Lâu chủ Bắc lâu cầm kiếm đâm xuyên yết hầu Tinh Nguyệt.
Vô số tử khí dật tán!
Tinh Nguyệt vô cùng phẫn nộ, rít gào một tiếng, nàng muốn giết người... sau đó nàng nhớ lại lời Tô Vũ nói, nổi giận gầm lên một tiếng: “Khốn kiếp, chờ đấy, bổn tọa trở về mời bạn tốt đến giết ngươi!”
Dứt lời, nàng hóa thành tử khí trốn vào thông đạo!
Sắc mặt Tô Vũ biến đổi: “Đừng đi...”
Bên kia, Hà Đồ cũng quát: “Tô Vũ, không nên đánh lâu, chúng ta đi xuống triệu tập bạn tốt đến... Lúc trước ngươi không nói là có nhiều cường giả như vậy!”
Tô Vũ vội quát: “Đợi lát nữa, kiên trì thêm một hồi, Hà Đồ đại nhân...”
Dứt lời, hắn giữ chặt Vạn Thiên Thánh, không tấn công nữa mà nhanh chóng lùi lại, nhanh chóng lui về phía thông đạo Tử Linh, giờ phút này, đám tiểu tộc vô cùng hưng phấn và tự tin, lại tiến lên trấn áp!
Tô Vũ quát: “Các ngươi dám! Phía dưới có mấy trăm Tử Linh quân chủ! Các ngươi dám giết ta...”
Dứt lời, hắn thấy hai người Hà Đồ đã bị áp chế không thể chống đỡ tiếp, hắn cắn răng, quát: “Ta rút lui trước, hai vị đại nhân kiên trì thêm một hồi, phía dưới chúng ta có mấy trăm vị quân chủ...”
Chưa nói xong, ầm một tiếng, Hà Đồ bay ngược đến, Tô Vũ biến sắc, lôi kéo Vạn Thiên Thánh liền bay vào thông đạo!
Trốn chạy!
Hai người Hà Đồ không kiên trì nổi, không ngăn được Trí vương!
Trí vương lại đánh bay Ngốc Ngốc, gã muốn giết bọn họ thì vẫn có chút khó khăn, Ngốc Ngốc và Hà Đồ thấy Tô Vũ đã chạy thì cũng hóa thành tử khí biến mất.
Tô Vũ nhảy vào thông đạo Tử Linh, nhanh chóng đóng cửa thông đạo!
Giọng hắn truyền ra: “Các ngươi mà xuống đây thì chắc chắn sẽ chết...”
Thông đạo Tử Linh nhanh chóng thu nhỏ!
Giờ phút này, bên cạnh hắn, Vạn Thiên Thánh đồ mô hôi ròng ròng.
Vừa rồi ông cho rằng Tô Vũ đang nói dối để hù dọa đối phương, để đám người Trí vương không dám đuổi theo, ông cảm thấy Tô Vũ chỉ muốn cố ý hù dọa mà thôi!
Nhưng khi ông thật sự cùng Tô Vũ đi xuống...
Ông lập tức toát mồ hôi hột!
Vạn Thiên Thánh cảm thấy chính mình đã chết, bởi vì... ông thấy mấy chục vị quân chủ quanh đó, một đám ánh mắt tản ra hồng quang nhìn ông!
Hình như bọn họ đang suy xét xem nên ăn ông thế nào!
Trái tim ông như sắp nhảy ra ngoài!
Tiểu tử ngươi không nói giỡn à?!
Chiêu lạt mềm buộc chặt này khiến Vạn Thiên Thánh cũng bị dọa sợ rồi.
Giờ phút này, Tinh Nguyệt đang truyền âm cho các vị quân chủ: “Chờ một lát, đừng nóng vội! Cá lớn còn ở phía trên, là Trí vương của Tiên tộc, một tôn Vĩnh Hằng cửu đoạn, cường giả sống sót từ triều tịch đầu tiên, gã làm món chính là đủ rồi!”
