Tốc độ của Linh Oán quá nhanh, Tô Vũ truy đuổi không kịp!
Lúc bấy giờ, Lam Thiên có chút nghi hoặc, y cười khặc khặc hỏi: “Thiên Chú, chúng ta cùng phe à? Chắc không phải đâu đúng không?”
Tuy nói vậy nhưng y vẫn nhanh chóng trốn chạy.
Cùng phe?
Tiểu tử Tô Vũ thà liên thủ với Thần Ma chứ sẽ không lựa chọn Thiên Uyên tộc, đây chính là chủng tộc đã giết chết tằng sư tổ Diệp Bá Thiên của hắn, dù Tô Vũ chưa từng gặp Ngũ Đại thì cũng không đến mức cấu kết với kẻ thù đã giết người nhà mình.
Đương nhiên Tô Vũ sẽ không làm thế.
Đáng tiếc hắn đuổi không kịp!
Tô Vũ tức đến khó thở, vô địch thì ghê gớm lắm à?
Chạy nhanh thế làm gì!
May mà hắn đã thành công giảm bớt áp lực cho Đại Tần vương, giết một tên, đuổi một tên đi, Đại Tần vương chỉ còn 12 vị vô địch... Ờ, chỉ còn 12 vị thôi!
Đại Tần vương cố lên, cố thêm một lát, ta diệt được Linh Oán thì sẽ dùng thiên địa ban thưởng để tiến vào tứ biến, tới lúc đó ta có thể nuốt tinh huyết vô địch, như vậy là có thể giúp ngài giải quyết thêm một vị vô địch nữa.
Tô Vũ ta cũng coi như tận tình tận nghĩa lắm rồi, đúng không?
Tô Vũ nghĩ vậy, vội quát: “Lam Thiên, tới chỗ ta này, đó là bằng hữu, đừng xằng bậy!”
“Được!”
Lam Thiên nhanh chóng chạy về phía hắn, thoáng cái Linh Oán và Thiên Chú đều hiểu nguyên do, bọn họ nhìn về phía bộ trưởng Thiên bộ, nhìn về phía Tử Linh dẫn đầu... Má nó!
Kẻ kia, chính là nàng!
Nhất định nàng ta chính là Tử Linh quân chủ đã thay đổi Tô Vũ!
Khốn kiếp, không ngờ Tô Vũ lại cấu kết với Tử Linh quân chủ, không phải chỉ một hai kẻ mà là rất nhiều!
Rất nhiều!
Bọn họ muốn điên rồi, sao lại như thế?
Rốt cuộc Tô Vũ đã hứa hẹn điều gì để Tử Linh quân chủ vượt qua thiên sơn vạn thủy tới giúp hắn?
Không có khả năng!
Hai vị cường giả đều nghẹn khuất, làm trái minh ước sẽ chết, giết Tô Vũ hay đả thương Tô Vũ đều sẽ bị quy tắc trừng phạt!
Làm sao bây giờ?
Những người khác không tín nhiệm bọn họ, bởi vì bọn họ không những không giết Tô Vũ mà còn tránh né hắn, dù mọi người đều cảm thấy có vấn đề nhưng ở thời điểm nước sôi lửa bỏng như vậy, ai còn có tâm tư đi làm rõ rốt cuộc nguyên nhân là vì sao?
“Ngươi áp chế Tô Vũ, đừng đả thương hắn, ta đi giết Lam Thiên, như vậy mọi người sẽ tin tưởng chúng ta không làm phản!”
Linh Oán truyền âm, sắc mặt Thiên Chú tối sầm, cuối cùng vẫn cắn răng đáp ứng!
Được, ta sẽ áp chế một chút thử xem!
Tạm thời Tô Vũ không có năng lực giết chết bọn họ, chú ý đừng làm hắn bị thương là được!
Giờ này khắc này, cảnh tượng trong Cung Vương phủ vô cùng quỷ dị, vô địch đều nhìn không thấu.
