Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2293 - Chương 2293: Rốt Cuộc Kẻ Giả Mạo Là Ai?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2293: Rốt Cuộc Kẻ Giả Mạo Là Ai?
 

Tô Vũ lẳng lặng đứng quan sát, tra xét.

Rốt cuộc quanh đây có bao nhiêu cường giả vô địch?

Ai chỉ có thế thân, ai là bản tôn tới?

Nếu là tam thế thân, vậy đánh bạo toàn bộ, nếu là bản tôn, đánh chết một ít, còn lại nghĩ cách đá vào Tử Linh giới!

Sau đó Tô Vũ nhìn về phía Tiên tộc, bên kia có rất nhiều vô địch.

Hắn cảm ứng được có ít nhất 10 người, có lẽ vẫn còn không ít người đang ẩn nấp, Tiên tộc thật sự là tài đại khí thô!

Không chỉ có vô địch, mà còn có vài chuẩn vô địch.

Tô Vũ đang nhìn, một vô địch Tiên tộc phát hiện ánh nhìn của Tô Vũ, lạnh nhạt nói: “Tiểu tử, ngày mai truyền tống mở ra, không biết ngươi có tiếp tục giả vờ nữa không!”

Tô Vũ cười: “Ta biết ngươi, Thiên Toàn Tiên vương! Ta còn từng gặp tiểu tiên nữ nhà ngươi một lần, nàng rất kiêu ngạo, sau đó bị giết chết, Hạ Hổ Vưu nói là bị giết trong lúc bảo hộ hắn... chỉ là xạo mà thôi, ta nhớ là hắn tự mình ra tay đấy!”

Ánh mắt Thiên Toàn Tiên vương rất lạnh.

Ngữ khí này chẳng khác gì giọng điệu của tên Tô Vũ đáng ghét kia.

Lão lười nói thêm với tên hàng giả này!

Chờ Tô Vũ thật chết, tự nhiên sẽ có người thu thập gia hỏa này!

Giờ phút này, bạch ngọc môn bắt đầu rung động, hình như muốn chính thức đóng lại.

Lúc bấy giờ, Tô Vũ dời ánh mắt đến Liệp Thiên bảng đang lơ lửng trên không.

Liệp Thiên bảng!

Nó không quá giống phân bảng, Tô Vũ liếc mắt một cái liền nhìn thấy điểm bất đồng, nó có chứng đạo bảng, kì lạ, lúc trước nó không có, không phải chứng đạo bảng do chư thiên vạn bảo lâu đẩy ra sao?

Trên Liệp Thiên bảng còn có một vài tin tức hiện ra.

Cũng may trước khi mình ra ngoài đã tiêu hủy đống phân bảng, nếu không chẳng phải là sẽ bị định vị sao? Phân bảng trong Tinh Vũ phủ đệ xuất hiện ở bên ngoài không phải là việc nhỏ.

Bạch ngọc môn hơi rung động, một hàng chữ bỗng nhiên hiện lên trên Liệp Thiên bảng.

“Tô Vũ tiến vào, đánh chết Huyết Hỏa!”

Đó là nhị trưởng lão Liệp Thiên các vẫn luôn kiên trì truyền tin tức ra ngoài, lúc này, khi Tinh Vũ phủ đệ sắp đóng lại, phủ đệ hơi rung động, vậy nên tin tức được truyền ra.

Khi hàng chữ này xuất hiện, lập tức có hơn mười vị vô địch nhìn về phía Tô Vũ!

Một đám ánh mắt lạnh lùng!

Lần này bọn họ đã hoàn toàn chắc chắn!

Thật to gan, rốt cuộc gia hỏa này là ai mà dám giả mạo Tô Vũ, lừa gạt bọn họ trước mắt nhiều vô địch như vậy?

Bên phía Nhân tộc, mấy người Đại Hạ vương thở dài.

Cuối cùng vẫn bị phát hiện!

Lúc này tin tức đã được xác nhận.

