Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2193 - Chương 2193: Ký Kết Minh Ước

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2193: Ký Kết Minh Ước
 

Cùng lúc ấy.

Dưới thông đạo Tử Linh.

Các tôn Tử Linh quân chủ đã cảm nhận được động tĩnh bên ngoài, một vị trong đó hưng phấn nói: "Hình như Hà Đồ sắp thành công rồi!"

"Lối đi đang di chuyển kìa!"

"Ha ha ha, chúng ta sắp rời khỏi Cung Vương phủ, xuất hiện ở địa phương khác, vậy Quy Nguyên đao không thể dùng quy tắc để áp chế chúng ta được nữa!"

"Đúng thế!"

Những vị quân chủ này vô cùng vui vẻ, họ sắp được ra ngoài rồi.

Đúng lúc ấy, tiếng nói sâu thẳm từ bên trên lại lần nữa truyền xuống: "Chư vị quân chủ, Vĩnh Hằng tộc ta đang hiệp trợ Hà Đồ quân chủ mở ra thông đạo. Nếu ký kết minh ước, tộc ta chỉ cần Cửu Diệp Thiên Liên. Ngoài ra nếu có thể, tộc ta còn muốn mang Quy Nguyên đao đi, từ nay về sau, Tinh Vũ phủ đệ chính là thiên hạ của chư vị quân chủ rồi!"

Một vị Tử Linh liền đáp: "Đồ mà các ngươi muốn cũng không ít, tuy rằng chúng ta không dùng tới nhưng đó là chí bảo, các ngươi sẽ bỏ ra cái giá gì?"

"Trợ giúp Hà Đồ quân chủ còn chưa đủ sao?"

"Chưa đủ!"

Tử Linh nói: "Chúng ta không biết tình huống, ai biết có phải do các ngươi hiệp trợ hay không?"

Dứt lời, hắn liền truyền âm cho Tinh Nguyệt: "Tinh Nguyệt, Hà Đồ thành công rốt cuộc là do người của ngươi giúp hay là Thiên Uyên tộc giúp?"

Bởi vì Tinh Nguyệt từng nói nàng có thuộc hạ hoạt động ở bên ngoài.

Tinh Nguyệt cũng không khách khí, trực tiếp truyền âm trả lời: "Thiên Uyên tộc chỉ là tiểu nhân vật mà thôi! Hà Đồ có thể tới thì đó là do thuộc hạ bên ngoài của ta âm thầm xuất lực, bao gồm cả việc Hà Đồ đi ra được cũng là như thế, không tin thì các ngươi có thể hỏi Hà Đồ. Hỏi xem nơi y xuất hiện có ngôi sao lóe sáng nào không, chính xác là có 360 ngôi sao lớn giúp y được truyền tống đến, lúc tới thì gặp được rất nhiều Cự Trụ Tóc Dài. Ngươi hỏi lại Thiên Uyên tộc xem bọn họ thì biết được cái gì?"

Nghe vậy, mấy vị quân chủ xung quanh đều thấy bất ngờ, "Hà Đồ tới được cũng là do thuộc hạ của ngươi làm ư?"

"Vậy vì sao ngươi không. . ."

Tinh Nguyệt ngắt lời: "Chúng ta cần trong ngoài hợp lực, ta đi cũng vô dụng, ta không có bản lĩnh như Hà Đồ, không thể làm được chuyện di chuyển lối đi, ta cũng không có biện pháp khiến Quy Nguyên đao chấn động, chỉ Hà Đồ mới có thể! Thế nhưng Hà Đồ có thể tới đây đều là do ta bỏ sức, tin hay không thì các ngươi cứ hỏi Hà Đồ xem sẽ rõ!"

Những thứ này đều là do Tô Vũ dạy nàng nói.

Tô Vũ dễ dàng đoán được làm sao Hà Đồ tới được đây!

Y đi từ Tử Linh biên giới, tiến vào lối đi đặc thù, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là vị trí của 360 Thần khiếu. Nhờ đó mà Hà Đồ tiến nhập vào trong da đầu của lão Chu.

Cự Trụ Tóc Dài khả năng cao là có tồn tại.

