Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2305 - Chương 2305: Là Ai Đang Nghịch Thiên?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2305: Là Ai Đang Nghịch Thiên?
 

“Tịch Vô!”

Bánh nhân đậu lập tức nhảy đi, nhìn về phía cường giả mới tới, đôi mắt trừng lớn: “Tịch Vô, ngươi cũng muốn ra tay ư? Hai người các ngươi quá lợi hại! Hai vợ chồng chúng ta đánh không lại đâu!”

Thần Hoàng Tịch Vô!

Thần Hoàng thở dài: “Ta cũng không muốn, nhưng có lí do không thể không ra tay, Tô Vũ không chết, vạn giới bất bình, bánh nhân đậu ngươi sống từ thượng cổ đến hiện giờ, trải qua chín lần triều tịch chi biến, chưa lần nào ra tay vì Nhân tộc, ta vốn tưởng rằng ngươi đã quên quá khứ, thượng cổ đã qua, vì sao bây giờ lại liên tiếp ra tay?”

Hai vợ chồng bánh nhân đậu đều ra tay!

Nhưng hai cổ Hoàng xuất hiện!

Đều rất cường đại, ít nhất Thần Hoàng cường đại hơn Ma Hoàng, mà Minh Hoàng cũng có vẻ không yếu hơn Ma Hoàng.

Trong tình huống như vậy, tuy rằng hai vợ chồng bánh nhân đậu cũng cường đại, nhưng chỉ có thể đối phó một vị, đối phó hai người thì có chút khó khăn.

Cục lông lớn mơ hồ nói: “Ta ra tay à? Tay ta còn ở bên trong mà, đã thò ra đâu, ta chỉ động khẩu thôi!”

“...”

Thần Hoàng thở dài: “Ngươi hiểu ý ta mà.”

Bánh nhân đậu ngẫm nghĩ rồi nói: “Tiểu tử nhà chúng ta ở trên người hắn, các ngươi đánh chết hắn, tiểu tử nhà chúng ta cũng sẽ chết!”

“Vẫn như năm đó sao? Tộc ngươi lại lựa chọn một người để dựa vào... Bánh nhân đậu, ngươi dựa vào Văn vương nhiều năm, cuối cùng, Văn vương cường đại như thế mà vẫn chết, Tô Vũ hắn có thể so với Văn vương sao?”

Bánh nhân đậu cười ha hả nói: “Không biết, không thì ngươi cứ chờ xem?”

Dứt lời, y lại há miệng, ủy khuất nói: “Vừa rồi ta không động thủ, vậy mà ngươi cứ nói là ta động thủ, vậy ta đây đành động thủ thôi!”

Dứt lời, trên thân mình tròn vo thò ra hai cái tay, duỗi về phía Thần Hoàng!

Thời không trường hà của Thần Hoàng vờn quanh, lão dạo bước né tránh trong trường hà, không hề giao chiến, chỉ là không ngừng thở dài: “Nhân tộc huỷ diệt, vạn tộc thái bình, hết lần này đến lần khác, đấu 10 vạn năm, kỳ thật chúng ta đều mệt mỏi! Ai cũng nói Thần Ma hiếu chiến, nhưng thực chất là vì bị Nhân tộc ép! Các ngươi chỉ biết Nhân tộc yếu kém, lại không thấy khi Nhân tộc cường đại đã quét ngang chư thiên, giết chóc chư thiên như thế nào...”

“Ngoàm!”

Bánh nhân đậu cắn xuống, y lười nghe!

Bốn cường giả Hợp Đạo cảnh lao vào giao chiến trong hư không, trên không hiện ra từng cảnh tượng quá khứ tương lai!

Không đơn giản chỉ đấu ở hiện tại, mà quá khứ, tương lai của bọn họ cũng đều đang chiến đấu!

Khác với tam thân pháp!

Bốn vị cường giả đại chiến, bốn dòng thời không trường hà dần dần dung hợp thành một cái, giống như ngàn vạn bọn họ đang chiến đấu trong một trường hà!

Dường như đang chiến đấu ở những thời điểm khác nhau!

Trên trường hà, bánh nhân đậu nuốt lấy Thần Hoàng, cảnh tượng ấy nháy mắt biến mất, một lát sau, trong hiện thực, bánh nhân đậu chân chính cũng nuốt lấy Thần Hoàng, sau đó ở một thời khắc khác là cảnh tượng Thần Hoàng bỗng nhiên phá bụng lao ra... bánh nhân đậu sợ tới mức vội vàng nhổ nước miếng, phun Thần Hoàng ra!

Trận chiến như vậy khiến vô số cường giả không tham chiến nghẹn họng nhìn trân trối!