Trong Liệp Thiên các, thư sinh huyền phù trong đại điện, nhẹ giọng nói: “Tin tức này hình như do chấp pháp trưởng lão truyền ra thông qua Liệp Thiên mặt nạ, không giống các tin tức khác.”

Ý ý là tin tức này rất đáng tin.

Chấp pháp trưởng lão của Liệp Thiên các không cần thiết phải truyền tin tức giả.

Mà bên phía Ma tộc, mấy vị Ma vương cực kì phẫn nộ, giận dữ hét: “Giết Tô Vũ! Ai dám ngăn cản, giết kẻ đó! Ma tộc ta quyết không bỏ qua cho Tô Vũ!”

Đó là Huyết Hỏa Ma tộc hoặc là người ủng hộ Huyết Hỏa Ma vương.

Không ngờ Huyết Hỏa lại chết trong tay Tô Vũ.

Có vô địch do dự: “Huyết Hỏa bị Tô Vũ giết chết ư?”

“Khó nói lắm, lúc trước thiên địa dao động, nhiều vị Vĩnh Hằng ngã xuống, không biết đã xảy ra chuyện gì, có thể Huyết Hỏa trọng thương bị Tô Vũ nhân cơ hội giết chết!”

Giờ khắc này, những người này nghị luận về Tô Vũ ở ngay trước mặt Tô Vũ.

Không ai coi trọng Tô Vũ giả này!

Tin tức đã truyền ra, còn giả vờ làm gì.

Có cường giả Tiên tộc lạnh lùng nhìn về phía cổ thành, trầm giọng nói: “Tinh Hồng trấn thủ, hiện tại Tô Vũ không ở trong thành, hắn đã giết vô số cường giả, khi hắn ra ngoài, ta nghĩ, chắc chư vị trấn thủ sẽ không vì Tô Vũ mà đối đầu với vạn tộc đúng không?”

Tinh Hồng im lặng.

Bên phía Ma tộc, một Ma vương lãnh lệ nói: “Tô Vũ phải chết!”

“Phải chết!”

“...”

Một đám cường giả kêu gào, Tô Vũ chính chủ cười nói: “Không phải Tô Vũ đang ở đây sao? Chư vị, có phải các ngươi hiểu lầm hay không?! Tin tức do Liệp Thiên các truyền lại thì là thật ư? Nực cười! Có người giả mạo ta giết người ở Tinh Vũ phủ đệ, hoặc là đối phương đang nói dối, chỉ một câu nói tùy tiện mà các ngươi tin ư?”

“Ranh con!”

Có người cười nhạo, lười phản ứng hắn.

Tô Vũ bất đắc dĩ, haizz, nói thật không ai tin, nhìn xem, ta đã tự nhận mình là Tô Vũ rồi, vậy mà không kẻ nào tin cả!

Ta cũng rất bất đắc dĩ!

Tô Vũ nhún vai, hô lên với bảo điện Liệp Thiên các trong không trung: “Các chủ tiền bối, ta nghe mấy vị đại nhân nói, Liệp Thiên các của ngươi hình như là thế lực dưới trướng Văn vương, mà Văn vương lại là Nhân tộc thượng cổ, không biết các chủ tiền bối có phải Nhân tộc hay không? Nếu đúng thì ngài sẽ giúp Nhân tộc sao? Đúng rồi, ta nghe nói đa thần văn hệ chúng ta có khả năng chính là truyền thừa Văn vương, tính ra chúng ta và Liệp Thiên các là một nhà, các chủ tiền bối sẽ giúp ta, phải không?”

. . .

Trong đại điện Liệp Thiên các.

Thư sinh nhìn thoáng qua Tô Vũ, nhíu mày, hồi lâu, y bình tĩnh nói: “Ta không phải Nhân tộc, Văn vương đại nhân không truyền thừa đa thần văn hệ...”

Y không nói nhiều, cũng không nói mình và Văn vương không có quan hệ.

Dù là hiện tại, y cũng không dám nói ra.

“Nghe nói các chủ là Hầu gia thượng cổ!”