Tô Vũ phán đoán một phen, hắn dạy Tinh Nguyệt cách lừa gạt Tử Linh thế nào, đây chỉ là chuyện đơn giản mà thôi.

Quả nhiên, đám Tử Linh này đều nghiêng hẳn về phía Tinh Nguyệt, cho là Thiên Uyên tộc đang mạo nhận công trạng.

Lúc này, Tinh Nguyệt lại lên tiếng: "Thuộc hạ của ta đang âm thầm dùng lực khiến các tộc kiêng kị lẫn nhau, không dám ra tay, bỏ mặc cho Hà Đồ xây dựng lối đi! Hết thảy những việc hắn làm đều không liên quan gì tới Thiên Uyên tộc!"

Dứt lời, Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: "Đương nhiên, nhất tộc này muốn lợi dụng chúng ta. . . Chúng ta cứ thỏa mãn bọn họ là được! Ký kết minh ước cũng tốt, để ta viết minh ước cho!"

9 vị quân chủ còn lại đều cảm thấy Tinh Nguyệt rất đáng tin cậy.

Nói nhảm, đều là đồng tộc mà.

Thiên Uyên tộc thì tính là thứ gì?

Lời bọn họ nói nào có đáng tin bằng Tinh Nguyệt.

"Tốt, ngươi muốn ký kết minh ước như thế nào?"

Tinh Nguyệt vội nói ngay: "Thứ nhất, Thiên Uyên tộc phải có một vị Vĩnh Hằng cùng với vị Thiên Chú đang liên hệ với chúng ta nãy giờ cống hiến sức lực cho chúng ta. Thực lực của hai vị này rất mạnh, đổi lại chúng ta sẽ không chủ động kích giết bọn hắn!"

"Thứ hai, chúng ta nguyện ý cướp lấy Cửu Diệp Thiên Liên cho họ, nhưng sau khi chiến đấu chấm dứt, bọn họ phải tự nghĩ biện pháp đến Tử Linh biên giới mà lấy, không có khả năng giao cho họ ngay. Trong vòng một ngày, họ không tới lấy thì sẽ hết hiệu lực!"

"Thứ ba, Thiên Uyên tộc không được ra tay với Tử Linh nhất tộc, kể cả là thần dân của Tử Linh nhất tộc!"

"Thứ tư. . ."

"Cuối cùng, chính là trừng phạt minh ước, nếu có một bên vi phạm minh ước thì dựa theo thượng cổ quy tắc mà tính. Thiên Uyên tộc vi phạm thì thời không trường hà đứt gãy, tam thân chia lìa! Chúng ta trái với điều ước thì tử khí sẽ tràn lan, ký ức thành 0, quay trở lại Tử Linh Thiên Hà lần nữa! Hai vị của Thiên Uyên tộc đều phải đóng dấu ấn sinh mệnh, chúng ta đóng ấn ký Tử Linh, do Nhân Hoàng chứng kiến, nghị hội chứng kiến, quy tắc chứng kiến!"

Đám Tử Linh liếc nhìn nhau, không ai cảm thấy minh ước này bất công với Thiên Uyên tộc mà là cảm thấy rất không thích hợp với chính mình, "Chúng ta có 9 vị quân chủ, bọn họ lại chỉ có 2, có phải là tiện nghi cho họ quá rồi?"

Tinh Nguyệt bình tĩnh nói: "Chúng ta đều là Tử Linh giữ chữ tín, há có thể trái với điều ước, chỉ là muốn hạn chế đối phương mà thôi, sinh linh là những kẻ rất âm hiểm!"

"Cũng đúng!"

Mấy tôn Tử Linh quân chủ cảm thấy không còn vấn đề gì nữa, rất nhanh họ đã truyền nội dung trong minh ước cho Thiên Chú.

. . .

Trong Cung Vương phủ.

Hư không.

Thiên Chú nhíu mày, cẩn thận nghĩ đến những nội dung trong minh ước, xét về tổng thể thì thành ý của Tử Linh quân chủ cũng không tệ, tuy rằng yêu cầu không ít.

"Mấu chốt là sau khi chiến đấu chấm dứt, trong vòng một ngày phải tự mình đi vào Tử Linh giới vực để lấy Cửu Diệp Thiên Liên, chuyện này không đơn giản."