. . .

Ma giới.

Ma Hoàng quan chiến, ánh mắt biến ảo không chừng, lão chưa tham chiến, cũng không định ra tay, chỉ yên lặng nhìn bốn Hợp Đạo chiến đấu.

Đó đều là tồn tại cổ xưa!

So với bọn họ, Ma Hoàng là thế hệ sau, Ma Hoàng đời trước ngã xuống, lão mới kế thừa vị trí Ma Hoàng, cho nên lão còn trẻ, nhưng tuổi còn trẻ mà có thể bước vào Hợp Đạo thì tự nhiên cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ!

Trong ba lần triều tịch chi biến gần đây, không mấy người có thể bước vào Hợp Đạo, mà lão là một kẻ trong số đó!

Những người khác đã chết hoặc là mất tích, kẻ cùng tuổi với với mà mạnh hơn lão thì gần như không có!

Giờ phút này, bên cạnh lão, một tôn Ma vương than nhẹ, mở miệng nói: “Hoàng, bọn họ đều không tu tam thân đạo!”

Ma Hoàng bình tĩnh nói: “Ta đã đoán được! Đám già này chắc chắn đi theo đạo khác, mỗi loại có lợi có hại riêng, không cần để ý, tam thân chi đạo chiến lực yếu một chút, nhưng không phải là không có ưu điểm.”

Ma vương kia khẽ gật đầu: “Huyết Hỏa...”

“Chết thì thôi, thời đại này chung quy sẽ có người chết, rất nhiều người sẽ chết, sớm hay muộn mà thôi!”

Ma Hoàng nhìn phương xa, bình tĩnh nói: “Trở về đi, ta mất một thân, thực lực suy yếu, Huyết Hỏa đã chết, chiến lực Ma tộc hao tổn, ta cần chỉnh hợp Huyết Hỏa Ma tộc, cho nên... Ma tộc không phái chiến lực đỉnh cấp tham chiến cũng là lẽ thường, tránh những cuộc chiến trong khoảng thời gian này đi!”

Ma vương gật đầu: “Còn Ma Đa Na thì sao?”

“Gã ư?”

Ma Hoàng nhìn nơi xa, hình như nhìn thấy Ma Đa Na: “Khí vận của gã không hưng thịnh bằng Tô Vũ, nhưng cũng không tồi, xuôi gió xuôi nước quen rồi, hiện giờ Huyết Hỏa đã chết, phái người đi bắt gã! Đuổi giết éo gã tiến vào biển Ma Vực, ở đó có lão quỷ hận ta vạn năm, ước gì ta chết, để Ma Đa Na đi kế thừa y bát của hắn!”

“Hoàng thánh minh!”

Tôn Ma vương cổ xưa khẽ gật đầu, yên lặng biến mất, đi bắt Ma Đa Na!

Ma Hoàng lại nhìn một hồi, sau đó ánh mắt nhìn hướng Tô Vũ, nhìn kỹ một lát, rồi thân ảnh dần dần biến mất khỏi bầu trời Ma giới.

. . .

Tiên giới.

Thiên Cổ nhìn thoáng qua Ma giới, nhíu mày, lão ta không muốn ra tay sao?

Lo lắng chỉ còn hai thân thì sẽ bị người ám toán ư?

Hay chỉ đơn thuần là không muốn ra tay.

Thiên Cổ nhìn sâu vào trong Tinh Thần Hải, dường như thấy được Hồng Mông cổ thành, một lát sau, trên không Hồng Mông cổ thành, khuôn mặt Thiên Cổ dần dần hiện lên, lão nhìn cổ thành, nhẹ giọng nói: “Hồng Mông, ngươi phải vì Tô Vũ mà kéo thánh thành vào vũng bùn chiến tranh ư? Ta biết ngươi vẫn luôn có thiên hướng, mười vạn năm trước, chuyện của Hà Đồ, ngươi xuất lực không nhỏ, nhưng chẳng lẽ Tô Vũ không phải Hà Đồ tiếp theo hay sao?”

Trong Hồng Mông cổ thành, bóng người lão Quy hiện lên, nhìn về phía Thiên Cổ, nhàn nhạt nói: “Ta chỉ tuân thủ quy tắc, nằm trong quy tắc, ta quản, nằm ngoài quy tắc, ta mặc kệ! Mà nay, thượng cổ huỷ diệt, ta là cấp dưới của Cung vương, trừ Cung vương ra, chỉ có Nhân Hoàng có thể ra lệnh cho ta, Thiên Cổ, ngươi... không quản được ta!”

Thiên Cổ nhìn về phía lão: “Nếu ta giết Tô Vũ, ngươi sẽ ra tay ư?”

