Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2195 - Chương 2195: Ta… Nói Dối Được Rồi!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2195: Ta… Nói Dối Được Rồi!
 

Hà Đồ nhìn về phía Thác Phạt, nụ cười trên mặt càng thêm tươi rói, thế nhưng cười một hồi thì bất chợt trở nên cứng ngắc.

Tử Linh mặc áo choàng kia khá quen.

Đó là ai?

Mình đã từng gặp ư?

Y nhìn kỹ lại, hơi hơi ấn tượng, hình như đây là. . . Tinh Nguyệt?

Ngay khi Hà Đồ còn đang ngạc nhiên khi thấy nàng, thì thanh âm lạnh nhạt của Tinh Nguyệt đã truyền đến: "Hà Đồ, lần này ngươi có thể tự do xuất hiện ở Tinh Vũ phủ đệ mà không cảm tạ bổn tọa một tiếng sao? Nếu không nhờ có bổn tọa mở ra lối đi truyền tống tinh thần cho các ngươi, nếu không phải bổn tọa xuất lực thì ngươi cũng sẽ chẳng tự tại như vậy!"

Hà Đồ ngẩn ra, ý gì vậy?

Mà sau cánh cổng Tử Linh, Thác Phạt cũng chêm vào: "Hà Đồ, nghe Tinh Nguyệt nói lúc các ngươi tiến vào khu vực truyền tống đã bị Cự Trụ Tóc Dài đả thương, chật vật không chịu nổi, thật hay giả thế? Hà Đồ ngươi từ lúc nào lại thảm như vậy?"

". . ."

Hà Đồ lộ ánh mắt khác thường!

Tinh Nguyệt!

Cự Trụ Tóc Dài!

Tinh thần truyền tống!

Y hơi hoảng sợ, nói thật, dù bản thân y đã “sống” ngàn vạn năm thì cũng là lần đầu tiên biết đến khu vực tầng hầm của Tinh Vũ phủ đệ, vì sao Tinh Nguyệt lại có thể biết rõ?

Tinh Nguyệt nói mình được truyền tống, hóa ra mọi chuyện là do nàng làm?

Hà Đồ hơi e dè, hiện tại Tinh Nguyệt còn chưa đi ra, cho nên y rất muốn ngăn không cho nàng ra nữa. Rốt cuộc là nàng đang muốn nói cái gì?

Ta đến đây không phải là vì Ngốc Ngốc vô tình mở ra thông đạo sao?

Hà Đồ tức thì rơi vào trong trầm tư.

Mà Tinh Nguyệt thì vẫn cất giọng lãnh đạm như trước: "Hà Đồ, tại sao ngươi không nói chuyện, hay ngươi không muốn nói chuyện tình cảm?"

Tử khí từ Hà Đồ lay động, rất nhanh xuyên vào bên trong cổng Tử Linh, y ngập ngừng hỏi: "Tinh Nguyệt, ngươi biết chuyện truyền tống à?"

"Đương nhiên!"

Tinh Nguyệt lạnh nhạt đáp: "Ta vốn là Thượng Cổ Chi Thánh, một vài thông tin cơ mật thì sao tiểu bối như ngươi biết được, tổ tiên Cung vương của ngươi năm xưa cũng là hảo hữu của ta. Ta hỏi ngươi, nơi truyền tống tinh thần kia có 360 ngôi sao xếp thành biểu đồ đúng không?"

Lúc này thì Hà Đồ đã hoàn toàn tin tưởng!

Đậu má!

Cái này mà nàng cũng biết, chẳng lẽ truyền tống thật sự là do nàng mở ra?

Hà Đồ kinh ngạc, tử khí chấn động, y vội hỏi: "Ngốc Ngốc cũng là do ngươi an bài sao?"

Ngốc Ngốc?

Tinh Nguyệt hơi ngớ người, có điều nhanh chóng đoán được y đang nói tới một vị Tử Linh quân chủ khác, cũng là vị mới sống lại mà Hà Đồ mượn sức giúp đỡ.

Tinh Nguyệt bèn cao ngạo trả lời: "Đương nhiên, là ta âm thầm giúp hắn sống lại đấy, sau đó cố ý dẫn dắt ngươi tiến vào nơi đây. Dù sao chỉ có mỗi ngươi mới có thể chấn động Quy Nguyên đao. Hà Đồ, không phải ngươi nên cảm ơn bổn tọa một tiếng à?"

Hà Đồ còn chưa mở miệng, các vị Tử Linh như Thác Phạt đã hùa vào. Thác Phạt cười ha hả nói: "Hà Đồ, đừng nóng giận! Vào bằng cách nào không quan trọng, quan trọng là chúng ta có thể mau chóng đi ra! Những sinh linh này áp chế chúng ta vô số năm, năm đó chúng ta cùng nhau chinh chiến thì lại bị lão Ô Quy trấn áp, hôm nay lão Ô Quy không có ở đây, chúng ta cứ thỏa thích giết cho long trời lở đất đi!"

Giờ khắc này, bọn họ đều tin mọi chuyện đúng là do Tinh Nguyệt làm.

Khó trách Tinh Nguyệt đã trèo non lội suối chạy đến đây.

So với Hà Đồ thì còn gấp rút hơn!

Tinh Nguyệt lợi hại ghê!

Thác Phạt cũng đã nghĩ đến Tinh Nguyệt là vị nào ở thời thượng cổ rồi.

