Trong thông đạo Tử Linh.
Trước mặt đám Tinh Nguyệt nổi lên một tờ giấy hắc ám.
Đám Tử Linh quân chủ lần lượt in dấu từng đạo hắc ám ấn ký lên trên, Tinh Nguyệt cũng đóng xuống Tử Linh ấn ký của nàng.
Vừa xong, thiên địa liền chấn động!
Một sợi chỉ đỏ như máu vắt xuyên qua Tử Linh giới cùng Tinh Vũ phủ đệ, trong khi những người khác không có bất kỳ cảm giác gì thì trong đầu 11 vị cường giả hai bên đều hiện ra một bản minh ước!
Minh ước đã ký kết thành công!
Quy tắc chứng kiến!
Không người nào có thể đánh vỡ quy tắc trong bản minh ước này, ai dám làm trái với quy tắc thì chắc chắn sẽ bị trừng phạt.
. . .
Cùng thời điểm đó, Tô Vũ cũng nhận được tin tức.
Điều lệ trong minh ước thì không cần bàn cãi, thế nhưng trong đó một điều là không thể ra tay với thần dân Tử Linh tộc, ta cũng coi như là thần tử của Tinh Nguyệt nhỉ?
Cái này khó mà nói, phải xem quy tắc phán định thế nào.
Một khi phán định mình được tính, vậy thì hai vị Thiên Uyên tộc kia xong đời rồi!
Các ngươi không đánh ta, nhưng ta lại cứ lao tới đánh ngươi, các ngươi dám đánh trả, làm thương tổn ta thì sẽ vi phạm minh ước. . . Hề hề, quy tắc trừng phạt đến lão Quy còn không chịu nổi, hai ngươi có thể gánh được sao?
Các ngươi chết chắc rồi!
Tô Vũ thầm đắc ý, hy vọng quy tắc đáng tin cậy một chút, ta là thần tử của Tử Linh nhất tộc đó, đừng có không tính ta vào nhé.
Thiên Uyên tộc tự mình nhảy vào hố lửa, ngăn đều ngăn không được, chuyện này cũng không thể trách ta.
Chỉ có thể nói là Tinh Nguyệt càng ngày càng thông minh.
Đối với Thiên Uyên tộc, Tô Vũ vô cùng chán ghét.
Không sai, Diệp Bá Thiên chính là bị bọn chúng giết hại.
Tuy rằng Tô Vũ không thích Diệp Bá Thiên, cũng không quen biết ông, thế nhưng không trở ngại việc hắn hận gia hỏa của nhất tộc này. Giết chết Thiên Chú cùng một vị vô địch Thiên Uyên tộc là chuyện tốt, xem như món quà hắn hiếu kính cho các vị lão sư và sư tổ đi.
Mấu chốt là phải có chuẩn bị ở sau.
Nếu như ta xuất hiện, bộ tộc này truy sát ta là điều hợp tình hợp lý, Tinh Nguyệt sẽ để bọn họ đuổi theo giết ta. Ta bỏ chạy, bọn họ đuổi theo, đuổi tới nơi sẽ muốn giết ta, sau đó bọn họ liền bị quy tắc trừng phạt. Ta lại tiếp tục chạy, Tinh Nguyệt tới đoạt bảo. . .
Một con đường nhỏ hẹp, Tô Vũ cũng có thể vuốt thuận rồi!
Tô Vũ thở hắt ra, đa tạ Thiên Uyên nhất tộc, nhờ bản minh ước của các ngươi mà kế hoạch của ta đã thuận lợi hơn hẳn.
Cảm tạ các ngươi kính dâng một cách vô tư!
Hy vọng lúc đó các ngươi có thể chết an lành một chút!
Tô Vũ kìm lòng không được mà nở nụ cười, bên cạnh hắn, lão Hách ngạc nhiên nhìn sang, Tô Vũ cười ha hả chỉ vào Hà Đồ rồi nói: "Quá ngốc, Tử Linh quân chủ quả thật là đồ ngu, uổng công trước đó chúng ta lại cứ sợ bọn chúng!"
Lời này vừa nói ra, đám người ở gần đó đều phì cười.
Đúng thế, Tử Linh thật khờ!
. . .
Hà Đồ vẫn còn ngây ngốc tiếp tục mở rộng phạm vi tử khí.
Lối đi cũng có dấu hiệu di chuyển rõ rệt.
Hiện tại lối vào tràn ngập tử khí, một đám vô địch chỉ đứng nhìn mà không một ai nói gì. Có vài vị vô địch nhìn lên hư không, âm thầm phán đoán một thoáng, họ đều biết cần bao lâu nữa thì Cửu Diệp Thiên Liên mới có thể triệt để nở rộ.
Trước khi nở ra, để Tử Linh xuất hiện làm đảo loạn thế cục, đây là kết quả tốt nhất.
. . .
"Sắp nở rồi!"
Trong Huyễn Thiên Kính, Vũ Thánh và Chiến Vô Song cũng nhìn lên trên không, Cửu Diệp Thiên Liên sắp nở rồi!