Các quân chủ có vẻ sắp không kiềm chế được!
Bọn họ muốn lao ra ngoài!
Nhưng Tinh Nguyệt khuyên bảo bọn họ: “Chờ thêm một lát, gã sẽ chủ động đi xuống, như vậy chúng ta sẽ giết gã dễ dàng hơn, gã cũng chạy không thoát, phía trên có Hợp Đạo, gã sẽ chạy thoát!”
Được rồi, một đám quân chủ miễn cưỡng nhẫn nại, có quân chủ nhìn về phía Vạn Thiên Thánh nói: “Có thể ăn tên này không?”
“Hắn... Quá yếu, chờ giết Trí vương xong rồi tính!”
“Vậy... chờ thêm một lát, chỉ một lát thôi, bổn vương không nhịn được!”
“Bổn vương cũng vậy!”
“...”
Một đám quân chủ sốt ruột mong chờ, sao còn chưa đi xuống?
Sốt ruột quá!
Tô Vũ cũng đổ mồ hôi hột, xuống dưới đi, các ngươi không xuống, ta và lão Vạn sẽ gặp phiền toái mất, đám Tinh Nguyệt Hà Đồ có thể khuyên ngăn mấy tên quân chủ này sao?
Ta sợ muốn chết!
Nhiều quá!
Tuy rằng đã đoán trước được, nhưng khi bị hơn mười vị quân chủ nhìn chằm chằm, hắn cũng sợ.
. . .
Phía trên.
Thông đạo Tử Linh không ngừng nhỏ lại, đó là dấu hiệu thông đạo sắp phong bế.
Trí vương nhíu mày.
Đi xuống không?
Đi xuống sẽ có nguy hiểm.
Ánh mắt gã lãnh lệ nhìn về phía những người khác: “Cùng nhau đi xuống, yên tâm, phía dưới chỉ có mấy vị Tử Linh quân chủ, chúng ta có thể đi ra quá thông đạo cổ thành, giết Tô Vũ rồi chúng ta lập tức đi lên, không thâm nhập Tử Linh giới thì sẽ không gặp nguy hiểm!”
“Này...”
Đám vô địch có chút không vui, đi đến Tử Linh giới vực quá nguy hiểm!
Trí vương lạnh lùng nói: “Nhanh lên, các ngươi muốn bị diệt tộc sao? Bổn tọa đi cùng các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn không yên tâm ư?”
Một đám vô địch vẫn chần chờ.
Làm vậy thật sự rất nguy hiểm, nếu không ra ngoài được hoặc vô số Tử Linh quân chủ bị hấp dẫn đuổi tới thì làm sao bây giờ?
“Tô Vũ nói phía dưới có mấy trăm vị Tử Linh quân chủ...”
Thực ra chính bọn họ cũng không tin lời này!
Trí vương quát lạnh: “Vô nghĩa, nếu thực sự có nhiều Tử Linh quân chủ như vậy, hắn sẽ trực tiếp triệu hoán lên giết chóc tứ phương, vậy có cần phải chạy trốn không?”
“Các ngươi đã ra tay, nếu Tô Vũ chạy thoát, các ngươi cảm thấy loại người như hắn sẽ bỏ qua cho các ngươi ư?”
Có người bất đắc dĩ thở dài, Trí vương thấy thông đạo Tử Linh sắp biến mất hoàn toàn, khí tức gã tăng mạnh, quát: “Đi vào, không vào... đến khi đại chiến kết thúc, cứ chờ xem!”
Dứt lời, gã lao xuống!
Quanh đó, mười mấy vị vô địch chần chờ một chút, sau đó cũng bay xuống, bọn họ không thể làm gì khác, thực bi ai!
Cuối cùng vẫn phải xuống!
