thời, các tộc đều lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Mà đúng lúc này, cửa vào tầng bảy lại chấn động.
Có vẻ như Hà Đồ muốn leo lên lần nữa!
Vậy nên hiện tại bầu không khí cổ quái kinh người.
Trước đó dù là giả vờ giả vịt thì mọi người cũng sẽ tiến lên ngăn trở, nhưng bây giờ thì chẳng một ai buồn nhúc nhích.
Một đám người dồn dập nhìn về phía Nhân tộc, mà Chu Thiên Phương thì phất tay, bảo: "Đừng nhìn chúng ta như vậy, Nhân tộc không phải đối thủ, không địch lại y. Như vậy đi, ba tộc Thần Ma Tiên mỗi bên cử ra một vị Vĩnh Hằng, cộng thêm bộ trưởng Thiên bộ, chúng ta cùng phối hợp, 8 người liên thủ thì có khả năng áp chế Hà Đồ!"
Cử người ở lại?
Sau đó bị các ngươi vây giết?
Những người khác vừa đi, với tình huống của Nhân tộc lúc này mà không tập sát những người ở lại thì mới là kỳ quái, nào ai dám nguyện ý lưu lại.
Bộ trưởng Thiên bộ mệt mỏi, nói thẳng: “Nếu như không ai muốn trông chừng thì đừng ai ở lại canh giữ nữa! Hà tất lãng phí thời gian ở đây. Muốn cướp Cửu Diệp Thiên Liên thì cứ dựa vào bản lĩnh đi!"
Một đám người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khí càng thêm cổ quái.
. . .
Cùng lúc đó.
Đám Tô Vũ cũng nghe thấy được cuộc trò chuyện này, sắc mặt ai nấy đều kinh ngạc.
Mặc kệ không canh giữ nữa?
Trông giữ rất nhiều ngày, đến ngày hôm nay các vị vô địch lại nói không cần trông coi ở đây nữa.
Tất cả những việc làm trước đó đều cứ như chuyện tiếu lâm.
Mẹ nó, tình huống gì đây?
Một số người vẫn chưa nghĩ thông suốt, mà Tô Vũ thì sớm đã hiểu rõ, hắn cũng không để ý những chuyện này, hiện tại trong lòng hắn đang vô cùng vui vẻ, thừa dịp Băng Phong Thần vương bị hấp dẫn lực chú ý, thần văn chữ “m” của hắn dò xét một hồi lâu, có vẻ như phát hiện được hậu chiêu rồi!
Thần văn chữ "m" của Tô Vũ tiềm phục trong một mạch đá nổi dưới đất, đây không phải là đá mà là kim văn hiện lên ở nội bộ Thiên binh.
"Kim văn này có vấn đề!"
Thanh Thiên binh này rất tốt, tổng cộng có 122 đạo kim văn đều nằm ở bên trong Thiên binh.
122 kim văn đều hóa thành mạch đá vắt ngang dưới mặt đất.
Tô Vũ một mực dò xét rất lâu, cuối cùng hắn cũng đã tìm được vấn đề.
Đúc Binh sư thích nhất là gian lận ở trên kim văn, thứ nhất là người thường rất khó phát hiện, thứ hai là phá hư kim văn nhiều khi cũng dẫn đến toàn bộ binh khí vỡ nát.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân, chủ nhân Thiên binh sẽ không dám tùy ý động vào kim văn, không phải là Đúc Binh sư mà ngươi tùy tiện động vào sẽ dễ tạo thành hư hỏng, khi đó một thanh binh khí giá trị ngàn vàng cũng có thể bị phá hủy dễ dàng!
"Ngoan độc!"
Tô Vũ thầm nhủ một tiếng, thứ này là do người nào rèn?
Đạo kim văn thứ 109 xuất hiện vấn đề, đây là đạo kim văn rất trọng yếu bởi nó là điểm phân cách giữa Thiên binh và Địa Binh, một khi cho nổ đạo kim văn này thì Thiên binh sẽ vỡ nát nhanh chóng.
"Rõ ràng Băng Phong Thần vương cũng chỉ luyện hóa đơn giản."
Tô Vũ lại tiếp tục dò xét, trong lòng thầm mỉm cười.
Hắn biết rõ ý đồ của đối phương rồi!
Vị ngoan độc kia đã chuẩn bị sẵn sàng để làm nổ tan món binh khí này, thanh Thần binh đây chỉ bị bám vào một ít ý chí lực chứ không xâm nhập luyện hóa, có lẽ vì sợ binh khí nổ thì ông ta sẽ bị cắn trả.
Khó trách Tô Vũ dò xét đến bây giờ mà đối phương không có chút phản ứng gì, Tô Vũ còn sợ bị phát hiện, trong khi có vẻ đối phương thật sự không phát hiện được động tĩnh nào của hắn!
"Thú vị!"
Tô Vũ nhanh chóng dò xét, rất nhanh, hắn bám vào chút ý chí lực lên đạo kim văn thứ 109, trước đó Tô Vũ còn nhát tay, không dám làm như vậy.
Hiện tại hắn tự tin hơn rồi, bởi vì hắn phát hiện ý chí lực của Băng Phong Thần vương chỉ bám vào rất mỏng manh. Binh khí là thứ Tô Vũ rất quen thuộc, ở đâu bám vào ý chí lực hay ở đâu có thể khống chế binh khí, hắn đều có thể nắm chắc.
Đối phương chỉ bám vào một ít ý chí lực để khống chế Huyễn Thiên Kính.
Đối với chuyện ở ngoại giới, Tô Vũ không có tâm tư để ý.
Các ngươi cứ đấu của các ngươi đi!
Về phần Nhân tộc thì cũng không tới phiên hắn bận tâm, có bao nhiêu thực lực thì ăn bấy nhiêu cơm, 4 vị vô địch Nhân tộc dám tiến vào thì tự nhiên cũng không sợ bị người vây giết, bằng không thì ngay từ đầu đã không tới.
Không chừng vô địch của các tộc khác còn sẽ giúp đỡ đám người Hạ Long Võ.
Tô Vũ mặc kệ hết thảy.
Hắn không tin không có mình thì Nhân tộc liền xong đời, mấy vị kia ai nấy đều hết sức âm hiểm, nào có đơn giản bị người hố chết như thế.