Sau khi một vị Tiên vương chết đi, càng ngày càng nhiều người còn sót lại bắt đầu tụ tập về Cung Vương phủ.
Chỗ nguy hiểm nhất bây giờ lại thành nơi an toàn nhất.
Bên ngoài, Tử Linh đã lan tràn.
Tử Linh quân chủ không hề tụ tập mà chạy loạn khắp nơi, thành ra ở ngóc ngách nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm, một số gia hỏa vốn đã nấp rất kỹ, có điều cuối cùng vẫn bị Tử Linh quân chủ tìm ra rồi giết chết.
Có kẻ trực tiếp bị chuyển đổi thành Tử Linh, dẫn đến đội quân tử khí chết chóc ấy càng lúc càng nhiều.
Trong Cung Vương phủ, dần dần hội tụ tất cả mọi người ở tầng bảy.
Bao gồm cả Băng Phong Thần vương, ông mang theo đám Thần tộc tiến vào Cung Vương phủ, tụ hội với các vị Thần vương khác.
Vô địch mới chỉ chết mất một vị, nhưng chuẩn vô địch cùng Nhật Nguyệt thì lại chết không ít.
Quang mang khi vầng trăng rơi xuống ở tầng bảy không ngừng xuất hiện.
Hậu viện, nơi có Cửu Diệp Thiên Liên.
Các vị vô địch đều xoay quanh ở vòng ngoài chứ không vào trong, dĩ nhiên cũng không ai rút lui khỏi khu vực chính.
Kể từ lúc mấy vị Tiên vương Tiên tộc đến, tất cả mọi người đều ăn ý giữ yên lặng.
Lần này Tiên tộc tổn thất không nhỏ.
Mấy vị Tiên vương cũng lộ ra sắc mặt tối tăm phiền muộn.
Xui xẻo chết tiệt!
Huyền Hách Tiên vương đã khôi phục một ít nguyên khí, âm lãnh nói: "Chư vị, lần này Tiên tộc không có ý cướp lấy Cửu Diệp Thiên Liên, nhưng muốn Tiên tộc rời đi thì cần có một điều kiện!"
Vừa nghe thế, ở trong đám người, Chu Thiên Phương thở dài một tiếng.
Đừng hỏi, nghe thôi là đã biết chắc điều kiện của lão có liên quan tới Nhân tộc!
Đây là điều hiển nhiên!
Vạn tộc vẫn luôn là như vậy, Thần Ma Tiên mấy tộc đánh đến đầu rơi máu chảy, nhưng thời khắc cuối cùng đều quay đầu đi tìm Nhân tộc gây phiền phức.
Quả nhiên, ở đằng xa, Huyền Hách Tiên vương lên tiếng: "Tiên tộc không tham dự tranh đoạt cũng được, thế nhưng có một người bọn ta nhất định phải giết, đó là Tô Vũ! Bản vương hoài nghi hắn đang ẩn giấu ở trong đội ngũ Nhân tộc, người sống sót của Nhân tộc là đông nhất, chi bằng đánh chết toàn bộ, nếu không thì từng người các ngươi mở rộng biển ý chí để mặc cho ta dò xét cũng được. Chư vị, giết chết Tô Vũ không chỉ là chủ ý của Tiên tộc, chư vị cũng biết Tô Vũ trọng yếu thế nào!"
"Không giết Tô Vũ, thực lực Nhân tộc cũng sẽ không chỉ đơn giản như biểu hiện bề ngoài!"
". . ."
Chu Thiên Phương đoán không sai, rõ ràng Tiên tộc lỗ vốn lớn nên muốn lấy lại danh dự từ chỗ Nhân tộc.
Mà trùng hợp Tô Vũ cũng là mục tiêu mọi người đều muốn giết.
Tiên tộc tự nguyện rút khỏi tranh đấu, Nhân tộc lại bị ép rời khỏi, sức cạnh tranh liền nhỏ đi rất nhiều.
Có thể tìm ra Tô Vũ, đánh chết Tô Vũ, vậy lại càng viên mãn!
. . .
Trong Huyễn Thiên Kính.
Dĩ nhiên Tô Vũ đã nghe rõ được từng lời của Huyền Hách Tiên vương.
Bọn người kia nhất định phải đuổi tận giết tuyệt hắn cho bằng được.
Quá ti tiện!
Một lần lại một lần đều tìm mình gây phiền toái, đáng ghét hơn là rõ ràng chúng muốn nhắm vào Nhân tộc, nhưng lần nào cũng giả nhân giả nghĩa dùng tên tuổi của mình để khiến Nhân tộc về phe đối địch với vạn tộc.
Dù rằng Tô Vũ và Nhân tộc không ai nợ ai.
Hắn cũng đã nhiều lần tuyên bố mình đã thoát ly khỏi Nhân tộc.
Thế nhưng Nhân tộc quả thực đã bị hắn liên lụy mấy lần.
Tô Vũ có chút bất đắc dĩ, cũng có chút phẫn nộ.
Giết không được ta liền đi bức bách Nhân tộc, Tiên tộc thật sự quá vô sỉ, cũng làm cho người ta ghê tởm, nên giết chết toàn bộ các ngươi, tiêu diệt toàn tộc của các ngươi!
Tô Vũ gắng gượng đè xuống lửa giận trong lòng, bây giờ hắn không có năng lực thay đổi được bất kỳ chuyện gì.
Nhưng Cửu Diệp Thiên Liên thì có thể!
Hắn dùng ý chí lực dò xét ra ngoài, nhìn về phía Cửu Diệp Thiên Liên, cánh hoa cuối cùng đang chậm rãi hé mở, rất nhanh thôi nó sẽ triệt để nở rộ.