Trong nháy mắt, cả ba vị cường giả Liệp Thiên các cũng cùng nhau đi xuống, 15 vị vô địch tiểu tộc, trừ một kẻ đã chết một thế thân không đi xuống, còn lại 14 người, 3 vị Liệp Thiên các, lại thêm Trí vương, tổng cộng 18 vô địch cùng nhau vọt xuống!
Không đi không được!
Mà Trí vương thuần túy là kẻ tài cao gan cũng lớn!
Mấy trăm quân chủ ư?
Nói vớ vẩn!
Kẻ ngốc mới tin!
. . .
Trí vương đến rồi!
Tô Vũ cảm nhận được điều đó, gã ta là người phong bế cửa vào cuối cùng.
Khi Trí vương là người đầu tiên xông vào, gã liền phát hiện có điểm không hợp lý, thế nhưng. . . gã không hô to, không nói gì cũng không bỏ chạy.
Kỳ thật gã có đủ thời gian để nhắc nhở người ở phía ngoài không cần vào.
Nhưng gã không làm vậy!
Bởi vì trong đầu Trí vương chợt hiện lên một ý niệm, nhiều người thì ta còn có cơ hội, ít người. . . ta hẳn là phải chết!
Nên cùng nhau tiến đến rồi giết ra ngoài?
Hay là một mình gắng gượng rồi chờ chết?
Giữa hai lựa chọn này, trong nháy mắt gã đã có quyết định.
Ta không muốn chết!
Vì vậy những người khác đều đi vào.
Rất nhanh, phía sau gã đã hiện lên 17 tôn vô địch.
Mà Tô Vũ mang theo Vạn Thiên Thánh nhanh chóng trốn chạy về hướng Tinh Nguyệt bên kia, không dám lưu lại.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thông đạo chính thức bị phong bế!
"Tới rồi?"
"Chỉ có bọn họ?"
"Cũng đông ha!"
"Đúng là rất nhiều, giờ lao ra giết luôn hả?"
"Đương nhiên!"
"Vậy thì giết thôi!"
Oanh!
Trong nháy mắt, tử khí che khuất bầu trời, tại sân nhà Tử Linh giới, những vị Tử Linh quân chủ này có thể triển khai tử khí đến cực hạn.
Hà Đồ, Ngốc Ngốc, Tinh Nguyệt cũng dồn dập ra tay.
36 tòa cổ thành không có nghĩa là chỉ có 36 vị Tử Linh quân chủ, ví dụ như Hà Đồ, dưới trướng y có hai vị Tử Linh quân chủ, Ngốc Ngốc cũng là kiểu ngoại lai, còn có một vài Tử Linh quân chủ rải rác khác kỳ thật không tuân theo thông đạo.
Tính cả mấy vị như Ngốc Ngốc thì nơi đây có tổng cộng 44 tôn Tử Linh quân chủ.
Mạnh yếu đều có!
Vĩnh Hằng cửu đoạn thì không thấy ai, bởi vì Hà Đồ không mời những vị đỉnh cấp ấy, quanh khu vực này có rất ít sự tồn tại đỉnh cấp như vậy.
Đại chiến hầu như không cần bất luận kẻ nào nói cái gì, chỉ phút chốc đã bạo phát!
Vòng trong, có người tức giận mắng một tiếng: "Khốn kiếp!"
Mắng người nào vậy?
Không biết!
Tám chín phần mười không phải Tô Vũ, mà là Trí vương.
Tên ngu xuẩn kia hố bọn họ quá đau!
Trí vương cũng không có tâm tư quyết chiến đến cùng với những Tử Linh này, gã im lặng không lên tiếng, nhanh chóng đánh ra ngoài, gã phải rời khỏi nơi đây!
Thực lực của gã mạnh nhất!
Dù Hà Đồ, Ngốc Ngốc và hai vị quân chủ thất đoạn ở đây thì bốn đại cường giả liên thủ vây công, gã cũng miễn cưỡng có thể ngăn cản, đánh cho tứ đại Tử Linh không ngừng rút lui!
Gã phải xông ra ngoài!