“Giết Tô Vũ... Quy tắc sẽ quản!”

Ánh mắt Thiên Cổ lạnh băng: “Hắn là truyền nhân Thời Gian sư đúng không?”

“Ta không biết.”

“Hồng Mông, ngươi đang đối nghịch với chư thiên!”

“Sai, ta đang tuân thủ quy tắc, nếu là quy tắc, vậy đó chính là chư thiên, ta đang thuận theo chư thiên, mà các ngươi... đang nghịch thiên!”

Giọng Hồng Mông chấn động thiên địa: “Thiên Cổ, các ngươi mới là kẻ phản nghịch, mới là kẻ nghịch thiên! Trấn thủ thánh thành đang thuận theo lòng trời!”

Thiên Cổ im lặng.

Ai đang nghịch thiên?

Có lẽ... lão Quy nói rất đúng, là vạn tộc đang nghịch thiên, Nhân tộc nhất thống chư thiên vốn là hiện thực thượng cổ, Nhân tộc là chính thống, mà nay, vạn tộc diệt sát Nhân tộc, diệt sát thiên kiêu Nhân tộc chính là nghịch thiên.

Thiên Cổ trầm mặc một hồi, mở miệng nói: “Hôm nay, ta chắc chắn phải nghịch thiên! Hồng Mông, ngươi cũng không phải Nhân tộc, ngươi hồ đồ cứng đầu, ngươi muốn để tộc đàn mình bị Nhân tộc quản hạt áp chế ư?”

“Ta chỉ thuận lòng trời!”

Không thể thuyết phục!

Thiên Cổ lập tức biến mất, nếu đã không thể thuyết phục thì không cần mất công nữa!

Hiện tại lão không vội ra tay, nếu lão ra tay, lão Quy chắc chắn sẽ ra tay, làm vậy chẳng hề có ý nghĩa gì.

Một khi đã vậy... thì thêm người đi!

Vạn tộc thiếu Hợp Đạo, nhưng không thiếu vô địch!

Giờ khắc này, hư ảnh Thiên Cổ du đãng chư thiên, sau đó hiện lên bên ngoài một giới, lạnh nhạt nói: “Ảnh vương đâu?”

Một lát sau, một vô địch dáng vẻ tầm thường hiện lên trên không, hơi khom người: “Bái kiến Thiên Cổ Tiên Hoàng!”

“Tham chiến đi!”

Ảnh vương trầm mặc một hồi: “Nếu ta chết trận...”

“Ảnh giới được Tiên tộc che chở!”

Thiên Cổ đạm mạc nói: “Đến khi Ảnh giới lại xuất hiện một vương khác!”

Trong lòng Ảnh vương thở dài một tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua Ảnh giới, trong lòng có chút bi ai, đó là số phận của… tiểu tộc!

Không thể phản kháng!

Trời không phải trời của tiểu tộc, mà là của Thần, Tiên, Ma, Long, Nhân.

“Tuân mệnh!”

Ảnh vương buồn khổ hóa thành một đạo hư ảnh, nháy mắt biến mất, phía dưới, trong thế giới, một đám Nhật Nguyệt Ảnh tộc bay lên, nhìn về phía Ảnh vương rời đi bổn giới, trong mắt lộ vẻ ưu tư.

Lần này đi... có thể trở về sao?

Giờ khắc này, Thiên Cổ hóa thân ngàn vạn hư ảnh, đến các tiểu giới, các vị vô địch tiểu tộc bất đắc dĩ bay về phía chiến trường Chư Thiên.

Tham chiến!

Tiên Ma Thần Long Minh cùng chiến tuyến, nếu không tham chiến, đó là làm trái lệnh đại tộc, dù tiểu giới khó bị tấn công thì cũng không thể chống lại đại tộc.

Thiên Cổ huyền phù trên không, yên lặng nhìn.

Lão biết, sau lần này, đám vương giả tiểu tộc sẽ sinh phòng phản nghịch, nhưng ít nhất hiện tại không dám, bởi vì hiện tại vạn tộc chung chiến tuyến đối địch Nhân tộc, Nhân tộc... Còn chưa đủ năng lực chống cự vạn tộc!

Mà vạn tộc... Cường đại mới là vạn tộc, nhỏ yếu chỉ là phụ thuộc!

Các vô địch bị lão ép đi tham chiến.

Ít nhất trước khi các đại tộc suy sụp, đám tiểu tộc này sẽ không dám phản kháng.

Vậy là đủ rồi!

Sau khi triều tịch chi biến lần này chấm dứt, không biết bao nhiêu người có thể sống sót?

Vậy sẽ có ai để ý tới điều này!

Bình Luận (0)
Comment