Tô Vũ cười: “Thực lực có lẽ rất mạnh, không biết ngài có thể đánh chết Thiên Cổ hay không! Nếu các chủ đánh chết Thiên Cổ, vậy có một số việc chúng ta liền bỏ qua, thế nào?”

“Ý ngươi là gì?”

Thư sinh kinh ngạc, nhìn về phía Tô Vũ, kẻ giả mạo Tô Vũ này rốt cuộc là ai?

Hắn biết không ít!

Lá gan cũng lớn, vừa rồi y đã hoài nghi có phải mình đã đoán sai rồi hay không, đây là Tô Vũ, Tô Vũ thật sự không tiến vào.

Tô Vũ cười nói: “Không gì cả, ta chỉ muốn nói rằng, các chủ tiền bối điều hành Liệp Thiên các quá tệ, chín lần triều tịch chi biến mà chưa lần nào đứng về phía Nhân tộc, nếu lần này đứng về phía ta, vậy ta sẽ không so đo chuyện quá khứ.”

“...”

Thư sinh cười khẽ: “Ta được Nhân Hoàng thượng cổ sắc phong, cống hiến cho hội nghị thượng cổ, không phải là gia nô, dù ngươi là Tô Vũ thật hay giả thì đều phải hiểu đạo lý này, ta là Giám Thiên Hầu, mà không phải người hầu của ai cả.”

“Ta hiểu rồi, nghĩa là ngươi muốn đối nghịch với ta, đúng không?”

“Không.”

Thư sinh không quan tâm hắn là thật hay giả, y nhẹ giọng nói: “Liệp Thiên các không nhúng tay vào việc này, Tô thành chủ đừng hiểu lầm! Ta và Hồng Mông cũng coi như bạn cũ, ta sẽ không giúp ai, cũng sẽ không cố ý nhằm vào ngươi.”

“Vậy thì không còn gì tốt hơn!”

Tô Vũ cười một tiếng.

Hắn không nói thêm nữa, không cần thiết phải nhiều lời.

Nếu đã cảm thấy ta là giả, vậy thì coi như là giả đi.

Giờ phút này, hắn nhìn về phía bạch ngọc môn, bạch ngọc môn dần dần ngưng rung động.

Tô Vũ suy nghĩ, nếu ta gọi một tiếng “Thái Sơn” ở bên ngoài, lão Chu có phản ứng không?

Nếu có... Vậy thì thú vị.

Thôi, hiện tại không nên thử, quá nguy hiểm, nếu lão Chu thật sự cảm ứng được, lao ra phát điên thì chắc tất cả mọi người ở đây đều muốn khóc, chính mình cũng phải khóc.

Bọt sóng nổi lên!

Mặt nước dần dần bình ổn, tất cả mọi người đều biết phủ đệ sắp phong bế.

Những người đó có thể truyền tống ra ngoài sao?

Đúng lúc này, hư không dao động, dường như có không gian rung chuyển, có người nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Vẫn có thể truyền tống, ta cảm nhận được không gian đang dao động, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại hẳn là bên trong đã xuất hiện cửa truyền tống!”

“Chờ người bên trong tiến vào, đến thời điểm thì sẽ truyền tống ra!”

“Không biết có ai còn sống không?”

“Dù sao có không ít Nhân tộc còn sống!”

“A, đương nhiên không ít Nhân tộc còn sống, Tô Vũ vào đó, hắn sẽ giết Nhân tộc ư? Gia hỏa này gan lớn, cũng rất ngoan độc, những người ở tầng dưới tám chín phần mười là do hắn giết!”

“...”

Nơi xa, Tô Vũ bất lực, đành phải mở miệng: “Đừng chuyện gì cũng đổ lên đầu ta, thứ nhất, đó là do Hà Đồ giết, các ngươi đều biết tin tức Hà Đồ tới! Thứ hai, ta đang ở đây, chuyện này liên quan gì đến ta!”

Không ai chú ý đến hắn!

Ngươi câm miệng đi!

Ai muốn nghe ngươi nói?

Bình Luận (0)
Comment