. . .
Bên phía Ngũ Hành tộc, vị vô địch của Ngũ Hành tộc cũng đang hết sức nghi hoặc.
Tình huống thế nào đây?
Linh Oán và Thiên Chú đuổi giết Lam Thiên, Tô Vũ đuổi theo bọn họ, Lam Thiên lại chạy loanh quanh hội hợp cùng Tô Vũ, các ngươi đang... Chơi đuổi bắt à?! Hay là trốn tìm???
Thiên Uyên tộc thật sự đã đạt thành hiệp nghị cùng Nhân tộc ư?
Nếu không thì hai vị cường giả sao lại bị Tô Vũ cùng Lam Thiên đùa giỡn xoay quanh như thế?
Bọn họ liên thủ, dù không đánh chết được Lam Thiên thì vẫn có thể đánh chết phân thân của y, còn Tô Vũ thì bọn họ thừa sức tát phát là chết, tuy rằng hiện tại Tô Vũ cũng rất mạnh!
Giờ phút này, chỉ còn ông và vô địch Mệnh tộc là chưa ra tay.
Bộ trưởng Thiên bộ và cường giả Phượng tộc thì đang kiềm chế Tử Linh.
Cường giả Ngũ Hành tộc sốt ruột truyền âm: “Phù Thổ Linh, ngươi nói rằng đừng đối địch với Nhân tộc, nhưng theo tình hình hiện tại thì có vẻ Nhân tộc sắp bị tận diệt rồi. Nếu chúng ta còn không ra tay, một khi các tộc thắng, ta và tên Mệnh tộc kia sẽ là kẻ đầu tiên xong đời. Mệnh tộc xưa nay thần bí, ai biết còn hậu chiêu gì hay không, như vậy rất có thể kẻ chết chính là ta!”
Đại Tần vương khó mà kiên trì thêm.
Có vài vị trong 12 tôn vô địch vây giết ông đã bị đánh bạo tam thế thân, nhưng tam thế thân của Đại Tần vương cũng đã bị đánh cho sứt mẻ khắp chốn, hiện giờ chỉ cần trạng thái hợp nhất mà bị phá hỏng thì ông sẽ chết!
Có lẽ ông còn có thể cầm cự thêm một đoạn thời gian, nhưng ai có thể nghịch chuyển tình cảnh lúc này?
Dĩ nhiên… nếu là bộ trưởng Thiên bộ ra tay thì có thể.
Chỉ cần lão hỗ trợ thì Đại Tần vương có thể quật khởi, còn những kẻ khác thì khó lòng, thực lực không đủ. Bất quá bộ trưởng Thiên bộ đang giằng co cùng Tử Linh, vả lại lão đâu có ngu gì mà chạy tới cứu giúp Nhân tộc.
Trong Thiên binh của cường giả Ngũ Hành, sắc mặt Phù Thổ Linh không ngừng thay đổi.
Gã cau mày ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng gian nan hạ quyết định: “Tiếp tục quan sát thêm một hồi, nếu Tô Vũ không có biện pháp thì trưởng lão tự quyết định, nếu Tô Vũ giải quyết được gia hỏa Thiên Uyên tộc thì trưởng lão phải lập tức ra tay, mặc kệ bất luận vấn đề gì cũng phải giết được vô địch Tiên tộc!”
“Phù Thổ Linh, ngươi thật sự muốn giao tính mạng mình và lão phu cho Tô Vũ phán định sao?”
Giết vô địch Tiên tộc... Một khi Nhân tộc thất bại, ông chắc chắn phải chết.
Dĩ nhiên nếu bọn họ thắng thì kết cục sẽ hoàn toàn khác.