"Tiên tộc. . . Đợi tới lúc ta có thể giết vô địch, ta có thể buông tha ai chứ riêng Tiên tộc là tuyệt đối không thể!"
Tô Vũ âm thầm thề, Tiên tộc đã chạm đến tận cùng sự chán ghét trong lòng hắn.
. . .
"Lại nhằm vào Nhân tộc ta?"
Không khác gì Tô Vũ, sắc mặt Hạ Long Võ cực kỳ kém.
Đến lúc này mà Tiên tộc vẫn muốn nhằm vào Nhân tộc, gây sự với Nhân tộc.
Đã như vậy. . .
Còn chờ cái gì?
"Hừ..."
Quát to một tiếng, một đạo ánh đao đột ngột chiếu rọi thiên địa, Hạ Long Võ không nói hai lời, trực tiếp ra đao!
Cùng lúc đó, Tần Trấn đâm thẳng trường thương ra, cười ha hả nói: "Sớm đã nói rồi, Tiên tộc mới là gậy quấy phân heo, nhất tộc này quấy phân nhiều năm, ai mạnh thì đối đầu với kẻ đó, là ví dụ điển hình của hai chữ tiện nhân, không đánh phục là không được! Nhân Thần Ma chinh chiến nhiều năm, duy chỉ có Tiên tộc là một mực tu dưỡng, Vĩnh Hằng rất ít khi chết, đại khái cũng quên sạch đau đớn rồi!"
Tiên tộc một mực bảo trì tư thái cao cao tại thượng, ai mạnh thì áp chế kẻ đó.
Khi Thần Ma cường đại, Tiên tộc bèn liên hợp với Nhân tộc để đối kháng bọn họ, nhưng Nhân tộc làm tiên phong nên không thể không kết minh, bởi vì thế cục quá nguy hiểm.
Đợi khi Nhân tộc cường đại rồi, Tiên tộc cảm thấy muốn áp chế, bèn quay đầu lại hợp tác với Thần Ma nhằm đối phó bọn họ.
"Tiện nhân sĩ diện cãi láo!"
Tiếng ầm ầm vang vọng đất trời.
Chu Thiên Phương và Chu Phá Long đều đồng loạt xuất thủ!
Chu Thiên Phương vừa lao lên vừa nói thẳng: "Chư vị để yên cho bọn ta giết thống khoái cùng Tiên tộc đi, diệt Tiên tộc xong thì chắc chắn Nhân tộc cũng tổn thất nặng nề, vô lực tranh đấu nữa, khi ấy các ngươi có muốn tiêu diệt bọn ta thì cũng dễ hơn, dù sao đánh kẻ tàn phế dễ hơn đánh người đang hăng máu nhiều! Nếu Nhân tộc thua rồi bị Tiên tộc tiêu diệt, Tiên tộc cũng sẽ mất sạch vốn liếng cạnh tranh, bằng không họ nói rời đi cũng chỉ là trò cười, chẳng lẽ còn thật sự có thể không đi tranh đoạt? Các vị, hi vọng các ngươi đừng xen vào, lần này không đánh tới khi một phương diệt sạch thì quyết không bỏ qua!"
Dứt lời, ước chừng có mười hai miếng thần văn lơ lửng xuất hiện.
Toàn bộ hư không trong nháy mắt bị khựng lại.
Tứ đại vô địch của Nhân tộc đối chiến tứ đại vô địch Tiên tộc, lúc này Nhân tộc tỏ thái độ cực kỳ rõ ràng, họ và Tiên tộc không chết không thôi!
Huyền Hách Tiên vương vội quát lên: "Không nên tin bọn chúng, chúng. . ."
Oanh!
"Ngươi nói nhiều quá!"
Hạ Long Võ chém xuống một đao, y là Vĩnh Hằng tứ đoạn, đối phương là ngũ đoạn, cơ hồ không có chênh lệch quá lớn, hiện tại y lại dồn sức chém ra một đao, khai thiên tích địa!
"Kẻ nào dám xen vào, Nhân tộc sẽ giết kẻ đó!"
Tám vị vô địch lập tức lao vào hỗn chiến cùng một chỗ, âm thanh đất trời rung chuyển trong tức khắc.
Mà ở bên ngoài, các vị vô địch vạn tộc đồng loạt hiện thân, nhìn chằm chằm về phía vòng chiến, nhất thời ai nấy đều trầm mặc không nói gì.
Chu Thiên Phương nói không sai, tốt nhất cứ để mặc Tiên tộc cùng Nhân tộc chém giết lẫn nhau đi.
Nhân tộc đã tỏ thái độ rất rõ ràng, hôm nay họ không đánh ai hết mà chỉ muốn sống mái với Tiên tộc, bốn đối bốn, sinh tử tự chịu, ai yếu thì kẻ đó chết!
Song phương xé rách hư không, tám người quần chiến cùng một chỗ.
Trường thương xuất kích, ánh đao lóe sáng, thần văn nơi nơi khởi động.
Toàn bộ hư không đều bị tám vị vô địch đánh cho nghiền nát, tiếng nổ đùng đoàng vang vọng thiên địa, uy áp chấn động bốn phương, khuếch tán ra khắp nơi.
Một vài Tử Linh xui xẻo du đãng gần đó trực tiếp bị chấn vỡ nát. Trong Vương phủ, Tử Linh tuân theo quy tắc mà xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Tử Linh ngoài quy tắc bị giết thì không có việc gì, nhưng Tử Linh ở trong vòng bảo hộ quy tắc thì càng giết sẽ càng nhiều thêm!