Những vị Tử Linh này có kẻ đã quên mất thân phận, có kẻ thì nhớ ra, thế nhưng ký ức khôi phục vốn không nhiều lắm.

Tinh Nguyệt không nói thì bọn họ cũng không biết được rốt cuộc Tinh Nguyệt là ai.

Đương nhiên, điều này không trọng yếu.

Người đã chết bao năm, bây giờ Tử Linh mới là thân phận duy nhất.

. . .

Thác Phạt không bận tâm, nhưng Hà Đồ lại rất để ý, đầu óc y bây giờ sắp biến thành bột nhão rồi.

Ta bị tính kế sao?

Quả nhiên, ta đã nói mà, làm sao ta lại có thể truyền tống vào được!

Tinh Nguyệt!

Ra là Tinh Nguyệt!

Hà Đồ kinh hãi, Tinh Nguyệt tính kế ta?

Ngốc Ngốc là do Tinh Nguyệt hỗ trợ sống lại sao?

Y vẫn còn rất mơ hồ nhưng cũng không thể không tin, bởi vì y vẫn là lần đầu tiên biết rõ những bí mật này, ví dụ như lối truyền tống tinh thần đặc thù kia, ví dụ như Cự Trụ Tóc Dài, nếu không trải qua thì làm sao có thể biết được hết thảy?

Hiển nhiên có lẽ Tinh Nguyệt sớm đã được truyền tống tới, thế nhưng nàng không thể liên hệ Tử Linh khác, cũng không mở được thông đạo Tử Linh, cho nên không thể không chọn Hà Đồ đảm đương nhiệm vụ người mở đường.

Hà Đồ có chút giận dỗi!

Tinh Nguyệt lại dám tính toán ta!

Bất quá. . . Thôi được rồi, ta miễn cưỡng không so đo với nàng, dù sao lần này ta có thể thuận lợi đi ra thì còn phải cảm tạ nàng đã cung cấp cơ hội.

Bản thân y là trí giả trong số Tử Linh, bác ái vô cùng.

Cho nên y không thể nói ra lời oán giận được.

Rất nhanh, Hà Đồ đã khôi phục tỉnh táo, tử khí khẽ chấn động, y truyền âm nói: "Đa tạ Tinh Nguyệt quân chủ giúp đỡ!"

"Nên thế, ta cũng là vì Tử Linh chúng ta!"

Ngoài mặt Tinh Nguyệt tỏ vẻ lạnh nhạt, nhưng trong lòng thì đang cực kỳ kích động.

Ta. . . nói dối được rồi!

Còn lừa gạt được cả Hà Đồ và toàn bộ Tử Linh!

Hơn nữa, lừa người xong mà Hà Đồ còn phải cảm tạ mình.

Đây chính là đạo lừa gạt sao?

Tô Vũ luôn thích gạt người, lừa gạt người này rồi đến người kia, lừa về một đống đồ tốt, địch nhân cũng bị lừa giết cả mớ, hóa ra chính là cảm giác như vậy.

Lừa người ta mà còn khiến kẻ bị lừa mang ơn mình.

Quả là mở mang tầm mắt!

Tinh Nguyệt cảm khái vô hạn!

Mà mấy vị Tử Linh quân chủ bên cạnh lại không chút nghi hoặc nào, có vị còn nói giỡn: "Tinh Nguyệt, lúc nào đó hãy để cho chúng ta cũng tự do tự tại xuất nhập Tử Linh giới vực một lần đi, ít nhiều gì cũng đỡ nghiền!"

Tinh Nguyệt bình tĩnh đáp: "Chờ đợt triều tịch tiếp theo đi! Truyền tống tinh thần cứ mỗi triều tịch lại mở ra một lần, đồng nhất thời gian với khi sinh linh giới mở ra phủ đệ."

"Vậy lần tiếp theo nhớ gọi chúng ta!"

"Đương nhiên!"

Tinh Nguyệt nói: "Lần này chấm dứt thì chúng ta cũng có thể đi xem nơi kia, Hà Đồ biết rõ nó ở đâu, dù ta không đi thì Hà Đồ cũng có thể mang các ngươi đi!"

Ta lại không biết ở đâu, đương nhiên phải để Hà Đồ dẫn các ngươi đi rồi.

Hà Đồ nghe vậy thì cười cười bảo: "Được thôi, xong việc ta sẽ dẫn các ngươi đi!"

Nhưng trong lòng y thì thầm oán, không thể!

Truyền tống tinh thần, địa phương bí mật này mình không thể nói cho ai biết, đây chính là lối đi truyền tống giữa sinh linh giới và Tử Linh giới, không chịu quy tắc ước thúc, nơi quan trọng như vậy mà Tinh Nguyệt ngu ngốc lại muốn tùy ý truyền bá?

Quả nhiên, Tinh Nguyệt đúng là kẻ khờ!

May mà người biết rõ địa phương ấy là mình, sau này y sẽ phải lừa Tinh Nguyệt cho qua chuyện, hoặc là dứt khoát giải quyết hết thảy, bí mật quý giá như thế làm sao có thể tùy ý tiết lộ ra được?

Bằng không, Tử Linh truyền tống nhiều khiến một số lão ngoan đồng chú ý, lại phong tỏa lối đi tiếp thì phải làm sao?

Hà Đồ suy nghĩ rất nhiều, đến nỗi y thậm chí còn muốn giết Tử Linh diệt khẩu!

Đương nhiên, hiện tại y chắc chắn sẽ không thể hiện ra.

Bình Luận (0)
Comment