“Trưởng lão, nghe ta, ta sẽ không hại Ngũ Hành tộc! Tuy muộn một chút nhưng đừng nhận đội quá sớm, nếu không chúng ta chắc chắn sẽ chết. Trưởng lão, xin ngài hãy nghe ta, cứ chờ thêm một lúc đi, nếu Tô Vũ bị giết thì lúc ấy trưởng lão hãy ra tay giết Nhân tộc!”
Tuy muộn nhưng cũng không sao, ra tay để tỏ rõ thái độ là được.
Dù các tộc có oán giận thì cũng sẽ không tùy tiện khai chiến với Ngũ Hành tộc.
Nhân tộc hay các tộc khác thì đều vậy cả.
Không cầu công lao lớn nhất, chỉ cầu theo đúng đội ở thời khắc mấu chốt!
Về phần Tô Vũ có khả năng giải quyết Thiên Uyên tộc hay không, không hiểu sao Phù Thổ Linh cảm thấy gia hỏa này vẫn còn thủ đoạn chưa dùng, không thể phán xét Tô Vũ theo lẽ thường được.
Khi đó, Ngũ Hành tộc ra tay giết Tiên tộc sẽ là ân tình, dù ân tình này không đáng giá thì cũng chẳng sao, không cầu công lớn, chỉ cầu bình an!
Lão tổ Ngũ Hành tộc hít sâu một hơi, không nhiều lời nữa.
Ông cược!
Ông tin tưởng Phù Thổ Linh!
Phù Thổ Linh là hy vọng hợp nhất Ngũ Hành tộc, là kẻ duy nhất có thể tu luyện Ngũ Hành chi pháp, là niềm hy vọng tái hiện thời kỳ huy hoàng của Ngũ Hành tộc, cho nên vị trưởng lão này quyết định phải tin tưởng gã.
Đối với Ngũ Hành tộc mà nói, Phù Thổ Linh còn quan trọng hơn Chiến Vô Song đối với Thần tộc hay Ma Đa Na đối với Ma tộc.
Giờ khắc này, Tô Vũ chính là nhân tố quyết định kết cục của vài vị vô địch.
. . .
“Chạy à?”
Thấy hai tên kia tránh mình, Tô Vũ đoán được đại khái tâm tư bọn họ.
Không thể không nói, bọn họ khá nhạy bén.
Nhưng... Chạy thoát được sao?
Tô Vũ còn có đòn sát thủ chưa dùng đây!
Lam Thiên nhanh chóng bay tới, Tô Vũ không biết đây có phải chân thân của y hay không, hiện giờ y đang dùng dáng vẻ tiên phong đạo cốt, có điều lời nói ra miệng lại đầy vẻ lả lơi thiếu đánh: “Tiểu Tô Vũ a, mau cứu người ta, hai kẻ xấu kia muốn giết người ta kìa!”
Tô Vũ phục gia hỏa này rồi!
Bộ dáng như thế mà còn tao khí như vậy.
Không thấy Đại Tần vương sắp bị đánh bạo rồi sao?
Tô Vũ hô lớn: “Đại Tần vương, chờ bốn người chúng ta điều chỉnh xong sẽ giết cường giả Tiên tộc rồi tới cứu ngài!”
“...”
Đại Tần vương không thèm nghe, cả Thần Ma cũng vậy.
Khả năng cao là Tô Vũ và Thiên Uyên tộc không có quan hệ gì đến nhau, nhưng vẫn phải đề phòng một chút. Kỳ thực bọn họ không quá hoài nghi Thiên Uyên tộc, chỉ là đề phòng mà thôi.
Giết Tiên tộc, cứu Đại Tần vương?
Vậy ngươi chờ xem!
Giờ phút này, tam thân của Đại Tần vương bắt đầu phân tán, dần dần bị đánh ra ba đạo thân ảnh.
Đám vô địch vạn tộc đều thấy kinh hỉ.
Sau khi trả cái giá là nhiều vị vô địch ngã xuống, cuối cùng Đại Tần vương cũng bị đánh cho tam thân phân ly rồi!
Ngày tàn đã tới!