Bên cạnh đó, thông đạo Tử Linh cũng sắp mở ra.
Không bao lâu nữa, đại loạn sẽ buông xuống.
Lúc bấy giờ, dù là kẻ vô tri vô giác nhất thì cũng đã nhìn ra Tử Linh chính là công cụ mà các tộc dùng để gây hỗn loạn.
Bất kỳ chủng tộc nào ở đây cũng đều không có niềm tin tuyệt đối sẽ cướp được Cửu Diệp Thiên Liên, vì thế Tử Linh liền trở thành điểm mấu chốt.
Phải xem 11 tôn Tử Linh sẽ chọn đối phó với người nào, sẽ giết những ai.
Bởi vì Tử Linh sẽ không để ý đến chủng tộc hay bất cứ thứ gì, bọn họ hoàn toàn dựa vào yêu thích mà đuổi giết.
Cho nên quan trọng vẫn là vận khí.
Trong đám người, khóe miệng của vị vô địch Thiên Uyên tộc hơi hơi nhếch lên.
Tử Linh sắp xuất hiện!
9 vị!
Đừng thấy Thiên Uyên tộc chỉ có một vị vô địch, trên thực tế gộp lại chính là thế lực mạnh nhất bây giờ, 9 tôn vô địch Tử Linh và cả Thiên Chú có thể chiến vô địch.
Dù là Ma tộc thì cũng không bằng Thiên Uyên tộc.
Ông ta nhìn về phía Cửu Diệp Thiên Liên trong hư không bằng ánh mắt tham lam, đây là của ta!
Mà ở cửa lối đi, Hà Đồ lại phóng ra đại lượng tử khí, gần đó có một cánh cửa đang mơ hồ thành hình, đến nỗi nhìn bằng mắt thường cũng có thể trông thấy bóng dáng mờ ảo như ẩn như hiện của Tử Linh quân chủ đứng đầy ở bên trong.
Trong Cung Vương phủ, đình viện giữa hồ vẫn ở nguyên tại chỗ, trường đao cũng nằm ở chỗ cũ, thế nhưng trường đao vốn dùng để trấn áp thông đạo Tử Linh, hiện tại nó cũng đang mờ dần, có dấu hiệu sắp tan biến.
Trường đao chính là quy tắc!
Hà Đồ liên tục chấn động trường đao làm trệch hướng cổng Tử Linh khiến cho nó rời đi, điều này đại biểu lúc này đây Tử Linh xuất hiện sẽ không cần để ý quy tắc nữa, cho đến khi cổng Tử Linh trở về nguyên vị thì nó mới lại lần nữa trấn áp thông đạo Tử Linh.
"Ha ha ha!"
Hà Đồ cười lớn, dáng vẻ rạng rỡ, lộ ra cả hàm răng đen nhánh.
Sắp thành công rồi!
Y nhìn đám vô địch chung quanh, trong lòng không khỏi chế nhạo.
Ngu ngốc!
Muốn lợi dụng bổn tọa?
Tuy rằng ký ức của ta quả thật thiếu thốn rất nhiều, phản ứng cũng không còn nhanh nhạy như khi còn sống, nhưng y vẫn có thể nhìn thấu tâm tư xấu xa của đám sinh linh kia.
Muốn lấy ta làm gậy quấy phân heo sao?
Được rồi, thành toàn cho các ngươi!
Hà Đồ này dễ bắt nạt như vậy ư?
Hà Đồ thầm tự nhủ, lúc này hình dáng của cổng Tử Linh bên cạnh y lại càng thêm rõ ràng, đến nỗi có thể thấy rõ được hình dáng của từng vị Tử Linh quân chủ sau cửa!
Thậm chí y còn có thể mơ hồ nghe được thanh âm của đám Tử Linh quân chủ kia.
"Hà Đồ!"
Có Tử Linh đang gọi Hà Đồ, trong số Tử Linh thì Hà Đồ cũng được coi là kẻ thông minh, trên mặt y mang nụ cười rạng rỡ.
Hà Đồ nhìn về phía cổng thông đạo, thấy được thân ảnh vị Tử Linh đang cầm đầu thì ý cười càng thêm sâu.
"Thác Phạt!"
Hà Đồ nhận ra đối phương.
Năm đó chinh chiến chư thiên, Thác Phạt từng đi theo y, về sau lão Quy ra tay mới trấn áp Hà Đồ, một bộ phận Tử Linh bị giết, một bộ phận quay trở về Tử Linh giới vực. Vài vạn năm về sau, y mới gặp lại đối phương một lần nữa.
Tử Linh giới vực rất lớn, muốn từ Hồng Mông thành đến bên này cần phải vượt qua rất nhiều khu vực của các Tử Linh quân chủ.
Mà Hà Đồ ở trong Tử Linh giới vực cũng có không ít địch nhân, rất khó vượt qua để đến đây.
Cho nên y và Thác Phạt đã nhiều năm không gặp mặt!