Thiên Chú cân nhắc, nếu để nhất tộc của mình cầm đi, đại khái sẽ không có ngày nào trôi qua yên lành, nhưng để cho Tử Linh cầm đi rồi mang về Tử Linh biên giới, ngược lại sẽ không có vấn đề, có thể tránh khỏi không ít phiền toái.

"Chỉ là. . . Không dễ lấy!"

Trong vòng một ngày, đây là điều kiện khiến Thiên Chú do dự, những thứ khác thì gã không có ý kiến gì.

Không làm thương hại thần dân đối phương, này thì có là gì?

Gã cũng không định xuống tay với Tử Linh.

Đương nhiên hiện tại gã không nghĩ quá nhiều, chẳng phải là không thể nghĩ nhiều mà là không đáng để suy nghĩ, nói thí dụ như bán Tử Linh có được coi là thần dân không?

Người khác thì không nói, nhưng Tô Vũ thì sẽ được tính, bởi vì hắn là thuộc hạ dòng chính của Tinh Nguyệt. Hắn là do Tinh Nguyệt tự mình chuyển đổi, chẳng lẽ lại không tính là thần dân của Tử Linh nhất tộc?

Đáng tiếc Thiên Chú lại không nghĩ nhiều, bởi vì chẳng ai cho rằng Tô Vũ và Tử Linh nơi này lại có quan hệ, dù gã cũng biết rất có thể Tô Vũ đang ở ngay trong tầng bảy này thì cũng không thể nào nghĩ tới điều kiện thứ ba trong minh ước lại là khe hở lách luật mà Tinh Nguyệt dành riêng cho Tô Vũ.

Từng ý niệm dâng lên trong đầu, rất nhanh, Thiên Chú đã dứt khoát đáp ứng!

Tính ra gã vẫn sẽ chiếm tiện nghi, cùng lắm thì khi chiến đấu chấm dứt, gã hoặc vị Vĩnh Hằng trong tộc sẽ tự tới Tử Linh giới để lấy bảo vật. Tị nạn ở đó một hồi rồi mới rời đi cũng tốt.

Thế nhưng còn phải bổ sung thêm một điều mới được, gã khẽ truyền âm vào thông đạo Tử Linh: "Minh ước có thể ký kết, thế nhưng còn phải bổ sung một chút. Khi Thiên Uyên tộc tiến vào Tử Linh biên giới thì chư vị không thể làm tổn thương chúng ta!"

Thêm điều này nữa thì mới hoàn toàn an tâm!

Không phải lo sẽ bị đám Tử Linh kia lật mặt xử lý!

Rất nhanh, Thiên Chú đã nhận được câu trả lời: "Có thể!"

Thiên Chú nở nụ cười, không còn vấn đề gì nữa rồi, xem ra đối phương quả thực không có ý chèn ép bọn họ. Cũng phải, đầu óc Tử Linh đơn giản, làm gì có nhiều suy nghĩ cong cong nhiễu nhiễu như vậy!

Thiên Chú liền truyền âm: "Ta đi tìm Vĩnh Hằng tộc ta ký kết dấu ấn sinh mệnh trên minh ước, sẽ sớm hoàn thành minh ước với chư vị!"

Gã lo đám Tử Linh sắp được ra ngoài, như vậy thì bọn họ không còn lợi thế gì để yêu cầu đàm phán với chúng, cho nên gã nhanh chóng bay đi tìm cường giả Thiên Uyên tộc.

Trước hết phải thừa dịp bọn chúng chưa được ra ngoài mà ký kết minh ước xong xuôi cái đã.

. . .

Một lát sau, Thiên Chú trở về.

Trong tay gã cầm một tờ giấy hắc ám như ẩn như hiện, đó chính là minh ước.

Đi đến Cung Vương phủ, gã ta cũng không tới gần mà là rung rung bờ môi, lẩm bẩm những lời khó hiểu, tờ giấy hắc ám trong tay dần dần tiêu tán, hóa thành khói đen, trong nháy mắt đã biến mất hoàn toàn.

Bình Luận (0)
Comment